Những chuyện phát sinh ở triều Thanh, Tinh Mộ không biết, cô còn đang bận đợi nhà đài trả lời.

Dù sao cũng là mấy vạn tiền, trong lòng cô cũng rất kích động.
Ăn bún xong, Tinh Mộ lại đi đến tiệm trái cây để chọn một quả dưa hấu, với một quả anh đào.

Bởi vì anh đào Hải Vận còn chưa có bán ra thị trường nên giá cả không hề rẻ.

Tinh Mộ vẫn khá đau lòng.
Chỉ là, nghĩ đến bản thân mới kiếm được tiền, dù không có sáu vạn kia, thì vẫn còn dư lại hơn một vạn, khao cho bản thân một lần vẫn hợp tình hợp lý.

Nghĩ đến đây, Tinh Mộ chọn thêm một hộp dâu tây.
Về đến nhà, Tinh Mộ không mở phát sóng trực tiếp ngay, cô bắt đầu thói quen nghỉ trưa.
Cho đến ba giờ chiều, Tinh Mộ mới rời giường.

Rửa mặt, pha trà, rửa một nửa dâu tây cùng anh đào, Tinh Mộ mới ung dung đi đến bàn, lấy điện thoại di động ra nhìn, bên nhà đài đã trả lời, số liệu bình thường, mặc dù khen thưởng là của người mới, nhưng số liệu của người dùng không có vấn đề, đều là người trưởng thành.
Tinh Mộ yên tâm, vì vậy bắt đầu xuất hiện.

Lúc đi lăng Thanh Đông, cô đã liên kết với thẻ ngân hàng.

Tuy vậy, bên nhà đài còn phải chờ xét duyệt, còn phải nộp thuế nữa nên phải tốn thêm vài giờ.
[Hello, chào mọi người, tôi trở về rồi đây, sau khi nghỉ trưa thì tinh thần thoải mái hơn nhiều.]
[fans Dận Đường khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]
[Fans Huyền Diệp khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]
[Fans Dận Tự khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]
[Fans Long Khoa Đa khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]
[......]
Tinh Mộ tuyệt đối không nghĩ đến, chính mình chỉ mới nói xong lời giới thiệu, liền thấy khen thưởng của phòng phát sóng hiện lên không ngừng trên màn hình, càng làm cô không thể ngờ đến chính là toàn bộ đều là Thiên Không Chi Thành.
[Chờ một chút, mọi người, mọi người đang làm gì vậy, xảy ra chuyện gì à? Khen thưởng nhiều như vậy hù chết tôi đấy.


Có gì thì nói, không cần khen thưởng.]
Tinh Mộ cảm thấy mình có chút nhát gan, chịu không nổi kích thích như vậy.

Nhóm thổ hào đang họp ở phòng phát sóng của nàng sao, hơn nữa, những tên này, chẳng lẽ nhóm người này, đều là cực phẩm yêu lịch sử Thanh triều, tới nơi cô để so tài phú?
[Dận Đường: Chủ kênh, có thể ib bản đồ thế giới cho ta không.]
[Dận Tự: Cô nương, có thể ib cho tại hạ một bản đồ thế giới không?]
Tinh Mộ nhìn phần bình luận đều là hỏi về bản đồ thế giới liền cảm thấy có chút mơ màng, khi nào mà bản đồ đáng tiền như vậy.
[Mọi người khen thưởng là vì muốn bản đồ thế giới? Là tôi chưa tỉnh ngủ,vẫn còn đang mơ à?]
[Hồ Điệp Cốc: Trời ạ, cái quỷ gì đây, nhiều Thiên Không Chi Thành như thế lại vì một bản đồ thế giới, những người này có bị bệnh không vậy.

Tự mình lên mạng tìm là được rồi.]
[Đảng Tứ gia: Suy nghĩ của những kẻ có tiền thật sự không thể hiểu nổi.]
[Fans Niên Canh Nghiêu khen thưởng chủ kênh một Thiên Không Chi Thành.]
[Fans Mã Tề khen thưởng một Thiên Không Chi Thành.]
[Được rồi, mọi người hãy tỉnh táo một chút, bản đồ đúng không, tôi sẽ gửi cho mọi người.

Nếu cần thì ib trực tiếp cho tôi là được.]
Tinh Mộ cảm thấy mọi việc thật kì quái, đợi lát nữa liên hệ với bên nhà đài rồi nói, việc này cũng quá kỳ lạ rồi, nếu như bị nghi ngờ làm cái gì đó không hợp pháp thì không hay chút nào.
Vì không để bị nhóm thổ hào này giày vò, Tinh Mộ trực tiếp bắt đầu bài giảng.
[Vào buổi sáng, chúng ta đã nói đến mẹ đẻ của Ung Chính là Đức phi, buổi chiều, chúng ta sẽ nói đến kết cục các huynh đệ của Ung Chính.]
[Mặc dù Khang Hi có rất nhiều nhi tử, nhưng vì nhiều nguyên nhân, những người nổi bật cũng chỉ đếm từ mười mấy trở lên, Lấy ranh giới là Thập Tứ hoàng tử Dận Trinh đi.]
[Thời kỳ Khang Hi có hoàng trưởng tử, phế Thái Tử, tam, tứ, bát, cửu, thập, Thập Tam, Thập Tứ, chín vị hoàng tử tạo nên Cửu Tử đoạt đích, được xem như là lịch sử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế đặc sắc nhất trong lịch sử.

Đương nhiên, ý mà tôi muốn nói đến ở đến, Cửu tử đoạt đích đặc sắc thì đặc sắc thật, nhưng hậu quả cũng rất nghiêm trọng.]
[Cho nên, hiện giờ nói về tệ nạn chấp chính của Khang Hi thì có một cái, chính là lúc Khang Hi tuổi già rất rối rắm việc cân nhắc lập trữ, khiến cho các nhi tử liên tục hao tổn.

Cốt nhục tương tàn chính là việc của Ái Tân Giác La, nhưng những hoàng tử này vì tăng sức mạnh mà việc gì cũng có thể làm, tạo nên sự hỗn loạn của triều đình, người khổ vẫn là dân chúng.]
Dận Chân nghĩ đến những chuyện mà Lão Bát đã làm, hừ, một ngày nào đó...
Khang Hi cười khổ, không phải hắn không có ý muốn sớm định ra người thừa kế, mà là mấy chục năm trước, người thừa kế trong lòng hắn, chỉ có một.


Hiện giờ, người đó đã bị phế đi, hắn làm gì còn tâm tình mà lập người thừa kế khác.
Vì ổn định triều đình, hắn đã phế đi trưởng tử cùng đích tử, thật sự không muốn nhìn thấy phụ tử tương sát, huynh đệ tương tàn.
[Trước hết, chúng ta nói về hoàng tử đã bị đào thải, hoàng trưởng tử Dận Đề,..]
Trực Quận Vương phủ
Dận Đề một thân một mình ngồi ở hoa viên nhỏ, tuy hắn mới bị nhốt 5 năm, nhưng hắn của ngày hôm nay đã khác hoàn toàn với bản thân của năm năm trước.

Vị Cửu Thiên Tuế uy phong lẫm liệt kia đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một Dận Đề già nua suy sụp.
[Mọi người đều biết trước đây Khang Hi có nhiều hài tử chết yểu, trước Dận Đề đã có bốn nhi tử chết yểu.

Khang Hi vì bảo vệ Dận Đề liền nuôi hắn ở bên ngoài cung.

Điều này khiến cho rất nhiều người đời sau cảm thấy hậu cung tranh đấu ở thời đầu Khang Hi vô cùng tàn khốc.]
[Thậm chí còn liên tưởng đến vị hoàng hậu Hách Xá Lý thị sinh không được tốt.

Nhưng tôi muốn nói là, hoàng tử Khang Hi chết yểu, áp lực của hoàng hậu Hách Xá Lý thị còn lớn hơn cả Khang Hi.

Con nối dõi ở hậu cung, KPI của hoàng hậu là quan trọng nhất.

Con nối dõi của Khang Hi chết yểu, Hách Xá Lý thị sẽ phải chịu trách nhiệm.

Những áp lực đó không chỉ từ phía hậu cung, mà còn từ tiền triều.]
[Hoàng hậu là mẹ cả của hoàng tử và hoàng nữ, hoàng tử và hoàng nữ chết yểu, chính là thất trách của người mẹ cả này.

Thậm chí, nói ác độc hơn một chút chính là hoàng hậu khắc tử.

Người cổ đại rất mê tín.

Một vị hoàng hậu khắc tử, vậy thì ngoài bị phế ra, sẽ không còn đường nào nữa.]

[Cho nên, tôi muốn nói là, lúc con nối dõi của Khang Hi liên tục chết yểu, hoàng hậu Hách Xá Lý thị cũng rất sốt ruột.]
Khang Hi vừa nghe vừa gật đầu, quả thật là vậy, khi đó, hắn cùng Hách Xá Lý thị đều phải gánh áp lực rất lớn.

Bên ngoài có rất nhiều lời đồn nói hắn không phải thiên mệnh, Hách Xá Lý thị càng bị Thái Hoàng Thái Hậu giáo dục một quãng thời gian rất dài.

Mà hắn làm trượng phu lại không thể giúp nàng được gì.
Vì sao hắn lại yêu thương Dận Nhưng, nguyên nhân rất lớn là vì ngạch nương của hắn đã cùng hắn đi qua rất nhiều mưa gió.

Hắn cưới Hách Xá Lý thị vì dòng họ, lúc hai người đại hôn, Hách Xá Lý thị mới mười một tuổi, hắn cũng chỉ mới mười hai tuổi.
Tuổi tác như vậy mà nói yêu nhau thì xạo quá, hơn nữa, dung mạo của Hách Xá Lý thị cũng bình thường, không có sự ôn nhu của Vinh phi, không có như Huệ phi xinh đẹp.

Nhưng Hách Xá Lý thị là đích thê nguyên phối của hắn.
Thê giả, tề cũng.

Những thiếp thất khác không thể so.
[Về nguyên nhân những hài tử trước kia của Khang Hi không thể giữ được, thứ nhất là do kỹ thuật chữa bệnh thời cổ đại lạc hậu, hài nhi chết yểu vô cùng cao.

Thứ hai là do thời điểm Khang Hi sinh đứa đầu tiên cũng mới có mười bốn tuổi, hậu phi của hắn cũng chỉ có ở độ tuổi này.

Hài tử hơn mười tuồi đều chưa có phát dục hoàn toàn, những hài tử sinh ra khỏe mạnh mới là kỳ quái.]
[Số tuổi sinh dục tốt nhất của nữ tử là từ 20 đến 30 tuổi.

Sinh dục quá sớm, đối với cả hài tử lẫn mẫu thân đều vô cùng nguy hiểm.]
"Sau 20 tuổi, đó không phải là gái lỡ thì sao, người đời sau chắc đang nói bừa rồi."
"Nữ nhi đáng thương của ta, nàng mới mười bốn tuổi, sớm biết vậy nên để muộn mấy năm mới xuất giá."
"..."
Một vài người có hài tử chết yểu, ngẫm nghĩ cảm thấy có chút hợp lý.

Những người đau lòng nữ nhi đều quyết định về sau cho nữ nhân nghị thân muộn hơn mấy năm.
[Dận Đề là nhi tử đầu tiên của Khang Hi, tất nhiên là rất được Khang Hi coi trọng, Dù không thể so với Dận Nhưng được nuôi ở bên người, nhưng chênh lệch cũng không nhiều.

Chính là vì được coi trọng như vậy nên mới khiến vị hoàng trưởng tử Dận Đề này có năng lực tranh cao thấp với Thái Tử.]
[Chúng ta không biết lúc ấy, Khang Hi suy nghĩ gì, muốn nâng hoàng trưởng tử, là vì tình cảm phụ tử hay vì khảo nghiệm thái tử, dù sao thì kết quả lại dẫn đến việc đích trưởng chi tranh không thể vãn hồi.


Sau lần phế Thái tử thứ nhất, Dận Đề thậm chí nói với Khang Hi "Nay dục giết Nhưng, không cần xuất từ tay của hoàng phụ.".

Lời này nói ra chính là thể hiện mối quan hệ giữa Dận Đề và Thái tử chính là người chết ta sống.]
Dận Đề cười cười, đúng, hắn tranh đấu cùng Dận Nhưng bao nhiêu năm như vậy, lúc đầu chỉ là vì khó chịu hoàng a mã đối tốt với Dận Nhưng, chỉ là tranh sủng giữa những hài tử.

Nhưng đợi đến khi bọn họ lên triều, lĩnh sai sự, lấy vợ sinh con.

Sự tranh đấu giữa bọn họ không còn đơn thuần là chuyện của chính bọn họ.
Sau lưng Dận Nhưng là Tác Ngạch Đồ, phía sau lắn là Minh Châu, nhờ những năm tháng bị nhốt, hắn mới bắt đầu suy nghĩ cẩn thận, hắn và Dận Nhưng, suy cho cùng cũng chỉ là những con cờ của Tác Ngạch Đồ và Minh Châu thôi.
Dận Nhưng còn có quan hệ máu mủ với Tác Ngạch Đồ, thật ra hắn không có quan hệ gì với Minh Châu.

Tuy ngạch nương mang họ Na Lạp thị, nhưng Na Lạp thị Minh Châu không cùng một bộ tộc.

Chỉ là vì lúc đó, hắn ghen tỵ với Dận Nhưng, muốn tranh cao thấp, Minh Châu và Tác Ngạch Đồ cũng cần một vị hoàng tử làm cờ.

Cho nên bọn họ mới ăn nhịp với nhau.

Hiện giờ nghĩ lại, chính mình rơi vào kết cục này cũng xem như là tự làm tự chịu.
[Đương nhiên, kết quả cuối cùng, chính là lưỡng bại câu thương, cũng có thể nói là hai vị này không đấu lại hoàng a mã của họ.

Đương nhiên, ở mặt ngoài thì Dận Đề bị nhốt là để trấn áp Hoàng Thái Tử Dận Nhưng.

Mà khiến người ta kinh ngạc chính là người cáo trạng lại là Tam hoàng tử Dận Chỉ.]
[Trước đó, chúng ta cũng có nói, Khang Hi không phải là người mê tín, lúc tuổi lớn cũng không có si mê tu luyện hay luyện đan gì đấy.

Thái độ của hắn đối với những thứ này thì mọi người đều biết.

Mà hắn dùng lý do này để xử trí Dận Đề, cũng là vì Thái tử Dận Nhưng bị phế, Dận Đề cũng không cần thiết phải tồn tại nữa, dù sao, thủ đoạn Khang Hi thích dùng nhất chính là cân bằng.

Thái tử bị phế nhưng hoàng trưởng tử vẫn còn, thì quyền thế của hắn sẽ uy hiếp đến hoàng quyền của Khang Hi.]
[Cho nên, các hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, trừ tranh cùng huynh đệ, thì lại thêm tranh cùng phụ hoàng.

Trước mặt hoàng quyền, chuyện phụ tử huynh đệ giết hại lẫn nhau cũng không phải là một chuyện kỳ quái gì...].

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương