Pháp Y Lão Công: Tiểu Kiều Thê, Nghiệm Một Chút
-
Chương 110: Còn nói em không thích tôi?
“Vậy sao em không dám nhìn tôi? Muốn chứng minh em không thích tôi, rất đơn giản, bây giờ em nhìn tôi!” Lục Diễn không tin người phụ nữ này không có chút tình cảm với anh, nghĩ mà xem anh ưu tú, phong lưu phóng khoáng như vậy, anh tự tin là phụ nữ đều động tâm với anh.
Nếu Lục Diễn nói kiêu ngạo như vậy, Tô Cửu Cửu không dám nhìn anh, vậy chẳng phải đúng như câu nói của anh, cô thích anh rồi sao?
Một giây sau, cô nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ trong phút chốc bốn mắt nhìn nhau.
“Lục Diễn, thật sự không biết anh lấy đâu ra tự tin, anh quá coi trọng mình rồi, anh nghĩ rằng phụ nữ trên thế giới này đều phải thích anh sao? Nói cho anh biết, Tô Cửu Cửu tôi không thích anh…” Tô Cửu Cửu vừa nhìn anh, vừa oán hận nói.
Nhìn cô gái lải nhải trước mặt mình, Lục Diễn giơ tay lên nắm lấy cằm của cô, môi mỏng hôn lên cánh môi phấn nộn của cô.
“Ừm…” Tô Cửu Cửu khiếp sợ mắt trừng lớn, ra sức vùng vẫy, nhưng môi anh giống như có ma lực, giống như hút sạch sức lực toàn thân cô, vậy mà cô không thể sử dụng một chút sức lực.
Lục Diễn cũng kinh ngạc với hành động của mình, được rồi, mới nghe cô nói những lời đó, anh bịt miệng cô theo bản năng.
Không thể không nói, thiên tài đúng là thiên tài, rất nhiều chuyện không cần thầy dạy cũng biết, nụ hôn của anh cực nóng mà cuồng dã, lưỡi vươn vào trong miệng cô, đảo loạn hồ nước xuân.
Tô Cửu Cửu không tránh thoát được, cho nên nhắm mắt lại, để mặc anh tiến hành nụ hôn tàn sát bừa bãi.
Dần dần, cô bắt đầu đáp lại anh.
Trong đôi mắt Lục Diễn hiện lên ý cười, không phải nói không thích anh sao?
Vừa kết thúc nụ hôn, anh lưu luyến rời khỏi môi cô.
Mà Tô Cửu Cửu vẫn như đang say trong đó, chỉ thấy đôi mắt cô nhắm chặt, lông mi dài hơi run rẩy, giống như chuồn chuồn hơi vỗ cánh, môi hồng bị hôn có chút sưng đỏ, kiều diễm ướt át, hai gò má cũng phiếm màu hồng.
Cô lúc này, xinh đẹp tới mức khiến người ta hít thở không thông.
Lục Diễn không biết một người phụ nữ có thể xinh đẹp như vậy, phải biết rằng trước đây, anh đều không có cảm giác với phụ nữ, mãi đến khi gặp Tô Cửu Cửu.
Tuy hoàn cảnh có chút không đúng, nhưng bầu không khí rất ái muội.
“Còn nói em không thích tôi? Xem ra cơ thể em thành thực hơn nhiều.” Rất lâu sau, Lục Diễn mới cười khẽ, tươi cười như thuốc phiện mang theo kịch độc.
Tô Cửu Cửu lập tức mở mắt, kết quả nhìn thấy Lục Diễn đang ung dung nhìn cô, trong chớp mắt cô khôi phục lại tỉnh táo, nhớ lại chuyện mới xảy ra, mặt cô càng đỏ hơn.
“Vô liêm sỉ!” Cô tức tới mức hô hấp dồn dập, ngực lên xuống nhanh hơn.
“Tô Cửu Cửu, tôi thừa nhận, tôi rất thích em, cho nên chỉ cần em nguyện ý, hợp đồng lúc trước có thể xóa bỏ, chúng ta có thể đổi quan hệ.” Lục Diễn thổi khí bên tai cô, mị hoặc nói.
Tô Cửu Cửu trợn mắt nhìn anh, “Không được bỏ! Lục Diễn, bây giờ tôi nói rõ cho anh biết, đời này tôi và anh đều không có quan hệ khác, anh tỉnh lại đi.”
Đối với câu trả lời này của cô, Lục Diễn không có chút bất ngờ nào, anh biết cô sẽ không đồng ý.
“OK, tôi tôn trọng em.”
Tôn trọng em gái anh? Vừa rồi không được cô cho phép, dám làm chuyện như vậy với cô, cũng gọi là tôn trọng sao?
Tô Cửu Cửu rất hối hận vì tới tìm anh! Đáng đời! Như vậy mới bị chiếm tiện nghi.
Ngay lúc cô rời đi, Lục Diễn gọi cô lại.
“Madam, em đợi đã!”
Nếu Lục Diễn nói kiêu ngạo như vậy, Tô Cửu Cửu không dám nhìn anh, vậy chẳng phải đúng như câu nói của anh, cô thích anh rồi sao?
Một giây sau, cô nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ trong phút chốc bốn mắt nhìn nhau.
“Lục Diễn, thật sự không biết anh lấy đâu ra tự tin, anh quá coi trọng mình rồi, anh nghĩ rằng phụ nữ trên thế giới này đều phải thích anh sao? Nói cho anh biết, Tô Cửu Cửu tôi không thích anh…” Tô Cửu Cửu vừa nhìn anh, vừa oán hận nói.
Nhìn cô gái lải nhải trước mặt mình, Lục Diễn giơ tay lên nắm lấy cằm của cô, môi mỏng hôn lên cánh môi phấn nộn của cô.
“Ừm…” Tô Cửu Cửu khiếp sợ mắt trừng lớn, ra sức vùng vẫy, nhưng môi anh giống như có ma lực, giống như hút sạch sức lực toàn thân cô, vậy mà cô không thể sử dụng một chút sức lực.
Lục Diễn cũng kinh ngạc với hành động của mình, được rồi, mới nghe cô nói những lời đó, anh bịt miệng cô theo bản năng.
Không thể không nói, thiên tài đúng là thiên tài, rất nhiều chuyện không cần thầy dạy cũng biết, nụ hôn của anh cực nóng mà cuồng dã, lưỡi vươn vào trong miệng cô, đảo loạn hồ nước xuân.
Tô Cửu Cửu không tránh thoát được, cho nên nhắm mắt lại, để mặc anh tiến hành nụ hôn tàn sát bừa bãi.
Dần dần, cô bắt đầu đáp lại anh.
Trong đôi mắt Lục Diễn hiện lên ý cười, không phải nói không thích anh sao?
Vừa kết thúc nụ hôn, anh lưu luyến rời khỏi môi cô.
Mà Tô Cửu Cửu vẫn như đang say trong đó, chỉ thấy đôi mắt cô nhắm chặt, lông mi dài hơi run rẩy, giống như chuồn chuồn hơi vỗ cánh, môi hồng bị hôn có chút sưng đỏ, kiều diễm ướt át, hai gò má cũng phiếm màu hồng.
Cô lúc này, xinh đẹp tới mức khiến người ta hít thở không thông.
Lục Diễn không biết một người phụ nữ có thể xinh đẹp như vậy, phải biết rằng trước đây, anh đều không có cảm giác với phụ nữ, mãi đến khi gặp Tô Cửu Cửu.
Tuy hoàn cảnh có chút không đúng, nhưng bầu không khí rất ái muội.
“Còn nói em không thích tôi? Xem ra cơ thể em thành thực hơn nhiều.” Rất lâu sau, Lục Diễn mới cười khẽ, tươi cười như thuốc phiện mang theo kịch độc.
Tô Cửu Cửu lập tức mở mắt, kết quả nhìn thấy Lục Diễn đang ung dung nhìn cô, trong chớp mắt cô khôi phục lại tỉnh táo, nhớ lại chuyện mới xảy ra, mặt cô càng đỏ hơn.
“Vô liêm sỉ!” Cô tức tới mức hô hấp dồn dập, ngực lên xuống nhanh hơn.
“Tô Cửu Cửu, tôi thừa nhận, tôi rất thích em, cho nên chỉ cần em nguyện ý, hợp đồng lúc trước có thể xóa bỏ, chúng ta có thể đổi quan hệ.” Lục Diễn thổi khí bên tai cô, mị hoặc nói.
Tô Cửu Cửu trợn mắt nhìn anh, “Không được bỏ! Lục Diễn, bây giờ tôi nói rõ cho anh biết, đời này tôi và anh đều không có quan hệ khác, anh tỉnh lại đi.”
Đối với câu trả lời này của cô, Lục Diễn không có chút bất ngờ nào, anh biết cô sẽ không đồng ý.
“OK, tôi tôn trọng em.”
Tôn trọng em gái anh? Vừa rồi không được cô cho phép, dám làm chuyện như vậy với cô, cũng gọi là tôn trọng sao?
Tô Cửu Cửu rất hối hận vì tới tìm anh! Đáng đời! Như vậy mới bị chiếm tiện nghi.
Ngay lúc cô rời đi, Lục Diễn gọi cô lại.
“Madam, em đợi đã!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook