Khi bật trạng thái thi đấu, Phần Kiều không nghe bất kì âm thanh nào. Thế giới hoàn toàn tĩnh lặng, ngoại trừ tiếng thở và nhịp tim đập.

Phút giây này, cô không hề suy nghĩ đến thua cuộc hay đánh bại kẻ nào, chỉ một lòng quyết tâm tiến đến đích.   

“Trước mắt mọi người dẫn đầu từ lúc xuất phát vẫn là kình ngư đường bơi số bốn, Lí Manh đến từ đại học Yên Kinh. Theo sát phía sau là tuyển thủ đường bơi số một, Phần Kiều của đại học Sùng Văn. So với vòng bán kết, cô ấy đã hoàn toàn lột xác. Có lẽ Phần Kiều bảo toàn sức lực cho vòng cuối, ngay sau đó là Phan Văn Lôi tỏa sáng ở vòng sơ loại và bán kết nhưng bây giờ chỉ xếp vị trí thứ ba…..” – Bình luận dạt dào cảm xúc phấn khích.

“Cố lên! Cố lên! Cố lên….” – Khán giả hò hét long trời lở đất.

Cố Diễn nhìn đường bơi số 1 không chớp mắt, như thể anh nghe rõ tiếng mạch đập của chính mình hòa theo nhịp cô gái vung tay.

Cảm xúc này xuất hiện bắt nguồn khi nào, chính anh cũng không nhớ nổi.   

Nhưng tình trạng tim đập chân run vô cùng hiện thực, anh không quan tâm Phần Kiều đạt được thứ hạng bao nhiêu, anh chỉ để ý vẻ mặt Phần Kiều khi kết thúc.   

Anh chỉ sợ Phần Kiều hụt hẫng khó chịu, sợ lông mày cô nhíu lại. Cô sẽ ít nói, im lặng, đắm chìm tuyệt vọng trong thế giới riêng mình, khiến trái tim người ta bị bóp nghẹn.    

Nuôi một đứa trẻ phiền toái cực kì, không biết nói gì, nói khi nào, mỗi câu mỗi chữ đều có thể tác động đến đứa nhỏ. Cố Diễn luôn thầm nghĩ mong cô vui vẻ mở lòng hơn một chút.   

Tay chân Phần Kiều nhịp nhàng đánh nước vùn vụt tiến lên. Nước da trắng tươi thoắt ẩn thoắt hiện hệt một nàng tiên cá bơi lội giữa làn sóng xanh cổ tích. Người người lóa mắt, chỉ có thể chăm chăm dừng nơi thân thể vừa xuyên qua dòng nước.

Năm mét cuối cùng! Âm thanh hò reo lấn át lời bình luận viên.   

La Tâm Tâm kêu gào khản cổ, mặt đỏ lựng, dù cô biết Phần Kiều không thể nghe nhưng vẫn cố gắng không ngừng.   

Ba mét!.

Dường như Phần Kiều đã đuổi kịp Lí Manh!.

“Hai mét!”.

“Chạm vách tường”.

Phần Kiều thoát khỏi sợ hãi, không hổ thẹn với lương tâm, có thể vỗ ngực tự hào nói mình đã dốc hết toàn lực.  

“Kính thưa quý vị, phần thi nội dung 50 mét tự do đã kết thúc, tuyển thủ Lí Manh đến từ đại học Yên Kinh chạm đích nhanh nhất với 24 giây 31, Phần Kiều của Đại học Sùng Văn chỉ sít sao 0,3 giây, trở thành hắc mã trong hạng mục….”.

Phần Kiều tháo kính bơi ngước nhìn bảng điện tử lớn, cả người hừng hực máu lửa, thậm chí đối với cô nội dung 1500 mét cũng chẳng là rào cản gì.

Kết quả chung cuộc, Lí Manh đạt huy chương vàng, Phần Kiều huy chương bạc và Phan Văn Lôi huy chương đồng.

Mặc dù hạng hai nhưng Phần Kiều không có gì phải tiếc nuối   

Phần Kiều quay đầu hướng về khán đài xa xa, huấn luyện viên trưởng Thư Mẫn mỉm cười, thành viên đội bơi Sùng Văn đứng dậy cổ vũ khoảnh khắc Phần Kiều về đích. Đây là một tập thể, một đội quân thống nhất. Bất kể bất mãn về Phần Kiều bao nhiêu thì ít nhất, bọn họ là động đội cùng một chiến tuyến.

Phần Kiều cảm nhận sâu sắc khi trận đấu qua đi, bức tường ngăn cô và đội viên ngày càng được đẽo mỏng.

Một nhân viên đưa khăn cho Phần Kiều lau khô cơ thể.

Thật ra Phần Kiều không lạnh, ngược lại còn hơi nóng. Mãi đến khi đứng trên bục nhận huy chương, gò má cô vẫn ửng hồng vài đóa hoa đào mùa xuân.   

“Chúc mừng cậu” – Lí Manh bên cạnh đột nhiên nghiêng đầu nói.

“Năng lực cậu bây giờ không hề mai một chút nào” – Ánh mắt Lí Manh lấp lánh. “Sau này, tôi sẽ tiếp tục đánh bại cậu”.

Trọng tài tuyên bố xong kết quả trận đấu, ban tổ chức cuộc thi tiến hành trao huy chương cho 3 tuyển thủ.   

Phần Kiều quay sang, thành viên ban tổ chức đang trao huy chương vàng kèm theo giấy chứng nhận cho Lí Manh.

Vị trí đó từng thuộc về cô, những năm về trước Phần Kiều đã khom người đeo huy chương vàng.   

Cô vỗ tay cùng mọi người, tuy hơi chạnh lòng nhưng thật sự không còn gợn sóng.

Cô cúi đầu đeo huy chương bạc, nhận bằng khen, mỉm cười với ống kính.   

Sẽ chẳng còn một ai có thể đánh bại cô.

......

Ngày thi đấu cuối cùng, đại học Sùng Văn gặt hái được rất nhiều nhiều thành tích, bên cạnh đội nam tỏa sáng thì đội nữ cũng không hề kém cạnh. Phan Văn Lôi giành được huy chương vàng hai nội dung 400 và 100 mét bơi tự do.   

Huy chương vàng của Phan Văn Lôi là chuyện không cần bàn cãi, đây chính là nội dung sở trường có khả năng giành được giải cao nhất. Vậy mà nhân tố bất ngờ, Phần Kiều, đem về huy chương bạc còn quán quân 100 mét chỉ đoạt được huy chương đồng.

Bế mạc giải đấu bơi lội sinh viên toàn quốc, Phần Kiều thu hoạch 2 huy chương bạc.

Vừa động đậy, hai mảnh kim loại trong tay vang lên lảnh lót. Đuôi mắt Phần Kiều cong cong, cô nhất định sẽ cất vào hộp thật kĩ.

“Kiều Kiều” – La Tâm Tâm ngồi trước máy tính, quay phắt lại kích động hô to: “Cậu đến đây nhanh lên! Xem mình thấy gì nè!”.

Kiều Mãng mới từ thư viện về, nằm xuống ngủ chưa bao lâu. Phần Kiều giơ ngón trỏ lên môi, ý bảo La Tâm Tâm nhỏ giọng một chút.

“Mau mau” – La Tâm Tâm dùng khẩu hình miệng, nôn nóng khoa tay múa chân.

Phần Kiều nhìn bộ dạng La Tâm Tâm, ngờ vực bước đến bên cô bạn nhìn vào màn hình.

Đập vào mắt là banner dài tổng hợp ảnh chụp màn hình, mỗi tấm được cắt từ video Phần Kiều thi đấu.

Người chụp khéo léo căn chỉnh ánh sáng, bố cục, trong hình làn da Phần Kiều trắng mịn như gốm sứ, tay chân thon dài. Lông mày thanh tú, đôi mắt cười trên khuôn mặt tràn ngập xinh đẹp không một nét dư thừa khiến người ta nhớ mãi không quên.

“Vì sao hình mình ở khắp nơi vậy?” – Phần Kiều quay sang nhỏ giọng hỏi, mặt hơi ngờ nghệch.

La Tâm Tâm di chuột tắt banner dài, trên màn hình là tài khoản đăng tấm hình: “Cậu đang bùng nổ hot search Weibo rồi, Kiều Kiều”

Hot search Weibo?   

Weibo là mạng xã hội duy nhất Phần Kiều dùng để kết giao với thế giới, ngoại trừ Lương Đặc và La Tâm Tâm thì không ai theo dõi cô cả. Nhưng lên hot search Weibo sao? Phần Kiều cảm thấy không chân thật.

Nếu trở về vài năm trước, giải đấu này hầu như chỉ thu hút các sinh viên trường đại học. Tuy nhiên, vì giải năm nay được chiếu trên truyền hình, hàng ngàn hàng vạn người đều dõi theo nó.   

Ban đầu chỉ mỗi [Bắt lấy nàng tiên say rượu] đăng loạt ảnh chụp màn hình, gào to trong bể tình, khẩn cầu mọi người cung cấp thông tin về nữ thần xinh đẹp. Bất ngờ thay, bài đăng này đứng top đầu trên Tianya[1], sau đó được một tài khoản blogger V[2] chia sẻ lại trên Weibo, chân dung nữ thần đã hé lộ.

[1]: Một diễn đàn phổ biến ở Trung Quốc.

[2]: tài khoản nổi tiếng

Ngày kế tiếp, ảnh chụp màn hình đó đã công phá 1 triệu lượt chia sẻ.

Hồ bơi thường là nơi phát hiện nhiều mỹ nhân nhất, trong video hoa sen Phần Kiều nổi bần bật, dung mạo trắng trẻo xinh đẹp tuyệt trần, thướt tha lả lướt.    

Giống như câu: “Đông gia chi tử, thêm một phân thì quá dài, giảm một phân thì quá ngắn, tăng chi nhất phân tắc thái trường, giảm chi nhất phân tắc thái đoản, trứ phấn tắc thái bạch, thi chu tắc thái xích”* (https://truyenfull.vn/cong-chua-thanh-vuong-phi/chuong-92-1/)   

Tiếng lành đồn xa, thêm thân phận sinh viên đại học Sùng Văn nhanh chóng ghi tên Phần Kiều lên hot search Weibo.

Tài khoản [Tiều Kiều thích bơi lội] nhỏ bé do trợ lý Lương đặt cho cứ thế xuất hiện, tường nhà chỉ treo những cảnh vật Phần Kiều tự chụp.

Ban đầu Phần Kiều chụp vài tấm ảnh đơn giản bằng điện thoại, sau này Cố Diễn đưa máy ảnh cho cô, số ảnh Phần Kiều chụp ngày một nhiều hơn.

Một đĩa dimsum nhỏ với một ly hồng trà chiều trên bàn công, quang cảnh trên tầng cao nhất tòa tháp đôi sừng sững chấn động lòng người. Bất kể ánh sáng, góc độ, mỗi một tấm ảnh độc đáo tinh tế mô tả tỉ mỉ từng đường nét, gam màu phong phú khiến người này mơ mộng sâu xa, kẻ khác lại rung rinh.

Khác những tấm hình selfie thịnh hành hiện nay, ngoài bể bơi dập dềnh ánh nước, không còn bất kì nội dung nào xoay quanh cuộc sống cô ấy nữa.   

Khiêm tốn mà thần bí, đơn giản nhưng nét rất riêng đã thành công thu hút sự quan tâm của phần đông cư dân mạng.

Phần Kiều lướt xuống, thấy vài tấm ảnh bạn học Sùng Văn đăng. Bối cảnh phần lớn ở hồ bơi, không chính diện, chỉ là góc nghiêng.

Ngày thường đi học Phần Kiều vô cùng trầm lặng, cô thật sự không biết những tấm ảnh này được chụp khi nào. Nghĩ đến cuộc sống riêng tư bị người quan sát, nội tâm Phần Kiều nơm nớp hoảng sợ.   

Bàng Địch cũng hào hứng không kém: “Phần Kiều, cậu nổi tiếng thật rồi”. Cô kéo ghế ngồi đối diện Phần Kiều, lấy điện thoại ra: “Nào! Chúng ta follow nhau đi”.

“Không ngờ phòng chúng ta tận hai người nổi tiếng…” – Bàng Địch mặt tràn ngập vui vẻ.

Phần Kiều không hào hứng mấy nhưng vẫn lấy điện thoại trong túi áo khoác, vừa bấm vào Weibo đã bị một lượng lớn tin nhắn oanh tạc. Cô dứt khoát đưa điện thoại cho Bàng Địch, rũ rượi bò lên giường.

Cô chán ghét bị người khác chú ý.   

Cuộc sống ngày xưa trôi vào dĩ vàng rồi.   

Dù đến lớp hay huấn luyện cô thu hút sự chú ý của mọi người, một số mạnh dạn tới chào hỏi, thậm chí muốn chụp hình chung.

Tuy hội chứng sợ xã giao vừa cải thiện đôi chút không có nghĩa Phần Kiều chịu được sự nhiệt tình này. Mỗi lần đáp một hai chữ, sau đó nở một nụ cười nhựa cứng, như vậy đã tiến bộ lắm rồi.

“Kiều Kiều!” – La Tâm Tâm nhô đầu khỏi giường, vẻ mặt đáng thương: “Mình mới tải một trò chơi, máy tính bị treo mất, cậu đi sửa với mình được không?…..”.

Phần Kiều đang uống nước nuốt thuốc, nghe thế, ngẫm nghĩ đúng là lịch luyện tập chiều trống nên gật đầu.   

Máy tính La Tâm Tâm vẫn còn thời gian bảo hành, mang đến cửa hàng là có thể bảo hành miễn phí. Ngay cổng Đông có một tuyến xe buýt chạy thẳng tới trung tâm thương mại, đây là lần đầu tiên Phần Kiều dùng phương tiện công cộng kể từ khi chuyển về Đế Đô.   

Điểm khác biệt của phương tiện công cộng Đế Đô là vẫn giữ người bán vé, La Tâm Tâm chỉ mang tiền chẵn, người bán vé phải tìm tiền thối lại.   

Trung tâm thương mại nhanh chóng xuất hiện trước mắt, ngoài trời bất chợt tí tách mưa rơi. La Tâm Tâm xách theo mỗi túi máy tính, không mang dù. Cô ảo não, không phải còn một đoạn mới đến trung tâm thương mại sao?.

Cô không sao, nhưng Phần Kiều cứ dầm mưa là bệnh.

Phần Kiều không để ý lắm, cô siết chặt áo khoác, cả hai đồng loạt xuống xe.   

“Hay chúng ta nán lại một lát” – La Tâm Tâm giữ chặt Phần Kiều. “Đứng đây trú mưa, dù sao cũng không vội, tạnh mưa đi cũng không muộn”.

Trời mưa lâm râm, chờ một chút là hết. Phần Kiều không có ý kiến gì, cùng ngồi đợi với La Tâm Tâm trong trạm xe buýt.

Mưa rơi xuống đất đọng thành từng vũng nhỏ, Phần Kiều rút chân ra sau, vuốt gọn mái tóc hơi xơ rối. Cơn mưa cuốn theo gió lạnh mùa thu, nhưng chiếc áo len màu trắng ngà phối với áo khoác bên ngoài đã ủ ấm Phần Kiều. 

“Kiều Kiều! Cậu nhìn kìa!” – La Tâm Tâm bỗng dưng phát hiện gì đó, kéo cô nhìn theo hướng mình chỉ.

Giữa trời mưa, ai ai cũng vội vàng bung dù, một cặp đôi dừng bên đài phun nước của trung tâm thương mại vô cùng nổi bật. Cô gái ôm chặt thắt lưng chàng trai, vùi đầu vào lồng ngực nên không nhìn rõ mặt   

Người đàn ông đeo mắt kính bật dù đứng đối diện hai người, diện mạo ôn hòa.

Không sai, đó là bạn trai Bàng Địch, Từ Việt mới mời cơm các cô cách đây không lâu!.

“Hai người đó chưa chia tay mà!”.

La Tâm Tâm giận dữ, cô nhớ rõ hôm qua Bàng Địch còn ngọt ngọt ngào ngào nấu cháo điện thoại với anh ta.   

Thằng khốn nạn!.

Phần Kiều nhìn hai người họ, cảnh tượng phía xa xa khiến sắc mặt cô bỗng dưng trắng bệch.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương