Phạm Thiên [ H+ ]
-
C34: [ Phần 34 ]
- Trong phòng họp bắt đầu lại kéo dài thêm hơn 15 phút, tất cả chỉ xoay quanh về Kakuchou và .. Koko
" Koko không phải là thằng phản bội "
[ Rindou ]
" Nó sẽ không làm thế với chúng ta "
" Tao hiểu rõ nó hơn ai hết "
[ Mikey ]
" Được thôi "
" Cứ để xem "
" Thằng Kakuchou nó trụ được bao lâu "
[ Sanzu ]
" Giải tán đi " [ Mikey ]
- Sau câu nói của Mikey thì 3 gã kia điều cùng nhau đứng dậy, cúi người 30 độ trước Mikey, sau đó liền rời khỏi phòng họp
- Mikey thì vẫn còn ngồi ở đó, suy nghĩ gì đó 1 hồi lâu sau cũng rời khỏi phòng họp
_ Phòng Haitani _
" Tao còn tưởng nó không để tâm đến thằng Kakuchou chứ "
" Ai ngờ " [ Sanzu ]
" Mày càng ngày càng đánh giá thấp Mikey nhỉ, Sanzu " [ Rindou ]
" Nào dám " [ Sanzu ]
*RENG RENG RENG*
- Là điện thoại của Ran, gã ta nhấc máy đưa lên tai nghe nhưng không nói gì, đầu giây bên kia liền nói
" Thưa anh "
- Giọng nói đầu giây bên kia phát lên vô cùng trầm và điềm tỉnh, gã Ran liền trả lời
" Có chuyện gì " [ Ran ]
" FIVE chết rồi "
" Lý do " [ Ran ]
- Cả 2 bên nói chuyện với nhau nghe rất căng thẳng, làm gã Sanzu và Rindou cũng đang cuốn theo nhưng chẳng nghe được gì ngoài giọng Ran nói
" FIVE bị ám sát "
" Hửm.. ám sát FIVE sao? "
[ Ran ]
- Gã Ran cau mày khi nghe thấy FIVE, đàn em của gã bị ám sát? Chuyện này là không thể nào, FIVE là 1 trong Tứ Đại ROPPONGI, Là người có thể gọi là
" RẤT MẠNH " tuy hắn ta chỉ là No4 của Tứ Đại ROPPONGI nhưng 1 mình hắn ta có thể dẹp tan 1 băng đảng trong 1 nốt nhạc
- Nếu xét về góc độ có thể, thì chỉ có thể là thành viên của Phạm Thiên mới có thể ám sát hắn nhanh gọn lẹ như vậy, còn nếu là Thiên Trúc, 100% thành viên Thiên Trúc sẽ không lui đến khu ROPPONGI của anh em gã, về việc bị ám sát là không thể nào xảy ra với hắn ta trừ khi là Phạm Thiên ra tay
- Nhưng Phạm Thiên không làm như vậy, còn Thiên Trúc thì như trên, không ai có khả năng kết liễu được hắn, chợt trong đầu gã chạy qua 1 cái tên..
" Pull là người làm điều này "
" Đúng không " [ Ran ]
" Dạ đúng, thưa anh "
- Nhận được câu trả lời gã Ran liền cúp máy, người gọi thông báo cho gã là F.REE, còn được mọi người gọi là REE No3 của Tứ Đại ROPPONGI
- Tứ Đại POPPONGI bao gồm :
FONE, No1 của Tứ Đại ROPPONGI, hắn ta rất ít khi xuất hiện, đa số sẽ thấy gã đi cùng Ran và Phạm Thiên với những chuyện lớn và phi vụ quan trọng !
No2, FWO
Tên này là em trai của FONE, và chẳng khác gì anh trai của mình, hắn ta chỉ xuất hiện khi có chuyện thật sự quan trọng cùng với Haitani và Phạm Thiên
Và người vừa gọi thông báo của Ran là F.REE ( REE ) No3, hắn thì không như 2 tên kia, chỉ khi nào có lệnh thì hắn mới đi cùng, 24/24 điều thấy gã xuất hiện ở khu POPPONGI
FIVE, No4
là người vừa bị ám sát bởi Pull...
- Nãy giờ nghe cuộc nói chuyện của Ran thì 2 gã kia cung suy ra được chuyện gì, Ran vừa tắt máy thì Rindou liền hỏi
" FIVE bị giết thật sao " [ Rindou ]
" Ha~ tiến hành cũng
nhanh quá đó chứ đùa "
" Haha " [ Sanzu ]
" Mọi chuyện càng ngày
càng thú vị rồi đây "
" Sao từng ấy năm vẫn
chưa gác kiếm hẳn nhỉ " [ Ran ]
- Mặt gã và Sanzu điều nở 1 nụ cười nham nhở, chỉ ý là đang chế giễu Pull
" Tao về POPPONGI xem "
" Chắc khoảng mai mới về " [ Ran ]
- Nói rồi Ran cầm điện thoại đứng dậy, bước đi dõng dạc ra ngoài, để lại trong phòng là Sanzu và Rindou, thấy Rindou còn ngồi gã Sanzu liền nói
" Mày không về luôn à " [ Sanzu ]
" Không "
" Chưa phải lúc tao phải về " [ Rindou ]
- Gã Sanzu ngồi ngẫm câu nói của Rindou 1 hồi thì mới hiểu ý được gã đang nói gì, liền gật gật tỏ vẻ hiểu biết vài cái
_ Tại Cửa Hàng Xe _
" Ây ya mệt quá đi mất " [ Inu ]
- Đi kèm câu nói của Inu là 1 cái ngồi bệt xuống nền, Draken ngay gần đó cũng đứng dậy đưa tay lau mồi hôi trên trán mà nói
" Haha nghỉ tay thôi mày "
" Sáng giờ mệt quá " [ Draken ]
- Draken vừa nói thì cũng vừa vứt mấy cái đồ nghề trên tay xuống khay đựng, cởi bỏ cái găng tay xuống, đi lại bộ bàn ghế dành cho khách ngồi đợi ở trước cửa hàng mà ngồi xuống, đưa tay Draken rót lấy 1 ly nước hơi đầy mà uống hết
- Inu thấy vậy cũng đi lại mà ngồi xuống rót nước uống nghỉ mệt, đột nhiên Draken nhìn xa xâm ra đường, bật cười 1 cái Draken nói
" 2 thằng quỷ kia đến nữa rồi kìa "
[ Draken ]
- Inu đang uống nước thì cũng đưa mắt nhìn theo hướng Draken nhìn, vội uống cho mau hết, do ánh nắng chói chang nên Inu phải nhíu mày lại mới có thể nhìn thấy được là ai, Inu liền chán nản thở dài 1 cái
" Haizzzz " [ Inu ]
- Tiếng xe càng ngày càng đến gần, càng đến gần thì nụ cười trên môi Draken càng tươi, cái chân chống của chiếc xe vừa được gạt xuống thì cửa hàng bắt đầu trở nên ồn ào hẳn
" Tèn Tèn Tèn "
" Xem nào xem nào "
" Mệt lắm rồi chứ gì "
" Phải không, Draken-kun Inu-kun"
- Là Takemichi nói, người còn ngồi trên xe là Mitsuya, khác hẳn với Takemichi, phong thái lịch lãm của Mitsuya chưa bao giờ phai đi, anh nói
" Lâu quá không gặp " [ Mitsuya ]
" Ừ, Lâu gì đâu "
" Do mày đi suốt ấy chứ "
" Tụi tao vẫn ở đây mà " [ Draken ]
- Vừa nói Draken nở 1 nụ cười thật tươi, Mitsuya cũng mỉm cười theo mà nói
" Tao có mua đồ ăn đến "
" Cùng ăn đi " [ Mitsuya ]
" Mitsuya đúng là có khác "
[ Inu ]
- Từ nãy đến giờ Draken thì không ngớt nụ cười trên môi, còn Inu thì như đúng bài, đang mệt đói lã người đây, giờ mà đi nấu nữa chắc có nước bỏ cơm
" Dạo này Mitsuya của chúng ta đắt show lắm đấy nhé "
" Toàn ở nước ngoài thôi "
" 1 tuần có 7 ngày, thì hết 3 ngày được đi đây đi đó rồi " [ Takemichi ]
" Haha Takemichi "
" Đừng có mà phân bì "
" Công việc cũng không nhàn đâu "
[ Draken ]
" Hahaha Hahaha Hahaha Hahaha "
- Chưa gì hết mà không khí ở đây đã bắt đầu nhộn nhịp hơn rồi, chỉ mới có gần 1 giờ chiều thôi mà đã ồn ào như vậy rồi
- 4 người thì cũng ngồi xuống cùng ăn cơm với nhau, vừa ăn vừa nói chuyện rất vui vẻ
" À, mới hôm qua tao có gặp Pa-chin và Pe-yan ở ngay trung tâm shibuya đó "
[ Mitsuya ]
" À ừ, Pe-yan thì vẫn thỉnh thoảng đến đây chơi "
" Còn Pa-chin thì
công việc bận rộn quá "
" Cũng không có thời gian qua đây "
[ Draken ]
" Phải chi Draken được 1 góc của Pa-chin thôi thì Inu tao đây đâu phải ngày nào cũng ăn cơm hộp "
" Haizzz " [ Inu ]
- Câu nói đùa bâng quơ của Inu khiến tất cả cười khoái lên, thật sự thì không khi rất vui, ăn xong bửa thì tất cả cũng ngồi ở ngay đó mà nói chuyện với nhau, rất nhiều chuyện được họ buôn ra, chợt không khí bớt vui hẳn khi Takemichi nhắc đến
" Sáng nay tao vừa thấy Mikey "
[ Takemichi ]
" Mikey á " [ Draken, Mitsuya, Inu ]
" Có chạm mặt với nhau, nhưng mà lạ lắm Haha "
" Cứ như không quen biết vậy "
[ Takemichi ]
" Thôi, à.. à hay là.. à... "
[ Draken ]
- Draken thì nghe thấy đến Mikey liền muốn đổi chủ đề nói nhưng mà, trong đầu trống rỗng chẳng nói được gì, hiểu Draken, Mitsuya liền lên tiếng
" Thôi, tao còn công việc "
" Tụi tao về trước nhé "
" Tối có rảnh bọn tao
lại ghé làm vài lon " [ Mitsuya ]
" À... à ừ " [ Draken ]
" Về thôi, Takemichi " [ Mitsuya ]
- Mitsuya và Takemichi vừa đi thì Draken cũng thở dài 1 cái, liền nói với Inu
" Đóng cửa đi Inu "
" Có gì chiều làm tiếp "
" Tao vào phòng nghỉ trước nhé "
_ Phòng Mikey _
- Gã Mikey và Y/n chuẩn bị đi ăn như Mikey đã nói lúc nãy, Mikey chuẩn bị gần xong thì gã nghe thấy giọng nói của Y/n vang lên trong phòng..
" Anh... " [ Y/n ]
" Hửm " [ Mikey ]
- Gã có phần bắt ngờ khi Y/n chủ động gọi gã nói chuyện, tiến lại gần ngay phía giường cô đang ngồi mà nói
" Em gọi tôi à " [ Mikey ]
- Y/n không trả lời câu này của gã, cô chỉ gật đầu 1 cái sau đó nói tiếp
" Em mệt quá không muốn đi "
" Anh.. anh mua đồ ăn về được không "
[ Y/n ]
- Nghe Y/n nói dứt câu gã Mikey liền đưa 1 tay lên mà vuốt tóc cô, gã nói
" Em thấy không khỏe ở đâu à "
[ Mikey ]
" Không có "
" Do em lười đi thôi " [ Y/n ]
- Là do lời đe dọa của gã Sanzu lúc sáng, vừa nói Y/n vừa đưa tay ra lắc như ra hiệu không có, gã liền bật cười 1 cái, nhìn vào đôi mắt cô, gã cũng biết là do.. chắc là cô buồn ngủ rồi, gã nói
" Ừm, vậy tôi gọi đồ ăn " [ Mikey ]
- Hơn 5 phút lướt điện thoại, gã tắt màn hình điện thoại rồi đặt lên bàn gần đó, gã nằm xuống giường làm Y/n hơi giật mình 1 chút, chưa hết gã còn đưa tay kéo mạnh Y/n nằm xuống cùng gã, Y/n giật nảy mình liền hét lên kêu
" a... đừng " [ Y/n ]
- Chưa nói hết câu thì liền bị gã nói hơi lớn giọng 1 chút làm cho cô im bật
" Nằm im và im lặng " [ Mikey ]
- Không phải nói, Y/n nghe gã nói xong thì tay chân bủn rủn hết cả ra, giờ đây đầu cô thì được gã gác lên tay, còn lại thì gã ôm trọn cô vào trong lòng, gã cuối xuống đưa mũi ngửi lấy tóc cô mà nói
" Em mệt rồi thì ngủ đi "
" Khi nào đồ ăn đến "
" Tôi gọi em dậy " [ Mikey ]
- Y/n không trả lời, nhưng gã nhìn thôi cũng biết Y/n đang e sợ điều gì,gã nói thêm
" Tôi hứa không làm gì em "
" Ngủ đi " [ Mikey ]
- Câu nói này của gã làm cho Y/n ngước đầu lên nhìn gã 1 cái, bắt được ánh mắt gã cũng đang nhìn cô cô liền giật mình mà cùi đầu vào ngực gã như trốn làm gã bật cười 1 cái.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook