Phàm Nhân Lộ
Chương 3: Hội Tỷ Võ

Hậu Thiên Khí là một loại năng lượng kỳ lạ tồn tại trong thiên địa. Để tu luyện, tu luyện giả cần phải hấp thu, lắng động mới có thể sử dụng được nó, gọi chung là Khí. Khi đạt đến cảnh giới Sơ Thể Đại Thành có nghĩa là cơ thể của người tu luyện đã có thể chịu đựng được áp lực do Khí tạo ra.

Tu luyện nói chung được chia ra làm mười cảnh giới. Đầu tiên chính là Sơ thể, thật ra Sơ Thể cũng không phải là một cảnh giới, nó chỉ là bước đầu tiên phát triển cơ thể để phù hợp với tu luyện. Vì vậy, có nhiều thế lực lớn cũng không chấp nhận Sơ Thể, chỉ công nhận Cửu Trọng Cảnh Giới.

Cảnh giới đầu tiên là Nhất Trọng Thiên, tiếp sau đó là Nhị Trọng Thiên, tiếp tục cho đến cao nhất là Cửu Trọng Thiên. Mỗi Trọng Thiên còn phân ra các cấp bậc Thượng, Trung, Hạ giai. Phía sau Cửu Trọng Thiên là cảnh giới trong truyền thuyết Tiên Thiên, cũng có thể gọi là Tiên nhân. Tuy nhiên đó chỉ là cảnh giới trong truyền thuyết, chưa ai trong thời đại này có thể tiến bước lên cảnh giới đó.

Ngoài ra còn tồn tại các thuộc tính khác nhau. Ngũ hành bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Ngoài Ngũ Hành còn có các thuộc tính biến dị như Phong, Lôi, Băng, Sương… vô vàn các thuộc tính khác rất phong phú.

Mỗi tu luyện giả khi đột phá Sơ Thể tiến giai Nhất Trọng Thiên sẽ khám phá ra thuộc tính bẩm sinh của bản thân mình. Thuộc tính này cũng ảnh hưởng rất lớn đến quá trình tu luyện. Về cơ bản một Hỏa tu luyện giả sẽ tu luyện nhanh gấp hai, ba lần người bình thường khi ở những nơi nhiều Hỏa Khí như miệng núi lửa, thế nên Ngũ hành thuộc tính sẽ dễ tu luyện nhất, vì điều kiện tu luyện của họ khá dễ tìm.

Tu luyện giả để có thể tu luyện được cần có các loại Công Pháp, Công Pháp cũng có phân cấp bậc, thấp nhất là Nhất Cấp, sau đến Nhị Cấp… cao nhất là Cửu Cấp Công Pháp. Trong đó cũng chia ra Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm và Tuyệt Đỉnh Công Pháp. Công Pháp, nói đơn giản, là cách thu nạp và vận hành Khí trong cơ thể, cấp bậc Công Pháp càng cao thì tu luyện càng nhanh, Hậu Thiên Khí thu nạp càng tinh thuần, tương đương thực lực càng mạnh.

Tuy nhiên chỉ Công Pháp là không đủ, cũng như một người có sức mạnh rất lớn nhưng không biết cách đánh đấm, sử dụng vũ khí thì cũng chỉ là bị thịt. Tu luyện giả cần học thứ quan trọng không kém là Chân Kỹ. Chân Kỹ là cách nói chung bao gồm Bộ Kỹ, Kiếm Kỹ, Thương Kỹ… Chân Kỹ cũng chia ra làm chín cấp tương tự với Công Pháp.

Thần Long Đoạt Pháp mà Lạc Vũ dạy Lạc Phi bao gồm mười hai tầng, trong đó hai tầng đầu là củng cố căn cơ của cơ thể, dành cho tu luyện giả cảnh giới Sơ Thể tu luyện, mỗi tầng sau đều tương ứng với một cảnh giới từ Nhất Trọng Thiên đến Cửu Trọng Thiên. Tầng thứ mười hai thì chỉ có cảnh giới Tiên Thiên mới có thể tu luyện được. Đây chính là Công Pháp Cửu Cấp Thượng Phẩm.

Trong truyền thuyết, nghe nói nếu tu luyện đến tầng mười hai, Thần Long Đoạt Pháp sẽ lột xác trở thành Công Pháp Cửu Cấp Tuyệt Đỉnh. Tuy nhiên Lạc Phi không biết điều này, nó nghĩ đây cũng không khác gì Công Pháp Dẫn Thiên Khí phổ thông mà phần lớn mọi người đều tu luyện. Từ Lạc Vũ thì lấy đâu ra Công Pháp tốt chứ, vài văn tiền còn không có.

Hôm nay là Hội Tỷ Võ cấp Gia Tộc một năm một lần trong Ngô Gia Thiên Loa thành, là ngày thi đấu giữa các nhân tài đến từ học viện của Ngô Gia, Tử Đằng học viện, các giáo phái và thậm chí là trong dân gian, chỉ cần đăng ký thủ tục là có thể lên đài khiêu chiến. Phần thưởng rất hậu hĩnh, kèm với đó là cơ hội được Ngô gia nhìn trúng, mời về gia tộc để bồi dưỡng. Âu Gia và Trần Gia cũng có những Hội Tỷ Võ như vậy, nhưng thời gian tổ chức không giống nhau. Mục tiêu chung Tam đại gia tộc là hướng đến là hội Tỷ Võ cấp Thành do cả ba gia tộc tổ chức ba năm một lần.

Thị dân nô nức kéo ra Ngô Gia Thành nhưng tuyệt nhiên không có chút hỗn loạn nào. Trị an ở đây rất tốt, ngoại trừ tổ chức Tỷ Võ, Ngô Gia còn mời đến những người tạp kỹ biểu diễn trên đường nên thu hút rất nhiều thị dân. Đường trong thành rất lớn đủ cho bốn xe ngựa đi song song, thế nhưng hôm nay tất cả đã bị cấm để cho thị dân đi bộ, nhộn nhịp toàn người là người.

Trên trời thỉnh thoảng có từng chiếc xe ngựa bay qua, những con ngựa này được gọi là Phi Mã, lưng có cánh, toàn thân trắng muốt rất đẹp, thường được dùng kéo xe để thể hiện sự giàu có và quyền thế. Tùy theo số lượng ngựa kéo và tiêu chí khắc trên xe ngựa để phân biệt thân phận của người trong xe.

- Hoa tỷ, thật phiền, Tỷ Võ gì chứ, cấm cả Đại Hắc kéo xe, đệ lại phải gánh đồ. - Lạc Phi đang cõng trên vai một cái bao thật to than thở.

Như Hoa trợn mắt:

- Chả lẽ đệ bắt một người chân yếu tay mềm như ta gánh hả? - Rồi nàng nhìn xung quanh - Sau này phải bảo Vũ ca mua một cái xe ngựa Phi Mã mới được, đi bộ thế này mệt chết a.

Lạc Phi tròn mắt nhìn Như Hoa. Lạc Vũ trong suy nghĩ của nó vừa là tên ham chơi lười làm, lại ham cờ bạc, lại còn có cái biệt hiệu vô cùng nổi bật là “Tướng quân bất thắng”, có nghĩa là đánh kiểu gì cũng vẫn thua. Năm nay nó mới 8 tuổi, nhưng từ 6 tuổi nó đã cùng Như Hoa duy trì sinh ý Tiểu Tửu Hiên. Lạc Vũ như thần long thấy đầu không thấy đuôi, lâu lâu mới về nhà một lần, rồi thỉnh thoảng lại trộm tiền mang đi.

Ngoại trừ một lần Lạc Vũ truyền cho nó bộ công pháp Thần Long Đoạt Pháp, sau đó về cơ bản vấn đề tu luyện hay chữ nghĩa đều là Như Hoa dạy nó. Có lần nó bảo Như Hoa bỏ quách chỗ này đi, vào thành lấy chồng mà ở cho sướng, bị Như Hoa dạy dỗ một trận thê thảm, từ đó nó không nói nữa. “Không về trộm tiền là tốt rồi” - Nó thầm nghĩ.

- Con mẹ nó, các ngươi làm gì thế, bỏ ta ra. - Đột nhiên phía trước vang lên tiếng xô xát cãi vã.

- Lạc đại gia, đại gia đã hết tiền rồi, ngày sau có tiền lại quay lại nhé.

- Phi, các ngươi đợi đó, có ngày ta sẽ thắng đến cái quần cũng ko để lại cho các ngươi.

Lạc Phi ngơ ngác nhìn Như Hoa:

- Giọng ai quen thế nhỉ? Mụ nó, chạy lẹ đi Hoa tỷ.

- A, nhóc con, muội muội, các ngươi cũng ở đây à.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương