Peter Pan Và Cinderella
Chương 68: Đến già

“Cái quỷ gì” gây bão trong lúc giao mùa xuân hè, sức nóng của IceDream kéo dài đến tận mùa thu vẫn chưa thấy hạ nhiệt.

Tạ Trúc Tinh là người có nhân khí đứng đầu, cất bước đầu tiên đi quay phim truyền hình, sau đó từng thành viên cũng lần lượt tìm thấy cơ hội phát triển riêng cho mình.

Quý Kiệt đam mê rap, công ty chuẩn bị cho cậu ta một album rap solo; một gameshow hoàn toàn mới mời người của đảng ha ha Dương Tiêu Mục làm MC cố định; Trình Diệu xuất thân từ nhạc kịch, đã xác định sẽ tham diễn một tác phẩm mới của đạo diễn nhạc kịch nổi tiếng; Cao Tư Viễn nhân khí xếp cuối cũng ký một bộ webdrama.

Chỉ có trưởng nhóm là chưa có bất kỳ hướng đi chính thức nào, fan hâm mộ đều vô cùng sốt ruột.

Cuối tháng mười, trang weibo của một bộ truyện tranh online cực nổi tuyên bố cải biên thành phim thần tượng, vai nam chính xác định do Tomas Tạ của IceDream thủ diễn.

Quần chúng fan trưởng nhóm rần rần phẫn nộ, mỗi lần weibo này nhắc tới chuyện tuyển chọn nam chính đều sẽ lấy trưởng nhóm ra để hút fan, cuối cùng không phải trưởng nhóm diễn thì thôi đi, lại còn là đồng đội Tạ Bạch liên?

Fan Hoả Xa cũng tức giận, fan người nào đó mặt thật là lớn ghê, bộ truyện này nam chính yêu nữ chính một cách sâu sắc, quyết chí thề không thay đổi, để cho Vương Ngựa giống diễn? Quả là sỉ nhục nhân vật!

Dưới bình luận của weibo phim thần tượng trở thành chiến trường mắng chửi lẫn nhau giữa fan trưởng nhóm và fan Hoả Xa, gió tanh mưa máu giằng co tới tận mấy ngày.

Vài ngày sau IceDream đến Thượng Hải biểu diễn, nhóm fan ngồi chầu chực giữa đêm ở sân bay Hồng Kiều gửi về cả đống ảnh hiện trường, trưởng nhóm với Tiểu Hoả Xa đều mặc áo khoác cao bồi, tới cả áo hoodie bên trong cũng giống nhau, trưởng nhóm chủ động khoác vai Tiểu Hoả Xa, Tiểu Hoả Xa thì mặt mũi lại lạnh nhạt xa cách.

… Tới Tiểu Bao Tử Quý Kiệt vô tình lọt vào tấm hình cũng lộ vẻ không đành lòng nhìn thẳng.

Fan trưởng nhóm tức muốn chết, idol thiệt đúng là một tên ngốc bạch ngọt mà, không thấy Bạch Liên người ta không thèm để ý tới cưng hả! Còn đi lấy mặt nóng dán vào cái mông lạnh! Tranh đua một chút đi có được không?

Idol không hăng hái lại dán đến vui vẻ.

Ở trên máy bay hắn tán dóc với một cô nàng người Mỹ ngồi kế bên, đối phương mũi cao mắt sâu, da trắng xinh đẹp, tiếng Trung nói chẳng tới đâu, tiếng Anh của hắn cũng không xài được, hai người khoa tay múa chân vậy mà còn trò chuyện rất vui vẻ, ngoại trừ biết tặng túi xách thì thật ra bản lĩnh dùng miệng lưỡi trơn tru đi ghẹo gái của hắn không hề tệ, ngôn ngữ không thông cũng chọc người ta cười đến mức ngả tới ngửa lui.

Tạ Hoả Xa ngồi bên cạnh hắn đen mặt cả đường, xuống máy bay xong Vương Siêu tiện hề hề chạy theo cậu nói lải nhải, người ta cũng chẳng thèm để ý tới hắn.

Buổi diễn là vào chiều hôm sau, buổi sáng còn phải diễn tập, về khách sạn Lưu Thông Minh liền bảo bọn họ nghỉ ngơi sớm một chút, còn đặc biệt căn dặn hai người Tạ Vương, “Đừng đánh nhau.”

Không đánh mới là lạ.

Sáng hôm sau diễn tập, trưởng nhóm tới cả chân cũng không nhấc lên nổi.

Từ Thượng Hải về chưa tới mấy ngày, Tạ Trúc Tinh bắt đầu tham gia một khoá huấn luyện kỹ năng diễn xuất kéo dài hai tuần, lần đầu tiên đóng vai chính vẫn phải nghiêm túc chuẩn bị.

Địa điểm học không phải ở công ty, là khóa học của một giáo viên từ học viện điện ảnh, chỉ dạy cho một nhóm nhỏ mười mấy người. Không chỉ có nghệ sĩ của Huy Tinh mà còn có cả những công ty khác, đều là những nghệ sĩ trẻ xuất thân không chính quy nhưng tên tuổi đang nóng hổi.

Vương Siêu không có chuyện gì làm, một ngày nọ tâm huyết dâng trào cũng đi theo dự thính, nghe được chút lập tức mơ màng ngủ gục, lại còn ngáy, giáo viên nổi giận đuổi hắn ra ngoài, hắn chẳng có mặt mũi nào tranh luận đành ảo não đi ra ngoài ngồi chờ, chờ một lát liền thấy chán, vịn cửa sổ nhìn vào bên trong, cái cửa sổ này vừa khéo lại ngay góc chết, giáo viên không nhìn thấy hắn, cách một lớp cửa kính hắn liền nhe răng nhếch miệng làm mặt ngáo ộp chọc ghẹo Tạ Trúc Tinh.

Chả hiểu sao Tạ Trúc Tinh cứ nghiêm túc nghe giảng bài, căn bản không thèm nhìn hắn.

Vương Siêu thấy không thú vị, đành ngồi xuống lại nghịch điện thoại di động.

“Leo, sao cậu lại ở đây?”

Hắn ngẩng đầu lên nhìn, “Triệu Chính Nghĩa, cậu làm gì ở đây đó?”

Triệu Chính Nghĩa cười đáp, “Tôi lên lớp cùng ông chủ mới.”

Trước kia cậu ta theo Lương Tỉ, sau khi Bách Đồ có phòng làm việc riêng, Lương Tỉ liền thanh lý hợp đồng với công ty cũ, bên ngoài thì công bố mình là nghệ sĩ đầu tiên phòng làm việc Bách Đồ ký kết với, kỳ thực ai cũng biết Bách Đồ là ông chủ phủi tay, tất cả công việc ở đây đều do Lương Tỉ quản lý.

Triệu Chính Nghĩa là nhân viên công ty cũ của Lương Tỉ, sau khi Lương Tỉ kết thúc hợp đồng cậu ta vẫn ở lại công ty đó, công ty cũng phân cậu ta làm trợ lý cho một nghệ sĩ khác.

Tới đây học ai cũng là nghệ sĩ đang hot, Vương Siêu hỏi, “Bây giờ cậu đang theo ai?”

Triệu Chính Nghĩa đáp, “Viên Thuỵ.”

Vương Siêu vừa nghĩ, cười khà khà, “Vậy hả, người mình hết.”

Tạ Trúc Tinh tan học sớm, ra ngoài xong hai người đi trước luôn, chưa kịp nhìn thấy vị người mình Viên Thuỵ này.

Tối khuya lắm rồi Tạ Trúc Tinh vẫn còn ngồi gặm quyển sổ ghi chép ban ngày, Vương Siêu bên cạnh vò đầu bức tai muốn ấy ấy, thúc giục cậu, “Đừng đọc nữa, buổi tối mà đọc sách sẽ hư mắt đó, hơn nữa ăn một miếng cũng không mập nổi, em gặm nó còn không bằng gặm anh đây nè.”

Tạ Trúc Tinh đặt sổ xuống, nửa thật nửa đùa mắng hắn, “Dâm chết anh đi.”

Vương Siêu cợt nhả đáp, “Cứ dâm đó, làm sao?”

Tạ Trúc Tinh, “Anh thật đúng là thiếu…” Vẫn không thể nói ra những lời thô tục mà.

Vương Siêu hiểu ý, đắc chí, “Bố thiếu chịch chứ gì? Vậy Tạ Bảo Bảo em còn không nhanh đến chịch?”

Tạ Bảo Bảo đúng là không nhanh được.

Vương Siêu lần nào cũng là lúc đầu thì dâm ơi là dâm lúc sau nước mắt lưng tròng.

Thời khắc nóng bỏng nhất, Tạ Trúc Tinh cắn lỗ tai hắn gọi, “Tiểu dâm đãng.”

Vương Siêu thầm thì chửi một câu thô tục.

Giọng nói Tạ Trúc Tinh cực thấp uyển chuyển thổ lộ, “Yêu chết tiểu dâm đãng nhà anh.”

Vương Siêu bất mãn, “Sau này anh già rồi không dâm nổi, em sẽ không yêu anh nữa?”

Tạ Trúc Tinh cười rộ lên đáp, “Vậy trước hết cần phải cùng nhau già đi thì mới biết được.”

Đầu óc Vương Siêu không xoay chuyển được nhanh, suy nghĩ hồi lâu mới nắm chặt lấy tay Tạ Trúc Tinh.

Được, vậy trước tiên cứ cùng nhau già đi đã.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương