"Cô Chu cô có thai 3 tháng rồi."
Vị bác sĩ cầm tờ xét nghiệm trên tay nhìn qua một lượt rồi nói khiến cô nghe có chút ngỡ ngàng mà hỏi lại bác sĩ.
"Có...có thai sao bác sĩ có lầm gì không."
Bác sĩ nhìn cô rồi lại nhìn vào tờ xét nghiệm theo như bác sĩ thì trẻ như cô vô tình có thai là rất nhiều nên vị bác sĩ cũng không quá bất ngờ trước thái độ của cô nhìn cô bác sĩ lần nữa nói.
"Cô có thể đi kiểm tra lại."
Cô đành cầm tờ xét nghiệm ra về vì cô biết có kiểm tra bao lần thì kết quả vẫn vậy thôi.

Lang thang trên đường cô đến một trạm xe buýt ngồi đó chờ xe buýt cô nhớ đến chuyện xảy ra 3 tháng trước.

Lúc đó cô vừa tốt nghiệp đại học tối đó đám bạn trong lớp hẹn nhau tụ tập bữa cuối.

Do bị ép uống khiến cô quá chén.

Rồi buổi tụ tập kết thúc mấy bạn lại đẩy cô cho nam thần của trường là bạn học của cô Hàn Dương.

Anh là người thừa kế duy nhất của Hàn thị vừa học giỏi vừa điển trai nhưng lại khó gần.

Còn cô Chu Y Nguyệt chỉ là học sinh bình thường gia đình cũng thuộc dạng khá giả.
Tối đó do cô say mà bạn bè đi chung nên mọi người đẩy cô cho người đi một mình duy nhất là anh Hàn Dương.


Anh cũng đồng ý đưa cô về nhưng vừa lại chuẩn bị đỡ cô thì bị cô nôn vào người bất đắc dĩ đưa cô tới một khách sạn gần đó giặc lại đồ.

Đưa cô lên phòng anh bỏ bộ đồ của mình cho nhân viên giặc dùm anh mặc tạm áo choàng tắm chờ đồ khô.

Nào ngờ cô bị hơi men làm không biết ai là ai tưởng anh là tiểu thịt tươi nào đó mà tiến tới ve vãn.

Anh và cô do đều có men trong người cứ thế xảy ra quan hệ.

Sáng hôm sau khi cô tỉnh dậy biết mình làm càng liền nhân lúc anh còn ngủ ôm đồ bỏ chạy mất.
Cứ thế 3 tháng trôi qua thế mà trong bụng cô bây giờ lại có đứa con của Hàn Dương mất rồi.

Dòng suy nghĩ dừng lại xe buýt tới cô lên xe ngồi trở về.
Trên đường về cứ suy nghĩ xem có nên báo với anh.

Nhưng anh có nghĩ cô cố tình làm vậy để hưởng phú quý không.

Vẫn là không nên báo cho anh.

Cô biết ba mẹ cô sẽ tức giận nên đành giấu.

Về đến nhà cô nói với ba mẹ mình muốn đi du học ba mẹ cô cũng không nói nhiều liền đồng ý bởi lẽ gia đình cô cũng đủ điệu kiện cho cô du học dù không giàu cũng khá giả.

Sau khi làm xong thủ tục cô lên máy bay đến Mỹ cùng bé con chưa chào đời bất giác đưa tay lên bụng cô khẽ nhỏ.
"Bé con à tạm thời mẹ sẽ đưa con đi ba con vừa nhận chức giám đốc không nên phá hoại tương lai của ba.

Hai mẹ con mình cùng nhau sống thật tốt nha."
Rồi chiếc máy bay cất cánh đưa hai mẹ con đi.

_________
Phía Hàn Dương sáng hôm sau của 3 tháng trước khi tỉnh dậy không thấy cô liền bắt đầu tìm kiếm nhưng cô như bốc hơi khiến anh không tìm mà không có chút tin tức nào.

Từ hôm đó đến nay anh vẫn âm thầm tìm kiếm cô.
Anh vốn thích cô từ lâu nhưng không dám tỏ tình sau khi hai người xảy ra quan hệ anh muốn nói sẽ chịu trách nhiệm với cô nhưng khi tỉnh dậy cô lại chạy rồi.
Hàn Dương là người thừa kế duy nhất của Hàn thị nên tốt nghiệp xong anh liền tiếp quản công ty gia đình do vốn thông minh nên anh cũng không khó khăn mà làm quen công việc.

Đang loay hoay với đống tài liệu thì thuộc hạ của anh gọi tới.
"Lão đại tìm được cô gái anh nói rồi."
Anh bất giác mỉm cười."Cô ấy ở đâu."
"Cô ấy vừa đi Mỹ rồi ạ nghe nói là đi du học."
Anh nghe vậy liền dừng động tác nụ cười khi nãy cũng vụt tắt nói biết rồi sau đó tắt máy.

Dựa vào ghế dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu.

Anh tìm cô lâu vậy không có tin tức đến lúc có thì là tin cô đi Mỹ.

Cô thế này là cố tình tránh mặt anh sao.
Mối tình đáng lí sẽ đẹp nếu nói ra nhưng anh vẫn chọn im lặng liệu khi gặp lại anh có dám nói với cô không.
_____Tác phẩm đầu tay mong mọi người ủng hộ______.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương