[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại
-
Chapter 1150
Chương 1150
.
.
.
“Thần dân của người, Hàn Thức Bằng, bái kiến Điện Hạ.”
Cựu tổng trấn của Pangea, Hàn Thức Bằng. Ông ấy từng là một trong những trung thần lớn nhất của Thảo Quốc và đã bị kết án tử hình bởi vua của đất nước này. Chỉ có một lý do—ông ấy dám không biết tung tích của người chế tác Chu Tước Cung, kẻ đang bị lưỡng ban truy lùng. Không lâu trước khi bị hành quyết, ông ấy đã được Grid giải cứu và ông ấy cùng gia đình mình đã chuyển tới Vương quốc Vượt hạng vũ trang. Ông ấy bây giờ là một thành viên của Vương quốc Vượt hạng vũ trang.
“Đã lâu không gặp rồi, Tử tước Hàn Thức Bằng. Ngẩng đầu lên nào.”
Grid chạy đến chỗ Hàn Thức Bằng đang cúi đầu và cố nâng ông ấy dậy. Anh đã nói hàng chục lần rằng không cần phải lễ phép như thế.
“Tôi nghe nói ông vẫn đang đóng góp rất nhiều cho sự phát triển của đất nước. Tôi luôn biết ơn những nỗ lực của ông.”
“Người quá khen rồi. Mọi thành tích thần đạt được đều là phần thưởng xứng đáng cho ân sủng mà thần đã nhận được.”
“......”
Nói Grid là ân nhân của Hàn Thức Bằng là chính xác. Tuy nhiên, lý do Hàn Thức Bằng nhận án tử hình là vì ông ấy bảo vệ Grid. Thế nên, mối quan hệ của họ có thể được gọi là một mối quan hệ ‘đều đều (giờ chúng ta ngang hàng rồi)’. Tuy nhiên, Hàn Thức Bằng coi Grid là ân nhân cả đời của mình và là một con người lỗi lạc. Grid vừa biết ơn vừa xấu hổ.
“E hèm, tôi sẽ sớm tới thăm Lục địa phía Đông. Trước đó, tôi muốn có nhiều thông tin nhất có thể từ ông.”
Vẻ mặt Hàn Thức Bằng đanh lại. “Điện Hạ đã đối mặt với Garam vài năm trước... không, chẳng phải Garam đã rất tức giận với người sao? Tại sao người lại muốn mạo hiểm bằng cách tiến về phương đông?”
“Đó là vì Garam.”
“Hơ...?”
“Garam quỷ quyệt và nguy hiểm đến mức khiến tôi sập bẫy dù đang ở một vùng đất xa xôi. Tôi không thể nằm dài ra và ngủ một cách thoải mái chừng nào hắn còn sống.”
“Ý-Ý người là muốn gặp Garam ư?”
“Đó sẽ là một cuộc chiến dài.”
Grid đeo chiếc mặt nạ da mà Braham đã tạm thời trả lại cho anh và chạm vào mặt mình vài lần. Anh sẽ biến thành một người khác hoàn toàn và hỏi, “Ông có nghĩ là trong trạng thái này thì sẽ khó mà tới được Lục địa phía Đông không?”
Lục địa phía Đông nằm dưới sự kiểm soát của Hoàn Quốc, đến mức mà chỉ một lưỡng ban của Hoàn Quốc cũng đủ mạnh mẽ để quyết định số phận các vương quốc khác. Grid thận trọng vì có khả năng diện mạo hoàn chỉnh của anh đã bị Garam lan truyền khắp Lục địa phía Đông.
Hàn Thức Bằng quan sát Grid và lắc đầu. “Nó mạnh mẽ hơn đồn đại ạ. Người trông như ai đó hoàn toàn khác. Không chỉ khuôn mặt mà còn cả giọng nói lẫn hình thể của người nữa. Điện Hạ, nếu người di chuyển như thế này trên Lục địa phía Đông thì sẽ không ai biết được thân phận thực sự của Điện Hạ đâu.”
Dĩ nhiên, che giấu năng lượng và thói quen của anh thì không hề dễ. Nhưng mà, tất cả những người phương Đông có ràng buộc với Grid đều đã chuyển đến Vương quốc Vượt hạng vũ trang. Kẻ duy nhất có thể nhận dạng Grid là lưỡng ban Garam, nhưng gặp được một lưỡng ban thì đâu có dễ thế.
“Vậy là tôi mừng rồi.”
Grid nhẹ nhõm, tháo cái mặt nạ da và hỏi, “Trước hết, tôi muốn biết mình có thể nhận được gì từ Lục địa phía Đông. Có một hầm ngục dưới lòng đất tại Thành Pangea. Ông nghĩ là có thể lấy được thứ gì khác từ nơi đó không?”
“Theo ghi chép, thứ duy nhất có thể thu được từ hầm ngục của Thành Pangea là chỉ bạc. Ngay cả vậy, Điện Hạ cũng đã đến độ sâu của hầm ngục mà chưa được ghi lại. Thần không chắc nhưng sẽ chẳng ngạc nhiên nếu thứ gì đấy còn sót lại trong đó.”
‘Mình không đi săn để lên cấp nên sẽ phải ghé qua.’
Grid gật đầu và tiếp tục hỏi câu khác, “Ông nghĩ tôi có đủ sức chiếm được Thanh Long Đao tại Tẩu Quốc phía đông, Bạch Hổ Giáo ở Ba Quốc phía tây, và Huyền Vũ Ngọc tại Hưng Quốc phía bắc không?”
“Hơ?”
“Thảo Quốc đã đánh mất Chu Tước Cung còn gì?”
Hàn Thức Bằng, người đã làm mất Chu Tước Cung, trả lời một cách đầy tội lỗi, “Sẽ khó lắm nhưng không phải bất khả thi ạ. Vũ khí của các linh thú là một phương tiện để ‘ngăn chặn những vết nứt trong rào chắn âm phủ’. Thế nên, chúng được giữ ở nơi có long mạch mạnh nhất trong 4 phương. Tại phía nam, đó là Pangea. Người biết đấy, Pangea không phải một thành phố quan trọng về mặt địa lý. Có ít quân lính hơn.”
“Tình hình của các hướng đông, tây với bắc sẽ tương tự như vậy sao?’
“Đúng ạ. Đó là vì một vùng đất có mạch năng lượng mạnh sẽ có nhiều tác dụng phụ... tuy nhiên, nếu Điện Hạ thu giữ được những vũ khí của linh thú...”
Sắc mặt Hàn Thức Bằng tối cả đi. Một khi các vũ khí của linh thú bị loại bỏ, một vết nứt trong âm phủ sẽ mở ra và quỷ tộc sẽ xuất hiện. Lục địa phía Đông sẽ biến thành âm giới.
Grid trấn an ông ấy, “Ông quên là tôi đã khôi phục Chu Tước Cung rồi sao? Tôi sẽ không kết án tử cho hàng trăm triệu người vì lòng tham đâu. Nếu tôi giành được bản gốc thành công thì tôi sẽ làm đồ giả để tránh phá vỡ rào chắn.”
“Tuyệt vời làm sao. Thần sẽ vẽ cho người một tấm bản đồ về vị trí các vũ khí của linh thú và danh sách những câu chuyện dân gian được truyền lại qua người dân.”
Động tĩnh của Lục địa phía Đông mà Grid muốn sẽ được sắp đặt một cách rõ ràng. Quả thực, Hàn Thức Bằng là một người đàn ông sắc sảo. Grid gật đầu với vẻ vừa ý và chuyển sang câu hỏi tiếp theo.
“Danh tính của đại anh hùng đã giết tà ác đạo sĩ và cứu Pangea khỏi khủng hoảng là một bất tử đạo sĩ đúng không?”
Danh tính của tiểu anh hùng là Kraugel. Chỉ có điều, rất khó để biết được danh tính của vị đại anh hùng đã đánh bại tà ác đạo sĩ mà Kraugel với Hàn Thức Bằng không thể đánh bại. Tới cả Idan - người bị đại anh hùng lấy cắp chiếc chảo rán của mình - cũng không thể mô tả các đặc điểm của đại anh hùng.
Đây là những gì Idan đã nói, “Đại anh hùng à... Dạo này tôi thường nghĩ về ông ấy, nhưng trí nhớ của tôi mờ mịt như có một làn sương trước mặt vậy. Tôi không thể nhớ được ngoại hình, giọng nói, hay là cả cuộc trò chuyện ngắn mà tôi đã có với ông ấy.”
Phải giả sử là đại anh hùng đã sử dụng một công pháp huyền bí nào đó thôi. Ở phương Đông, bầu không khí huyền bí là một trong những dấu ấn đặc trưng của một bất tử đạo sĩ.
“Vâng, rất hợp lý khi nghĩ ông ấy là một bất tử đạo sĩ.”
“Mối quan hệ giữa một bất tử đạo sĩ và một lưỡng ban là gì?”
“Với một người bình thường như thần, rất khó để thấy được một bất tử đạo dĩ dù chỉ là một lần trong đời. Thần không biết nhiều về các bất tử đạo sĩ, nhưng thần nhớ khi các lưỡng ban đang thảo luận về các bất tử đạo sĩ. Cảm giác như họ là kẻ thù của nhau.”
‘Có một cuộc đối đầu giữa lưỡng ban và bất tử đạo sĩ chăng?’
Bentao, vị bất tử đạo sĩ đã dẫn Grid tới Đào Hoa Nguyên, đã từng nói điều gì đó. Ông ấy là một kẻ ngốc đã đến được Đào Hoa Nguyên nhưng không thể nhìn thấy hiện thực của các vị thần. Ông ấy tuyên bố rằng mình đã xuống trần gian để thực hiện ý nguyện của các vị thần là tiêu diệt thất ác thánh và ông ấy biết được rằng thất ác thánh thật sự không hề tà ác.
‘Mình cảm thấy có ác cảm với các vị thần.’
Hơn nữa, lưỡng ban là hậu duệ của các vị thần bị trục xuất. Chúng sẽ chẳng có một mối quan hệ tốt đẹp với những người mang lòng tốt sâu sắc với dân thường như các bất tử đạo sĩ đâu.
‘Mình không phải lo về việc thù địch với các bất tử đạo sĩ nếu mình tấn công lưỡng ban.’
Grid đã có thể giảm bớt gánh nặng của mình một chút và chuyển sang câu hỏi kế tiếp. Phần quan trọng nhất là từ bây giờ trở đi.
“Chính xác thì người dân của Lục địa phía Đông nghĩ gì về Hoàn Quốc với lưỡng ban?”
“Họ là những vị thần bảo vệ thế gian khỏi mọi tai họa và đại quỷ. Lưỡng ban giao cho chúng thần vũ khí của linh thú bảo vệ thế gian nên toàn bộ con người đều tôn thờ lưỡng ban. Tuy nhiên, lưỡng ban chỉ là con dân của Hoàn Quốc. Những đối tượng đã thành lập và điều hành Hoàn Quốc là Ngũ Tiền bối và Xi Vưu. Họ được gọi là các chí tôn thần.”
“Ông có nghi ngờ họ không?”
“Không ạ. Hoàn Quốc là một quốc gia của các vị thần và vua cùng con dân của vương quốc đều là thần. Đây là những điều mà người dân của phương Đông đã được chỉ bảo và học hỏi.”
“Ưm...”
Lauel đưa ra một suy đoán. Lý do lưỡng ban ngăn chặn nhưng không giết các đại quỷ là để bảo toàn giá trị của họ. Grid đồng ý với điều này vì sự tồn tại của chỉ số ‘thần linh’.
‘Giả sử Ngũ Tiền bối với Xi Vưu là các vị thần thật sự và lưỡng ban chỉ là sự bắt chước do họ tạo ra, thì vị trí ban đầu của lưỡng ban nên nằm ở cấp độ của các tổng lãnh thiên sứ trên Lục địa phía Tây. Tuy nhiên, lưỡng ban có hiện diện lớn hơn nhiều và hoạt động tích cực hơn các tổng lãnh thiên sứ.’
Có phải lưỡng ban là những con người đã bồi đắp chỉ số thần linh và trở thành một vị thần thực sự sau khi được con người tôn thờ không? Nếu là vậy, Ngũ Tiền bối và Xi vưu đang tạo ra một đội quân để trả đũa các vị thần ư?
“Có bao nhiêu lưỡng ban thế?”
“Thần không biết chắc chắn nhưng họ thường dùng câu nói ‘đôi bàn tay là rất quý giá’. Trên thực tế, chẳng có nhiều lưỡng ban xuất hiện trước mặt con người trong hàng trăm năm qua.Họ chỉ có 7, bao gồm cả Garam. Dĩ nhiên, đây chỉ là phỏng đoán thôi ạ.”
“Đôi bàn tay là rất quý giá... có phải họ đang nói tình bằng hữu sâu đậm không?”
Dường như là không phải vậy. Cứ nhìn Pagma mà xem. Đúng như mong đợi.
“Không ạ. Họ thường xung đột hơn là thừa nhận lẫn nhau vì cái tôi của họ quá mạnh. Thần chỉ nhận thấy rằng họ tuyệt đối vâng lời Ngũ Tiền bối và Xi vưu.”
“Họ thà hành động cá nhân hơn là theo đám đông à?”
“Đúng vậy.”
‘Quả nhiên.’
Grid mới chỉ thấy các lưỡng ban ở cùng nhau một lần. Garam luôn đi một mình, ngoại trừ lúc hắn tới thăm Pangea như một nhóm để điều tra về sự biến mất của Chu Tước Cung.
‘Mình không phải lo về việc chiến đấu với nhiều lưỡng ban cùng lúc.’
Ít nhất thì Grid cũng không phải đối mặt với điều tệ nhất. Câu hỏi cuối cùng còn lại là liệu có thể tập kích Garam hay không.
‘Mình phải thu giữ toàn bộ các vũ khí của linh thú từ Lục địa phía Đông, hoàn thành càng nhiều nhiệm vụ càng tốt để trở nên mạnh hơn và sau đó chiến đấu với từng kẻ một.’
Grid tin chắc rằng Garam mạnh hơn Fenrir nhiều. Garam ít nhất là cấp 600 và có thể dùng kiếm thuật lẫn quyền năng của một linh thú. Vì hắn được phân loại là một NPC thay vì quái vật, hắn có điểm yếu là lượng máu tương đối thấp. Tuy nhiên, tình hình có thể khác nếu Garam tích lũy được một chỉ số ‘thần linh’ cao hơn từ lần cuối Grid gặp hắn. Không có gì đảm bảo rằng trận tập kích sẽ thành công ngay cả khi anh thách thức bằng mọi năng lực anh đã sử dụng trong trận tập kích Fenrir. Trong mọi trường hợp, các hiệp sĩ của anh mà bắt đầu đổ xô đến Lục địa phía Đông thì sẽ rất đáng chú ý, làm sự ngụy trang của anh trở nên vô dụng. Trong tình huống xấu nhất, anh có thể mất luôn các hiệp sĩ của mình.
‘Mình có thể chết một lần.’
Trước tiên, anh sẽ tới Lục địa phía Đông một mình và trở nên đủ mạnh. Sau đó, anh sẽ có được một nắm bắt tốt về năng lực của Garam...
Grid, người thậm chí còn lên kế hoạch cho cái chết, không hề sợ hãi và thay vào đó là bùng cháy động lực. Đối với anh, chết là một trải nghiệm—nó không phải kết thúc, nó là khởi đầu.
←Trước____________Bình ↲ luận____________Kế→
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook