Ông Xã Từ Bỏ
Chương 21: Xem Ai Thao Sướng Hơn

Sau khi trở về, tắm rửa xong liền thay đồ ngủ.

Từ Tử Dương đưa cô tới căn phòng vốn bỏ trống trong nhà.

Cô vừa mở cửa, mới biết món quà đó là gì.

Mấy năm nay rạp chiếu phim tại nhà bỗng nổi lên, cô vốn cũng định đầu tư một cái màn hình lớn đặt trong phòng này.

Lúc thảo luận với Từ Tử Dương, anh còn hỏi lại cô: "TV trong nhà không đủ lớn à?"

Hừ! Trai thẳng, một chút cũng không biết lãng mạn.

Hiện giờ, trong căn phòng này không chỉ bày một bộ sô pha nhỏ, còn có máy chơi game, kính 3D.

Chỗ kỳ lạ là hai bên đều có gương, ngồi giữa phòng là có thể nhìn thấy hai ảnh của mình trong gương.

"Gương là để chơi trò 3D."

Thì ra là vậy, cô chỉ biết Từ Tử Dương làm bên ngành kỹ thuật máy tính 3D, chuyện ngành của anh anh chắc chắn hiểu, cho nên cô không hỏi nữa.

"Anh mang giúp em, thử xem." Từ Tử Dương đeo kính 3D cho cô.

Mắt kính rất mỏng, mang vào không có cảm giác gì. Từ Tử Dương còn lắp cái gì đó trên mặt kính, cảm giác rất hiện đại.

"Em ngồi đây đi, anh đi lấy chút nước."

Cô ngồi chờ ở sô pha, quan sát xung quanh, xem ra lần này anh rất có lòng, lúc trước cô còn nghĩ mấy hôm nay anh đang làm gì mà thần thần bí bí như vậy, có khi còn tránh cô để nghe điện thoại, nếu không phải mỗi ngày đều bị anh thao đến không khép chân lại được, chắc cô sẽ nghi ngờ có phải anh có người khác hay không, thì ra là vì chuẩn bị cho cô một sự bất ngờ.

Đúng lúc này, cánh cửa phía sau đột nhiên truyền tới tiếng gọi: "Chị ơi..."

Cô quay đầu, sửng sốt: "Hòa... Hòa Thăng?"



Người trước mặt tóc nâu, mặc áo sơ mi màu trắng cùng quần jeans, tay cầm chai rượu vang đó, lộ ra nụ cười đáng yêu, đây không phải Hòa Thăng thì còn là ai?

Hòa Thăng là sinh viên thực tập dạy học sinh lớp mười hai được nửa năm, khi đó cô mới vào nghề, cho nên rất nhiệt tình với đồng nghiệp.

Sau khi tốt nghiệp, Hòa Thăng tới dạy làm thêm ở một trường tiểu học, mỗi lần gặp nhau, cậu đều gọi cô là chị.

Cô bảo cậu cứ gọi thẳng tên đi, nhưng cậu vẫn kiên quyết gọi "chị gái".

Năm trước Hòa Thăng tốt nghiệp sư phạm thể dục, sau khi tới trường của cô trở thành huấn luyện viên, hai người chính thức trở thành đồng nghiệp, thỉnh thoảng sẽ gặp mặt.

Mỗi lần gặp nhau, cậu đều gọi cô là "chị ơi..".

Cô còn đang kinh ngạc chưa hoàn hồn, đã thấy Hòa Thăng từng bước đi về phía mình, cười ái muội: "Chị mặc thế này... Là muốn quyến rũ em sao?"

Cô cúi đầu nhìn cách ăn mặc của mình, là áo ngủ cổ chữ V trễ xuống, để lộ khe vú.

"Không phải... Cậu..." Cô lùi một bước, người đàn ông lại tới ngồi trước mặt cô, kéo cô vào lòng.

"Rõ ràng là chị quyến rũ em... Mặc thành thế này... Vú của chị đang kẹp lấy tay em kìa..."

Giọng người đàn ông ngọt ngào, ngón tay lại nhẹ nhàng vòng quanh xương quai xanh của cô rồi đi xuống dưới, cuối cùng dừng ở chỗ khe vú bị lộ ra ngoài.

"Có phải chị ướt rồi không... Hôm đó em nghe thấy hết rồi... Chị thật ướt..."

Bàn tay người đàn ông xoa ngực cô.

"Cái gì? Nghe thấy?"

"Hôm đó là em ấn chuông cửa! Em nghe tiếng chị bị làm... Em còn tưởng chị nói cứ mở cửa đi, hại em xoay tay nắm nhiều lần mà vẫn không mở được. A, cứng rồi... Nhất định là chị rất thích bị thao... Hôm đó em nghe tiếng nước chị bị thao..."

Ngón tay thô lỗ chơi đùa đầu vú cô, hai bầu vú nhạy cảm liền dựng đứng.

Đầu óc Đỗ Nhân Nhân trống rỗng.



Mở cửa? Chuông điện?

Người ở ngoài cửa hôm đó là Tiêu Hòa Thăng?

Cho nên những tiếng rên rỉ dâm đãng cùng âm thanh làm tình hôm đó cậu ta đều nghe thấy?

"Hôm đó em nghe ra chị đang bị thao... Có phải muốn em cùng thao chị không... Em cũng rất biết làm tình..."

Đỗ Nhân Nhân vẫn luôn lui về sau, mãi đến khi sống lưng dán vào vách tường lạnh băng.

"Chị có thể thử xem ai thao chị sướng hơn..."

Đột nhiên, vạt áo trước ngực cô bị vạch ra, hai bầu vú hoàn toàn lộ ra ngoài.

"Vú của chị thật lớn... Vừa nhìn liền muốn ăn..."

Người đàn ông có gương mặt đáng yêu đè bả vai cô lại, cúi đầu ngậm lấy núm vú, tay kia không ngừng xoa nắn đầu vú còn lại. Người đàn ông dùng sức liếm mút, ngứa ngáy từ bên trên lan xuống bụng dưới.

"A... Ưm... A..."

Cô không chịu nổi, không được như vậy. Cô duỗi tay muốn đẩy Hòa Thăng ra, nhưng chỉ bắt được tóc nâu của người đàn ông.

"Vú của chị thật mềm, thật ngọt..."

Người đàn ông ra sức liếm mút khiến Đỗ Nhân Nhân phải vặn vẹo, gò má nóng lên, cả người không còn sức lực.

"Chị xem... Em đang liếm chị, còn chồng của chị đang sờ chị..."

Cô theo tay người đàn ông nhìn qua bên cạnh, trong gương còn một người đàn ông đang cúi đầu dùng bàn tay to xoa bóp một bên ngực của cô, đó không phải là Từ Tử Dương thì còn là ai?

Bên tai truyền tới hơi thở ướt nóng: "Chị, nguyện vọng hôm đó của chị thành hiện thật rồi! Một lần được hai côn thịt thao!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương