Ông Xã Thần Bí Không Thấy Mặt
-
Chương 14: Tối thứ hai (3)
Không có cơ hội cự tuyệt, cô bị môi mềm nóng rực bắt lại lần nữa, lực chống lại càng lúc càng trở nên yếu ớt.
Chưa từng có cảm giác này, cảm giác bị ngọn lửa cháy đến muốn hòa tan.
Cô cho là sẽ rất đau, sẽ kinh khủng giống như tối hôm qua, nhưng mà, hôm nay anh rất dịu dàng, không khổ sở, không kinh khủng như trong tưởng tượng, ngược lại được anh dẫn dắt, cô tìm được cảnh giới trước nay chưa từng có, cũng không biết bao nhiêu lần bị mất phương hướng đến gần như bất tỉnh trong thủy triều lên xuống do anh gây ra, chỉ có thể giữ chặt lưng của anh mới có thể có chỗ dựa.
Trong chốc lát, hình như cảm thấy có một vết sẹo thật dài trên lưng anh, trên tấm lưng trơn bóng, cảm giác rất rõ ràng…
Lúc tình nồng, cô đột nhiên nhớ tới một vấn đề, “Chuyện của mẹ em như thế nào?”
Anh dừng lại một chút, giọng rất không vui mừng, “Đã giải quyết xong, cuối tuần có thể đi đón ra!”
Giống như tức giận lúc này cô không thích hợp, vấn đề không thích hợp, anh đột nhiên gia tăng sức lực cùng tốc độ, tâm sự lớn nhất của Duy Nhất bỏ xuống, rốt cuộc không thể chống lại thủy triều sung sướng trong cơ thể, cắn một phát thật mạnh trên đầu vai anh…
Đêm nay, cô không biết triền miên bao lâu, hình như hai người có muốn ngừng cũng không ngừng được, chỉ có điều từ đầu đến cuối tấm vải rộng rãi này không hề buông ra, mặc dù cô rất muốn nhìn thấy hình dáng của anh như thế nào…
Khi tỉnh lại, lưng vẫn đau, dieendaanleequuydonn bên cạnh trống không, giống như tất cả tối hôm qua chỉ là một giấc mơ…
Duy Nhất miễn cưỡng đứng dậy, tháo vải ra, ngâm mình vào bồn tắm trong phòng tắm của anh, rồi sau đó mặc áo ngủ của anh giống trước đi xuống tầng dưới, cô quyết định, sau này để vài bộ quần áo ngủ của mình trong phòng anh…
Chậm chạp từ từ đi tới bên cạnh bàn ăn, má Tằng lại đưa cho cô một chén thuốc đen thùi lùi, hơn nữa nhìn cô chằm chằm không thôi, vẻ mặt cười hì hì.
“Má Tằng, sao vậy?” Duy Nhất hỏi yếu ớt.
“Không có việc gì! Không có việc gì!” Má Tằng lắc đầu liên tục, trong lòng lại âm thầm cao hứng, tiếp tục như vậy thì sẽ rất nhanh có tiểu thiếu gia rồi!
Bà nhìn Duy Nhất miễn cưỡng uống hết chén thuốc đắng mà vui sướng hài lòng nói, “Thiếu phu nhân, hôm nay là thứ hai, có thời gian đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe…”
“Cái gì? Thứ hai?!” Duy Nhất nhảy dựng lên.
Chưa từng có cảm giác này, cảm giác bị ngọn lửa cháy đến muốn hòa tan.
Cô cho là sẽ rất đau, sẽ kinh khủng giống như tối hôm qua, nhưng mà, hôm nay anh rất dịu dàng, không khổ sở, không kinh khủng như trong tưởng tượng, ngược lại được anh dẫn dắt, cô tìm được cảnh giới trước nay chưa từng có, cũng không biết bao nhiêu lần bị mất phương hướng đến gần như bất tỉnh trong thủy triều lên xuống do anh gây ra, chỉ có thể giữ chặt lưng của anh mới có thể có chỗ dựa.
Trong chốc lát, hình như cảm thấy có một vết sẹo thật dài trên lưng anh, trên tấm lưng trơn bóng, cảm giác rất rõ ràng…
Lúc tình nồng, cô đột nhiên nhớ tới một vấn đề, “Chuyện của mẹ em như thế nào?”
Anh dừng lại một chút, giọng rất không vui mừng, “Đã giải quyết xong, cuối tuần có thể đi đón ra!”
Giống như tức giận lúc này cô không thích hợp, vấn đề không thích hợp, anh đột nhiên gia tăng sức lực cùng tốc độ, tâm sự lớn nhất của Duy Nhất bỏ xuống, rốt cuộc không thể chống lại thủy triều sung sướng trong cơ thể, cắn một phát thật mạnh trên đầu vai anh…
Đêm nay, cô không biết triền miên bao lâu, hình như hai người có muốn ngừng cũng không ngừng được, chỉ có điều từ đầu đến cuối tấm vải rộng rãi này không hề buông ra, mặc dù cô rất muốn nhìn thấy hình dáng của anh như thế nào…
Khi tỉnh lại, lưng vẫn đau, dieendaanleequuydonn bên cạnh trống không, giống như tất cả tối hôm qua chỉ là một giấc mơ…
Duy Nhất miễn cưỡng đứng dậy, tháo vải ra, ngâm mình vào bồn tắm trong phòng tắm của anh, rồi sau đó mặc áo ngủ của anh giống trước đi xuống tầng dưới, cô quyết định, sau này để vài bộ quần áo ngủ của mình trong phòng anh…
Chậm chạp từ từ đi tới bên cạnh bàn ăn, má Tằng lại đưa cho cô một chén thuốc đen thùi lùi, hơn nữa nhìn cô chằm chằm không thôi, vẻ mặt cười hì hì.
“Má Tằng, sao vậy?” Duy Nhất hỏi yếu ớt.
“Không có việc gì! Không có việc gì!” Má Tằng lắc đầu liên tục, trong lòng lại âm thầm cao hứng, tiếp tục như vậy thì sẽ rất nhanh có tiểu thiếu gia rồi!
Bà nhìn Duy Nhất miễn cưỡng uống hết chén thuốc đắng mà vui sướng hài lòng nói, “Thiếu phu nhân, hôm nay là thứ hai, có thời gian đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe…”
“Cái gì? Thứ hai?!” Duy Nhất nhảy dựng lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook