“Nhà tôi cũng bình thường thôi, nhà cô chắc phải đẹp hơn chứ?” Đỗ Lôi Ti nhìn cô nói.

“Lôi Ti, cô không hiểu, trong nhà có nhiều tiền thế nào cũng không so được với hạnh phú như nhà cô!” Lý Mật nói.

Đỗ Lỗi ngồi đó nói “Chị, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao báo chí đưa tin chị nhảy xuống biển tự tử còn có chị ra nước ngoài nghỉ dưỡng?”

Đỗ Lôi Ti nghe thấy em trai hỏi vậy liền hiểu mẹ cô muốn biết nhất là chuyện này, nhưng mà mẹ không muốn hỏi để cô đau lòng!

Đỗ Lôi TI nghĩ lại mọi chuyện nói “Thật ra thì chị kết hôn với tổng thống, người đàn ông trong hình chính là tổng thống!”

“Lôi Ti, vậy sao con lại rời khỏi đó? Những tin tức kia rõ ràng là hiểu lầm?” Lý Ái Hoa nhìn con gái hỏi.

“Mẹ, thật ra thì cũng có rất nhiều chuyện xảy ra, sau đó con bị rơi xuống biển, là Tiếu Bằng cứu em, nếu không phải anh ấy cứu con thì con đã......” Đỗ Lôi Ti nghẹn ngào nói.

Lý Ái Hoa nghe con gái nói, đau lòng chảy nước mắt nhìn chàng trai ngồi bên cạnh “Cậu Tiếu, thật sự cảm ơn cậu đã cứu con tôi, nếu không tôi thật sự nghĩ.......”

“Dì đừng khách khí, nếu như không phải là Lôi Ti mà là người khác thì cháu cũng sẽ cứu, hơn nữa Lôi Ti là người cháu thích!” Tiếu Bằng nói.

Đỗ Lôi Ti sửng sốt nói “Ha ha, đừng nói lung tung, chúng ta chỉ là bạn!”

Lý Mật gượng cười ngồi đó nhìn mọi người không nói gì.

“Mẹ đừng khóc nữa, không phải bây giờ chị đã quay về rồi sao?” Đỗ Lỗi an ủi mẹ.

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy mẹ khóc đau lòng cũng khóc nói “Mẹ, đừng khóc, bây giờ con đã quay về an toàn, mẹ xem, mẹ sắp làm bà ngoại rồi!”

Lý Ái Hoa lau nước mắt cười nói “Con nhìn xem, mẹ làm mấy đứa chê cười rồi!”

“Dì, không sao đâu, đây chính là dáng vẻ của một người mẹ!” Lý Mật cười nói.

Lý Ái Hoa quay đầu nhìn con gái hỏi “Lôi Ti, đứa bé này......?”

“Mẹ, đứa bé này là của người đàn ông kia!” Đỗ Lôi Ti cúi đầu nói.

Đỗ Lỗi tức giận nói “Chị, có phải đầu óc chị có vấn đề rồi không? Sao chị lại giữ lại con của anh ta? Chị xem người đàn ông bên cạnh chị thật tốt!”

“Tiểu Lỗi, đừng nói lung tung, bây giờ chị sẽ không suy nghĩ cân nhắc bất cứ chuyện gì, sau này cũng sẽ không suy tính hơn nữa, chị với Tiếu Bằng chỉ có thể là bạn!” Đỗ Lôi Ti kiên định nói.

Tiếu Bằng sau khi nghe thấy cô gái mà mình thích nói như vậy trong lòng hết sức khó chịu nhưng không biểu hiện ra ngoài, cũng không trả lời!

“Được rồi, mọi người ngồi thuyền trong một thời gian dài cũng đã mệt, để mẹ đi nấu cơm!” Lý Ái Hoa nói xong từ ghế sa lon đứng dậy.

“Dì, để cháu giúp dì!” Lý Mật đứng dậy nói.

Lý Ái Hoa quay đầu nhìn cô gái trước mặt cười nói “Không cần, mấy đứa cứ ngồi nói chuyện đi!”

“Tiểu thư như cô thì biết làm gì? Cô ở đây chờ là được!” Đỗ Lôi Ti nhìn cô cười nói.

Lý Mật xấu hổ cười “Lôi Ti, cô thật là đáng ghét!”

“Ha ha......Ha ha......Cô cũng có lúc xấu hổ sao?” Đỗ Lôi Ti cười nói.

“Hừ, không để ý tới cô!” Lý Mật giả bộ tức giận quay mặt đi.

Đỗ Lôi đứng dậy nói “Mọi người ngồi nói chuyện đi, em vào giúp mẹ!”

Nói xong đi vào phòng bếp!

Lý Mật quay đầu cười nói “Lôi Ti, em trai cô thật tốt!”

Đỗ Lôi Ti nhìn cô cười nói “Hay là tôi giới thiệu em trai tôi cho cô?”

“Lôi Ti, đừng có đùa, nếu không tôi sẽ giận cô!” Lý Mật nói.

Sau khi xử lý tất cả công việc Bùi Tuấn Vũ quay về phủ tổng thống!

Bùi Tuấn Vũ mở cửa xe bước xuống, Đường Vũ đi theo phía sau!

“Quản gia......?” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng kêu.

Quản gia bước nhan tới cung kính nói “Tổng thống, có chuyện gì không?”

“Cô chủ về chưa?” Bùi Tuấn Vũ vừa cởi áo khoác vừa hỏi.

“Cô chủ mới lên lầu, cậu có muốn gọi cô chủ xuống không?” Quản gia cung kính hỏi.

Bùi Tuấn Vũ tháo cà vạt “Gọi con bé xuống!”

Quản gia nghe theo lệnh đi lên cầu thang......

“Cốc cốc cốc.....” Cửa phòng vang lên.

“Vào đi!” Bùi Mộng Na nói.

Quản gia đẩy cửa đi vào cung kính nói “Cô chủ, tổng thống đã về, cậu ấy muốn gặp cô!”

“Anh tôi về rồi sao? Thư ký Đường có ở đây không?” Bùi Mộng Na nhìn ông hỏi.

“Thư ký Đường cũng có ở dưới!”

“Vậy ông ra ngoài đi, tôi sẽ xuống ngay!” Bùi Mộng Na nói xong từ trên giường đứng dậy.

Quản gia nghe cô chủ nói vậy liền đi xuống dưới, đi vào phòng khách “Tổng thống, cô chủ sẽ xuống ngay!”

“Không sao, ông xuống dưới đi!” Bùi Tuấn Vũ nhìn về phía cầu thang nói.

“Tổng thống, nếu không còn gì vậy tôi xin phép về trước!” Đường Vũ khom người nói.

Bùi Mộng Na nghe thấy anh ta nói vậy vọi vàng nói “Thư ký Đường khoan hãy đi, tôi có chuyện muốn hỏi anh!”

“Vâng, cô chủ!” Đường Vũ đứng sau lưng tổng thống trả lời.

Bùi Tuấn Vũ thấy em gái đi tới, lạnh giọng nói “Chị dâu em đâu???”

Bùi Mộng Na không để ý tới anh trai nói “Về nhà mẹ đẻ rồi!”

“Ai đi cùng cô ấy?” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng hỏi.

“Anh, anh có biết bây giờ anh giống như đang thẩm vấn phạm nhân không?” Bùi Mộng Na nói.

“Chị dâu em cũng đi rồi, anh phải nói với em thế nào!” Bùi Tuấn Vũ nói.

“Anh, anh đừng quên, anh và Lôi Ti đã ly hôn!” Bùi Mộng Na cả gan nói.

Bùi Tuấn Vũ đi tới nhìn cô lạnh giọng nói “Em cho rằng anh không biết em đang diễn trò sao?”

Bùi Mộng Na không tin nói “Em diễn trò gì chứ?”

“Mộng Na, đừng so đo với anh nữa, em nói đi ai đi cùng Lôi Ti?” Bùi Tuấn Vũ lại lạnh giọng hỏi.

“Anh, anh có thể đừng dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với em gái được không?” Bùi Mộng Na cằn nhằn.

“Nói mau, rốt cuộc Lôi Ti đi cùng ai?” Bùi Tuấn Vũ vẫn lạnh lùng như cũ hỏi.

“Được rồi, em nói còn không được sao?” Bùi Mộng Na thật sự phục anh trai này, sau đó nói “Đi cùng Lý Mật và Tiếu Bằng!”

Bùi Tuấn Vũ nghe em gái trả lời nhíu mày “Về cùng tên họ Tiếu kia?”

Bùi Mộng Na gật đầu “Người ta tên Tiếu Bằng, là bạn của em!” Nói xong đi về phía ghế sa lon!

Bùi Tuấn Vũ nghĩ ra điều gì nói “Mộng Na, em nhất định phải nghe lời anh, nếu không em biết hậu quả thế nào!”

Bùi Mộng Na ngồi đó im lặng nhìn anh trai nói “Anh, không phải lại lấy Châu Phi ra uy hiếp em đó chứ?”

“Em đoàn đúng rồi!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô cười nói.

“Anh, anh có thể có ý nào mới không? Nếu không cứ lấy những lời này uy hiếp em thật là ngây thơ!” Bùi Mộng Na không thèm nhìn anh mình nói.

Bùi Tuấn Vũ đi tới cạnh cô ngồi xuống, nhìn cô nói “Nếu sau này em không muốn suốt ngày nghe anh uy hiếp chỉ có một cách!”

Bùi Mộng Na quay đầu nhìn anh tò mò hỏi “Cách gì?”

“Bây giờ em đưa anh đến nhà Lôi Ti!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói.

“Anh, anh cũng biết em căn bản không biết nhà Lôi Ti ở đâu, sao có thể đưa anh đi?” Bùi Mộng Na nhíu mày nói.

Bùi Tuấn Vũ ngồi đó bắt chéo chân nhìn cô cười nói “Anh biết!”

Bùi Mộng Na không tin lớn tiếng hỏi “Anh biết??? Sao có thể như vậy? Anh từng tới rồi sao?”

Cô không tin anh trai cô biết!

Bùi Tuấn Vũ khẽ lắc đầu “Xem ra em thật sự xem thường anh trai em!”

“Em nào có xem thường anh?” Bùi Mộng Na nhìn anh nói.

“Rốt cuộc em có đi hay không?” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nghiêm túc hỏi.

Bùi Mộng Na nhìn thấy vẻ mặt của anh liền biết nếu cô không đồng ý anh cô sẽ lập tức nổi đóa, vì không muốn rước họa vào mình cô chỉ có thể bán đứng chị em tốt của mình.

“Anh, em đi cùng anh vậy anh tới đó rồi phải làm sao?” Bùi Mộng Na tò mò hỏi.

“Cái này em không cần quan tâm!” Bùi Tuấn Vũ nói.

Bùi Mộng Na đứng dậy “Vậy được, em chỉ chịu trách nhiệm cùng anh đến đó, còn lại tự anh suy nghĩ đi!”

Sau đó đi tới cạnh Đường Vũ, giọng nói không vui “Thư ký Đường, anh thật sự bởi vì chuyện của Lôi Ti mà sa thải Tiểu Ngọc sao?”

“Đúng, cô chủ!” Đường Vũ cung kính trả lời.

“Sao đàn ông các anh lòng dạ lại hẹp hòi như vậy? Chỉ vì chuyện này mà sa thải Tiểu Ngọc?” Bùi Mộng Na bất mãn nói.

“Cô chủ, trong chuyện này cô không hiểu rõ, không phải chỉ vì chuyện này mà tôi đuổi cô ấy!” Đường Vũ nhìn cô nói.

“Vì chuyện gì, tôi cũng muốn nghe một chút!” Bùi Mộng Na nhất quyết không tha nói.

“Đủ rồi, đây là chuyện riêng của thư ký Đường, em không nên xen vào!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương