“Không sao, có ba người bọn em bên cạnh, làm sao chị có chuyện gì được chứ?” Đỗ Lôi Ti làm bộ dáng cô ấy nghĩ quá nhiều nói.

“Không được!” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng nói.

Đỗ Lôi Ti nhìn anh “Liên quan gì đến anh? Anh đừng có động vào tôi!”

Sau đó quay đầu nói “Mộng Na, cứ quyết định vậy đi!” Nói xong lại cúi xuống ăn tối.

Bùi Tuấn Vũ tối sầm mặt, buông bát đũa nói “Mộng Na, em đi với anh một chút!” Nói xong đi lên lầu.

Bùi Mộng Na buông bát đũa, không hiểu đi theo anh trai vào phòng làm việc, cô hỏi “Anh, có chuyện gì vậy?”

“Ngày mai khi đi ra ngoài em nhất định phải chú ý an toàn cho Lôi Ti, bây giờ cô ấy không giống bọn em!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói.

“Anh, xem ra anh đã thay đổi!” Bùi Mộng Na nghiêm túc nói.

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô khẽ nói “Ngày mai bọn em đi đâu nhớ gọi điện thoại cho anh biết!”

Bùi Tuấn Vũ nhìn em gái mình nói “Bây giờ thay đổi thì có tác dụng gì chứ? Cô ấy đang mang thai con của người đàn ông khác......”

“Anh, nếu như anh thật sự yêu chị dâu thì không nên so do với đứa bé trong bụng chị ấy, có lã như vậy anh sẽ tốt hơn!” Bùi Mộng Na nói xong mở cửa đi ra ngoài!

Bùi Tuấn Vũ nhìn bóng dáng em gái đi ra ngoài, ngồi trên ghế làm việc, nghĩ tới lời em gái......

Bùi Mộng Na đi tới phòng khách ngồi xuống nhìn cô gái vẫn còn đang ăn cơm “Lôi Ti, ngày mai mấy giờ đi?”

“Đương nhiên càng sớm càng tốt!” Đỗ Lôi Ti vừa nhai thức ăn vừa nói.

Bùi Vũ nghe thấy cô mình ngày mai muốn ra ngoài chơi vội vã nói “Cô, dì, ngày mai hai người muốn đi đâu? Cháu có thể đi cùng không?”

“Không thể!” Bùi Mộng Na từ chối.

Bùi Vũ hỏi “Tại sao?”

‘Tiểu Vũ, cháu ở nhà chơi, cô cùng dì Lôi Ti đi dạo phố không tiện đưa cháu đi cùng!” Bùi Mộng Na nhìn cậu bé giải thích.

“Vậy cũng được!” Bùi Vũ mất mát cúi đầu nói.

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của cậu bé, vội vàng nói “Tiểu Vũ, hay là như vậy đi, cháu cùng chú Mạnh ở nhà chơi được không?”

“Đúng vậy, cháu ở nhà chơi với ẻo lả được không?” Bùi Mộng Na phụ họa theo.

“Cô đang nói lung tung gì vậy?” Mạnh Lạp nhíu mày nhìn cô hỏi.

“Lôi Ti, nếu không còn chuyện gì vậy em đi ngủ trước!” Nói xong cô liền đi lên lầu, không thèm để ý đến người đàn ông kia.

Đỗ Lôi Ti buồn cười nhìn hai người, bất đắc dĩ lắc đầu quay về phòng mình!

Cô đi tới trước bàn máy tính, nhẹ nhàng ấn nút, khởi động máy!

Cô xem tin tức giải trí, cảm thấy không có gì, định mở tài liệu mà mình lưu lại trò chơi ra xem, cô không biết từ sau khi cô rời đi, có ai sử dụng máy tính hay không......

Khi cô mở tài liệu ra, vui mừng vì nhìn thấy trò chơi vẫn còn liền mở trò chơi ra chơi......

Bùi Tuấn Vũ từ trong phòng làm việc đi ra, mở cửa phòng ngủ đi vào, nhìn thấy cô đang chơi trò chơi liền đi tới “Em không nghỉ ngơi sao?”

Đỗ Lôi Ti không quay đầu lại nói “Anh ngủ thì ngủ đi, đừng đụng tới tôi!”

“Em......” Bùi Tuấn Vũ tức giận nói.

“Em cái đầu anh......” Đỗ Lôi Ti nói xong, quay đầu nhìn anh nói “Nếu anh muốn tôi ở lại đây, tốt nhất đừng đụng tới giới hạn của tôi!”

Bùi Tuấn Vũ làm bộ dáng đáng thương nhìn cô “Lôi Ti, đừng giận được không?”

“Ha ha, tức giận hay không cũng không liên quan đến anh?” Đỗ Lôi Ti nói.

“Lôi Ti, anh biết sai rồi......” Bùi Tuấn Vũ tội nghiệp nói.

Đỗ Lôi Ti hai tay khoanh trước ngực nhìn anh khẽ nói “Hay là như vậy đi, nếu anh có thể múa thoát y cho tôi xem thì tôi sẽ suy nghĩ lại!”

Bùi Tuấn Vũ thật không ngờ cô lại dùng chiêu như vậy, làm bộ đáng thương “Lôi Ti, như vậy không tốt đâu?”

“Có gì không tốt? Không nhảy thì thôi!” Đỗ Lôi Ti nói, không thèm để ý đến anh tiếp tục chơi game!

“Nhưng mà em cũng biết thân phận của anh, nếu như anh nhảy sẽ rất khó coi!” Bùi Tuấn Vũ giải thích.

Đỗ Lôi Ti im lặng nhìn anh “Anh thật sự cho rằng tôi ngu ngốc sao? Anh đường đường là tổng thống tôi có thể để anh nhảy cho người khác xem sao? Anh thật sự xem thường trí thông minh của tôi!”

“Không có......không có, anh làm sao dám?” Bùi Tuấn Vũ cười nói.

“Vậy thì tốt, bây giờ anh nhảy đi!” Đỗ Lôi Ti nhìn anh nói.

Bùi Tuấn Vũ tối sầm mặt nhìn cô, nhưng không còn cách nào khách, ai bảo anh đắc tội với cô chứ, bây giờ anh không thể nói gì!

Anh căn bản không biết nhảy thoát y nhưng cũng miễn cưỡng uốn éo......

Đỗ Lôi Ti nén cười nhìn anh “Anh đang khiêu vũ sao? Sao tôi cảm giác anh giống như người máy!”

Bùi Tuấn Vũ lúng túng đứng đó, không biết nên nhảy thế nào!

Hình như Đỗ Lôi Ti nghĩ ra điều gì đó liền nói “Hay là thế này đi, anh vừa nhảy vừa cởi được không?”

Bùi Tuấn Vũ thật không ngờ cô lại ác như vậy, muốn anh nhảy thì không nói còn muốn vừa nhảy vừa cởi quần áo, nhưng anh đường đường là người đứng đầu của một nước, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, anh làm sao có thể gặp người khác chứ?

“Sao vậy......? Không nhảy sao?” Đỗ Lôi Ti nhíu mày nhìn anh hỏi.

“Vậy nếu anh nhảy như em nói, em sẽ tha thứ cho anh chứ......?” Bùi Tuấn Vũ làm bộ đáng thương nhìn cô.

“Cái này sao? Tôi muốn xem tôi có vui hay không đã!” Đỗ Lôi Ti dựa trên ghế nói.

Bùi Tuấn Vũ không còn cách nào đành phải đồng ý. Vừa nhảy vừa từ từ cởi áo sơ mi......

Mãi cho đến khi toàn bộ da thịt đều lộ ra ngoài, cửa phòng đột nhiên mở ra......

Bùi Mộng Na, Mạnh Lạp, Bùi Vũ chen chúc đứng tại cửa cười lớn, Bùi Vũ không hiểu chuyện gì xảy ra, hỏi cô mình “Cô, ba đang làm gì vậy?”

Bùi Tuấn Vũ mặt lạnh nhìn những người đứng ngoài cửa nói “Nhìn đủ chưa?”

“Ha ha......Ha ha......Tuấn Vũ,cậu bây giờ giống như gà bị vặt sạch lông!” Mạnh Lạp cười nói.

“Anh, anh đang chơi trò gì với chị dâu vậy?” Bùi Mộng Na hỏi.

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy anh ngừng lại, bất mãn “Ai bảo anh dừng lại?”

Bùi Tuấn Vũ quay đầu nhìn cô, làm bộ đáng thương “Lôi Ti, em xem có người ở đây, anh thật sự......”

“Không nhảy thì thôi!” Nói xong bò lên giường, đắp chăn ngủ!

Bùi Mộng Na thấy không được, vội vàng kiếm cớ “A......Anh, không liên quan đến em, là anh ta kéo bọn em lên đây!” Nói xong dẫn Tiểu Vũ cuống quýt đi ra.

Mạnh Lạp đứng đó nhìn hai người vừa đi nói “Này, hai người thật không có nghĩa khí, cứ như vậy ném tôi lại đây!”

“Thế nào......Cậu còn xem chưa đủ sao?” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

Mạnh Lạp cười hì hì giả bộ ngớ ngẩn “Tuấn Vũ, lần này thật sự không liên quan đến tôi, là em gái cậu còn có con trai cậu nhất định đòi kéo tôi tới......”

“Đừng nói nữa, đều là lấy cớ!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

“Thật sự là em gái cùng con trai cậu......” Mạnh Lạp nghĩ muốn nói gì nữa, nhìn người đàn ông trước mặt đang đến gần......

Bùi Tuấn Vũ từ từ đi qua, lộ ra nét mặt mà anh ta chưa bao giờ thấy......

Mạnh Lạp cả người run lên, cảm thấy không tốt, cuống quýt xoay người bỏ chạy......

Bùi Mộng Na cùng Bùi Vũ đứng ở cầu thang nhìn thấy bóng người chạy tới hỏi “Ẻo lả, sao anh lại chạy?”

Mạnh Lạp thở hổn hển nhìn cô “Hai người thật không có nghĩa khí, cứ như vậy chạy?”

“Ha ha......Anh thật là ngu, nếu chúng tôi không chạy thì đợi đến bao giờ? Anh lại ngu như anh đứng mãi ở đó làm gì!” Bùi Mộng Na nhìn anh ta khinh bỉ nói.

“Hai người......” Mạnh Lạp nhìn hia người nhưng không thể nói gì.

“Hai người cái gì, là anh ngu ngốc, không trách được chúng tôi!” Nói xong, dắt cháu mình rời đi.

Mạnh Lạp nhìn theo bóng dáng hai người, giận đến nghiến răng!

Bùi Tuấn Vũ khóa trái cửa phòng, đi tới giường, nhẹ giọng kêu “Lôi Ti.”

Đỗ Lôi Ti quay đầu nhìn anh cười nói “Muốn nhảy tiếp sao?”

Bùi Tuấn Vũ cười nhìn cô “Lôi Ti, anh nhảy rồi, em có tha thứ cho anh không?”

“Lôi Ti, anh không nhảy nữa, với lại lúc nãy anh cũng đã nhảy rồi!” Bùi Tuấn Vũ dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn cô.

“Nhưng tôi còn muốn xem!” Đỗ Lôi Ti không có lý nói.

Cô muốn nhìn xem dáng vẻ khổ sở của anh, ai kêu lúc đầu anh bắt nạt cô?

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô cười “Lôi Ti, lúc nãy anh đã nhảy rồi, em có thể tha thứ cho anh không?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương