Đỗ Lôi Ti lúng túng nhìn mấy người trước mặt, vội vàng nói “Đâu......Nào có, chị nào có nhớ người đàn ông kia......”

“Thật sự không có?” Bùi Mộng Na nhìn chằm chằm cô nghiêm túc hỏi.

Đỗ Lôi Ti cuống quýt tránh ánh mắt cô “Thật sự không có!”

“Ha ha......Không có thì thôi, em chỉ đùa với chị thôi!” Bùi Mộng Na ôm bụng cười nói.

Đỗ Lôi Ti liếc nhìn cô, than thở “Em biết không? Em nói giỡn như vậy chẳng buồn cười tí nào!”

“Dì, cô, chú kia nấu cơm xong rồi, chúng ta đi ăn cơm đi!” Bùi Vũ chạy tới trước mặt bọn họ nói.

“Tiểu Mật, Tiểu Ngọc, Mộng Na, chúng ta đi ăn cơm đi!” Đỗ Lôi Ti cười.

Một nhóm bốn người đi tới phòng ăn ngồi xuống......

“Lôi Ti, buổi tối chúng ta đi chơi đi?” Lý Mật hưng phấn nói.

Bùi Mộng Na tò mò nhìn cô hỏi “Đi đâu?”

“Ha ha ha, tôi nói cho mọi người biết một bí mật nha, mọi người có muốn nghe không?” Lý Mật thần bí nhìn bọn họ nói.

Bùi Mộng Na cùng Đỗ Lôi Ti thật sự rất tò mò buổi tối bọn họ có thể đi đâu chơi chứ?

Lý Mật liếc nhìn Tiểu Ngọc, quay đầu nhìn hai cô gái “Buổi tối Tiểu Ngọc đi hát ở pub!”

“Cái gì?”

“Cái gì?”

Bùi Mộng Na cùng Đỗ Lôi Ti đồng thanh hỏi!

Bọn họ quen Tiểu Ngọc lâu như vậy vẫn không biết Tiểu Ngọc có năng lực này?

“Tiểu Ngọc, cô đi hát ở pub hát sao? Bắt đầu từ khi nào vậy?” Bùi Mộng Na hỏi.

Tiểu Ngọc xấu hổ cười hỏi “Cô chủ, cô có thể hỏi từng vấn đề được hay không?”

Bùi Mộng Na nhíu mày nói “Tiểu Ngọc, nếu cô còn kêu tôi là cô chủ tôi sẽ tức giận cô biết không?”

“Vâng!” Tiểu Ngọc gật đầu đồng ý.

“Như vậy mới đúng!” Bùi Mộng Na gật đầu trả lời.

“Tiểu Ngọc, cô đó, cô đi hát ở pub sao không nói cho tôi biết?” Đỗ Lôi Ti tức giận trách.

Tiểu Ngọc vội vàng đi tới bên cạnh cô “Lôi Ti, tôi rất muốn nói với cô nhưng mà cô biến mất, hơn nữa tôi tới pub chỉ mới có mấy ngày!”

“Cho nên tôi mới nói mọi người tối nay đi chơi!” Lý Mật nói.

Tiếu Bằng bưng tô canh đi ra “Các người đẹp thức ăn đã chuẩn bị xong rồi, mọi người có thể ăn cơm rồi!”

“Oa, anh đẹp trai, sao anh có thể làm được nhiều món như vậy chứ, ai là bạn gái anh thì thật là hạnh phúc!” Lý Mật nhìn anh ta khen ngợi.

Ba người đứng tại chỗ sững sờ, Đỗ Lôi Ti nói “Đúng, bạn gái sau này của Tiếu Bằng sẽ rất hạnh phúc!”

Tiếu Bằng đặt tô canh lên bàn, ánh mắt nhìn chằm chằm cô, giống như có gì muốn nói......

Đỗ Lôi Ti hoảng loạn tránh ánh mắt của anh ta cười nói “Mọi người nhanh ăn cơm đi, đứa bé trong bụng tôi đã đói rồi!”

“Mang thai thật sự khoa trương như vậy sao?” Bùi Mộng Na nói.

Đỗ Lôi Ti nhìn cô cười nói “Nếu không......em cũng tìm một người đàn ông thử xem......?”

“A......Hay là thôi đi!” Bùi Mộng Na cả người run lên.

Tiểu Ngọc cùng Lý Mật nghe thấy vậy liền cười to nhìn hai người đang nói chuyện!

“Dì, em bé trong bụng dì là em trai hay em gái?” Bùi Vũ nhìn chằm chằm bụng cô hỏi.

“Tiểu Vũ, cháu thích em trai hay em gái?” Đỗ Lôi Ti khom người hỏi.

Bùi Vũ lấy tay chống cằm, làm ra vẻ người lớn suy nghĩ, nhíu mày nói “Cháu thấy em gái thì tốt hơn!”

Đỗ Lôi Ti cười nhìn thằng bé hỏi “Tiểu Vũ sao cháu lại thích em gái?”

“Cháu cảm thấy sau này cháu trưởng thành mới có thể bảo vệ được em gái!”

Bùi Vũ nghiêm túc nói.

Đỗ Lôi Ti cười nhìn thằng bé “Tiểu Vũ thật hiểu chuyện!”

“Được rồi, được rồi, đừng nói nữa, không ăn thức ăn sẽ nguội!” Bùi Mộng Na nói rồi đi tới bàn ngồi xuống.

Mấy người đứng tại chỗ cùng ngồi xuống theo!

Cứ như vậy một bữa cơm ríu rít đầy tiếng cười kết thúc......

Đỗ Lôi Ti xoa xoa bụng cười nói “Thức ăn thật là ngon! Mọi người ngồi chơi đi, tôi muốn đi ngủ trưa!” Nói xong quay về phòng mình.

“Mang thai là thế này sao, ăn xong liền có thể ngủ!” Bùi Mộng Na nói.

Lý Mật nhìn cô cười, học vẻ mặt của Đỗ Lôi Ti “Nếu không cô cũng thử mang thai xem......?”

“A......? Sao mấy người lại như thế chứ? Tại sao luôn trêu chọc tôi?” Bùi Mộng Na uất ức nói.

“Ha ha ha......” Tiếu Bằng đứng đó cười.

“Cậu cười cái gì?” Bùi Mộng Na bất mãn nhìn anh ta nói xong quay đầu nhìn cháu mình nói “Tiểu Vũ, chúng ta về nhà đi!”

“Mộng Na, buổi tối cô không đến pub xem Tiểu Ngọc hát sao?” Lý Mật nhìn cô hỏi.

Bùi Mộng Na than thở “Tôi cũng muốn, đáng tiếc anh tôi đã lên tiếng muốn tôi quay về, tôi chỉ có thể để lần sau xem, còn nữa, Lôi Ti có số điện thoại của tôi, mọi người nhớ lưu vào, sau này chúng ta gọi điện nói chuyện!”

“Vậy cũng được!” Tiểu Ngọc nói.

“Dì, chú, bái bai!” Bùi Vũ đưa tay tạm biệt.

Bùi Mộng Na dắt cháu đi ra ngoài!

Tiểu Ngọc thu dọn bát đũa trên bàn......

Tiếu Bằng vội vàng nói “Không cần, hai người cứ ngồi chơi đi, tôi làm là được rồi!”

“Vậy chúng tôi về trước!” Tiểu Ngọc nhìn anh ta nói, sau đó quay đầu nói với Lý Mật “Tiểu Mật, chúng ta về đi!”

“Vậy......Được rồi!” Lý mật khẽ trả lời.

“Anh Tiếu, chúng tôi về đây!” Tiểu Ngọc nói xong đi về phía cửa!

Tiếu Bằng đi theo phía sau hai người, đến cửa lịch sự nói “Mọi người có thể thường xuyên đến chơi cùng Lôi Ti!”

“Được, yên tâm đi, chúng tôi ở bên cạnh, chúng tôi sẽ thường xuyên tới!” Lý Mật nói.

Tiếu Bằng đóng cửa phòng, đi tới phòng ăn dọn chén bát, rửa sạch sẽ, sau đó đi tới bên cạnh Đỗ Lôi Ti, nhẹ nhàng ngồi xuống một góc giường......

Anh ngồi đó nhìn cô gái nằm trên giường ngủ, khuôn mặt cô nở nụ cười thản nhiên, nụ cười ấy sao lại mê người đáng yêu như vậy......

Anh từ từ nghiêng cơ thể mình về phía trước......

Tiếu Bằng nhìn cô gái đang ngủ, anh từ từ cúi thấp người, khẽ hôn lên đôi môi anh đào của cô......

Đỗ Lôi Ti nhắm mắt ngủ say, cô mơ thấy mình học taekwondo, nâng tay mình lên, nắm thành nắm đấm, nhanh, chính xác, một quyền hung hăng đưa tới......

Trực tiếp đánh vào lỗ mũi Tiếu Bằng......

Lỗ mũi Tiếu Bằng đột nhiên bị tập kích, anh giơ tay ôm cái mũi của mình......

Đỗ Lôi Ti chợt tỉnh dậy, cô vôi vã ngồi dậy, nhìn người đàn ông ngồi trên giường kinh ngạc hỏi “Tiếu Bằng, sao anh lại ở đây......”

Tiếu Bằng nhíu mày xoa mũi nói “Anh......”

Anh không biết phải nói thế nào, không thể nói anh muốn hôn cô nhưng còn chưa hôn đã bị cô đánh.

“Tiếu Bằng......Tiếu Bằng.....?” Đỗ Lôi Ti thử kêu.

Tiếu Bằng phục hồi tinh thần, mất tự nhiên nhìn cô nói “Anh......Anh thấy em ngủ thiếp đi, muốn đắp chăn cho em, kết quả bị em đánh”

Đỗ Lôi Ti không dám tin nhìn anh, chẳng lẽ cô thật sự là một cô gái bạo lực như vậy sao?

Cô áy náy nhìn người đàn ông trước mặt nói “Tiếu Bằng, thật xin lỗi, tôi không biết mình như vậy!”

“Ha ha ha......Cô gái ngốc, không sao, em nhìn xem không phải bây giờ anh vẫn tốt sao?” Tiếu Bằng nói xong muốn đưa tay từ trên mũi bỏ xuống......

Đỗ Lôi Ti liền tới gần......

Tiếu Bằng lúng túng buông tay, nhìn ra chỗ khác!

“Tiếu Bằng, thật xin lỗi, em thật sự không thể tiếp nhận......”

“Lôi Ti, đừng nói nữa, anh biết rồi, anh có thể chờ em, mặc kệ tới khi nào, anh cũng sẽ đợi!” Tiếu Bằng nhìn cô nói xong xoay người đi ra ngoài!

Đỗ Lôi Ti nhìn bóng lưng anh, cô cảm thấy áy náy, cô không thể tiếp nhận anh, bây giờ cô chỉ muốn cùng đứa bé này sống một cuộc sống yên bình.

Cho nên cô không thể tiếp nhận anh ta!

Bùi Mộng Na đưa cháu quay về phủ tổng thống, đi vào......

“Hai người còn biết quay về sao......?” Bùi Tuấn Vũ ngồi trên ghế sa lon lạnh giọng nói.

“Anh, em cũng đã lớn, sao anh còn quản em như vậy?” Bùi Mộng Na nhíu mày hỏi.

“Ba......” Bùi Vũ cố gắng nói chuyện.

Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng nhìn hai người nói “Tiểu Vũ, con về phòng trước đi!”

Bùi Vũ cúi đầu, lén nhìn cô đứng bên cạnh, ý nói cậu không còn cách nào khác, bây giờ cậu chỉ có thể đi, chúc cô may mắn!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương