Ông Xã Là Diêm Vương Đại Nhân
-
Chương 74: Diêm Vương đại nhân nổi giận(2)
1 giờ trước....
Lăng U bị bỏ đói ba ngày, tinh thần lại suy sụp. Cô cứ nhắm mắt là hình ảnh anh cùng Ninh Thư ân ái lại hiện lên, bên tai lại vang lên tiếng rên rỉ khó nghe kia.
Nhìn đôi nam nữ đang quấn lấy nhau kia, Lăng U cắn mạnh môi, cố làm bản thân tiếng táo lại. Đến khi tầm mắt rời đến tấm lưng to lớn kia, mắt thoáng tia ngạc nhiên.
" Lăng U, nhìn cô có vẻ vẫn rất tỉnh." Ninh Thư sau khi vận động thì đến chỗ cô mỉa mai cười nói.
" Ninh Thư, không nghĩ tới cô thật sự là si tình với Phàm." Lăng U uể oải nói.
" Ý cô là gì?"
" Chắc cô không biết, lưng của Phàm rất mịn, rất hoàn hảo, ngay cả đến một khuyết điểm cũng không có."
Ninh Thư nhíu mày nhìn cô. Cô ta không hiểu cô đang muốn nói cái gì, là đang kheo khoang cô hiểu cơ thể của anh hơn cô ta sao?
" Sao tôi lại không biết, có vẻ như cô chưa nhìn đủ thì phải." Ninh Thư đắc ý nhìn cô.
" Người đàn ông ân ái với cô, có một nốt ruồi nhỏ trên bả vai."
Ninh Thư nắm tay thành nắm đấm, cô ta đã phải tốn rất nhiều tiền để thực hiện kế hoạch này, ngay cả trinh tiết cũng giao cho người đàn ông lạ mặt không yêu thương gì, cô ta sẽ không để một lỗi nhỏ này mà làm hỏng kế hoạch đâu.
" Vậy thì sao chứ? Tôi định sẽ chơi đùa với cô lâu hơn nhưng nếu cô đã biết, vậy tận hưởng với anh ta đi." Ninh Thư bóp chặt miệng cô nhét viên thuốc vào.
Nhìn Lăng U cố gắng nôn ra nhưng vô ích, cô ta sai người ném cô lên chiếc giường mà ba ngày qua hai người ân ái, bản thân lại đi ngồi xuống ghế trực tiếp xem.
" Ư..... Phàm....." Lăng U cảm thấy toàn thân nóng rực, nhìn người đàn ông đang đi vào, không nhịn được khẽ gọi tên anh.
Người đàn ông kia thấy cô, hạ thân liền cương cứng, trước đó Ninh Thư đã hạ thuốc anh ta nên rất nhanh liền không chịu được mà đè lên người cô.
" Phàm.....cứu em....." Lăng U dùng chút sức lực còn lại cố gắng đẩy người đàn ông kia ra. Bị bỏ đói lại thêm tra tấn về tinh thần đã khiến cô yếu đi rất nhiều.
Ninh Thư mỉm cười nhìn cô vật lộn trong vô vọng, chỉ một chút nữa thôi, kế hoạch của cô ta sẽ thành công, sẽ không còn Lăng U trên đời này nữa, sẽ không còn ai có thể cản đường cô ta.
" Phàm........" nước mắt cô rơi lã chã trên khuôn mặt xanh xao vàng vọt, thấy anh ta sắp xé áo của mình, cô bất lực hét lên thật to.
Rầm...... cánh cửa sắt lập tức bị đá tung. Sau cánh cửa, khuôn mặt ai đó đen lại, tử khí bao quanh người tản ra khiến nhiệt độ trong phòng giảm mạnh.
Lăng U bị bỏ đói ba ngày, tinh thần lại suy sụp. Cô cứ nhắm mắt là hình ảnh anh cùng Ninh Thư ân ái lại hiện lên, bên tai lại vang lên tiếng rên rỉ khó nghe kia.
Nhìn đôi nam nữ đang quấn lấy nhau kia, Lăng U cắn mạnh môi, cố làm bản thân tiếng táo lại. Đến khi tầm mắt rời đến tấm lưng to lớn kia, mắt thoáng tia ngạc nhiên.
" Lăng U, nhìn cô có vẻ vẫn rất tỉnh." Ninh Thư sau khi vận động thì đến chỗ cô mỉa mai cười nói.
" Ninh Thư, không nghĩ tới cô thật sự là si tình với Phàm." Lăng U uể oải nói.
" Ý cô là gì?"
" Chắc cô không biết, lưng của Phàm rất mịn, rất hoàn hảo, ngay cả đến một khuyết điểm cũng không có."
Ninh Thư nhíu mày nhìn cô. Cô ta không hiểu cô đang muốn nói cái gì, là đang kheo khoang cô hiểu cơ thể của anh hơn cô ta sao?
" Sao tôi lại không biết, có vẻ như cô chưa nhìn đủ thì phải." Ninh Thư đắc ý nhìn cô.
" Người đàn ông ân ái với cô, có một nốt ruồi nhỏ trên bả vai."
Ninh Thư nắm tay thành nắm đấm, cô ta đã phải tốn rất nhiều tiền để thực hiện kế hoạch này, ngay cả trinh tiết cũng giao cho người đàn ông lạ mặt không yêu thương gì, cô ta sẽ không để một lỗi nhỏ này mà làm hỏng kế hoạch đâu.
" Vậy thì sao chứ? Tôi định sẽ chơi đùa với cô lâu hơn nhưng nếu cô đã biết, vậy tận hưởng với anh ta đi." Ninh Thư bóp chặt miệng cô nhét viên thuốc vào.
Nhìn Lăng U cố gắng nôn ra nhưng vô ích, cô ta sai người ném cô lên chiếc giường mà ba ngày qua hai người ân ái, bản thân lại đi ngồi xuống ghế trực tiếp xem.
" Ư..... Phàm....." Lăng U cảm thấy toàn thân nóng rực, nhìn người đàn ông đang đi vào, không nhịn được khẽ gọi tên anh.
Người đàn ông kia thấy cô, hạ thân liền cương cứng, trước đó Ninh Thư đã hạ thuốc anh ta nên rất nhanh liền không chịu được mà đè lên người cô.
" Phàm.....cứu em....." Lăng U dùng chút sức lực còn lại cố gắng đẩy người đàn ông kia ra. Bị bỏ đói lại thêm tra tấn về tinh thần đã khiến cô yếu đi rất nhiều.
Ninh Thư mỉm cười nhìn cô vật lộn trong vô vọng, chỉ một chút nữa thôi, kế hoạch của cô ta sẽ thành công, sẽ không còn Lăng U trên đời này nữa, sẽ không còn ai có thể cản đường cô ta.
" Phàm........" nước mắt cô rơi lã chã trên khuôn mặt xanh xao vàng vọt, thấy anh ta sắp xé áo của mình, cô bất lực hét lên thật to.
Rầm...... cánh cửa sắt lập tức bị đá tung. Sau cánh cửa, khuôn mặt ai đó đen lại, tử khí bao quanh người tản ra khiến nhiệt độ trong phòng giảm mạnh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook