Ông Xã Hoàng Thất Chuyên Sủng Tiểu Tâm Can Mơ Hồ
-
Chương 56
Bạch Chỉ Ưu vội vàng nhón chân lên, ôm cổ của anh, cười nịnh nọt: “Đương nhiên! Anh ta cưng chiều không kiêng nể gì thì cũng kém hơn anh.”
“Cài này còn được.” An Cẩn Dật cắn mũi Bạch Chỉ Ưu, thấy xe đã tới: “Đi thôi, xe đã đến, chúng ta về nhà.”
Sau khi về đến nhà, An Cẩn Dật và Bạch Chỉ Ưu hai người tranh thủ đi tắm rửa, để tránh cảm lạnh, dĩ nhiên bọn họ không phải cùng nhau tắm, ngôi nhà lớn như vậy, chẳng lẽ lại chỉ có một phòng tắm?
Lúc Bạch Chỉ Ưu tắm rửa xong, nhìn thấy An Cẩn Dật đang gọi điện thoại.
“Ừ, được, gặp lại sau.” An Cẩn Dật cúp điện thoại, vẫy tay về phía Bạch Chỉ Ưu.
“Nói chuyện với ai vậy?” Bạch Chỉ Ưu đi qua, ngồi ở bên cạnh An Cẩn Dật.
“ Trường học mới gọi tới thông báo, bảo ngày mai có thể mưa to, cho nên ngày mai toàn trường được nghỉ một ngày.” An Cẩn Dật để điện thoại di động xuống, cả người nằm lỳ ở trên giường, lười biếng nói: “Vợ ơi, tới đây mát xa giúp chồng một chút”
Bạch Chỉ Ưu nghe lời gật đầu, sau khi bò lên giường, quỳ gối bên người An Cẩn Dật, duỗi ra hai móng vuốt không có lwujc công kich đặt ở trên bờ vai An Cẩn Dật, bóp bóp.
“Bảo bối, em có thể nặng tay thêm một chút không?” An Cẩn Dật nhỏ giọng đề nghị.
Bạch Chỉ Ưu tăng thêm lực, tiếp tục bóp.
Nhưng chỉ một lát sau, An Cẩn Dật lại oán trách, “Vợ ơi, kỳ thật anh còn cường tráng hơn trong tưởng tượng của em, cho nên em có thể mạnh thêm chút nữa không.”
Nghe xong An Cẩn Dật nói, Bạch Chỉ Ưu không nhịn được liếc mắt xem thường, sử dụng hết sức lực bình sinh, liều mạng bóp...a bóp...
Nhưng An Cẩn Dật rõ ràng cảm thấy sức lực như vậy chỉ đủ để gãi ngứa “Vợ ơi, có phải em mệt mỏi, nên không có sức hay không?”
“Cài này còn được.” An Cẩn Dật cắn mũi Bạch Chỉ Ưu, thấy xe đã tới: “Đi thôi, xe đã đến, chúng ta về nhà.”
Sau khi về đến nhà, An Cẩn Dật và Bạch Chỉ Ưu hai người tranh thủ đi tắm rửa, để tránh cảm lạnh, dĩ nhiên bọn họ không phải cùng nhau tắm, ngôi nhà lớn như vậy, chẳng lẽ lại chỉ có một phòng tắm?
Lúc Bạch Chỉ Ưu tắm rửa xong, nhìn thấy An Cẩn Dật đang gọi điện thoại.
“Ừ, được, gặp lại sau.” An Cẩn Dật cúp điện thoại, vẫy tay về phía Bạch Chỉ Ưu.
“Nói chuyện với ai vậy?” Bạch Chỉ Ưu đi qua, ngồi ở bên cạnh An Cẩn Dật.
“ Trường học mới gọi tới thông báo, bảo ngày mai có thể mưa to, cho nên ngày mai toàn trường được nghỉ một ngày.” An Cẩn Dật để điện thoại di động xuống, cả người nằm lỳ ở trên giường, lười biếng nói: “Vợ ơi, tới đây mát xa giúp chồng một chút”
Bạch Chỉ Ưu nghe lời gật đầu, sau khi bò lên giường, quỳ gối bên người An Cẩn Dật, duỗi ra hai móng vuốt không có lwujc công kich đặt ở trên bờ vai An Cẩn Dật, bóp bóp.
“Bảo bối, em có thể nặng tay thêm một chút không?” An Cẩn Dật nhỏ giọng đề nghị.
Bạch Chỉ Ưu tăng thêm lực, tiếp tục bóp.
Nhưng chỉ một lát sau, An Cẩn Dật lại oán trách, “Vợ ơi, kỳ thật anh còn cường tráng hơn trong tưởng tượng của em, cho nên em có thể mạnh thêm chút nữa không.”
Nghe xong An Cẩn Dật nói, Bạch Chỉ Ưu không nhịn được liếc mắt xem thường, sử dụng hết sức lực bình sinh, liều mạng bóp...a bóp...
Nhưng An Cẩn Dật rõ ràng cảm thấy sức lực như vậy chỉ đủ để gãi ngứa “Vợ ơi, có phải em mệt mỏi, nên không có sức hay không?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook