Edit: ღDuღ 

"Anh kéo tay em lại làm gì?" Bạch Chỉ Ưu bất mãn nhìn anh lôi kéo tay mình.

"Em ngồi, anh đi lên thực nghiệm." Nói xong, anh đứng lên, ấn Bạch Chỉ Ưu ngồi xuống ghế.

Bạch Chỉ Ưu tức giận đến nghiến răng, khó hiểu An Cẩn Dật luôn sủng cô bây giờ đột nhiên tranh giành với cô làm gì, bây giờ không tốt phát tác, đành phải ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế hờn dỗi.

An Cẩn Dật thực nghiệm xong thì vừa vặn tan học, đi đến bên cạnh Bạch Chỉ Ưu, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận của cô, không nhịn được đưa tay niết nhẹ, lại bị cô né tránh.

"Còn tức giận? Anh cũng vì suy nghĩ cho an toàn của em, vừa rồi thực nghiệm nếu xuất hiện sai lầm, chất lỏng có tính ăn mòn kia sẽ làm em bị thương." An Cẩn Dật bất đắc dĩ giải thích.

Nghe được An Cẩn Dật giải thích, trong lòng Bạch Chỉ Ưu tốt hơn chút, có điều vẫn bĩu môi, "Em không trách anh, em muốn ngồi đây chút, anh vào trước đi."

Sau khi An Cẩn Dật nhìn Bạch Chỉ Ưu không còn tức giận, mới gật đầu chính mình đi ra phòng học.

Bạch Chỉ Ưu ngồi một hồi, bỗng nhiên đầu óc vừa chuyển, lén lút chuồn ra phòng học.

"Ha ha. Còn không cho em tìm được!" Bạch Chỉ Ưu đắc ý nhìn tấm bảng trên đỉnh đầu kia, viết 'Phòng Hóa học', kỳ thật chính là đặt cái vật dụng hóa học, cô nhìn quanh bốn phía, xác định không ai phát hiện, mới vụng trộm đẩy cửa đi vào.

Trong đó có một rổ chứa những thứ chất lỏng giáo sư vừa mới dạy Bạch Chỉ Ưu trên lớp.

Bạch Chỉ Ưu thật cẩn thận lấy ra, dựa theo trí nhớ của mình nhìn hai lần, thành công nhìn chất lỏng biến thành màu tím!

"Haha, tôi thành công rồi!" Bạch Chỉ Ưu hoan hô nhảy dựng lên, không cẩn thận giẫm lên bình tập khí trên đất, cả người trượt chân, đầu va chạm ở sau cửa thủy tinh, chân không cẩn thận đụng vào bàn thực nghiệm, đèn cồn đảo ngã!

Trong lòng Bạch Chỉ Ưu kêu to không tốt, chỉ chốc lát sau liền nghe được một tiếng nổ mạnh...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương