Ông Xã Hoàng Thất Chuyên Sủng Tiểu Tâm Can Mơ Hồ
-
Chương 46: [14]
Edit: ღDuღ
Anh đẹp trai cởi mở cười ra tiếng, nhìn Bạch Chỉ Ưu, trêu chọc An Cẩn Dật nói: "Cậu cũng chỉ xem một người làm bảo bối mà thôi."
Bạch Chỉ Ưu biết rõ hắn nói mình, không nhịn được cúi đầu xuống, mặt lặng lẽ đỏ lên.
Lúc này một đôi tay trắng nõn đưa đến trước mắt Bạch Chỉ Ưu, Bạch Chỉ Ưu nghe người đẹp trai đó nói chuyện: "Xin chào chị dâu, sau này em là em rể chị rồi, em là Y Thịnh."
Bạch Chỉ Ưu rất nhanh sửa sang tin tức trong đầu lại: Y Thịnh là bạn trai An Xảo Yên hoặc chính xác là chồng!
"Xin chào! Tôi là Bạch Chỉ Ưu." Bạch Chỉ Ưu lần nữa lễ phép nắm tay, trong lòng có chút xấu hổ, quả nhiên người của hoàng thất đều có giáo dục và cẩn thận.
"Chị dâu! Chị phải thay em giáo huấn anh họ một chút, rõ ràng nói xấu em họ mình như vậy!" An Xảo Yên nhất quyết không buông tha quấn quít Bạch Chỉ Ưu, muốn kéo cô về phía mình!
Bạch Chỉ Ưu chỉ khéo léo cười cười, vô cùng lý trí trả lời: "Dám bêu xấu nói rõ quan hệ của hai người rất tốt, không sợ sau khi nói xấu đối phương sẽ tức giận."
Bạch Chỉ Ưu nói làm cho ba người ở đây sững sờ, Y Thịnh không khỏi thay đổi cách nhìn về Bạch Chỉ Ưu, cô gái thoạt nhìn ngây thơ này cũng không ngốc, vẫn biết cách nói chuyện!
An Cẩn Dật và An Xảo Yên bị đâm trúng tâm tư, thì càng thêm không biết giải thích sao.
Hai người này từ nhỏ náo đến lớn, bêu xấu nhau là hình thức ở chung của họ, một khi có kẻ địch xuất hiện, hai người sẽ thành chiến hữu tốt nhất!
"Bảo bối của anh, lúc nào em trở nên biết nói chuyện như vậy." An Cẩn Dật vừa ôm Bạch Chỉ Ưu, hai người đi về phía lầu dạy học.
"Hic, em đào góc tường đã thất bại." An Xảo Yên ủ rũ.
Y Thịnh ôm An Xảo Yên từ phía sau lưng, thân mật nói bên tai cô: "Anh không hiểu nổi sao em nhất định phải đối nghịch, rõ ràng ngay cả Bạch Chỉ Ưu cũng nhìn ra, anh em hai người rất tốt."
Anh đẹp trai cởi mở cười ra tiếng, nhìn Bạch Chỉ Ưu, trêu chọc An Cẩn Dật nói: "Cậu cũng chỉ xem một người làm bảo bối mà thôi."
Bạch Chỉ Ưu biết rõ hắn nói mình, không nhịn được cúi đầu xuống, mặt lặng lẽ đỏ lên.
Lúc này một đôi tay trắng nõn đưa đến trước mắt Bạch Chỉ Ưu, Bạch Chỉ Ưu nghe người đẹp trai đó nói chuyện: "Xin chào chị dâu, sau này em là em rể chị rồi, em là Y Thịnh."
Bạch Chỉ Ưu rất nhanh sửa sang tin tức trong đầu lại: Y Thịnh là bạn trai An Xảo Yên hoặc chính xác là chồng!
"Xin chào! Tôi là Bạch Chỉ Ưu." Bạch Chỉ Ưu lần nữa lễ phép nắm tay, trong lòng có chút xấu hổ, quả nhiên người của hoàng thất đều có giáo dục và cẩn thận.
"Chị dâu! Chị phải thay em giáo huấn anh họ một chút, rõ ràng nói xấu em họ mình như vậy!" An Xảo Yên nhất quyết không buông tha quấn quít Bạch Chỉ Ưu, muốn kéo cô về phía mình!
Bạch Chỉ Ưu chỉ khéo léo cười cười, vô cùng lý trí trả lời: "Dám bêu xấu nói rõ quan hệ của hai người rất tốt, không sợ sau khi nói xấu đối phương sẽ tức giận."
Bạch Chỉ Ưu nói làm cho ba người ở đây sững sờ, Y Thịnh không khỏi thay đổi cách nhìn về Bạch Chỉ Ưu, cô gái thoạt nhìn ngây thơ này cũng không ngốc, vẫn biết cách nói chuyện!
An Cẩn Dật và An Xảo Yên bị đâm trúng tâm tư, thì càng thêm không biết giải thích sao.
Hai người này từ nhỏ náo đến lớn, bêu xấu nhau là hình thức ở chung của họ, một khi có kẻ địch xuất hiện, hai người sẽ thành chiến hữu tốt nhất!
"Bảo bối của anh, lúc nào em trở nên biết nói chuyện như vậy." An Cẩn Dật vừa ôm Bạch Chỉ Ưu, hai người đi về phía lầu dạy học.
"Hic, em đào góc tường đã thất bại." An Xảo Yên ủ rũ.
Y Thịnh ôm An Xảo Yên từ phía sau lưng, thân mật nói bên tai cô: "Anh không hiểu nổi sao em nhất định phải đối nghịch, rõ ràng ngay cả Bạch Chỉ Ưu cũng nhìn ra, anh em hai người rất tốt."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook