Ông Xã Đừng Đến Đây!
-
Chương 46: Mất tích
Trần Gia
Trần Khải vừa bước đến cửa biệt thự đã có một cô người hầu hốt hoảng chạy ra trước cửa, khuôn mặt tái mét nắm lấy ống quần hắn giọng nức nở
- Thiếu gia... Thiếu gia... Phu nhân.. Phu nhân...bà ấy bị thiếu phu nhân.. Huhu
Nghiến răng dự chuyện chẳng lành, hắn không kiên nhẫn hất chân, lực đạo đủ mạnh khiến cô người hầu văng sang một bên
Bước chân dài nhanh chóng sải bước vào bên trong.
Phía trong căn biệt thự xáo trộn không khác chiến trường, người chạy kẻ nói hỗn tạp. Riêng chỉ một người vẫn nằm lặng yên trên chiếc giường trắng...
- Bà nội...!!! Hắn hoảng sợ bước đến gần bà,khuôn mặt bà trắng bệch hiện rõ sự sống đang yếu ớt, ánh mắt lạnh như băng càn quét những kẻ xung quanh mình - Đã xảy ra chuyện gì!!?
Lời nói hắn tựa tia băng lạnh lẽo cắt đứt mọi âm thanh hỗn loạn, im lặng, căn biệt thư đối diện với câu hỏi này liền không khỏi rùng mình cúi đầu. Một giây, hai giây... Tầm ba giây sau giữa đám đông mới có một âm thanh vang lên
- Thưa..Thiếu gia... Sáng nay thiếu phu nhân cùng lão phu nhân đang dạo bước trong hoa viên thì đột nhiên chúng tôi nghe có tiếng kêu cứu.Khi... Khi chúng tôi tới thì chỉ kịp nhìn thấy lão phu nhân đang mất thăng bằng ngã xuống hồ nước, còn thiếu phu nhân....
Nói đến đây, người nữ hầu trung niên đột nhiên nuốt nước bọt, có vẻ bà ta vẫn còn hoảng sợ
- Nói tiếp!!
-... Thiếu..T..h..iếu.. Phu nhân..
- Chết tiệt bà muốn chết phải không?!!!! Gia Ái như thế nào!!!!
Tiếng gào giận dữ như dã thú của Trần Khải khiến tất cả mọi người xung quanh đều khiếp sợ, nhưng người sợ nhất ở đây không phải là bọn họ
Mà là hắn!
Bà nội người thân duy nhất của hắn đang lâm nguy
Gia Ái người hắn yêu cô đang ở đâu? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Về phần thiếu phu nhân khi chúng tôi đến nét mặt cô ấy đang rất sợ hãi đôi tay run rẩy liên tục nhìn về phía chúng tôi la hét gì đó chúng tôi chưa kịp nghe thì có một loạt bom khói trắng mịt mù bay xuống kèm theo tiếng súng, khiến cho tình hình trở nên rối loạn...
- Cô ấy như thế nào rồi?! Gia Ái bây giờ đang ở đâu? Có bị thương hay không!!! Mau.. Mau trả lời cho tôi.. Các người câm hết rồi à
- Cô ấy biến mất rồi!
Từ phía cánh cửa lớn, vang dội lại một âm thanh quen thuộc
- Tần Mai Linh...? Người hầu lớn nhỏ nhìn nhau nghi hoặc, làm sao cô ta biết?
Trần Khải chau mày, phím môi lạnh lẽo kiên nhẫn đợi hành động tiếp theo của cô ta
- Khải anh nhìn xem? Đây là gì?
Trần Khải vừa bước đến cửa biệt thự đã có một cô người hầu hốt hoảng chạy ra trước cửa, khuôn mặt tái mét nắm lấy ống quần hắn giọng nức nở
- Thiếu gia... Thiếu gia... Phu nhân.. Phu nhân...bà ấy bị thiếu phu nhân.. Huhu
Nghiến răng dự chuyện chẳng lành, hắn không kiên nhẫn hất chân, lực đạo đủ mạnh khiến cô người hầu văng sang một bên
Bước chân dài nhanh chóng sải bước vào bên trong.
Phía trong căn biệt thự xáo trộn không khác chiến trường, người chạy kẻ nói hỗn tạp. Riêng chỉ một người vẫn nằm lặng yên trên chiếc giường trắng...
- Bà nội...!!! Hắn hoảng sợ bước đến gần bà,khuôn mặt bà trắng bệch hiện rõ sự sống đang yếu ớt, ánh mắt lạnh như băng càn quét những kẻ xung quanh mình - Đã xảy ra chuyện gì!!?
Lời nói hắn tựa tia băng lạnh lẽo cắt đứt mọi âm thanh hỗn loạn, im lặng, căn biệt thư đối diện với câu hỏi này liền không khỏi rùng mình cúi đầu. Một giây, hai giây... Tầm ba giây sau giữa đám đông mới có một âm thanh vang lên
- Thưa..Thiếu gia... Sáng nay thiếu phu nhân cùng lão phu nhân đang dạo bước trong hoa viên thì đột nhiên chúng tôi nghe có tiếng kêu cứu.Khi... Khi chúng tôi tới thì chỉ kịp nhìn thấy lão phu nhân đang mất thăng bằng ngã xuống hồ nước, còn thiếu phu nhân....
Nói đến đây, người nữ hầu trung niên đột nhiên nuốt nước bọt, có vẻ bà ta vẫn còn hoảng sợ
- Nói tiếp!!
-... Thiếu..T..h..iếu.. Phu nhân..
- Chết tiệt bà muốn chết phải không?!!!! Gia Ái như thế nào!!!!
Tiếng gào giận dữ như dã thú của Trần Khải khiến tất cả mọi người xung quanh đều khiếp sợ, nhưng người sợ nhất ở đây không phải là bọn họ
Mà là hắn!
Bà nội người thân duy nhất của hắn đang lâm nguy
Gia Ái người hắn yêu cô đang ở đâu? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Về phần thiếu phu nhân khi chúng tôi đến nét mặt cô ấy đang rất sợ hãi đôi tay run rẩy liên tục nhìn về phía chúng tôi la hét gì đó chúng tôi chưa kịp nghe thì có một loạt bom khói trắng mịt mù bay xuống kèm theo tiếng súng, khiến cho tình hình trở nên rối loạn...
- Cô ấy như thế nào rồi?! Gia Ái bây giờ đang ở đâu? Có bị thương hay không!!! Mau.. Mau trả lời cho tôi.. Các người câm hết rồi à
- Cô ấy biến mất rồi!
Từ phía cánh cửa lớn, vang dội lại một âm thanh quen thuộc
- Tần Mai Linh...? Người hầu lớn nhỏ nhìn nhau nghi hoặc, làm sao cô ta biết?
Trần Khải chau mày, phím môi lạnh lẽo kiên nhẫn đợi hành động tiếp theo của cô ta
- Khải anh nhìn xem? Đây là gì?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook