Ông Xã Đừng Đến Đây!
Chương 24: Sủng nịch (H)

Phía trên vách đá, một giọt nước mắt lăn dài trên má cô

- Tâm Dã..

Giọng nói yếu ớt cố gắng gọi tên hắn, Tâm Dã vì cứu cô nên bị bắn, Tâm Dã vì cứu cô nên rơi xuống biển..Tất cả đều tại cô! Đôi mắt chua xót dâng trào lệ, nắm chặt tay, cô cố gắng cử động từng chút đứng dậy

- A.. Đã lâu không đi lại chân cô đứng không vững ngã xuống, tất cả đều tại cô..tại cô đều tại vô dụng

Thân thể nhỏ nhắn nắm trên sỏi đá, vết thương gắt gao đau nhức.Một chút thôi..một chút nữa cô cố gượng bò đến vực đá,nhìn vào làn sóng không bóng dáng người, bàn tay nhỏ rướm máu nắm chặt sỏi run rẩy

- Tại sao..hức..tại sao..anh lại tốt với tôi như vậy..

- Gia Ái..

Trần Khải đôi mắt đỏ ngầu chạy đến cô, cánh tay vui mừng kích động ôm chặt cô vào lòng

Phía trong lòng Trần Khải ấm áp như xua đi con gió biển lạnh vô tình, tiểu Ái ôm chặt bả vai hắn khóc thành tiếng, tiếng khóc mà bao lâu nay cô chịu đựng

- Trần Khải...ô..ô.. Tâm Dã anh ấy...ô..ô

Tiếng khóc của cô chạm vào tim hắn,nhắm chặt mắt đau lòng Trần Khải càng ôm chặt cô hơn, tiểu Ái em có biết khi tôi nghe tin em bị bắt tôi lo sợ như thế nào không? Trên đường đi vì mãi lo nghĩ em có an toàn không tôi đã tung vào biết bao nhiêu chiếc xe, trên người tôi bây giờ các vết thương nhỏ lớn đều đang đua nhau chảy máu..

Đôi tay vụng về cởi áo khoác bao bọc lấy cô, dịu dàng vỗ lưng cô

- Không sao.. Không sao.. Từ sớm Tâm Dã đã chuẩn bị đội cứu người phía dưới biển nếu có bất trắc liền cứu người, vậy nên em yên tâm đi

Giọng Trần Khải ấm áp kiến nhẫn trấn an cô. Từ trong lòng hắn cô ngẩng đầu nhìn hắn

- Vậy Tâm Dã được cứu rồi?

- Ừm.

Cô an tâm dựa vào người Trần Khải, có thể do vết thương mà cô cảm thấy rất mết, nhẹ nhàng nhắm mắt ngủ yên trong lòng hắn.

Trong thâm tâm hắn có một chút ghen tị và biết ơn Tâm Dã, đôi môi mỏng đầy thương yêu đặt lên môi cô

- Tôi sẽ không bao giờ để em bị thương

--------.------------

Bệnh viện

Di Ân sau hôm đó thân bại danh liệt, hình ảnh lên giường cùng đạo diễn, hình ảnh bắt nạt diễn viên mới vào nghề.. Đều được Trần Khải " tận tâm đề cao"

Trên các trang mạng những tiêu đề về Di Ân nổi như cồn " Con mèo ngoan hay hồ ly Tinh?", " Di Ân lộ cảnh giường chiếu", " Di Ân mắc bệnh ngôi sao đàn áp đàn em"....

- Những điều này đều do anh làm?

Gia Ái từ ngày đó đến bây giờ mỗi ngày đều được " chồng mình" sủng nịch đến trời. Người nào đó đang gọt trái cây cho vợ ngẩng đầu nhẹ nhàng đút miếng táo nhỏ vào miệng cô

- Đúng vậy! Ai bảo... Hắn thương tiếc nhìn những vết thương đang dần hồi phục - Cô ta dám làm đau vợ anh

Vợ anh!!! Khuôn mặt cô nghe đến từ này liền bốc hỏa, xoay người đánh nhẹ vào người anh đỏ mặt tía tai nói đến loạn

- Ai..Ai..vợ..anh chứ! Cô đây mới không thèm làm vợ hắn trước kia chẳng phải mỗi ngày một "vợ" sao, khuôn mặt cô nhăn nhó nằm xuống xoay lưng về phía hắn

Phốc! Dáng vẻ đáng yêu này là đang mời gọi hắn sao? Hắn cưng chiều lau tay bước đến giường cô nằm xuống. Bàn tay hư hỏng luồn qua eo cô, hơi thở ta mị cắn nhẹ vào vành tai đỏ ửng

- A..đi ra..đi ra ngay!!! Trời ngó xuống mà xem tim cô muốn nhảy ra ngoài rồi, ngày ngày đều chứng kiến tên ác ma đột nhiên biến thành thiên sứ, bây giờ lại to gan leo lên giường của cô

Nắm lấy cô tay cô, bàn tay vô sỉ đưa đến khuy áo ngực cô

- Vùng vẫy mạnh như vậy chắc là đã khỏe mạnh rồi nhỉ? Khuôn mặt hắn bắt đầu vô liêm sỉ cầm lấy đồ điều khiển khóa chặt cửa phòng, hạ màn cửa sổ - Khỏe mạnh rồi chúng ta có nên " sinh hoạt vợ chồng " hay không tiểu Ái~

Cô nghe đến đây liền biết ý đồ hắn, nào là dịu dàng chăm sóc cô, cưng chiều cô chỉ là gạt người! Hắn chỉ đợi đến ngày bình phục rồi ăn cô thôi. Chu Gia Ái! Mày nhất định phải bảo vệ tấm thân này!!! Tuy bề ngoài cô hung hăng chối gạt nhưng thật sự trong trái tim nhỏ nhắn đã sớm ngập tràn hạnh phúc

- Anh.. Đừng không được tháo! Nhớ đến thân thể hắn đã từng ôm ấp người phụ nữ khác, cô liền giận dỗi đẩy hắn - Không cho cái tên ngựa đực này anh đi mà tìm mấy cô người mẫu của anh phát dục!!!

A! Tiểu mèo hoang nhà hắn đang ăn giấm chua này. Hắn thích thú cởi từng nút áo hôn nhẹ đôi môi đang giận dỗi kia

- Vợ anh ở đây anh còn tìm ai phát dục chứ đúng không?

Vốn dĩ chuyện cởi quần áo không khó, huống dì đồ cô mặc là đồ bệnh nhân hết sức dễ cởi a~

- Anh... Ưm..

Cái môi ồn ào này anh phải trừng phạt mới được, đôi môi mỏng cưng chiều quấn lấy môi cô. Cái lưỡi tà mị khám phá bên trong khoang miệng, trêu đùa cái lưỡi nhỏ lẫn trốn kia. Bàn tay to lớn lướt từ xương quai hàm đến bờ ngực xoa nắn nhẹ, rồi tiếp đến là nơi hoa huy*t mẫn cảm...

Tập sau viết H! Nhưng mà... Cmt cho tg có động lực điiii ><

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương