Sáng sớm hôm sau, trụ sở chính của tạp chí, bảy giờ rưỡi Đường Ninh đã dẫn đầu đến trước quầy lễ tân, sau đó ngồi đợi ở phòng họp, cô đên sớm hơn đám Hàn Nhược Tuyết nửa tiếng đồng hồ.

Tuy nhiên, Mặc Vũ Nhu lại đoán rằng Đường Ninh vẫn đang trùm chăn ngủ trên giường.

Nhưng lại không ngờ, lúc bọn họ đến phòng họp thì Đường Ninh đã đợi ở trong đó rất lâu rồi.

Hàn Nhược Tuyết lộ ra vẻ ngạc nhiên, việc mà cô ta muốn Đường Ninh 9 giờ mới đến và sẽ không được vào phòng họp, cũng sẽ không bao giờ có cơ hội biết rằng cô ta cố tình nói giờ họp muộn cho cô. Tuy nhiên, bây giờ Đường Ninh đã đến sớm rồi, vậy thì chắc Đường Ninh đã chuẩn bị tâm lí cho việc cô ta sẽ khiến Đường Ninh bị loại, nhưng vậy thì sao? Lần này cô ta mới là người lên kế hoạch cho sự kiện này, cô ta muốn thế nào thì sẽ như thế đó, những người khác không có chỗ để nói.

“Đường Ninh, cô đến sớm như vậy để làm cái gì?” Mặc Vũ Nhu hừ nói, xem ra kế hoạch của Hàn Nhược Tuyết không ảnh hưởng gì đến Đường Ninh.

“Bạn của tôi thuận đường, trên đường đi làm người ta cho tôi đi nhờ một đoạn.” Đường Ninh vẫn bình tĩnh giải thích.

“Không phải nói nhiều, cuộc họp sắp bắt đầu.” Hàn Nhược Tuyết nhắc nhở bọn họ im lặng.

Sau đó, người phụ trách bước vào phòng họp, đối phương là một phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi tuổi, theo sau là hai trợ lý, lúc nào cũng ôm một chồng tài liệu cao ngất.

“Nhược Tuyết, tôi đã đọc thông tin của hai người mẫu này.” Người phụ nữ ngẩng đầu Đường Ninh và Mặc Vũ Nhu một cái, rồi lại nói, “Nhưng tôi chỉ muốn một trong số họ, nếu thời gian của mỗi người đều quý giá thì tôi sẽ không vòng vo nữa, tôi muốn Mặc Vũ Nhu. Về phần người mẫu Đường Ninh này, không đặc biệt phù hợp với chủ đề chụp của chúng tôi. ”

Bên kia trực tiếp ném lý lịch của Đường Ninh lên bàn.

“Cô không cần Đường Ninh cũng không sao. Tôi vẫn còn những người mẫu khác cho cô lựa chọn.” Mọi chuyện đúng như Hàn Nhược Tuyết mong đợi, dù sao đây là kết quả của việc cô ta đã truyền tai cho đối phương về những khuyết điểm của Đường Ninh trong một thời gian dài, vì thế cô ta trực tiếp đưa những tư liệu của những người mẫu dưới trướng của mình cho đối phương. Không chỉ ăn cháo đá bát với Đường Ninh mà còn lợi dụng vô cùng triệt để, không chỉ giúp Mặc Vũ Nhu mà còn đẩy người mẫu của mình lên.



“Tôi sẽ xem trước rồi mới quyết định.” Đối phương kêu trợ lý lấy tài liệu, vừa nói xong thì đối phương định đứng dậy, nhưng Đường Ninh đã lên tiếng ngăn lại.

“Không biết chủ đề chụp ảnh của cô Mina là gì?” Người

Đối phương hiển nhiên không ngờ rằng Đường Ninh sẽ hỏi, vì vậy cô ta trả lời: “Trào lưu phương Đông, tôi nghĩ cô Đường trông là một người cứng nhắc, thực sự không quá thích hợp. "

"Cô Mina đã xem tác phẩm của tôi, hay là cô đã xem buổi biểu diễn của tôi chưa?" Đường Ninh cười hỏi đối phương.

“Cô… không phải là người mới sao?” Hiển nhiên đối phương chưa nghe nói đến người mẫu như Đường Ninh.

“Trước tiên cho tôi hỏi, là cô Hàn nói cho cô biết tôi là người mới sao?” Đường Ninh lại bình tĩnh, không kiêu ngạo không tự ti.

“Đường Ninh, cô đừng quá đáng!” Hàn Nhược Tuyết lập tức gào lên với Đường Ninh, “Đây là quyết định của cả hai bên, cô không có quyền xen vào.”

“Cô mượn tên tuổi của tôi để đưa Mặc Vũ Nhu đến Mỹ , sau đó trên danh nghĩa của tôi, cô tiếp tục giành chỗ cho người mới trong tay cô, cô lợi dụng tôi vô cùng triệt để như thế lại không cho phép tôi hỏi một chút sao?”Đường Ninh nhìn Hàn Nhược Tuyết cười sắc bén.

“Đường Ninh, cô thật sự không có một chút khí phách nào cả.”

“Khí phách của không phải dùng để khoan dung cho đồ tra nam tiện nữ và họ hàng hiếm thấy của anh ta…” Đường Ninh nói xong với Hàn Nhược Tuyết, rồi nói với người phụ trách: “Nếu chưa xem qua buổi biểu diễn của tôi thì cớ sao phải giả vờ giả vịt? Như vậy đi, tôi đánh cược ... không đến sáng mai, mấy người sẽ hối hận.” Sau đó, Đường Ninh bước lên phía trước, đeo kính râm và đưa Lâm Vi và Chị Long đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương