Ông Xã ~ Anh Là Ma Cà Rồng
-
Chương 6
Vừa về tới biệt thự, bên trong không bật đèn, tên ác ma Nhất Phong chắc là chưa về, lòng Thy Trâm cũng nhẹ nhõm.
Cô bước tới ghế sofa đặt mình xuống nằm nghỉ. Đầu cô chạm vào một vật ấm áp
- " Cô đang dụ dỗ tôi sao ".. Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai.
Thy Trâm giật mình ngồi dậy, với tay lên tường bật công tắc điện, ánh sáng bao phủ khắp tòa biệt thự sang trọng, Đỗ Nhất Phong đang ngồi trên ghế sofa chân vắt chéo gác lên bàn, nghiêng đầu nhìn cô thích thú.
- " Tôi nghe nói cô định bỏ trốn ".. Giọng nói anh vừa tức giận vừa bỡn cợt. Đôi mắt đỏ sẫm sâu thăm thẳm lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào cô.
" Tôi.. Chỉ là.. Đi ra ngoài có chút việc.. Bây giờ tôi cũng đang trở về rồi.. "
Thy Trâm lúng túng trả lời, đối diện với hắn ta cô cảm thấy mình thật nhỏ bé, hai viền mắt cũng từ từ ửng đỏ, từ khi gặp anh ta cô cảm thấy bản thân mình trở nên yếu đuối đi rất nhiều.
- " Lại đây ".. Đỗ Nhất Phong khóe môi khẽ nhếch lên ..
Cô đứng im không nhúc nhích cũng không dám tiến tới..
- " Suy nghĩ của cô thật nông cạn.. Định trốn khỏi tôi sao "... Anh từng bước chậm chạp tiến lại gần cô, bàn tay lạnh lẽo của anh siết chặt cằm cô
- " Tôi đã cảnh cáo cô như thế nào.... Lá gan của cô cũng thật là lớn " ..
Thy Trâm đau tới nước mắt rơi từng giọt, sắc mặt trở nên tái nhợt,cô cảm thấy xương cằm sắp vỡ làm đôi...
- " Xin anh tha cho tôi.. Lần sau nhất định.. Tôi sẽ.. Không dám nữa "..
Gương mặt anh cúi xuống cách mặt cô chỉ còn 0,01mm, hơi thở anh mang theo mùi rượu nhàn nhạt, đôi môi lạnh lẽo của anh chiếm lấy môi cô.
Tay anh vuốt ve lưng cô rồi tới cặp đùi mịn màng, trắng bóng.
Thy Trâm mất điểm tựa lảo đảo, dựa vào tường, cả người cô như bị lửa đốt vô cùng khó chịu, thân thể không ngừng vặn vẹo.
Môi anh trượt dần xuống tới xương quai xanh của cô, tới khi chạm tới bầu ngực non mềm căng tràn sức sống của cô thì đôi mắt anh tối sầm lại buông cô ra.
Cả người Thy Trâm như mất hết sức lực, ngồi bệch xuống nền gạch lạnh lẽo.
Anh ta quay trở lại ghế sofa giọng nói khàn khàn vang lên:
- " Vết sẹo hình lưỡi liềm trên ngực cô là từ đâu mà có "..
Thy Trâm chỉnh sửa quần áo lại, ngồi đối diện với anh:
- " Tôi cũng không biết.. "...
Ánh mắt Đỗ Nhất Phong càng tăng thêm phần lạnh lẽo: " Cô về phòng đi... Lần sau sẽ không đơn giản như thế này đâu "..
Thy Trâm thoát khỏi anh mừng rỡ chạy như bay lên phòng. Bộ dạng y hệt con thỏ nhỏ chạy thoát khỏi con sói xám hung ác.
" Lạp Tư... Điều tra giúp tôi gia cảnh của một cô gái tên là Lưu Thy Trâm.. Còn nữa... Cậu lập tức đem một cô gái đến biệt thự giúp tôi "..
Đỗ Nhất Phong cúp máy, hướng mắt về phía xa xăm..
Alice.. Có đúng là em hay không..
- ---
Bên trong phòng ngủ, Thy Trâm nằm trên giường lớn lăn lộn vài vòng vẫn chưa ngủ được, tên ác ma đó tại sao lúc nào cũng kích thích cô..
Rồi tới lúc cuối cùng lại tha cho cô..
Thật khó hiểu..
Nhưng mà nhìn kĩ anh ta rất đẹp trai đó nha, da còn trắng hơn cả cô, lông mi lại cực kì dài, trên người anh ta có mùi thơm rất lạ như có như không, mỗi lần ở bên anh ta tim cô lúc nào cũng đập thình thịch..
Thy Trâm đỏ bừng mặt vùi vào gối, liên tục lắc đầu..
Không thể nào.. Hắn ta là quái vật... Là ác ma..
Cô với hắn ta hoàn toàn không ở cùng một thế giới.
- -----
Lúc này...
Trong phòng ngủ bên cạnh, ánh trăng chiếu vào bên trong lộ ra cảnh tượng hoan lạc.
Một người con gái thân thể trắng trẻo, đang vặn vẹo dưới thân mình người đàn ông cao lớn, tiếng rên rỉ phóng đãng, tiếng va chạm tạo nên âm thanh hỗn hộp ngập tràn mùi vị tình dục..
- " a a a.. Đỗ Thiếu... " Tiếng ngâm khe khẽ của người phụ nữ, hai chân cô gái như vòi bạch tuột bám vào hông cường tráng của anh ta.
Bỗng nhiên động tác luân động dừng lại, trên gương mặt người con gái thoáng qua tia hụt hẫng.
- " Cút ra ngoài " Giọng nói khàn khàn mang theo tia tức giận, lãnh khốc.
- " Đỗ Thiếu.. Em đã làm gì sai sao.. Đêm nay để em hầu hạ ngài "..
Đỗ Nhất Phong quăng lên giường một tấm xấp tiền:
- " Đừng để tôi lặp lại lần nữa.. Cầm tiền rồi cút ra ngoài "
Cô gái luyến tiếc mặc quần áo, cầm xấp tiền nhanh chóng rời khỏi.
Trong phòng bây giờ chỉ còn Đỗ Nhất Phong ngồi đơn độc trên giường lớn.
Tại sao lại không thỏa mãn, tại sao chỉ với cô ta anh mới có thể thật sự ham muốn, chỉ cần nhìn gương mặt trắng trẻo, thuần khiết của cô là anh lại không ngừng bị kích thích.
Tại sao dòng dõi ma cà rồng cao quý như anh lại có thể bị phụ nữ loài người làm cho mất hết lý trí cơ chứ.
Cô bước tới ghế sofa đặt mình xuống nằm nghỉ. Đầu cô chạm vào một vật ấm áp
- " Cô đang dụ dỗ tôi sao ".. Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai.
Thy Trâm giật mình ngồi dậy, với tay lên tường bật công tắc điện, ánh sáng bao phủ khắp tòa biệt thự sang trọng, Đỗ Nhất Phong đang ngồi trên ghế sofa chân vắt chéo gác lên bàn, nghiêng đầu nhìn cô thích thú.
- " Tôi nghe nói cô định bỏ trốn ".. Giọng nói anh vừa tức giận vừa bỡn cợt. Đôi mắt đỏ sẫm sâu thăm thẳm lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào cô.
" Tôi.. Chỉ là.. Đi ra ngoài có chút việc.. Bây giờ tôi cũng đang trở về rồi.. "
Thy Trâm lúng túng trả lời, đối diện với hắn ta cô cảm thấy mình thật nhỏ bé, hai viền mắt cũng từ từ ửng đỏ, từ khi gặp anh ta cô cảm thấy bản thân mình trở nên yếu đuối đi rất nhiều.
- " Lại đây ".. Đỗ Nhất Phong khóe môi khẽ nhếch lên ..
Cô đứng im không nhúc nhích cũng không dám tiến tới..
- " Suy nghĩ của cô thật nông cạn.. Định trốn khỏi tôi sao "... Anh từng bước chậm chạp tiến lại gần cô, bàn tay lạnh lẽo của anh siết chặt cằm cô
- " Tôi đã cảnh cáo cô như thế nào.... Lá gan của cô cũng thật là lớn " ..
Thy Trâm đau tới nước mắt rơi từng giọt, sắc mặt trở nên tái nhợt,cô cảm thấy xương cằm sắp vỡ làm đôi...
- " Xin anh tha cho tôi.. Lần sau nhất định.. Tôi sẽ.. Không dám nữa "..
Gương mặt anh cúi xuống cách mặt cô chỉ còn 0,01mm, hơi thở anh mang theo mùi rượu nhàn nhạt, đôi môi lạnh lẽo của anh chiếm lấy môi cô.
Tay anh vuốt ve lưng cô rồi tới cặp đùi mịn màng, trắng bóng.
Thy Trâm mất điểm tựa lảo đảo, dựa vào tường, cả người cô như bị lửa đốt vô cùng khó chịu, thân thể không ngừng vặn vẹo.
Môi anh trượt dần xuống tới xương quai xanh của cô, tới khi chạm tới bầu ngực non mềm căng tràn sức sống của cô thì đôi mắt anh tối sầm lại buông cô ra.
Cả người Thy Trâm như mất hết sức lực, ngồi bệch xuống nền gạch lạnh lẽo.
Anh ta quay trở lại ghế sofa giọng nói khàn khàn vang lên:
- " Vết sẹo hình lưỡi liềm trên ngực cô là từ đâu mà có "..
Thy Trâm chỉnh sửa quần áo lại, ngồi đối diện với anh:
- " Tôi cũng không biết.. "...
Ánh mắt Đỗ Nhất Phong càng tăng thêm phần lạnh lẽo: " Cô về phòng đi... Lần sau sẽ không đơn giản như thế này đâu "..
Thy Trâm thoát khỏi anh mừng rỡ chạy như bay lên phòng. Bộ dạng y hệt con thỏ nhỏ chạy thoát khỏi con sói xám hung ác.
" Lạp Tư... Điều tra giúp tôi gia cảnh của một cô gái tên là Lưu Thy Trâm.. Còn nữa... Cậu lập tức đem một cô gái đến biệt thự giúp tôi "..
Đỗ Nhất Phong cúp máy, hướng mắt về phía xa xăm..
Alice.. Có đúng là em hay không..
- ---
Bên trong phòng ngủ, Thy Trâm nằm trên giường lớn lăn lộn vài vòng vẫn chưa ngủ được, tên ác ma đó tại sao lúc nào cũng kích thích cô..
Rồi tới lúc cuối cùng lại tha cho cô..
Thật khó hiểu..
Nhưng mà nhìn kĩ anh ta rất đẹp trai đó nha, da còn trắng hơn cả cô, lông mi lại cực kì dài, trên người anh ta có mùi thơm rất lạ như có như không, mỗi lần ở bên anh ta tim cô lúc nào cũng đập thình thịch..
Thy Trâm đỏ bừng mặt vùi vào gối, liên tục lắc đầu..
Không thể nào.. Hắn ta là quái vật... Là ác ma..
Cô với hắn ta hoàn toàn không ở cùng một thế giới.
- -----
Lúc này...
Trong phòng ngủ bên cạnh, ánh trăng chiếu vào bên trong lộ ra cảnh tượng hoan lạc.
Một người con gái thân thể trắng trẻo, đang vặn vẹo dưới thân mình người đàn ông cao lớn, tiếng rên rỉ phóng đãng, tiếng va chạm tạo nên âm thanh hỗn hộp ngập tràn mùi vị tình dục..
- " a a a.. Đỗ Thiếu... " Tiếng ngâm khe khẽ của người phụ nữ, hai chân cô gái như vòi bạch tuột bám vào hông cường tráng của anh ta.
Bỗng nhiên động tác luân động dừng lại, trên gương mặt người con gái thoáng qua tia hụt hẫng.
- " Cút ra ngoài " Giọng nói khàn khàn mang theo tia tức giận, lãnh khốc.
- " Đỗ Thiếu.. Em đã làm gì sai sao.. Đêm nay để em hầu hạ ngài "..
Đỗ Nhất Phong quăng lên giường một tấm xấp tiền:
- " Đừng để tôi lặp lại lần nữa.. Cầm tiền rồi cút ra ngoài "
Cô gái luyến tiếc mặc quần áo, cầm xấp tiền nhanh chóng rời khỏi.
Trong phòng bây giờ chỉ còn Đỗ Nhất Phong ngồi đơn độc trên giường lớn.
Tại sao lại không thỏa mãn, tại sao chỉ với cô ta anh mới có thể thật sự ham muốn, chỉ cần nhìn gương mặt trắng trẻo, thuần khiết của cô là anh lại không ngừng bị kích thích.
Tại sao dòng dõi ma cà rồng cao quý như anh lại có thể bị phụ nữ loài người làm cho mất hết lý trí cơ chứ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook