Chớp mắt thì giáng sinh cũng đã đến, hôm Jungkook bất tỉnh, chưa đến một ngày thì đã xuất viện, cậu chính là không thích ở nơi ngột ngạt với mấy thứ mùi khó chịu đó, Taehyung cũng chiều theo ý Jungkook, dù sao cũng không bị gì nghiêm trọng đành cho cậu về nhà nhưng hắn vẫn không an tâm nên không cho cậu đi làm, càng không cho cậu ra khỏi nhà nửa bước nếu không có hắn đưa đi. Jungkook chính là hoàn toàn bị nhốt ở nhà, những lúc Taehyung không có việc gì thì đưa cậu đi đây đi đó, đi ăn những món Jungkook chưa được ăn, đến những nơi Jungkook chưa được đến, nhờ vậy mà Taehyung mới nhận ra rằng Jungkook thật sự rất thích ngắm biển, thích ngắm từng con sóng trắng ào ạt vỗ vào bờ, từng con sóng lăn tăn cuộn trào trong nước, thích tận hưởng không khí yên bình, mát lành của biển cả, Jungkook thả hết mình vào khung cảnh hùng vĩ, lãng mạn khi hoàng hôn buông xuống, nơi đây bình yên đến lạ thường không ồn ào, náo nhiệt như ở hành phố thậm chí còn có thể nghe được tiếng gió thổi đập vào những tán lá dừa tạo ra những thứ âm thanh thật êm tai.

Ngày qua ngày cứ thế mà trôi qua cả hai bên nhau, cùng trao cho nhau những hạnh phúc chưa từng có, cuộc sống chỉ nhiêu đó thôi là đủ, và cả hai cũng đã ngầm khẳng định rằng đời này có Jeon Jungkook sẽ có Kim Taehyung và ngược lại ở đâu có Kim TaeHyung ở đó sẽ có Jeon Jungkook.

Kim TaeHyung nguyện dùng hết đời này để ở bên chăm sóc che chở cho Jeon Jungkook

Sáng hôm nay Jungkook đặc biệt dậy sớm để cùng Jimin trang trí cây thông, Jimin biết trước giờ Jungkook chưa từng tự tay làm cây thông nên đã lên kế hoạch từ rất lâu, vì Jimin muốn khoảng thời gian ngắn ngủi này có thể mang lại cho Jungkook những thứ ấm áp nhất, tuyệt vời nhất, để sau này cậu sẽ không bao giờ quên.

"Gắn ở đây sao?" Jungkook lấy một hai quả châu gắn lên cây thông sau đó quay qua hỏi Jimin, cả hai rục rịch quanh cây thông từ sáng đến trưa, thức ăn được đặt trên bàn cũng không thèm động.

Jimin bận rộn gỡ mớ dây đèn led rối như tơ tằm ra, tay gỡ mắt nhìn lên Jungkook trả lời "Cũng được đấy chứ"

Lay hoay treo những quả châu, rồi đến những món đồ nhỏ khác, một lúc sau Jungkook mới cầm một hình ngôi sao lớn lên lại hỏi ý Jimin "Này treo ở đâu?"

"Cái đấy cậu treo ở trên đỉnh cây đi, thang ở đằng kia kìa" Jimin dơ ngón tay chỉ đến cây thang đang dựng gần nhà bếp, xong lại tiếp tục công việc quấn đèn quanh cây thông của mình.

"Cẩn thận ngã đấy" Taehyung sau khi làm về thì ghé nhà Jimin vì hắn biết cả hai người họ đang bận rộn trang trí nên muốn sang sớm để giúp một tay, vừa vào đã thấy Jungkook đang đứng trên thang, hai tay cầm ngôi sao khó khăn gắn lên cây thông, mà không có gì để giữ thăng bằng khá nguy hiểm, hắn vội bỏ túi lên sofa chạy đến giữ thang cho cậu.

"Taehyungie về rồi sao? Anh xem chỗ này được chưa?" Jungkook nghe tiếng Taehyung liền cúi đầu nhìn xuống phía dưới.

"Xuống đi, anh gắn giúp em"

"Không, em muốn tự gắn"

Sau một lúc nhìn trái rồi lại nhìn phải thay đổi vị trí liên tục thì Jungkook mới treo được ngôi sao lên rồi hài lòng leo xuống, Taehyung nhẹ nhàng đỡ cậu xuống từng bật thang sợ cậu không cẩn thận trượt chân mà ngã, sau vụ việc ngày hôm đó Taehyung bảo bọc Jungkook rất kĩ, hắn không cho phép cậu làm những việc quá sức, thậm chí là những việc có khả năng gây ra nguy hiểm.

"Lần sau không được làm việc nguy hiểm như thế, biết chưa?" Taehyung ôm Jungkook đặt xuống đất rồi vươn tay lên lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, còn gỡ những miếng keo miếng giấy dính trên mái tóc cho cậu.


"....."Jungkook gật đầu tỏ ý đã biết, thuận tay gỡ cà vạt đã được kéo ra một ít ở trên cổ giúp Taehyung thoải mái một chút.

"Mệt không?"

"Không ạ" Jungkook lắc đầu trả lời, bỏ chiếc cà vạt đã được gỡ ra treo lên cầu thang.

"Tôi còn ở đây đó" Jimin nhìn một màn cẩu lương vừa diễn ra thì không khỏi bực mình, y đứng trơ trơ ở đây vậy mà hai người kia dám tình tứ với nhau như thế

"Anh đến rồi đây" Suga từ đâu đi đến chỗ Jimin, anh cũng vừa mới tan làm đã nhanh chân đến đây góp vui, định bụng sẽ giúp Jungkook và Jimin trang trí nhưng mà hình như mọi thứ đã xong cả rồi.

"Anh yêu à..." Jimin thấy người thương thì liền chạy đến nắm lấy cánh tay anh ủy khuất.

"Sao thế? Hai người họ bắt nạt em sao?" Suga cưng chiều xoa đầu Jimin hỏi.

"Đúng v....."

"Chúng tôi còn ở đây đó" Taehyung và Jungkook đồng thanh lên tiếng, cậu khoanh tay dựa người vào hắn liếc mắt nhìn Jimin và Suga.

"Thôi được rồi, mau gọi cho NamJoon, Seokjin và Hoseok đến đi" Taehyung nắm tay Jungkook dắt ra sofa ngồi, sau đó rót một ly nước không nóng không lạnh đưa cho cậu uống.
2

Suga và Jimin cũng cùng nhau ngồi xuống phía đối diện, cũng như cặp phía trước Suga lấy một trái quýt trên bàn bóc vỏ sạch sẽ đưa cho Jimin "Tao gọi rồi, anh NamJoon đang đợi Seokjin hoàn thành ca mỗ, còn Hoseok nói giải quyết xong việc trong bang sẽ đến ngay"

Nếu nói Taehyung cưng Jungkook số một thì Suga cưng Jimin cũng không kém.

Cây thông cũng được xem như là đã hoàn thành, nó được trang trí theo lối cổ điển có sức hấp dẫn lạ kì, với những quả châu, đèn nháy và vòng nguyệt quế, ... Bên dưới gốc cây thông được Jungkook đặc biệt đặt thêm những hộp quà với giấy gói bắt mắt và không thể thiếu những dây đèn nhấp nháy của Jimin làm cho cây thông giáng sinh thêm rực rỡ vào buổi tối, trên cây thông là những quả cầu lấp lánh, cùng những chuỗi cườm và bóng nháy thành từng lớp, trên ngọn thông là ngôi sao màu trắng sáng lấp lánh dẫn đường, mọi thứ rất chi là hoàn hảo.

"Nâng ly nào" NamJoon đưa ly rượu ra trước mặt rồi nói với mọi người, Seokjin, Suga, Namjoon, Hoseok, Jimin, Taehyung, Jungkook đồng lúc đưa ly rượu vang lên cùng nhau cụng ly, cả 7 người là những con người không có gia đình bên cạnh, nhưng lại cùng nhau đón giáng sinh, cùng nhau quây quần tạo nên một khung cảnh gia đình vô cùng ấm áp.


Jungkook cầm ly nước trái cây trên tay mà lắc lư, cậu đưa mắt nhìn mọi người trước mặt đang cười cười nói nói, Jimin thì chứng nào tật nấy nói đủ thứ chuyện trên đời, bày đủ trò làm cho ai cũng cười đến ngã nghiêng, trong vô thức Jungkook nở một nụ cười nhẹ, một nụ cười của sự hạnh phúc, nụ cười của sự yên bình.

Chỉ mong thời gian trôi chậm một chút để Jungkook có thể tận hưởng sự ấm áp này được lâu hơn một chút.

"Giáng sinh vui vẻ" Taehyung sau khi cùng mọi người nói chuyện thì quay sang nhìn Jungkook đang dựa lưng vào thành bàn mĩm cười hướng mắt về phía này, hắn liền sải bước tiến đến chỗ cậu đưa ly rượu cụng vào ly trái cây rồi chúc Jungkook giáng sinh vui vẻ.

"Giáng sinh vui vẻ" Jungkook thoát khỏi suy nghĩ của mình quay sang nhìn Taehyung, cả hai không nói không rằng cứ như thế mà nhìn nhau, đôi mắt xoáy sâu vào bên trong mắt đối phương như đọc được suy nghĩ của nhau cả hai lại vô thức mĩm cười.

"Nào! Giờ sẽ tắt đèn đấy nhé?" giọng Jimin cất lên, y tiến đến chỗ công tắc không chần chừ mà tắt đèn, mọi thứ dường như chìm trong bóng tối, nhưng chưa được bao lâu thì một ánh sáng nhấp nháy vô cùng rực rỡ nổi lên, là đèn từ cây thông, mọi người đồng loạt ồ lên còn riêng Jungkook thì mở to mắt vì quá ngạc nhiên với hình ảnh trước mắt.

"Merry Christmas"

Trong bóng tối, Taehyung tìm đến môi Jungkook mà hôn xuống, khẽ thủ thỉ vào tai cậu một lời yêu ngọt ngào " Merry Chistmas người yêu của anh"
4

.

Tiệc vui đến mấy thì cũng đến lúc tàn, mọi người ăn uống no nê rồi thì ai cũng đã ngà ngà say, chỉ có Jungkook vì uống nước trái cây nên không sao, trời cũng đã khuya nên tất cả điều ở lại nhà Jimin, NamJoon và SeokJin cùng ở phòng cho khách, Suga ở cùng phòng với Jimin, và Taehyung ở cùng phòng với Jungkook, Hoseok vì không quen ngủ ở nhà người khác nên anh đã gọi người đưa về từ sớm.

Dọn dẹp mớ chiến trường xong thì Jungkook cầm một ly nước ra ngoài ban công hóng mát, cậu hướng mắt về phía xa xa kia suy ngẫm điều gì đó mà chỉ mỗi cậu mới biết được, lòng Jungkook đang như thế nào chỉ có trời mới đoán ra.

Taehyung tắm rửa xong đi xuống thì không thấy Jungkook đâu, đi một vòng thấy cậu đang đứng ngay ban công hắn liền lấy chiếc áo khoác mang ra quàng lên cho cậu, vì ngoài này đang rất lạnh mà Jungkook chỉ mặt mỗi chiếc áo thun, như thói quen Taehyung vòng tay lên phía trước ôm lấy chiếc eo thon gọn của cậu, cái nơi mà Taehyung thích nhất cất giọng trầm ấm được phả ra phá tan đi bầu không khí yên tĩnh của người nọ "Nghĩ gì thế?"

Nghe giọng Taehyung, Jungkook không vội trả lời, cậu vẫn đắm chìm trong cái suy nghĩ của mình tay vô thức nắm lấy cánh tay của Taehyung mà xoa.


"Có phải em đang rất hạnh phúc không?"

"Đúng! Em đang rất hạnh phúc" Taehyung cằm tựa trên vai Jungkook, nhắm mắt thưởng thức khoảnh khắc bình yên này.

"Em nghe người ta nói những thứ hạnh phúc sẽ không tồn tại được lâu"

"Ngốc! Hạnh phúc của em đã có anh lo, em chỉ cần ngồi im mà tận hưởng thôi, đừng suy nghĩ linh tinh biết chưa?" Taehyung đứng thẳng dậy xoay người Jungkook sang đối diện với mình trấn an, hắn biết con thỏ ngốc của mình hay suy nghĩ linh tinh lắm còn luôn giấu hắn những chuyện buồn nữa, chẳng bao giờ tâm sự với hắn đâu.

"......"

"Em đã đeo chiếc vòng này, thì đời này em vĩnh viễn sẽ có được hạnh phúc, kẻ nào dám làm bảo bối của anh bị thương Kim Taehyung đây nhất định cho kẻ đó sống không bằng chết" Taehyung nâng bàn tay Jungkook lên có chứa chiếc vòng mà mình đã từng đeo lên nhìn ngắm nó một hồi lâu "Anh yêu Jungkook lắm, anh biết Jungkook giấu anh rất nhiều tâm tư, nhưng Jungkook này, anh chỉ muốn nói với em rằng anh thật sự rất yêu em, anh chỉ muốn thấy Jungkook vui vẻ bên anh mà không bận lòng gì thôi, em hiểu chứ?"

"Hiểu rồi ạ" Jungkook nghe Taehyung nói vậy liền mĩm cười rồi ôm chần lấy hắn, cái ôm nhẹ nhàng, bình dị nhưng chất chứa đầy tình yêu của cậu dành cho hắn.

Nhưng mà, Taehyung nào có biết Jungkook tuy đang rất hạnh phúc nhưng bi thương ở sâu trong tâm vẫn chưa thể phai nhòa.


Có thể, trong mắt người ngoài Jungkook lạnh lùng ít nói, trong mắt Jimin Jungkook là người thuộc dạng nói ít làm nhiều, trong mắt kẻ thù Jungkook là người tàn nhẫn máu lạnh, trong mắt Taehyung Jungkook là một con thỏ vô cùng nhỏ bé, cần được yêu thương che chở. Nhưng không ai biết được rằng khi Jungkook ở một mình, cậu là người mang nhiều tâm sự, cô đơn đến lạ thường, là người phải tự mình chịu đựng những cơn đau thấu tâm can do căn bệnh truyền tới mà không một ai có thể thấu, không một ai có thể cảm nhận được.

Đời này Jeon Jungkook rất cần một cái gì đó gọi là hạnh phúc để bù đắp lại những tháng năm một mình cô quạnh, tuy nhiên hạnh phúc nhỏ nhoi đấy vừa tìm đến thì căn bệnh quái ác kia lại chen lấn vào.

"Vào nhà thôi, ngoài này rất lạnh, đứng lâu em sẽ cảm mất" Taehyung xoa đầu Jungkook sau đó nắm lấy bàn tay sớm đã lạnh của cậu dẫn vào nhà.

Tại căn phòng quen thuộc trên chiếc giường bigsize, có một người lớn đang ôm người nhỏ mà vỗ về, Taehyung cưng chiều vuốt ve tấm lưng của Jungkook cho cậu dễ ngủ.

"Sang năm ba mẹ anh sẽ về" Taehyung vừa vuốt lưng vừa nói chuyện với cậu.

"Họ về đón năm mới cùng anh sao?" Jungkook nằm trong lòng Taehyung, tinh nghịch dùng ngón tay nhỏ bé của mình vẽ vài nét trên ngực hắn.

Taehyung nắm lấy bàn tay Jungkook mân mê rồi đặt lên đó một nụ hôn "Đúng vậy, em có muốn gặp họ không?"

"Không đâu, em chưa nghĩ đến việc đó"


"Được thôi, khi nào có cơ hội anh sẽ đưa con rễ tương lai về ra mắt họ"

Jungkook ngượng ngùng đánh yêu vào ngực Taehyung một cái "Mới không thèm làm con rễ nhà anh"

"Em mà không làm vậy anh đi đâu tìm con rễ cho ba mẹ anh đây? Hửm?"Taehyung nâng cằm Jungkook lên đối diện với mặt mình chưa kịp để cậu thích ứng, hắn liền hôn vào môi cậu một cái rõ kiêu, dù biết cậu đang ngượng nhưng vẫn cố ý nhướng mày trêu chọc.

"Mặc sức anh" Jungkook thẹn quá hóa giận, cậu úp hẳn mặt vào ngực hắn sau đó nhắm tịt mắt lại.

"Còn không thì họ tìm cn dâu, Mary coi bộ cũng tốt"

Jungkook nằm trong lòng ai đó, nghe người lớn nói thoáng qua liền bật người ra khỏi chỗ ấm mà tra hỏi "Anh nói gì cơ?"

"Nói gì cơ? Mau ngủ thôi, muộn rồi" Taehyung nén cười, nhéo nhẹ cái má Jungkook rồi kéo cậu nằm xuống.

Jungkook bướng bĩng ngồi dậy, thoát khỏi vòng tay ai kia "Anh cởi áo ra"

"Em muốn vận động một chút trước khi ngủ sao?" Nghe đoạn Taehyung ngồi dậy theo, nở một nụ cười nham hiểm nhìn Jungkook.

"Dẹp ngay cái suy nghĩ trong đầu anh đi, em lạnh"

"Được rồi, được rồi nhưng nếu em muốn vận động chút thì anh vận động cùng em"

"KIM TAEHYUNG"

"Dạ, Jungkook ngủ đi" Taehyung cởi vội chiếc áo, lập tức ôm Jungkook vào lòng mà năm xuống, vốn không biết từ khi nào cậu đã hình thành thói quen ôm ngực trần của Taehyung mà ngủ, thứ nhất là vì như thế rất ấm, thứ hai là vì...rất kích thích.

"......"

"Yêu em" Taehyung hôn xuống tóc Jungkook rồi kéo chăn lên đắp cẩn thận lại cho cậu, nhẹ nhàng nhấc đầu cậu lên để đầu cậu gối lên cánh tay mình, xong xuôi hắn mới ôm lấy Jungkook mà chìm vào giấc mộng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương