ÔNG HOÀNG XA XỈ PHẨM
-
Chương 61: Yếu Đuối Cũng Chỉ Để Em Thấy
Nụ hôn nồng cháy kèm theo những ân ái của hau thân thể đã kết thúc sau gần hai tiếng đồng hồ. Thanh Di xuýt chút nữa phải đi cấp cứu vì chuyện vừa rồi, cô mệt nhoài nằm ngoan ngoãn trong vòng tay của Cao Lang.
Thật tình là cơ thể không hề nghe lời ý chí chút nào, ý chí luôn nhắc nhở cô rằng là không được, nhất định không được mềm lòng, thế mà...khi nghe đôi lời dỗ ngon ngọt, cộng thêm "Combo đẹp trai, quyến rũ" của anh mà cô đã bị ăn sạch từ lúc nào không hay. Thật quá mất mặt!
Cao Lang đã cười thầm trong bụng nãy giờ, chẳng qua là anh không muốn biểu lộ niềm vui sướng này ra ngoài thôi. Anh vuốt nhẹ mái tóc mềm mại và hỏi cô với giọng điệu vô cùng ấm áp
"Có mệt không?"
Thanh Di xấu hổ liền vùi đầu vào lồng ngực anh, nhẹ gật đầu. Cô thật sự không thích ủy mị như này đâu, nhưng...đối diện với anh cô thật sự muốn yếu đuối như này đó.
"Vậy mau ngủ đi!"
Lúc này cô mới ngẩng mặt lên để đối diện với anh, bàn tay cô nâng lên khẽ chạm vào gò má của Cao Lang, cô dịu dàng đáp lại"Không buồn ngủ!"
Anh liền cười xấu xa, bàn tay hư hỏng luồn lách vào trong chăn liền nhéo lấy mông cô, giọng nói cũng trở nên đầy xấu xa
"Nếu không buồn ngủ thì...chúng ta lại tiếp tục nào!"
Thanh Di bị anh sờ mó khắp cơ thể liền thấy khó chịu, cô kéo tay anh ra và gầm gừ nhỏ
"Thôi, anh đừng có đùa như thế!"
Nói xong, cô chợt nhớ ra là Mai Trúc có làm ở công ty của anh, cô luôn tò mò xem cô ấy có bị vất vả quá không? Có ai ở công ty bắt nạt Mai Trúc không, hay là cô ấy đã có người mình thích chưa? Điều thứ hai mà cô muốn nói với anh là...cô đã nhớ lại ký ức năm bảy tuổi rồi, cô đã nhớ ra hết rồi.
Thanh Di ấp úng
"Anh còn nhớ Mai Trúc không? Chị ấy hiện tại đang làm ở công ty anh, hôm sinh nhật em...chắc lần đó chị ấy thực sự rất ngạc nhiên khi em là nhân vật chính cho buổi sinh nhật!"
Cao Lang xoa đầu cô, anh biết tỏng cái ý định của cô nên liền nói thẳng
"Ý em là muốn anh chiếu cô ta phải không?"
Thanh Di cười sảng khoái, cô gật gật đầu và nói tiếp
"Anh tất nhiên phải chiếu cố rồi, vì chị ấy...là hàng xóm hồi nhỏ của chúng ta và cũng là chị em thân thiết của em!"
Nụ cười trên khóe môi anh chợt tắt, cảm xúc khó tả đan xen, anh nhìn gương mặt đang vô cùng hào hứng của cô và hỏi lạ
"Em...nhớ được cô ta là hàng xóm, cái anh muốn hỏi từ "chúng ta" có nghĩa là anh và em sao?"
Thật tình là cơ thể không hề nghe lời ý chí chút nào, ý chí luôn nhắc nhở cô rằng là không được, nhất định không được mềm lòng, thế mà...khi nghe đôi lời dỗ ngon ngọt, cộng thêm "Combo đẹp trai, quyến rũ" của anh mà cô đã bị ăn sạch từ lúc nào không hay. Thật quá mất mặt!
Cao Lang đã cười thầm trong bụng nãy giờ, chẳng qua là anh không muốn biểu lộ niềm vui sướng này ra ngoài thôi. Anh vuốt nhẹ mái tóc mềm mại và hỏi cô với giọng điệu vô cùng ấm áp
"Có mệt không?"
Thanh Di xấu hổ liền vùi đầu vào lồng ngực anh, nhẹ gật đầu. Cô thật sự không thích ủy mị như này đâu, nhưng...đối diện với anh cô thật sự muốn yếu đuối như này đó.
"Vậy mau ngủ đi!"
Lúc này cô mới ngẩng mặt lên để đối diện với anh, bàn tay cô nâng lên khẽ chạm vào gò má của Cao Lang, cô dịu dàng đáp lại"Không buồn ngủ!"
Anh liền cười xấu xa, bàn tay hư hỏng luồn lách vào trong chăn liền nhéo lấy mông cô, giọng nói cũng trở nên đầy xấu xa
"Nếu không buồn ngủ thì...chúng ta lại tiếp tục nào!"
Thanh Di bị anh sờ mó khắp cơ thể liền thấy khó chịu, cô kéo tay anh ra và gầm gừ nhỏ
"Thôi, anh đừng có đùa như thế!"
Nói xong, cô chợt nhớ ra là Mai Trúc có làm ở công ty của anh, cô luôn tò mò xem cô ấy có bị vất vả quá không? Có ai ở công ty bắt nạt Mai Trúc không, hay là cô ấy đã có người mình thích chưa? Điều thứ hai mà cô muốn nói với anh là...cô đã nhớ lại ký ức năm bảy tuổi rồi, cô đã nhớ ra hết rồi.
Thanh Di ấp úng
"Anh còn nhớ Mai Trúc không? Chị ấy hiện tại đang làm ở công ty anh, hôm sinh nhật em...chắc lần đó chị ấy thực sự rất ngạc nhiên khi em là nhân vật chính cho buổi sinh nhật!"
Cao Lang xoa đầu cô, anh biết tỏng cái ý định của cô nên liền nói thẳng
"Ý em là muốn anh chiếu cô ta phải không?"
Thanh Di cười sảng khoái, cô gật gật đầu và nói tiếp
"Anh tất nhiên phải chiếu cố rồi, vì chị ấy...là hàng xóm hồi nhỏ của chúng ta và cũng là chị em thân thiết của em!"
Nụ cười trên khóe môi anh chợt tắt, cảm xúc khó tả đan xen, anh nhìn gương mặt đang vô cùng hào hứng của cô và hỏi lạ
"Em...nhớ được cô ta là hàng xóm, cái anh muốn hỏi từ "chúng ta" có nghĩa là anh và em sao?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook