Ông Chồng Tổng Tài Không Dễ Chọc
-
27: Tiện Nhân Xứng Với Cẩu
"Tôi không biết liệu mình có trở thành một con chuột chạy ngoài đường bị mọi người la hét đuổi đánh hay không, nhưng cô nhất định sẽ như vậy!"
Lâm Vi nhướng mày: "Cô có ý gì?"
Lâm Oản Oản tao nhã từ chỗ ngồi đứng lên, mở túi lấy ra một xấp giấy A4 thật dày, rồi tiện tay đưa cho Lâm Vi.
Lâm Vi nghi ngờ liếc mắt nhìn cô một cái, do dự trong chốc lát rồi cầm lấy nó.
Nhìn thấy nội dung trên giấy, sắc mặt cô ta lập tức đại biến, trên tờ giấy là ảnh màu, tất cả đều là ảnh chụp cảnh thân mật giữa cô ta và Tiêu Dục, trong ảnh chụp, khuôn mặt cô ta còn có chút non nớt, góc bên phải của mỗi bức ảnh đều ghi rõ mồn một thời gian ảnh được chụp.
Đồng thời, trên trang giấy còn in hình Lâm Oản Oản và Tiêu Dục thân mật đi mua sắm với nhau, góc bên phải của bức ảnh cũng đồng dạng ghi rõ ngày tháng chụp ảnh, thậm chí có lúc quần áo của Tiêu Dục khi đi với mỗi một người bọn cô đều là cùng một bộ.
Những tấm ảnh này đều có thể chứng minh rằng, lúc Tiêu Dục còn chưa có chia tay với Lâm Oản Oản thì đã cấu kết với Lâm Vi.
ngôn tình sủng
Nếu những tấm ảnh này bị phơi bày ra bên ngoài..
Lâm Vi run rẩy kịch liệt, cô ta không cần suy nghĩ, liền "roẹt roẹt" vài cái xé nát tất cả những tờ giấy A4 kia.
"Xé đi, tôi in ra rất nhiều, cũng không thiếu mấy tấm này."
Hai mắt Lâm Vi đỏ ngầu: "Lâm Oản Oản!"
"Cô chỉ để ý chuyện quá khứ của tôi bị cô phơi bày ra bên ngoài, đến lúc đó cô thử nhìn xem tin tức sinh con trai bao của một người mới như tôi chấn động, hay là của một nữ diễn viên nổi tiếng, chẳng những không biết thẹn làm tiểu tam, lại còn là cướp đi bạn trai của chị mình..
Nhìn xem đến lúc đó các trang báo lớn càng thích vụ bê bối của người nào hơn."
Khuôn mặt của Lâm Vi trở nên xanh trắng.
Lâm Onar Oản đi đến cạnh Lâm Vi, vỗ vỗ bả vai của cô ta, cười nói: "Yo! Nhìn xem sắc mặt tái nhợt này của cô xem, sợ cái gì! Không phải chỉ là một ít gièm pha thôi sao, cũng không có tổn hại đến gốc rễ, bên quan hệ xã hội của công ty Tinh Quang đó của cô sẽ tìm thủy quân để giải quyết giúp cho cô.
Nhưng mà cô nói xem..
Đến lúc đó nếu truyền thông nắm bắt được tin tức, lại đi điều tra sâu vào chuyện này..
Phát hiện Lâm Oản Oản đã chết từ ba năm trước, đến lễ tang cũng đã tổ chức, cũng đã gạch tên trong sổ hộ khẩu luôn rồi, cô nói xem, đến lúc đó có thể làm kinh động cảnh sát hay không, nếu cảnh sát lại tiến hành điều tra kỹ lưỡng, đến lúc đó còn có lời khai của tôi..
Cho dù không tìm thấy chứng cứ, cũng có thể hủy hoại sự nghiệp diễn xuất của cô đi!"
Thấy sắc mặt cô ta thay đổi liên túc, Lâm Oản Oản cảm thấy vô cùng hả dạ, cô cười khẽ một tiếng, tiếp tục nói: "Đúng rồi! Tính cảm của cô và Tiêu Dục tiến triển thế nào rồi?"
"Cô muốn làm cái gì?"
"Nhìn đôi mắt nhỏ đầy sự phòng bị này của cô đi, cứ yên tâm đi, tôi sẽ không ngã tại một chỗ đến hai lần đâu, cái tên cặn bã Tiêu Dục kia, hiện tại ngay cả một chút hứng thú tôi cũng không có! Nói thật, tôi cảm thấy hai người các người thật là quá xứng đôi.
Ưm..
Câu kia nói thế nào nhỉ, tiện nhân xứng cẩu thiên trường địa cửu.
Hai người nhất định không được chia tay, chỉ có yêu nhau mới có thể trừ hại cho dân thôi!"
"Lâm Oản Oản!"
"Mới thế đã tức giận rồi sao? Tôi còn chưa có nói xong nữa đó! Cô và Tiêu Dục cũng đã yêu nhau được ba năm nhỉ, Tiêu Dục năm nay cũng đã hai mươi sáu tuổi.
A..
Cũng đã đến lúc bàn về chuyện hôn nhân đại sự rồi.
Hai người tình sâu như biển, ngày nào cũng tú ân ái ở trên mạng xã hội, xin hỏi..
Tiêu Dục đã đưa cô về gặp ba mẹ anh ta chưa? Theo tôi được biết, ba mẹ anh ta có yêu cầu rất cao đối với con dâu của mình, đặc biệt là không thích người phụ nữ chen chân vào giới giải trí."
Đây là lý do vì sao năm đó cô rõ ràng thích diễn xuất, nhưng vì Tiêu Dục mà cô liền từ bỏ diễn xuất.
Lâm Oản Oản hoàn hồn, thấy sắc mặt của Lâm Vi càng ngày càng khó coi, nhịn không được nở một nụ cười: "Nhìn khuôn mặt này của cô, hẳn là cô còn chưa được ba mẹ anh ta chấp nhận nhỉ! Cái này thì khó đấy, nếu bọn họ thích cô, thì những scandal của cô mà bị tuôn ra thì cũng không hề hấn gì, nhưng nếu họ không thích cô..
Cô lại xảy ra chuyện mất mặt, cô nói xem, cô còn có thể tiến vào cửa của Tiêu gia không!"
Đương nhiên là không có!
Lâm Vi biết rất rõ ràng, ba mẹ của Tiêu Dục chướng mắt cô ta! Anh là con của một gia đình giàu có, mà cô ta chỉ là một đứa con của chồng trước được mẹ cô ta mang theo khi kết hôn..
Ba năm nay, cô ta liều mạng nghĩ cách lấy lòng ba mẹ của Tiêu Dục, nhưng họ hoàn toàn không cho cô ta bất kỳ một cơ hội nào.
Ngay cả việc nhìn thấy mặt bọn họ cũng là một chuyện xa xỉ.
Đến tận bây giờ cô ta cũng không thể nào quên được ánh mắt mà bọn họ nhìn cô ta.
Miệt thị, hèn mọn!
Giống như cô ta là một cái thứ gì đó không thể lên được mặt bàn..
Nếu để cho bọn họ biết chuyện xấu của cô ta..
Cả người Lâm Vi run lên.
Không!
Cô ta thật vất vả mới cùng anh A Dục ở bên nhau, tuyệt đối không thể để mất anh ta được.
"Lâm Oản Oản! Cô dám!"
Sắc mặt Lâm Oản Oản ngay lập tức trở nên lạnh lùng.
Ánh mắt cô đầy trào phúng nhìn Lâm Vi: "Có dám hay không thì cô cứ thử một lần đi! Lâm Vi, nếu tôi đã dám quang minh chính đại xuất hiện ở trước mặt các người, thì tôi đã chuẩn bị tốt việc ứng phó bất luận chuyện gì xảy ra! Mà cô..
Ngàn vạn lần đừng đem tôi trở thành Lâm Oản Oản mặc cho người khác khi dễ của ba năm trước kia.
Cái gọi là đầu trọc không sợ nắm tóc-vua cũng thua thằng liều lĩnh, chúng ta cứng đối cứng, để xem cuối cùng trong hai chúng ta ai thảm hại hơn!"
"Lâm Oản Oản, cô đến tột cùng là muốn thế nào?"
"Thu hồi cái bộ dáng đáng thương kia của cô đi, tôi không ăn cái bộ dạng này." Lâm Oản Oản vỗ vỗ túi nhắc nhở cô ta: "Cô đó, tốt nhất là nên về nhà nói trước với mẹ cô đi, chuyện năm đó chỉ có vài người chúng ta biết.
Tôi phải nhắc nhở cô, chỉ cần tôi đọc được bất cứ scandal gì về tôi ở trên mạng..
Mặc kệ người tung tin là ai, thì những thứ trong tay tôi đều sẽ giao cho các phương tiện truyền thông lớn!"
Một câu phá hỏng hết tất cả đường đi của cô ta.
Lâm Vi tức đến hộc máu.
"Chuyện cũng không nhiều lắm, nếu chúng ta cũng đã nói xong cả rồi, thì tôi liền đi về trước, về sau ở trong đoàn phim..
chúng ta hãy dựa vào năng lực của mình đi!"
Nói xong, Lâm Oản Oản mặc kệ sắc mặt Lâm Vi khó coi đến mức nào, cười ha hả, mở cửa xe rời đi.
Xuống xe!
Không khí bên ngoài tươi mát hơn rất nhiều, Lâm Oản Oản thở ra một hơi, cảm giác đè nén trong lồng ngực cũng đã tiêu tán rất nhiều.
Lúc Hứa Dịch nói với cô nữ chính của là Lâm Vi, cô biết sẽ có một ngày như thế này, lúc ấy cô liền nhờ Hứa Dịch điều tra mấy chuyện của trước kia.
Quả nhiên Hứa Dịch thần thông quảng đại, chỉ trong vài ngày đã tìm thấy bằng chứng cho thấy Tiêu Dục một chân dẫm hai thuyền.
Hôm nay, quả nhiên mấy thứ này đều được sử dụng.
Lâm Oản Oản đứng trước cửa xe, nghe tiếng đập đồ bùm bùm ở bên trong, nhẹ nhàng nở nụ cười.
Chậc chậc!
Quả nhiên là đã quen với cuộc sống thoải mái, ngay cả một chút tâm lý chịu đựng cũng không có.
Cái này..
Mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
* * *
"A-
Lâm Vi đập tất cả đồ vật nào có thể đập được ở trong xe, đạp hết đồ này đến đồ kia mà cô ta cũng không thể nguôi giận được, đôi mắt cô ta đỏ hoe ngồi trên ghế thở hổn hển.
Lâm Oản Oản!
Lâm Oản Oản!
Cô tồn tại chính là một sai lầm!
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần hai người bọn cô ở cùng một chỗ, thì ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn hết lên người cô! Dựa vào cái gì? Chỉ bằng việc cô lớn lên xinh đẹp hay sao!
Khi còn nhỏ thì cướp ba với cô ta, lớn lên lại cướp đàn ông với cô ta!
Lâm Oản Oản!
Cô như thế nào lại không đi chết đi! Sao cô lại không chết quách đi luôn kia chứ!
Ba năm trước, rõ ràng mẹ cô ta nói là đã quăng cô xuống biển rồi cơ mà, sao cô lại không giống như người mẹ tiện nhân kia của cô, chết đến ngay cả cương cũng không tìm ra được chứ!
Chết!
Lâm Vi đột nhiên sửng sốt.
Cô ta lập tức cười khẽ, đúng vậy, chỉ cần cô chết..
Không phải chuyện tồi tệ nào cũng được giải quyết hết sao!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook