Bán lâu, cũng có không ít người quen cũ, khách quen cũ.
Nhưng mới vừa rồi, bọn họ lại thấy không ít mình khách quen cũng đi vào trong đó mua dâu tây?
Chẳng lẽ dâu tây lại ăn ngon như vậy?
Lâm Phong bán hết rất nhanh, hơn một trăm cân dâu tây nhanh chóng bán sạch sành sanh!
Mặc dù anh rất muốn vào trong không gian hái thêm ra bán, thế nhưng anh cũng không thể biến mất ngay trước mặt bao người được!?
May mắn thay, Lâm Phong xuất thân là một nhân viên chuyển phát nhanh, trong khu vực do mình phụ trách, cũng không thiếu chung cư hạng sang, anh đều biết hết.
Vì vậy, Lâm Phong lái xe điện ba bánh, tìm một góc không người, hái đầy một xe dâu tây, làm theo cách cũ lại chạy quanh 4 đến 5 chung cư.
Vào 5 giờ chiều, Lâm Phong bán xong xe dâu tây cuối cùng, ngồi trên xe kiểm kê thu nhập trong ngày hôm nay.
Alipay có hơn 20.
000 nhân dân tệ trong tài khoản, cùng vài nghìn tệ tiền mặt, cả ngày hôm nay anh đã kiếm được gần 30000 tệ từ bán dâu tây!
Mức thu nhập này bằng với mình làm việc chăm chỉ suốt 3 tháng liền!
Hơn nữa, trọng điểm là trong không gian của anh còn có hơn 400 cân dâu tây!
Trái tim của Lâm Phong đập bịch bịch, anh bỗng nhiên ý thức được, dường như mình có thể phát tài dựa vào không gian mà chính mình lấy được?
Anh có thể cho Thiến Thiến sống cuộc sống tốt!
Lâm Phong hít sâu một hơi, đè xuống xao động trong lòng, đầu tiên anh cẩn thận cất tiền, sau đó đi chợ thức ăn mua chút rau dưa cùng thịt, cuối cùng lái xe điện ba bánh đi đón Thiến Thiến tan học.
Khi Lâm Phong đến cổng nhà trẻ Lam Thiên, những bạn nhỏ đều đã về gần hết.
Lâm Thiến Thiến được cô giáo nắm tay, đứng ở cổng nhà trẻ, Lâm Thiến Thiến nhìn thấy Lâm Phong từ xa qua đây, lập tức tươi cười vui vẻ, lộ ra đôi má lúm đồng tiền đáng yêu.
"Ba ba! Thiến Thiến ở chỗ này!"
Cô bé vươn cánh tay nhỏ trắng như phấn, dùng sức vẫy vẫy về phía Lâm Phong, cứ như rất sợ Lâm Phong không nhìn thấy.
Lâm Phong vội dừng xe, xác nhận xe khóa kỹ rồi, lúc này mới cầm lấy smartphone vội chạy về phía Thiến Thiến.
"Xin lỗi nha Thiến Thiến, ba ba tới muộn, Thiến Thiến đợi có sốt ruột không?"
Lâm Phong ôm lấy Thiến Thiến, cô bé vội vùi đầu vào bả vai của Lâm Phong dùng sức lắc lắc, ỏn a ỏn ẻn nói: "Thiến Thiến không sốt ruột đâu, ba ba lái xe chậm một chút, Thiến Thiến lo lắm đó.
"
Lâm Phong cảm thấy ấm áp.
Anh hướng về phía cô giáo nói tiếng cám ơn, cô giáo mấp máy môi, dáng vẻ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nói gì, sờ sờ đầu của Thiến Thiến, cười vẫy tay.
"Tạm biệt Thiến Thiến!"
"Con tạm biệt cô ạ!"
Lâm Phong ôm Thiến Thiến ngồi trên xe ba bánh, cũng chu đáo lấy ra một quả dâu tây mát lạnh vừa mới ngâm trong suối nước, đưa cho Thiến Thiến.
"Oa! Ba ba lại mua dâu tây sao? ! Dâu tây này thật lớn! Thiến Thiến thích!"
Thiến Thiến oa ô cắn một miếng, nước dâu tây chảy từ trong kẽ ngón tay trắng nõn của cô xuống dưới, Lâm Phong vội dùng giấy giúp cô bé lau sạch.
Song vẻ hạnh phúc ở trên mặt của Thiến Thiến chỉ dừng lại trong chốc lát liền biến mất.
Cô bé bỗng nhiên cúi đầu, nắm dâu tây, lông mi thật dài rung rung, mí mắt có chút cô đơn.
"Thiến Thiến làm sao vậy?"
Lâm Phong quan tâm hỏi, xoa xoa đầu của Thiến Thiến: "Có chuyện gì cứ nói cho ba ba, ba ba giải quyết!"
"Ba ba, hôm nay cô giáo nói ngày mai sẽ đi chơi ngoại thành, Thiến Thiến nói không đi.
”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook