Mức tiêu thụ trong tuyến trên tuyến dưới đều khá tốt.


Lâm Phong lái xe điện ba bánh, đến một cửa hàng Bạch Quả Viên gần nhất, hắn tới để khảo sát một chút, ô mai của mình tiêu thụ ở Bạch Quả Viên như thế nào, dù sao hắn cùng Bạch Quả Viên không có ký kết hợp đồng thời gian dài.


Tiêu thụ tốt, hắn có thể suy nghĩ tiếp tục ký tiếp hợp đồng bán anh đào cho Trần Kỳ Nguyên.


Tiêu thụ bình thường, vậy hắn phải suy nghĩ tìm người mua khác.


Cửa hàng mặt tiền này của Bạch Quả Viên rất lớn, có chừng hai cửa.


Lượng người đến người đi rất lớn, cửa hàng mặt tiền vô cùng chen chúc, trái lại quầy trái cây bên cạnh thì trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, quạnh quẽ đến đáng sợ.


Lâm Phong đỗ xe điện ba bánh, đi thẳng đến cửa hàng mặt tiền Bạch Quả Viên.


"Xin chào quý khách, xin hỏi muốn mua thứ gì ạ?"

Nữ nhân viên bán hàng nhiệt tình hỏi.



Lâm Phong nhìn thoáng qua, ở một bên khác của cửa hàng mặt tiền lại xếp một hàng thật dài, bèn tò mò hỏi: "Bọn họ đang mua cái gì vậy? Sao phải xếp hàng?"

Nữ nhân viên cửa hàng nhìn theo ánh mắt của Lâm Phong, lập tức cười nói:

"Đây chính là sản phẩm ô mai mới mà Bạch Quả Viên bên em mới nhập gần đây! Mấy ngày hôm trước không phải có lên báo chí sao? Dâu tây này quả to cỡ nắm tay! Hơn nữa có hàm lượng vi-ta-min C vượt xa hoa quả bình thường, giá trị dinh dưỡng siêu cao cấp!"

Nữ nhân viên cửa hàng tự hào cười nói: "Trái cây này, chỉ mình Bạch Quả Viên bên em có, không có chi nhánh!"

Không có chi nhánh?

4 chữ này lập tức đột nhiên chạm vào thần kinh của Lâm Phong.


Hắn cau mày lại, một ý tưởng to gan bật lên trong óc của hắn.


Mà giờ khắc này, trong đội ngũ thật dài, có vài người bất mãn phàn nàn.


"Trái cây này cũng quá ít đi !? Chỉ mình Bạch Quả Viên có bán, làm sao mua đây? Một ngày chỉ bán giới hạn 3000 phần, hơn nữa nghe nói tồn kho cũng không nhiều, bán xong sẽ hết sạch!"

"Đúng vậy đó! Cháu trai của tui đó, suốt ngày cứ gào đòi ăn ô mai, hoa quả khác đụng cũng không đụng! Bà nói đi, có khiến người ta nổi điên không cơ chứ!"

"Chậc chậc, dâu tây này tăng giá cũng quá nhanh, giờ đã lên tới 200 tệ một cân! Làm sao mà ăn nổi!"

Một đám người hùng hùng hổ hổ, cực kỳ tức giận, nhưng ai nấy đều nghiêm chỉnh đứng xếp hàng, không ai dám bỏ đi.



"Quý khách? Anh cũng muốn mua ô mai sao? Vậy thì xin mời vào xếp hàng!"

Nữ nhân viên cửa hàng mở miệng, cắt đứt dòng suy tư của Lâm Phong.


"Không cần.

"

Lâm Phong cười cười, từ cửa hàng trái cây đi ra ngoài, xoay người đến tiệm hoa quả Thiên Thiên bên cạnh.


"Quý khách muốn mua thứ gì ạ?"

Vừa vào cửa tiệm thì có nhân viên cửa hàng ra đón.


Không thể không nói, hiện tại thái độ phục vụ của tiệm trái cây này vẫn rất tốt.


Lâm Phong cười cười, nói: "Siêu cấp ô mai, cái loại giống như bên Bạch Quả Viên ấy, tiệm của em có không? Cửa hàng kia có hàng dài khách chờ mua, còn không có hàng bán, nhìn tiệm của các em xem!"

Câu hỏi này của Lâm Phong không phải đang vả mặt của bọn họ sao?

Mấy người lúng túng liếc mắt nhìn nhau, thì bỗng một nữ nhân viên cửa hàng trông có nhiều kinh nghiệm thở dài, bất đắc dĩ nói: "Quý khách, chúng tôi cũng không gạt cậu, hiện tại, toàn bộ thành phố Thượng Hải, đừng nói chỗ chúng tôi không có siêu cấp ô mai, ngoại trừ Bạch Quả Viên ra, còn ai có ô mai bán? Chấp nhận thôi chứ biết làm sao! Nghe nói Bạch Quả Viên cũng không tồn kho nhiều ô mai, chắc không tới vài ngày nữa sẽ bán hết sạch!"

"Bán hết rồi Bạch Quả Viên sẽ không nhập hàng nữa sao?"

Lâm Phong tiếp tục hỏi, làm bộ tò mò.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương