One Piece! Ta Sở Hữu Độ Thuần Thục Hệ Thống
Chương 96: Thự trưởng cầu viện

“Đại tỷ, chúng ta lâu rồi không hoạt động, muốn chơi đùa một chút, có thể chứ?”

Hải tặc tầng sáu xưng hồ Orochimaru là đại tỷ.

Mặc dù không biết vì sao bọn họ lại nghe Orochimaru.

Nhưng Orochimaru rất lợi hại, vì vậy rất nhanh bọn họ chấp nhận sự thật này.

Orochimaru suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu: “Có thể, nhưng có chừng mực một chút, đừng làm hỏng việc!”

“Đã biết...!!!”

Được Orochimaru cho phép, hải tặc tầng sáu nhếch mép mỉm cười, tùy ý đáp lại.

Từng người biến mất tại chỗ, mỗi người vì bản thân tìm một đối thủ.

Orochimaru quay đầu nhìn xem Shiki vẫn chưa đi, nàng nghi ngờ hỏi: “Ngươi chẳng lẽ không muốn hoạt động một chút gân cốt sao?”

Theo như nàng biết, Shiki người này đã bị giam giữ rất lâu.

Bây giờ được tự do.

Theo lý thuyết Shiki phải kích động, sau đó tìm đối thủ đánh cho sảng một trận mới đúng.

“Hừ, tất cả đều là rác rưỡi, ta lười nhát cùng bọn họ động thủ.”

Shiki vẻ mặt đầy kiêu ngạo, hắn khinh bỉ nói.

Mặc dù bị giam rất lâu, nhưng trong xương cốt hắn vẫn lưu lại rất nhiều kiêu ngạo.

Tại trong mắt hắn.

Cùng những kẻ yếu động thủ là một nổi sỉ nhục.

Nếu như bọn họ không đụng chạm đến hắn.

Hắn cũng lười nhát phản ứng đến bọn họ.

“Phải không!!!”

Orochimaru vẻ mặt không ngoài ý muốn.

Shiki tính cách nàng mặc dù không dám cam đoán tất cả hiểu rõ, nhưng hiểu rõ một hai cái này nàng có.

....

Phòng giám sát.

Một nhóm cai ngục tú tập lại đánh bài.

“Âm thanh gì? Vì sao lại ồn ào như vậy?”

Một cai ngục nghe được thanh âm tù nhân trên màn hình ầm ĩ vang lên, sắc mặt trở nên khó chịu.

“Hừ, chắc là lại náo muốn thả bọn họ ra, chuyện này cũng thường phát sinh, ngươi không phải là không biết.” Một cai ngục khác nhàm chán trả lời.

Cai ngục nhíu mày.

Mặc dù biết đối phương lời nói có đạo lý.

Nhưng thanh âm lần này rất không đúng.

Trong lòng hắn không hiểu thấu dâng lên cảm giác khác thường.

Cai ngục chần chờ, sau đó quyết định đứng lên.

“Các ngươi tiếp tục chơi, ta muốn xem thử tình huống!”

“Uy! Ngươi đây là ý gì? Muốn tìm lý do ngừng chơi?”

Xung quanh cai ngục vừa đánh bài lỗ vốn sắc mặt trở nên khó coi.

Cai ngục không đáp lại bọn họ, mà lựa chọn đi đến gần màn hình máy giám sát.

Nơi này màn hình rất nhiều.

Nếu như không nhìn kỹ, rất khó mà phân biệt nơi nào đang phát sinh sự việc.

Cuồi cùng, hắn dừng lại ở một màn hình.

Cai ngục hình thấy hàng loạt tù nhân đang thoát khốn, sau đó chạy thẳng lên tầng trên.

Con mắt mở to ra.

Trong lòng lộp bộp sợ hãi.

Hắn không do dự chạy đến một góc tường, mở tủ kính ra, đè xuống màu đỏ nút báo động.

Lập tức, tiếng báo động đầy khó chịu vang lên khắp nơi trong ngục giam Impel Down.

Hải tặc nghe được thanh âm lập tức sợ hãi, vốn đang ngư long hỗn tạp vô cùng hỗn loạn, càng trở nên hỗn loạn hơn.

....

Một căn phòng khác.

Một cái nhìn vô cùng cường tráng lão giả, nghe được tiếng báo động, lập tức quay đầu nhìn ra cửa.

“Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao lại có tiếng báo động?”

Đúng lúc này, một cai ngục mở cửa ra cấp tốc vọt vào.

“Thự trưởng, không xong!!! Hải tặc trốn ra được, hiện tại đang hướng về tầng ba đi đến.”

“Hải tặc trốn ra được? Số lượng là bao nhiêu, cụ thể là người nào?”

Được xưng là Thự Trưởng khẽ cau mày, trong lòng không bao nhiêu lo lắng.

Tình huống này cũng không phải lần đầu tiên xảy ra.

Thỉnh thoáng sẽ có một tù phạm thoát khỏi vây khốn, sau đó muốn vượt ngục.

Nhưng tất cả đều bị mãnh mẽ trấn áp.

Impel Down danh xưng tối cường cũng không phải cho không.

“Thự trưởng, số lượng rất nhiều, rất...rất...rất nhiều...!”

“Tầng bốn tất cả hải tặc đều bị thoát khốn, tầng năm và sáu bởi vì hoàn cảnh vấn đề, Den Den Mushi không hoạt động được, vì vậy chi tiết không được rõ ràng, nhưng từ hình ảnh ghi lại nhận được, có không ít hải tặc được giam ở tầng năm xuất hiện, thậm chí có vài tù nhân tầng sáu cũng xuất hiện trong đó.”

Nghe báo cáo, Thự Trưởng sắc mặt trở nên trắng.

“Ngươi nói cái gì? Có tù nhân tầng sáu và tầng năm trốn ra được? Hơn nữa số lượng còn rất nhiều?”

Thự Trưởng trong lòng hoảng sợ.

Nếu như bình thường số lượng ít thì cũng thôi.

Nhưng lần này số lượng không phải ít.

Hải tặc giam ở tầng năm và sáu, không ai là kẻ bình thường, tất cả đều là kẻ khó chơi.

“Đúng...Đại nhân chúng ta nên làm gì?”

“Còn có thể làm gì? Nhanh cho ta thông báo cho tất cả mọi người, nhanh chóng dốc hết toàn lực ngăn cản bọn họ lại.”

“Là...!!!”

Rất nhanh, hải tặc đã xông thẳng lên tầng hai, tiếp tục giải thoát cho tù nhân khác, sau đó hướng thẳng lên trên.

Trên đường đi rất nhiều cai ngục xuất hiện.

Nhưng chưa kịp thể hiện đã bị hải tặc dùng bầy kiến chiến thuật cho trấn áp.

Ầm!

Đột nhiên, thanh âm chấn động vang lên.

Orochimaru nhìn thấy một nhóm hải tặc bay ngược lại sau.

Lúc này nàng đã ý thức được có cường giả đến đây.

“Các ngươi chịu khó trú vào dạ dày của nó, nơi này một hồi sẽ rất nguy hiểm!”

Orochimaru quay đầu nhìn bọn trẻ nói.

Nàng lập tức kết ấn, một con rắn khổng lồ được triệu hoán đi ra.

Sau đó há mồm nuốt xuống bọn trẻ.

Mặc dù vào dạ dày rắn cảm giác này rất không dễ chịu, nhưng bọn trẻ không phản kháng.

Bọn họ ý thức được Orochimaru là muốn bảo vệ mình.

....

“Tất cả đều dừng ngay lập tức, các ngươi đã bị bao vây!”

Thự Trưởng nghiêm túc nhìn hỗn loạn một bầy hải tặc.

Vốn cho rằng tình huống đã đủ nghiêm trọng.

Bây giờ chính mắt nhìn thấy số lượng hải tặc thoát khốn thì hắn biết.

Chuyện lần này e rằng muốn trấn áp chỉ sợ rất khó khăn.

“Tránh ra...Cho lão tử chết đi...”

Đối với Thự Trưởng cảnh cáo, hải tặc không một ai nghe lọt tai, đầy phách lối xông thẳng về phía trước.

“Nổ súng!!!”

Thự Trưởng quả quyết ra lệnh, hắn không trông cậy vào việc hải tặc nghe hiểu hắn nói.

Bành! Bành! Bành!

Liên tục thanh âm xả đạn vang lên.

“Ah...!!!”

“Ahhh!!!!”

Không ít hải tặc trúng đạn thảm thiết hét lên.

Có một số hải tặc bởi vì bị thương trí mạng, không kịp hét lớn đã gục xuống mặt đất.

May mắn là số lượng hải tặc rất nhiều.

Rất nhanh, tất cả hải tặc tiếp cận nhóm cai ngục.

Một trận tàn sát của đôi bên được diễn ra.

Khắp nơi đều là tiếng động kinh thiên và những tiếng thảm thét rợn người.

....

Hải quân bản bộ.

Mushi! Mushi!

“Có chuyện gì?”

Sengoku nhấn xuống vỏ ốc sên, chậm rãi lên tiếng.

“Ta là Thự Trưởng Impel Down, không có nhiều hải tặc tầng sáu đã trốn ra, nhanh cho...Ầm...!!!”

Thự Trưởng chưa kịp nói hết lời, thanh âm chấn động vang lên, liên lạc lập tức bị cắt đứt.

Sengoku sắc mặt dị thường nghiêm túc.

Hải tặc tầng sáu trốn thoát.

Hơn nữa số lượng còn rất nhiều?

....

Thự Trưởng nhìn sau bên cạnh đồng đổ nát, sắc mặt khó coi.

Vừa rồi nếu như không phải hắn phản ứng nhanh, kịp thời né tránh.

Có lẽ giờ phút này hắn đã trở thành đồng nát vụn rồi.

Thự Trưởng quay đầu nhìn người vừa tập kích mình.

Đây là một nam nhân trung niên mái tóc màu vàng dài xỏa ra như một con sư tử.

“Kim Sư Tử? Ngươi vậy mà cũng trốn ra được.”

Thự Trưởng trong lòng hoảng hốt.

Hắn mặc dù đối với bản thân thực lực vô cùng tự tin, nhưng hắn vẫn rất tự biết mình.

Kim Sư Tử.

Người này danh tiếng vô cùng vang dội.

Trước kia nếu như không phải hắn tự tiện xông thẳng đến hải quân bản bộ.

Sau đó bị rất nhiều cường giả vây quanh công kích.

Sợ là bây giờ Kim Sư Tử còn rêu rao ngoài biển khơi đâu!

“Sách! Thế mà lại chậm một bước, thế mà để ngươi thành công liên lạc đến hải quân!”

Shiki không trả lời Thự Trưởng vấn đề, hắn khó chịu lầm bầm.

Vừa rồi hắn đang xem trò vui, xem hải tặc và cai ngục đấu đá.

Lúc này, hắn đột nhiên chú ý đến Thự Trưởng động tác, biết được đối phương muốn hướng đến hải quân giúp đỡ.

Hắn muốn ngăn cản.

Nhưng không ngờ lại chậm một bước.

Xem ra bị giam giữ quá lâu khiến hắn bị trì độn.

Lực phản ứng trở nên chậm hơn trước đó rất nhiều.

“Giải quyết nhanh một chút, ta rời đi trước!”

Orochimaru phát hiện tình huống, nàng quay đầu cùng Shiki nói, sau đó dẫn theo thuộc hạ mình nhanh chóng rời đi.

Hải quân chắc chắn là đang đến, Orochimaru không muốn dây dưa.

“Đứng lại, ai cho phép các ngươi rời đi.”

Nhìn thấy Orochimaru dự định rời đi, Thự Trưởng lập tức ngăn cản.

“Đối thủ của ngươi không phải là ta!”

Orochimaru lườm Thự Trưởng, lạnh nhạt nói.

Sau đó không nhìn hắn, dẫn theo người mình rời đi.

Thự Trưởng muốn ngăn cản, nhưng lúc này một thanh âm vang lên.

“Đối thủ của ngươi là ta!”

Màu vàng trảm kích chém đến.

Thự Trưởng Haki quan sát cảm ứng được, lập tức né tránh.

Hắn sắc mặt trầm xuống.

Xem ra muốn ngăn cản Orochimaru rời đi là chuyện không thể.

Chỉ mong là hải quân trên đường gặp phải.

....

Orochimaru nhanh chóng đi lên trên, xung quanh tất cả đều là biển cả.

“Đại tỷ, vì sao chúng ta vừa rồi không trợ giúp Shiki tiêu diệt tên khó ưa kia? Nếu như có Shiki ở đây, với năng lực của hắn, chúng ta có thể dễ dàng rời đi!”

Bên cạnh một người khẽ lên tiếng.

Nhìn xem khắp nơi đều là biển cả, bọn họ cảm thấy bất lực.

Bọn họ không có hải quân lục thức, Nguyệt Bộ.

Vì vậy không thể đạp không rời đi.

Cho dù có, thể lực bọn họ cũng không thể cung cấp đầy đủ.

Đối với thuộc hạ mới nhận được lòng nghi ngờ, Orochimaru nhẹ nhàng lắc đầu.

Shiki tính khí như thế nào nàng cũng hiểu một hai.

Đối phương là một người kiêu ngạo.

Vừa rồi Shiki phạm sai lầm, đây là điều chính bản thân hắn không cho phép.

Hắn muốn giết Thự Trưởng để khắc phục sai lầm.

Orochimaru cũng không muốn trợ giúp Shiki.

Làm một người kiêu ngạo, hắn không cần người giúp đỡ.

Đặc biệt là dự định liêm thủ đánh một người.

“Đã đến...” Orochimaru đột nhiên lên tiếng.

Xung quanh mọi người nghi ngờ, không biết Orochimaru ý tứ.

“Hả? Dưới biển có thứ gì đang ngoi lên!” Một người sở hữu không tệ Haki cảm ứng được thì lập tức lên tiếng.

Rất nhanh, tại mọi người kinh ngạc trong mắt, một con thuyền khổng lồ nổi lên.

“Không thể nào!!! Con thuyền này làm sao có thể tồn tại ở dưới mặt nước?”

Rốt cuộc là chuyện gì?

Nơi này dòng nước rất đặc thù, không có lớp màng nào có thể chịu tải được áp lực của nó.

Chẳng lẽ chúng ta bị giam trong khoảng thời gian này.

Lớp màn thuyền nghề nghiệp này trở nên tiến bộ hơn?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương