One Piece Ta Là Yaki
21: Arlong Kết Cục


-Phụt...Ầm
Luffy dù phản ứng khá nhanh nhưng tốc độ lao lên của Arlong vẫn khiến hắn bị thương vào hông.

Vết thương dù không lớn nhưng có vẻ rất đau, Luffy ôm hông lăn lộn trái phải trên đất đau đớn.

Arlong lúc này như mũi tên đâm thẳng vào Arlong công viên khiến tầng hai sụp đổ.
-Không ngờ mi né được...Ha..ha..ha..

Nhưng đòn tấn công của ta chưa kết thúc.
-Cá Mập Phóng Lao…
Arlong từ lầu hai lao xuống như tên bắn, nhắm chuẩn Luffy đang đau đớn trên đất.
-Ầm
Chỉ là lần này Luffy lại nhanh hơn, hắn nhanh chóng lăn qua một bên tránh đi.

Arlong cái mũi đâm thẳng vào trong đất tạo thành một lỗ thủng lớn.
-Cái mũi quái quỷ gì thế?
Mọi người hét lên kinh hãi… Arlong tiếp tục dùng đòn Cá Mập Phóng Lao… làm Luffy chật vật tránh né không thôi.
-Luffy, mau núp vào đi.

Arlong lại xuống nước.
-Không… Tôi không núp.
Luffy lần này không tránh né, hắn đứng gần mặt nước.

Các ngón tay đan chéo vào nhau.
-Cá Mập Phóng Lao…
Arlong tiếp tục lao lên từ dưới nước cực nhanh.

Tiếc thay, lần này Luffy đã có chuẩn bị, các ngón tay giãn ra biến thành một tấm lưới.


Arlong vừa lao lên thì bị dính vào lưới của Luffy nhưng Luffy lại bị kéo lên trên không.

Hắn lợi dụng cơ thể cao su mà xoay người trên không, hét lớn.
-Súng cao su..Ầm
Hai chân Luffy co giãn ra, đạp thẳng vào bụng của Arlong.

Arlong bị súng cao su của Luffy đá thẳng xuống đất, phát ra tiếng va phập lớn.
-Chết rồi?
Arlong bất động trên đất khiến mọi người tưởng hắn đã chết, không nghĩ đến, đúng lúc này, ánh mắt Arlong mở bừng, đồng tử co rút, đỏ rực như máu.
-Bốp
Arlong vọt dậy từ dưới đất, dùng tốc độ nhanh nhất tấn công về phía trước, tung một đấm thẳng mặt Luffy, đánh Luffy đâm đầu vào tòa nhà công viên.

Arlong vẫn không dừng lại, tốc độ cực nhanh, đuổi theo, tung tiếp một cú đấm.

Lần này có vẻ mục tiêu của Arlong không phải Luffy mà từ bên trong căn nhà rút ra vũ khí của hắn, một cây roi răn cưa.
-Chết đi.
Arlong hướng Luffy vọt đến, quất thẳng roi răn cưa vào người Luffy.

Luffy nhanh chóng tránh né, sau đó cả hai một chạy một đuổi, đến lúc phá vỡ một cái cửa sổ, vọt thẳng vào bên trong tòa nhà.
Người bên ngoài lúc này không thể thể thấy chiến đấu bên trong.

Chỉ thấy rất nhiều vật dụng bị đánh bay ra từ trong tòa nhà.

Sau đó, một cái chân dài được kéo dãn lên hư không… kèm theo một tiếng hét lớn…
-Cái Búa.
-Ầm
Công viên Arlong bị cái chân bá sụp.

Từ đống đổ nát, Luffy cả người máu me đứng sừng sững trên đống đổ nát, ngẩng đầu hét lớn.
-NAMI...Cô là đồng đội của tôi được chưa?
Nami bên này rưng rưng nhìn Luffy.
-Công viên Arlong bị phá rồi...Hoan hô...Hoan Hô…
Người làng Cocoyashi vui mừng hét lớn.
….
-Yaki, của cậu đây! Hắn chưa chết…
Luffy cả người máu me ném Arlong đến dưới chân Yaki nói.
Arlong bây giờ bị đánh đến không còn nhận ra nhân dạng.

Xương toàn thân bị gãy gần hết, đến cái mũi như răng cưa kia cũng bị bẻ cong.

Thảm không thể thảm hơn.

Mang đêm buông xuống, sóng biển đêm nay yên ắng lạ thường.
Một bữa tiệc long trọng được tổ chức trên đảo Cocoyashi chúc mừng chiến thắng của nhóm Luffy, cũng như giải thoát đảo Cocoyashi khỏi tay Arlong.

Mọi người vui vẻ hát hò, ăn uống, cười đùa, phá vỡ màn đêm yên tĩnh.
Nhưng cách bữa tiệc khá xa, ở một vườn cam, đang có ba bóng người lấp loáng dưới ánh đèn nhỏ.

Ba người này chính là Yaki, Zoro, và Arlong.

Arlong lúc này đang bị trói chặt trên đất.
-Arlong, ngươi còn nhớ hơn sáu năm về trước.


Ở trên một cái đảo hoang, các ngươi đã đồ sát một thôn nhỏ, bắt hết trẻ nhỏ.

Ngươi còn nhớ việc này chứ?
Yaki nhìn Arlong hỏi.
-Khặc..khặc..khặc..Thì ra lúc đó đã có một con chuột nhỏ trốn thoát.

Ngươi biết không, lũ hạ đẳng trên đảo đó lúc bị chém giết phát ra tiếng kêu rên khiến người ta cảm thấy thoải mái… Ha..ha..ha..
Arlong bị trói trên đất cười lớn nói.
-Ồ, vậy sao?
Yaki nhìn Arlong đang cười nói.

Hắn rút Yanki đao từ sau lưng ra, chém đứt một chân của Arlong.
-Ah…
Arlong hét lớn lên đau đớn, vừa rồi còn cười sảng khoái bao nhiêu bây giờ thì tiếng hét thảm bấy nhiêu.

Yaki nhìn Arlong đau đớn thì nhếch miệng cười nói.
-Sao thể? Sao không cười nữa? Ồ, mất máu quá nhiều sẽ chết đấy.
Yaki nhìn máu ở chân bị cắt của Arlong phun trào thì nhướng mày nói.

Yanki đao được huyễn khí bao phủ, một luồng hơi nóng bốc lên quanh ba người.

Yaki chậm rãi áp Yanki đao vào vết thương của Arlong.
-Xèo..Ah..xèo..Ah..xèo..
Tiếng xèo xèo như nướng thịt vang lên, xen kẽ đó là tiếng la thảm thiết của Arlong.

Lúc này, Arlong trên mặt đã không còn sự điên cuồng hay ngạo mạng mà chỉ còn lại sự đau đớn.
Zoro nhìn chầm chầm Yaki, lúc này hai hàng lông mày hắn nhíu lại.

Nhưng sau đó nhanh chóng giản ra, hắn là thợ săn Hải Tặc.

Tất hiểu rõ đám Hải Tặc tàn nhẫn đến mức nào.

Hắn đã thấy không ít việc tàn nhẫn đám Hải Tặc từng làm vì thế đối với việc Yaki làm, hắn cũng không quá bài trừ, đối với hắn, bạo lực chỉ có dùng bạo lực đàn áp.
-Ah, cầm máu rồi.

Bây giờ chúng ta nói chuyện được chứ?
Yaki nhìn Arlong cười lộ ra hàm răng trắng nói.


Lúc này, Arlong đã chết lặng, hắn ác, hắn giết người không ít, tra tấn người không ít, gặp không ít loài người Hải Tặc.

Chỉ là hắn chưa gặp một người như Yaki, trên mặt luôn treo nụ cười nhưng hành động lại hoàn toàn trái ngược.
-Ta hỏi ngươi, mấy đứa nhóc ngươi bắt đi đang ở đâu?
Yaki nhìn chầm chầm Arlong hỏi.
-Khặc..Khặc..

ngươi muốn tìm đám nhóc đó? Khặc..Khặc..

ngươi sẽ không bao giờ tìm được chúng.

Ha..ha..

Đám nhóc cũng rất đáng giá, bán cũng không ít tiền… Ha..ha..ha..
Arlong vừa nói vừa cười lớn, như đang cười trên nỗi đau của Yaki, chỉ là nụ cười kia không khác gì đang khóc, xấu xí đến khó tả.
-Vậy hả? Đa tạ báo cho ta biết… Phập…
Yaki nhìn Arlong nói, sau đó chém một đao, một cái đầu người cả bắn thẳng lên không, ở nơi bị chặt, máu tươi phun trào như suối…
-Yaki, giết hắn? Làm sao hỏi ra tung tích của người trên đảo ngươi.
Zoro khó hiểu hỏi Yaki.
-Thật ra từ đầu ta chỉ muốn biết đám trẻ đó còn sống không thôi.

Arlong nói hắn đã bán đám nhóc đó làm nô lệ.

Hắn làm sao biết đám trẻ đó giờ đang ở đâu.
Yaki cười nhìn Zoro nói.

Xách đầu Arlong đặt lên bàn… sau đó cùng Zoro hướng về phía bữa tiệc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương