Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ
-
Chương 1377
Chương 1377
‘Vê chuyên hiệp định hôn nhân của hai người họ, ngay từ đầu em họ đã biết, cô liền không giấu giếm, đem tất cả ngọn nguồn sự việc nói cho cô ấy, lúc đó Chu Tiểu Linh còn thấp giọng hô cẩu huyết!
Trương Tiểu Du sửng sốt ‘Vẻ mặt đều là sững sờ, trong đôi mắt phượng có chút mịt mờ.
Cô vậy mà đã hoàn toàn quên mất chuyện này, không ngờ thời gian trôi qua nhanh như vậy, đã gần đến thời gian bốn năm trong hiệp định hôn nhân của hai người họ. Từ sau khi trở về từ khu vực thiên tai, họ ở trong dư chấn của hoạn nạn lại càng giống như đi hưởng tuần trăng mật, đến nơi gần nhất với thiên đường. Bây giờ nghĩ lại, cảnh tượng ấy vẫn còn mang theo cảm giác ngọt ngào.
Nếu không phải em họ nhắc tới, Trương Tiểu Du suýt chút nữa đã quên mất hiệp định hôn nhân của hai người họ rồi.
“Chị, chị dự định thế nào?” Chu Thị Linh thăm dò hỏi.
“Cái gì mà dự định thế nào!” Trương Tiểu Du cần môi.
“Ôi chao, chị đều sắp khiến em vội chết rồi!” Chu Thị Linh lo lẳng giậm chân: “Hiệp định hôn nhân giữa chị và anh rể sắp đến hạn rồi. Chẳng lẽ chị không vội chút nào sao? Mặc dù nói hôn nhân của hai người không giống bình thường. Nhưng anh rể tốt như vậy, bây giờ có đốt đèn lồng cũng khó tìm được, chị chẳng lẽ thật sự không có chút luyến tiếc muốn say goodbye với anh ấy?”
Nhìn thấy vẻ mặt của em họ còn kích động hơn cả mình, Trương Tiểu Du thích thú hỏi: “Vậy em nói chị nên làm gì?”
“Vậy còn không phải dễ dàng sao!” Chu Tiểu Linh lập tức nháy mắt với cô, lại bắt đầu liến thoảng nói: “Đương nhiên là nhân lúc hiệp định hôn nhân chưa kết thúc, cố gắng bắt lấy anh ấy nhat Chị, bố và mẹ em thích anh rể biết bao, chị cũng không phải không biết, em đối với anh ấy cũng muôn phần hài lòng! Nếu muốn bắt lấy lòng của một người đàn ông thì trước tiên phải bất lấy dạ dày của anh ta. Loại lời nói này đối với chị đều vô dụng. Bây giờ nếu chị muốn bắt được anh rể, rất đơn giản, mau mau tranh thủ thời gian sinh cho anh ấy một đứa con!”
Trương Tiểu Du nghe xong, trên mặt liền xuất hiện hai rặng mây đỏ hồng, Liên quan đến vấn đề sinh con, Trần Phong Sinh đã từng đề cập với cô ấy khi ở vùng thiên tai, họ cũng đã có kế hoạch này. Hơn nữa từ sau khi cô ấy gật đầu đồng ý, mỗi đêm anh đều mượn cớ nỗ lực tạo người, lăn lộn cô ấy hết lần này đến lần khác.
Nghĩ đến đây trong lòng cô ấy khẽ run lên.
“Được rồi, cái con bé này. Vui vẻ cùng với bạn trai là được rồi, đừng quan tâm đến việc của chị nữa!” Trương Tiếu Du hắng giọng, lông mi rũ xuống, ngượng ngùng nói nhỏ: “Bọn chị tự có dự định riêng…”
Chu Thị Linh còn muốn mở miệng muốn tiếp tục nói gì đó, Trương Tiểu Du đã nhanh chóng di chuyển sự chú ý của cô ấy: “Nhanh đi đi, tóc của em hình như dùng thuốc nhuộm quá đậm rồi. Nếu còn không đi gội đầu, liền sẽ giống như Sadako đói Quả nhiên, cô ấy lập tức hô nhỏ, kéo lấy cô, hai chị em nhanh chóng chạy xuống lầu Mà sau khi bóng dáng của họ biến mất khỏi cửa nhà vệ sinh, cánh cửa của một buồng vệ sinh khác ở bên trong được đẩy ra. Một bóng dáng mảnh khảnh bước ra, mái tóc dài vén sau đầu, đi đôi bốt da cao đến đầu gối, khuôn mặt xinh đẹp không vướng bụi trần.
Không đi đến trước bồn rửa tay, động cũng không động đứng tại đó. Trên mặt lộ ra biếu tình vừa kinh ngạc vừa khó tin, giống như chưa hoàn toàn phản ứng lại, đang cố gắng tiêu hóa thông tin vừa rồi.
Đúng lúc này, một nhân viên của tiệm bước vào, trên tay mang theo sổ và giấy, một bộ dạng muốn đến xin chữ ký. Sau khi nhìn thấy dáng vẻ của cô ta, lập tức căng thẳng bước tới.
“Cô Tống, cô không sao chứ?”
Tổng Giai Lệ lắc đầu, trong đôi mắt hạnh phủ lên một làn sương, khiến đôi mất hạnh ấy trông càng xinh đẹp động lòng người. Đôi môi đỏ mọng nở một nụ cười rạng rỡ, gần như vui mừng đến phát khóc: ‘Không sao, tôi…tôi chỉ là quá kích động!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook