Ôm Tớ Thật Chặt Cậu Nhé!
-
Chương 11: Ngoại truyện(facebook)
**
Vài hôm sau.
Căn tin trường.
- Anh ăn đi.
- Ùm em cũng vậy.
" Tíng ting"
( Trần Hưng vừa gửi cho bạn một tin nhắn.)
- Ai thế?
- Bạn ấy mà.
- Thôi tay em dơ rồi để anh đọc cho.
1s 2s 3s
*im lặng*
- Sao thế anh?
Giật điện thoại từ trên tay anh xem. Trên đó ghi là.
(Đi ăn với ai thế? Em gái nên nhớ em là bạn gái anh đó không sợ anh ghen à!)
Dòm ngó xung quanh, A nó kia rồi! Phẫy phẫy tay gọi Hưng lại.
- Mày thích đốt nhà bà thế hả?
Véo tay hắn 1 phát đau điếng.
Chợt nhớ ra phải dập lửa.
- À anh, đây là bạn em, là Trần Hưng người vừa nhắn tin khi nãy á.
- Nhưng sao lại nhắn tin như thế?
- À tại cũng có máy thằng làm phiền em. Mấy lần đó là nhờ tin nhắn của Hưng không á.
- À thì ra là vậy. Chào cậu tôi là...
- Là Bò chứ gì? Nghe Trang kể suốt.
- Ùm.
Ánh mắt của bò hình như còn nghi ngờ, tôi bói rối lắm. Vì cứu tin tới rồi...!
- Anh Hưng hẹn em ăn cơm sao mà bắt em đợi.
- Em yêu anh xin lỗi mà.
Rồi xong, hết hiểu lằm.
Yêu mệt thật nhưng thích thế đấy.
.......
Tình yêu là vậy đó, nó tưởng chừng như không không tồn tại ở tuổi học trò. Nhưng bạn thấy đấy nó có thật! đây là câu chuyện có thật được thêm bớt vào tình tiết có gây hấp dẫn. Nên hãy tự tin vào tình yêu của mình nhé. Tạm biệt.
Vài hôm sau.
Căn tin trường.
- Anh ăn đi.
- Ùm em cũng vậy.
" Tíng ting"
( Trần Hưng vừa gửi cho bạn một tin nhắn.)
- Ai thế?
- Bạn ấy mà.
- Thôi tay em dơ rồi để anh đọc cho.
1s 2s 3s
*im lặng*
- Sao thế anh?
Giật điện thoại từ trên tay anh xem. Trên đó ghi là.
(Đi ăn với ai thế? Em gái nên nhớ em là bạn gái anh đó không sợ anh ghen à!)
Dòm ngó xung quanh, A nó kia rồi! Phẫy phẫy tay gọi Hưng lại.
- Mày thích đốt nhà bà thế hả?
Véo tay hắn 1 phát đau điếng.
Chợt nhớ ra phải dập lửa.
- À anh, đây là bạn em, là Trần Hưng người vừa nhắn tin khi nãy á.
- Nhưng sao lại nhắn tin như thế?
- À tại cũng có máy thằng làm phiền em. Mấy lần đó là nhờ tin nhắn của Hưng không á.
- À thì ra là vậy. Chào cậu tôi là...
- Là Bò chứ gì? Nghe Trang kể suốt.
- Ùm.
Ánh mắt của bò hình như còn nghi ngờ, tôi bói rối lắm. Vì cứu tin tới rồi...!
- Anh Hưng hẹn em ăn cơm sao mà bắt em đợi.
- Em yêu anh xin lỗi mà.
Rồi xong, hết hiểu lằm.
Yêu mệt thật nhưng thích thế đấy.
.......
Tình yêu là vậy đó, nó tưởng chừng như không không tồn tại ở tuổi học trò. Nhưng bạn thấy đấy nó có thật! đây là câu chuyện có thật được thêm bớt vào tình tiết có gây hấp dẫn. Nên hãy tự tin vào tình yêu của mình nhé. Tạm biệt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook