Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn
-
Chương 36: Tôi nghĩ muốn anh cùng nhóm của ta vui đùa
Tôi nghe được từ trong phòng khách có tiếng của đàn ông, còn cả tiếng di chuyển của đồ vật. Tôi cảm thấy kì lạ, hỏi Diệp Tư Viễn: “Ai ở bên ngoài vậy?”
“Là người đưa hàng và Tào thúc thúc ” Anh cười nhìn tôi, “Anh đặt mua một bộ chạy thể dục, cùng một vài máy tập thể hình khác, về sau có thể ở nhà tập thể dục.”
“Nga…” Tôi đã hiểu ra, rời giường thay quần áo rửa mặt, theo Diệp Tư Viễn đến phòng khách.
Nhìn thấy Tào thúc thúc, tôi gọi thúc lại, cảm thấy rất ngượng ngùng, dù sao chuyện hai người chúng tôi ở chung luôn làm tôi cảm giác có chút gì đó không trong sạch.
Tào thúc thúc cười to trả lời lại tôi: “Trần đồng học, chúng ta ồn ào lớn tiếng làm ngươi thức dậy sớm hả?”
“Dạ không có ạ.” Tôi càng đỏ mặt hơn, giờ đã là hơn mười giờ sáng, tôi thế nhưng còn đang ngủ, thật là ngượng ngùng a.
Diệp Tư Viễn ở bên cạnh cười rồi nói: “Nào, Tiểu Kết, xem máy tập mới của chúng ta nào.”
Nhà của chúng tôi ở tầng cao nhất, này phòng có một siêu cửa sổ lớn bằng thủy tinh, bình thường chỉ để đồ treo vài giá treo áo bây giờ chỉnh thành phòng tập nhìn thật khác lạ.
Nhìn các công nhân đưa lắp ráp các máy tập thật nhịp nhàng cảm thấy rất là háo hức.
Diệp Tư Viễn đứng ở máy tập chạy màu đỏ: “Đây là làm theo yêu cầu , anh không có cánh tay, anh nhờ xưởng làm cho cái giá dài hơn, có thể điều chỉnh góc độ, về sau em muốn luyện tập thì đem cái giá ở trên bỏ là được ”
tôi chưa bao giờ dùng các máy tập thể dục bao giờ nên cảm thấy thật mới lạ quay sang hỏi anh: “Em cũng có thể luyện tập sao?”
“Có thể chứ, hiện giờ đang ở tại nhà em, chạy bộ ở trường học cũng không tiện, anh lại thích vận động, nghĩ muốn đặt máy tập chạy bộ ở nhà như vậy mỗi ngày đều có thể rèn luyện . Em cũng có thể dùng máy chạy bộ”
“Thật tốt.” Tôi vỗ tay cười nói “ANh còn có máy tập khác mà, em có thể tập nó cũng được.”
“Anh luyện tập được nhưng sợ em tập không được, nếu em muốn tập thì cần học mới được .” Anh ôn nhu nhìn tôi nói.
“Hảo!” Tôi hứng khởi lên nhỏ giọng nói “Chút nữa chờ mọi người đi rồi, để cho em thử máy chạy bộ trước, còn cả xe đạp.”
“Không thành vấn đề.” Diệp Tư Viễn nhìn tôi vui vẻ như vậy cũng cười vui vẻ theo.
Máy móc trang bị xong, nhân viên đưa hàng liền rời đi, tôi giữ Tào thúc thúc lại ăn cơm trưa. Thúc nói khó được một lần đến H thành phố muốn đi thăm nhà muội muội, tôi cùng Diệp Tư Viễn cũng không miễn cưỡng thúc nữa, liền tiễn thúc ra cửa.
Tào thúc thúc vừa đi, tôi liền nhanh chân chạy đến bên cạnh máy chạy bộ, vừa vuốt máy vừa nói: “nhanh nhanh nhanh, dạy em dùng như thế nào.”
Diệp Tư Viễn đi đến bên người tôi và nói: “Em vội vàng quá, Còn mang dép lê kìa, đi thay giày thể thao đi.”
“Nga nga.” Tôi chạy nhanh đi đổi giày thể thao.
Anh nói: “em đi cắm nguồn điện, đứng lên trên cho vững đi”
Tôi làm theo lời hắn.
Diệp Tư Viễn liền tránh ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook