Nương Tử Đừng Nghịch Nữa
-
Chương 62: Đúng là bị cởi sạch
Lãnh Dịch Tiêu kéo cửa ra định chạy, nhưng không nghĩ tới thứ khủng bố hơn còn đang ở đằng sau —- ngoài cửa, một đám oanh oanh yến yến ngực trần đang lao về phía hắn.
“Công tử….” – Một tiếng gọi nũng nịu làm cho Lãnh Dịch Tiêu nổi da gà.
“Cứu mạng với….” – không thể xuống tay với một đám nữ nhân ở trần nửa thân, Lãnh Dịch Tiêu bất đắc dĩ bị bắt, sợ hãi nhảy lên nhảy xuống.
Úc Phi Tuyết nhàn nhã ngồi một bên xem náo nhiệt:
“A Tiêu, ngươi vẫn nên đi theo các nàng đi!”
Cửa phòng Lãnh Dịch Tiêu nhanh chóng chất đầy một đám người đến xem náo nhiệt.
Lãnh Dịch Hạo và Lãnh Dịch Khánh tự nhiên cũng nghe tiếng ồn đến. Bọn họ rất nghĩa khí giúp Lãnh Dịch Tiêu đuổi đám quần chúng nhàm chán đi, sau đó tiện tay giúp hắn đóng cửa phòng.
“Nha đầu, đủ rồi !” – Nhìn thấy đệ đệ bị bắt nạt đến đáng thương, đã bị một đám nữ nhân như lang như hổ ép lên giường rồi, Lãnh Dịch Hạo cuối cùng cũng lên tiếng.
“Dám cá cược thì dám chịu thua, đạo lý này không phải là ngươi không hiểu chứ ?” – Úc Phi Tuyết trợn mắt nhìn Lãnh Dịch Hạo.
“Ta thấy……lần này hãy bỏ qua cho hắn đi. Được không ?” – Lãnh Dịch Khánh cũng vì đệ đệ mà cầu tình.
Cái gọi là mượn thủ đoạn của người ta, bạc là nàng mượn Lãnh Dịch Khánh, nếu hắn cũng mở miệng cầu tình, tự nhiên phải cho hắn mặt mũi.
Úc Phi Tuyết gật đầu, hướng về phía Lãnh Dịch Tiêu đang bị cởi quần áo nói:
“Nhưng hắn còn chưa nhận thua !”
Cho ngươi một cái bậc đi xuống !
Trong đám nữ nhân truyền ra tiếng gào khóc thảm thiết của Lãnh Dịch Tiêu:
“Đệ thua rồi thua rồi ! Tỷ tỷ, tha cho đệ đi, từ nay về sau đệ nghe tỷ sai bảo, cứu mạng với….”
Úc Phi Tuyết lúc này mới hài lòng gật đầu, vỗ vỗ tay:
“Được rồi, các ngươi có thể đi về.”
Đám nữ nhân nhận được bạc chỉ có thể không bằng lòng mà ngừng tay, aizzz, mặc dù nói là được bạc, nhưng mà buông tha cho tiểu soái ca da thịt mịn màng như vậy, thật sự là đáng tiếc !
“Nhớ rõ lời ngươi nói, sau này ngươi phải nghe ta sai bảo!” – để lại Lãnh Dịch Tiêu trốn trong chăn lui vào góc giường run run, Úc Phi Tuyết đắc ý bỏ lại một câu, thành công rút lui trở về ngủ! Bây giờ nàng ngủ được rồi !
Lãnh Dịch Hạo và Lãnh Dịch Khánh nghẹn cười nửa ngày cuối cùng cũng bạo phát.
Thật khôi hài, Lãnh Dịch Tiêu đùng là bị cởi sạch rồi !
Trải qua một hồi đả kích như vậy, thể xác và tinh thần Lãnh Dịch Tiêu đã bị “tổn thương nặng”. Quá mất mặt mà !
Quan trọng nhất là, hai ca ca của hắn đều thấy chết mà không cứu, để cho hắn bị một đám nữ nhân bắt nạt! Quan trọng nhất nhất nữa là, hai ca ca đều đứng về phe Úc Phi Tuyết, hắn muốn báo thù cũng không có cơ hội.
Quên đi, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, Úc Phi Tuyết, ngươi nhớ kỹ đấy !
Lãnh Dịch Tiêu thê lương cuộn chặt chăn lấy người — thiên thời địa lợi nhân hoà, hắn không chiếm được một cái nào, ở lại đây chỉ có bị bắt nạt, lúc này không đi còn đợi đến khi nào!
Đã sớm biết nữ nhân này không thể trêu chọc, nhưng mà rốt cục hắn gốc rễ không đúng chỗ nào, cố tình đi trêu chọc nàng! Kết quả trộm gà không thành còn mất đi nắm gạo! Mất sạch mặt mũi!
Hắn vẫn nên trở về Xuân Hương Lâu tìm Yên Chi để an ủi tâm hồn bi thương của hắn thôi !
“Công tử….” – Một tiếng gọi nũng nịu làm cho Lãnh Dịch Tiêu nổi da gà.
“Cứu mạng với….” – không thể xuống tay với một đám nữ nhân ở trần nửa thân, Lãnh Dịch Tiêu bất đắc dĩ bị bắt, sợ hãi nhảy lên nhảy xuống.
Úc Phi Tuyết nhàn nhã ngồi một bên xem náo nhiệt:
“A Tiêu, ngươi vẫn nên đi theo các nàng đi!”
Cửa phòng Lãnh Dịch Tiêu nhanh chóng chất đầy một đám người đến xem náo nhiệt.
Lãnh Dịch Hạo và Lãnh Dịch Khánh tự nhiên cũng nghe tiếng ồn đến. Bọn họ rất nghĩa khí giúp Lãnh Dịch Tiêu đuổi đám quần chúng nhàm chán đi, sau đó tiện tay giúp hắn đóng cửa phòng.
“Nha đầu, đủ rồi !” – Nhìn thấy đệ đệ bị bắt nạt đến đáng thương, đã bị một đám nữ nhân như lang như hổ ép lên giường rồi, Lãnh Dịch Hạo cuối cùng cũng lên tiếng.
“Dám cá cược thì dám chịu thua, đạo lý này không phải là ngươi không hiểu chứ ?” – Úc Phi Tuyết trợn mắt nhìn Lãnh Dịch Hạo.
“Ta thấy……lần này hãy bỏ qua cho hắn đi. Được không ?” – Lãnh Dịch Khánh cũng vì đệ đệ mà cầu tình.
Cái gọi là mượn thủ đoạn của người ta, bạc là nàng mượn Lãnh Dịch Khánh, nếu hắn cũng mở miệng cầu tình, tự nhiên phải cho hắn mặt mũi.
Úc Phi Tuyết gật đầu, hướng về phía Lãnh Dịch Tiêu đang bị cởi quần áo nói:
“Nhưng hắn còn chưa nhận thua !”
Cho ngươi một cái bậc đi xuống !
Trong đám nữ nhân truyền ra tiếng gào khóc thảm thiết của Lãnh Dịch Tiêu:
“Đệ thua rồi thua rồi ! Tỷ tỷ, tha cho đệ đi, từ nay về sau đệ nghe tỷ sai bảo, cứu mạng với….”
Úc Phi Tuyết lúc này mới hài lòng gật đầu, vỗ vỗ tay:
“Được rồi, các ngươi có thể đi về.”
Đám nữ nhân nhận được bạc chỉ có thể không bằng lòng mà ngừng tay, aizzz, mặc dù nói là được bạc, nhưng mà buông tha cho tiểu soái ca da thịt mịn màng như vậy, thật sự là đáng tiếc !
“Nhớ rõ lời ngươi nói, sau này ngươi phải nghe ta sai bảo!” – để lại Lãnh Dịch Tiêu trốn trong chăn lui vào góc giường run run, Úc Phi Tuyết đắc ý bỏ lại một câu, thành công rút lui trở về ngủ! Bây giờ nàng ngủ được rồi !
Lãnh Dịch Hạo và Lãnh Dịch Khánh nghẹn cười nửa ngày cuối cùng cũng bạo phát.
Thật khôi hài, Lãnh Dịch Tiêu đùng là bị cởi sạch rồi !
Trải qua một hồi đả kích như vậy, thể xác và tinh thần Lãnh Dịch Tiêu đã bị “tổn thương nặng”. Quá mất mặt mà !
Quan trọng nhất là, hai ca ca của hắn đều thấy chết mà không cứu, để cho hắn bị một đám nữ nhân bắt nạt! Quan trọng nhất nhất nữa là, hai ca ca đều đứng về phe Úc Phi Tuyết, hắn muốn báo thù cũng không có cơ hội.
Quên đi, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, Úc Phi Tuyết, ngươi nhớ kỹ đấy !
Lãnh Dịch Tiêu thê lương cuộn chặt chăn lấy người — thiên thời địa lợi nhân hoà, hắn không chiếm được một cái nào, ở lại đây chỉ có bị bắt nạt, lúc này không đi còn đợi đến khi nào!
Đã sớm biết nữ nhân này không thể trêu chọc, nhưng mà rốt cục hắn gốc rễ không đúng chỗ nào, cố tình đi trêu chọc nàng! Kết quả trộm gà không thành còn mất đi nắm gạo! Mất sạch mặt mũi!
Hắn vẫn nên trở về Xuân Hương Lâu tìm Yên Chi để an ủi tâm hồn bi thương của hắn thôi !
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook