Nương Tử Đừng Chạy
-
Chương 17
Thấy phản ứng của Vệ Hạo Thiên, Nhất Nhất khẳng định bên trong bắp đùi mình hẳn là phải có một vết bớt. Bởi vì hắn biết, Vệ Hạo Thiên đã sớm đem thân thể hắn nhìn khắp, lần mò khắp. Đối với thân thể này, Vệ Hạo Thiên còn hiểu rõ hơn mấy phần. Nếu như Thẩm Nhất Phi ngay cả nơi bí mật ấy cũng biết, vậy y có lẽ đúng là tam ca của thân thể này.
Vì vậy, Nhất Nhất liền đối với Vệ Hạo Thiên đang chĩa mũi kiếm về phía Thẩm Nhất Phi mà quát “Vệ Hạo Thiên, mau hạ kiếm xuống, không được đả thương tam ca!”
“Nhất Nhất, đệ rốt cục cũng thừa nhận ta là tam ca, thật tốt quá!”
Thẩm Nhất Phi vừa nghe Nhất Nhất gọi y là tam ca, biết Nhất Nhất đã tin mình. Vì thế liền cao hứng mà ôm lấy hắn, Nhất Nhất cũng thuận thế mà ôm lấy Thẩm Nhất Phi cố làm ra vẻ mà khóc nức nở “Tam ca!”
Nhìn hai người ôm nhau như vậy, Nhất Nhất còn ngã vào lòng Thẩm Nhất Phi mà khóc, Vệ Hạo Thiên trong lòng đầy một bụng giấm chua, y ghen tỵ! Một tay đẩy Thẩm Nhất Phi ra, Vệ Hạo Thiên đoạt Nhất Nhất trở về, giữ ở trong lòng, khó chịu quay về phía Thẩm Nhất Phi mà nói “Nương tử mệt mỏi, nếu các ngươi muốn ôn lại chuyện xưa, chờ ngày mai đi!” Ngụ ý chính là: Ngươi mau cút đi! (anh thật là bá đạo =)))
Thẩm Nhất Phi thật vất vả mới tìm được đệ đệ tâm ái (yêu mến) của mình, đương nhiên sẽ không dễ dàng như vậy mà ly khai, cũng không thể để đệ đệ đơn độc cùng một chỗ với tên cuồng sát Vệ Hạo Thiên này. Vì vậy y càng ra sức kéo Nhất Nhất trở lại phía mình “Ai là nương tử của ngươi, Nhất Nhất chính là đệ đệ của ta, nếu như hắn mệt mỏi thì ta và hắn sẽ cùng ngủ.”
Vệ Hạo Thiên vừa nghe Thẩm Nhất Phi nói muốn cùng nương tử của mình ngủ một chỗ, khí lại bùng lên, lớn tiếng nói “Không cho phép!”, lại cố gắng đem Nhất Nhất giữ chặt trong lồng ngực.
Đương nhiên Thẩm Nhất Phi cũng sẽ không dễ dàng buông tay. Nhất Nhất bị hai đại nam nhân kéo qua kéo lại, đau muốn chết, hắn tức giận hét lên: “Hai người các ngươi đều buông tay, đêm nay ai cũng đừng nghĩ được ngủ tại đây, lão tử và tiểu Long nhi sẽ cùng ngủ!”
Cố gắng thoát khỏi cái kéo tay, Nhất Nhất vén chăn lên ôm lấy tiểu Long nhi, lại nằm xuống đưa lưng về phía hai người nọ. Cả hai thấy Nhất Nhất sinh khí như vậy cũng không dám tranh cãi nữa, đành phải ai trở về phòng người đó.
Hai người tuy rằng cùng trở về phòng nhưng đều không ngủ được. Vệ Hạo Thiên nghĩ đến việc Thẩm Nhất Phi vừa thấy mặt là đã cùng với nương tử ôm ôm ấp ấp mà nương tử lại vẫn còn để cho y tùy ý ôm, trong lòng lại ứa ra một bụng giấm chua, bứt rứt. Vì thế, y cả đêm nằm nghĩ biện pháp làm thế nào mới có thể không cho Thẩm Nhất Phi tới gần Nhất Nhất cho dù y chính là tam ca của Nhất Nhất cũng không được.
Bên kia Vệ Hạo thiên nghĩ biện pháp không cho Thẩm Nhất Phi tới gần Nhất Nhất, thì bên kia này Thẩm Nhất Phi lại nghĩ biện pháp mang Nhất Nhất đi. Nhất Nhất mất trí nhớ, lại không biết Vệ Hạo Thiên là tên cuồng sát. Nhưng y (Thẩm Nhất Phi) thì biết rõ ràng, thê tử Vệ Hạo Thiên là bị Lục Gia Bảo đại thiếu gia nhà Lục Chiêu Minh giết, y (Vệ Hạo Thiên) bởi vậy mới tẩu hỏa nhập ma, nổi điên, giết chết Lục Gia Bảo, còn gặp người là giết sau đó quẳng xuống vách núi. Cũng không hiểu vì sao y cùng Nhất Nhất lại ở một chỗ, còn gọi Nhất Nhất là nương tử. Lẽ nào hắn u mê rồi hay sao?
Thẩm Nhất Phi đúng là rất yêu quý đệ đệ, bởi vì trong bồn huynh đệ, y cùng Nhất Nhất trạc tuổi nhau nên hai người từ nhỏ đã cùng tắm, cùng ăn, cùng ngủ. Đệ đệ lớn lên giống nữ hài tử, lại nhu thuận, hơn nữa đệ đệ từ nhỏ cơ thể nhược, vì vậy y lại càng đối với đệ đệ này thương yêu vô cùng. Nhất Nhất hắn từ nhỏ cùng y thân thiết, cũng rất ngưỡng mộ tam ca hắn.
Hai tháng trước, Thẩm Nhất Phi chậm trễ trở về nhà, Nhất Nhất bởi vì lo lắng nên một mình xuất trang đi tìm y. Ai ngờ Nhất Nhất mới ra khỏi Thẩm gia trang không lâu liền bặt vô âm tín. Cho tới khi Nhất Phi trở về thì người trong nhà đã bắt đầu phái người đi khắp nơi tìm Nhất Nhất. Y nóng lòng tìm đệ đệ, tự mình đi tím hơn một tháng nay, tình cờ tại khách điếm lại phát hiện Vệ Hạo Thiên đang ôm Nhất Nhất. Sợ kinh động đến kẻ sát nhân Vệ Hạo Thiên này đành phải chờ khi y ly khai khỏi Nhất Nhất, Thẩm Nhất Phi mới chạy đến cùng Nhất Nhất tương ngộ. Như vậy hắn mới biết đệ đệ bị mất trí nhớ nên mới xảy ra chuyện đêm nay.
“Không được, không thể để Nhất Nhất ở bên cạnh Vệ Hạo Thiên. Vạn nhất Vệ Hạo Thiên lại phát cuồng Nhất Nhất sẽ nguy hiểm!”
Thẩm Nhất Phi quyết định phải nhanh chóng đem Nhất Nhất mang đi. Nếu phải cùng Vệ Hạo Thiên giao thủ (đánh nhau) y nhất định sẽ không phải là đối thủ của Vệ Hạo Thiên nhưng không thể không mang Nhất Nhất đi. Lại phát hiện ra Vệ Hạo Thiên dối với Nhất Nhất nói gì nghe nấy, nếu như y và Nhất Nhất cùng nhau lừa gạt Vệ Hạo Thiên thì khả năng đem Nhất Nhất đi là lớn hơn. Nhưng Nhất Nhất hiện mất trí nhớ, hình như cũng không tin tưởng y, sẽ không dễ dàng nguyện ý cùng y ly khai. Nghĩ vậy Thẩm Nhất Phi quyết định trước tiên phải cùng Nhất Nhất gần gũi khiến Nhất Nhất triệt để tin tưởng như vậy sẽ hảo hảo đem Nhất Nhất trở về nhà.
Trừ lần đó ra, để Nhất Nhất không còn sợ, Thẩm Nhất Phi quyết định trước tiên sẽ không nói cho hắn biết chuyện Vệ Hạo Thiên là một tên cuồng sát.
Vì vậy, Nhất Nhất liền đối với Vệ Hạo Thiên đang chĩa mũi kiếm về phía Thẩm Nhất Phi mà quát “Vệ Hạo Thiên, mau hạ kiếm xuống, không được đả thương tam ca!”
“Nhất Nhất, đệ rốt cục cũng thừa nhận ta là tam ca, thật tốt quá!”
Thẩm Nhất Phi vừa nghe Nhất Nhất gọi y là tam ca, biết Nhất Nhất đã tin mình. Vì thế liền cao hứng mà ôm lấy hắn, Nhất Nhất cũng thuận thế mà ôm lấy Thẩm Nhất Phi cố làm ra vẻ mà khóc nức nở “Tam ca!”
Nhìn hai người ôm nhau như vậy, Nhất Nhất còn ngã vào lòng Thẩm Nhất Phi mà khóc, Vệ Hạo Thiên trong lòng đầy một bụng giấm chua, y ghen tỵ! Một tay đẩy Thẩm Nhất Phi ra, Vệ Hạo Thiên đoạt Nhất Nhất trở về, giữ ở trong lòng, khó chịu quay về phía Thẩm Nhất Phi mà nói “Nương tử mệt mỏi, nếu các ngươi muốn ôn lại chuyện xưa, chờ ngày mai đi!” Ngụ ý chính là: Ngươi mau cút đi! (anh thật là bá đạo =)))
Thẩm Nhất Phi thật vất vả mới tìm được đệ đệ tâm ái (yêu mến) của mình, đương nhiên sẽ không dễ dàng như vậy mà ly khai, cũng không thể để đệ đệ đơn độc cùng một chỗ với tên cuồng sát Vệ Hạo Thiên này. Vì vậy y càng ra sức kéo Nhất Nhất trở lại phía mình “Ai là nương tử của ngươi, Nhất Nhất chính là đệ đệ của ta, nếu như hắn mệt mỏi thì ta và hắn sẽ cùng ngủ.”
Vệ Hạo Thiên vừa nghe Thẩm Nhất Phi nói muốn cùng nương tử của mình ngủ một chỗ, khí lại bùng lên, lớn tiếng nói “Không cho phép!”, lại cố gắng đem Nhất Nhất giữ chặt trong lồng ngực.
Đương nhiên Thẩm Nhất Phi cũng sẽ không dễ dàng buông tay. Nhất Nhất bị hai đại nam nhân kéo qua kéo lại, đau muốn chết, hắn tức giận hét lên: “Hai người các ngươi đều buông tay, đêm nay ai cũng đừng nghĩ được ngủ tại đây, lão tử và tiểu Long nhi sẽ cùng ngủ!”
Cố gắng thoát khỏi cái kéo tay, Nhất Nhất vén chăn lên ôm lấy tiểu Long nhi, lại nằm xuống đưa lưng về phía hai người nọ. Cả hai thấy Nhất Nhất sinh khí như vậy cũng không dám tranh cãi nữa, đành phải ai trở về phòng người đó.
Hai người tuy rằng cùng trở về phòng nhưng đều không ngủ được. Vệ Hạo Thiên nghĩ đến việc Thẩm Nhất Phi vừa thấy mặt là đã cùng với nương tử ôm ôm ấp ấp mà nương tử lại vẫn còn để cho y tùy ý ôm, trong lòng lại ứa ra một bụng giấm chua, bứt rứt. Vì thế, y cả đêm nằm nghĩ biện pháp làm thế nào mới có thể không cho Thẩm Nhất Phi tới gần Nhất Nhất cho dù y chính là tam ca của Nhất Nhất cũng không được.
Bên kia Vệ Hạo thiên nghĩ biện pháp không cho Thẩm Nhất Phi tới gần Nhất Nhất, thì bên kia này Thẩm Nhất Phi lại nghĩ biện pháp mang Nhất Nhất đi. Nhất Nhất mất trí nhớ, lại không biết Vệ Hạo Thiên là tên cuồng sát. Nhưng y (Thẩm Nhất Phi) thì biết rõ ràng, thê tử Vệ Hạo Thiên là bị Lục Gia Bảo đại thiếu gia nhà Lục Chiêu Minh giết, y (Vệ Hạo Thiên) bởi vậy mới tẩu hỏa nhập ma, nổi điên, giết chết Lục Gia Bảo, còn gặp người là giết sau đó quẳng xuống vách núi. Cũng không hiểu vì sao y cùng Nhất Nhất lại ở một chỗ, còn gọi Nhất Nhất là nương tử. Lẽ nào hắn u mê rồi hay sao?
Thẩm Nhất Phi đúng là rất yêu quý đệ đệ, bởi vì trong bồn huynh đệ, y cùng Nhất Nhất trạc tuổi nhau nên hai người từ nhỏ đã cùng tắm, cùng ăn, cùng ngủ. Đệ đệ lớn lên giống nữ hài tử, lại nhu thuận, hơn nữa đệ đệ từ nhỏ cơ thể nhược, vì vậy y lại càng đối với đệ đệ này thương yêu vô cùng. Nhất Nhất hắn từ nhỏ cùng y thân thiết, cũng rất ngưỡng mộ tam ca hắn.
Hai tháng trước, Thẩm Nhất Phi chậm trễ trở về nhà, Nhất Nhất bởi vì lo lắng nên một mình xuất trang đi tìm y. Ai ngờ Nhất Nhất mới ra khỏi Thẩm gia trang không lâu liền bặt vô âm tín. Cho tới khi Nhất Phi trở về thì người trong nhà đã bắt đầu phái người đi khắp nơi tìm Nhất Nhất. Y nóng lòng tìm đệ đệ, tự mình đi tím hơn một tháng nay, tình cờ tại khách điếm lại phát hiện Vệ Hạo Thiên đang ôm Nhất Nhất. Sợ kinh động đến kẻ sát nhân Vệ Hạo Thiên này đành phải chờ khi y ly khai khỏi Nhất Nhất, Thẩm Nhất Phi mới chạy đến cùng Nhất Nhất tương ngộ. Như vậy hắn mới biết đệ đệ bị mất trí nhớ nên mới xảy ra chuyện đêm nay.
“Không được, không thể để Nhất Nhất ở bên cạnh Vệ Hạo Thiên. Vạn nhất Vệ Hạo Thiên lại phát cuồng Nhất Nhất sẽ nguy hiểm!”
Thẩm Nhất Phi quyết định phải nhanh chóng đem Nhất Nhất mang đi. Nếu phải cùng Vệ Hạo Thiên giao thủ (đánh nhau) y nhất định sẽ không phải là đối thủ của Vệ Hạo Thiên nhưng không thể không mang Nhất Nhất đi. Lại phát hiện ra Vệ Hạo Thiên dối với Nhất Nhất nói gì nghe nấy, nếu như y và Nhất Nhất cùng nhau lừa gạt Vệ Hạo Thiên thì khả năng đem Nhất Nhất đi là lớn hơn. Nhưng Nhất Nhất hiện mất trí nhớ, hình như cũng không tin tưởng y, sẽ không dễ dàng nguyện ý cùng y ly khai. Nghĩ vậy Thẩm Nhất Phi quyết định trước tiên phải cùng Nhất Nhất gần gũi khiến Nhất Nhất triệt để tin tưởng như vậy sẽ hảo hảo đem Nhất Nhất trở về nhà.
Trừ lần đó ra, để Nhất Nhất không còn sợ, Thẩm Nhất Phi quyết định trước tiên sẽ không nói cho hắn biết chuyện Vệ Hạo Thiên là một tên cuồng sát.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook