Nương Nương, Thỉnh Thăng Cấp!
-
Chương 8: Côn trùng cũng đỏ mặt
Thời điểm trở lại điện Thủy Lộ, mặt trời cũng đã lên cao. Qua cơn đói, Bạch Tiểu Du không cảm thấy đói bụng lắm, ăn một chén canh ngân nhĩ liền thôi. Đành phải cho Hương Lăng chè hạt sen chưa động tới.
Từ lúc nàng thăng Mỹ nhân, đầu bếp ngự thiện phòng quả nhiên cho thức ăn tốt hơn, trước kia dù là bữa ăn chính cũng chỉ có cháo, dưa muối, hiện tại một bữa cơm sáng chính là một đống canh ngân nhĩ hạt sen. Ba bữa của một Mỹ nhân cũng đã rất tốt, nàng đã tưởng tượng nếu cấp độ cao hơn, thức ăn của phi tử còn có thể thế nào nữa.
Ăn xong, Bạch Tiểu Du liền vội hỏi Hương Lăng về "Dễ quỳ", quỷ mới biết lúc nào sẽ phải quỳ: "Hương Lăng, buổi sáng ta kêu ngươi làm vật kia, giờ thế nào?"
"Đã sớm làm xong. Ngài hiện tại cần sao?"
Nghe được đã hoàn thành, Bạch Tiểu Du lập tức hưng phấn nói: "Ừ, mau mang ta xem nào!"
"Dạ, Hương Lăng đi lấy" Hương Lăng vào trong phòng lấy, đưa cho Bạch Tiểu Du lại tò mò hỏi: "Nương nương, thứ này dùng để làm gì? Nhỏ như vậy, cũng không thể làm đệm..." Nàng chỉ biết là Bạch Tiểu Du hai cái đồ vật kì lạ, nhưng không biết nó dùng làm gì.
Bạch Tiểu Du cười cười cột hai khối vật nhỏ vào đầu gối, biểu diễn cho Hương Lăng xem: "Ha ha! Đồ vật này gọi là Dễ quỳ, là của Tiểu Yến
Tử... Nhầm, là bác Quỳnh Dao nghĩ ra, là cái bao nịt đầu gối chuyên môn đối phó vấn đề quỳ xuống trong cung! Thế nào? Thực tế không?!"
Hương Lăng tuy không biết bác Quỳnh Dao là ai nhưng vừa nghe xong lời Bạch Tiểu Du liền hoảng sợ, vội nói: "Nương nương, nếu có người biết ngài buộc thứ này ở chân sẽ bị giáng tội! Trong cung không cho mang loại đồ vật này đâu, phải thành thật mà quỳ, có thứ này là vi phạm cung quy !
Bạch Tiểu Du khinh thường cắt lời: "Ta cột vào tận cùng bên trong, bên ngoài còn có quần, váy che, ai thấy được? Chẳng lẽ tự nhiên có người cởi y phục ta xem bên trong có mang đồ cấm không? Ngươi đừng để ý quá, không có việc gì đâu. Không lẽ ngươi muốn chủ tử ngươi là ta mỗi ngày quỳ đi quỳ đến, chân cũng sắp tàn tật"
"Nhưng mà..."
"Được rồi, đừng nhưng là. Ngươi đi ra ngoài trước đi, bổn cung muốn nghỉ ngơi, mệt chết ta!" Bạch Tiểu Du đánh gãy lời khuyên can Hương Lăng định nói, trực tiếp sai nàng ra ngoài. Hương Lăng bất đắc dĩ nhìn chủ tử, cuối cùng đành phải ngoan ngõa đi ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.
Chờ Hương Lăng đi, Bạch Tiểu Du rất không có hình tượng ghé vào trên bàn, tay áo run run rẩy rẩy, dốc số 18 ngã xuống bàn.
Bị trút xuống bàn, côn trùng nhỏ không kịp phản ứng, lăn hai vòng mới dừng lại. Lắc lắc đầu, đứng lên cả giận nói với Bạch Tiểu Du: "Này, tại sao ngươi có thể dốc ta xuống mặt bàn, ngươi không thể nói trước một tiếng sao?"
"Chơi thật vui! Trong hoàng cung cũng chỉ đùa với ngươi, cái khác không phải là âm mưu đáng sợ cũng là người nhiều chuyện líu ríu không thì chính là bạch nhãn lang không nên nuôi dưỡng (Bạch nhãn lang: là một danh từ riêng chỉ loại vong ân bội nghĩa, tâm địa hung tàn.)... Cho nên cũng chỉ có thể chơi đùa ngươi"
Nghe vây, tiểu trùng lập tức phản bác: "Ta là số 18 ngôn tình 123, là tiểu tinh linh! Ta không phải món đồ chơi!!!"
Bách Tiểu Du liếc tiểu trùng một cái, lắc đầu: "Ta biết ngươi là tiểu tinh linh nhưng bộ dáng ngươi thiệt tình không giống tinh linh, song, cũng chẳng ra gì khi so sánh với giới côn trùng..."
Số 18 nhất thời trầm mặc không nói, hai cái râu rũ xuống, vẻ mặt tức giận bất bình, hai chân ở tại chỗ vẽ vòng tròn. Quá đáng, sao có thể dùng bề ngoài cười nhạo nó, ta nguyền rủa ngươi!
Thấy tiểu trùng thật sự có dấu hiệu tức giận, Bạch Tiểu Du vội trấn an: "Được rồi được rồi, không đùa ngươi, ta chỉ hơi nhàm chán mà thôi. Ta vừa nghĩ nghiêm túc một vấn đề thực hãm cha, ngươi giúp ta giải đáp một chút"
Tiểu trùng tràn đầy oán niệm như lúc trước nhưng nghe thấy Bạch Tiểu Du nói có vấn đề, vẫn không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía nàng: "Vấn đề gì?!"
"Ạch, chính là vấn đề ta thăng cấp, việc đó... Ta nhất định phải qua thị tẩm lấy lòng hoàng đế ngựa đực kia mới có thể thăng cấp sao? Thế chẳng phải rất cẩu huyết? Dựa vào cái gì mà ta phải vì thăng cấp mà hiến thân cho một nam nhân xa lạ?! Rất không có đạo lý!" Bạch Tiểu Du càng nghĩ càng kích động, thiếu chút nữa thì lật bàn.
Số 18 nghĩ rồi nói: "Ta không thể đoán trước, nhưng mà cũng có cách để ngươi không cần thị tẩm cũng có thể thăng cấp. Ngươi nói không muốn, ta cáo thể giúp cho ngươi"
"Oa! Thật vậy chăng? Không cần lên giường cùng hoàng đế cũng được! Ha ha! Thật tốt quá! Côn trùng, ta yêu ngươi chết mất!"
Bạch Tiểu Du vừa nghe liền lập tức hưng phấn đứng lên, nhất thời quên bản thân sợ côn trùng mềm, một tay ôm côn trùng vào trong ngực, còn hôn trên mặt nó một cái. Chờ hôn xong, Bạch Tiểu Du mới kịp phản ứng ----- sao nàng có thể ôm một con sâu trong ngực, lại còn hôn một cái!!!
Mà số 18 ở thời điểm bị hôn đã đông đá. Sau đó, đầu nhỏ màu trắng rất nhanh liền một mảnh đỏ rực, giống như đốm lửa.
Vốn nghĩ sẽ bỏ qua cho côn trùng nhưng thấy nó đỏ mặt, ánh mắt Bạch Tiểu Du trợn ra, trời ạ, côn trùng cũng có thể đỏ mặt! Nàng tò mò giơ sâu lên trước mặt cẩn thận quan sát, sau khi xác nhận bản thân không nhìn lầm, mới hô to: "A a a! Côn trùng, ngươi đỏ mặt! Không đúng, trọng yếu không phải là mặt đỏ mà là một con côn trùng có thể đỏ mặt?! Tại sao? Tại sao?"
"Ta chỉ là có bề ngoài giống côn trùng, không phải côn trùng!!! Hơn nữa, làm sao ngươi có thể đùa giỡn một tiểu tinh linh nội tâm thuần khiết như ta?"
Bạch Tiểu Du nghiêm mặt, nàng nghe được cái gì? Nó nói nàng đùa giỡn nó! Nàng có sao? Chẳng qua là nàng nhất thời kích động, hôn nó một chút mà thôi. Vậy cũng là đùa giỡn? Được rồi, nếu dựa theo lời nói, nàng hình như, đại khái là, quả thật đùa giỡn.... một con côn trùng....
"Ôi chao, ta chỉ là không cẩn thận mới hôn ngươi sao? Nếu không thích liền cho ngươi hôn lại? Đây!" Bạch Tiểu Du hất mặt, tiến đến trước mặt côn trùng.
Số 18 nhìn hai má Bạch Tiểu Du, trên mặt càng đỏ hơn, giãy khỏi tay Bạch Tiểu Du, bay ra xa mấy thước, hầm hừ nói: "Ai muốn hôn mặt ngươi. Hừ!"
"Ôi, ta nói sao ngươi khó chiều vậy. Hôm một cái kê là đùa giỡn, cho hôn lại thì không muốn, ngươi ngây thơ vậy sao? Ngươi không phải là tiểu tinh linh ngôn tình 123 sao? Vậy ngươi chắc hẳn đã mục nát từ trước (1)? "
Số 18 nổi giận, trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Du: "Hừ, ngươi mới mục nát!" Sau khi nói hết, nó liền bay tới chỗ ngủ buổi tối ---- khe ở đầu giường. Cho dù Bạch Tiểu Du giải thích, dỗ dành thế nào cũng vô dụng.
" Tiểu trùng, đừng nhỏ mọn như vậy chứ? Ta sai rồi, vĩnh viễn không hôn ngươi nữa, ta thề với trời đấy!" Bạch Tiểu Du nói với số 18 trong khe nhỏ, trịnh trọng giơ ba ngón tay thề.
" Ta là người không tin thần, không tin thề!" Số 18 đưa lưng về phái Bạch Tiểu Du, đỏ ửng trên mặt còn chưa biến mất, hai cái râu nhỏ càng không ngừng lay động.
" Vậy ta dùng nhân cách bản thân thề?!" Bạch Tiểu Du thử hỏi.
"Ngươi còn có nhân cách sao?" Trong khe nhỏ tiếp tục truyền đến thanh âm khinh thường của số 18.
Bạch Tiểu Du muốn điên! So với boss hoàng hậu nương nương, tiểu trùng này còn khó chiều hơn! Dưới tình huống bất đắc dĩ, Bạch Tiểu Du nhận thua, kỳ thật côn trùng cũng không dễ chọc...
" Côn trùng, chúng ta quen nhau cũng không dễ dàng. Ta không náo loạn nữa, bỏ qua cho nhau đi, chúng ta ở chung thật tốt, tiết mục yêu nhau lắm cắn nhau đau ta không thích hợp!"
"Phốc! Có thành ngữ như vậy sao?" Số 18 bên trong bị lời nói Bạch Tiểu Du kích thích, không nhịn được vọt ra, nội tâm xúc động phẫn nộ. Xuyên không lần này có chọn người chính xác không đấy? Loạn dùng thành ngữ như vậy cũng được? Yêu nhau lắm cắn nhau đau...! Cười ngất! Ta yêu ngươi à?
" Hì hì! Lạm dụng thành ngữ liền có thể bức ngươi ra ngoài? Ta xem ngươi ở bên trong kìm nén bao lâu!" Bạch Tiểu Du cười xấu xa. Số 18 ở bên cạnh nhìn, đổ mồ hôi lạnh liên tục, cuối cùng quyết định không để ý đến nữ nhân điên này nữa.
Bạch Tiểu Du thè lưỡi, mới vừa tính lừa côn trùng vài câu, chợt nghe thanh âm Hương Lăng vội vã nói.
"Nương nương, hoàng thượng sẽ loan giá đến điện Thủy Lộ, ngài nhanh chuẩn bị ra ngoài nghênh đón!"
Chú thích:
(1): Gốc 腐萌腐萌, Qt nó dịch ra là hủ manh hủ manh.
=]] ban đầu ta lên google nó cũng ra đại loại như thế. Lên google hình ảnh thì thấy mấy cái hình ảnh hơi bị….n.h.ạ.y c.ả.m thế nên …..
Từ lúc nàng thăng Mỹ nhân, đầu bếp ngự thiện phòng quả nhiên cho thức ăn tốt hơn, trước kia dù là bữa ăn chính cũng chỉ có cháo, dưa muối, hiện tại một bữa cơm sáng chính là một đống canh ngân nhĩ hạt sen. Ba bữa của một Mỹ nhân cũng đã rất tốt, nàng đã tưởng tượng nếu cấp độ cao hơn, thức ăn của phi tử còn có thể thế nào nữa.
Ăn xong, Bạch Tiểu Du liền vội hỏi Hương Lăng về "Dễ quỳ", quỷ mới biết lúc nào sẽ phải quỳ: "Hương Lăng, buổi sáng ta kêu ngươi làm vật kia, giờ thế nào?"
"Đã sớm làm xong. Ngài hiện tại cần sao?"
Nghe được đã hoàn thành, Bạch Tiểu Du lập tức hưng phấn nói: "Ừ, mau mang ta xem nào!"
"Dạ, Hương Lăng đi lấy" Hương Lăng vào trong phòng lấy, đưa cho Bạch Tiểu Du lại tò mò hỏi: "Nương nương, thứ này dùng để làm gì? Nhỏ như vậy, cũng không thể làm đệm..." Nàng chỉ biết là Bạch Tiểu Du hai cái đồ vật kì lạ, nhưng không biết nó dùng làm gì.
Bạch Tiểu Du cười cười cột hai khối vật nhỏ vào đầu gối, biểu diễn cho Hương Lăng xem: "Ha ha! Đồ vật này gọi là Dễ quỳ, là của Tiểu Yến
Tử... Nhầm, là bác Quỳnh Dao nghĩ ra, là cái bao nịt đầu gối chuyên môn đối phó vấn đề quỳ xuống trong cung! Thế nào? Thực tế không?!"
Hương Lăng tuy không biết bác Quỳnh Dao là ai nhưng vừa nghe xong lời Bạch Tiểu Du liền hoảng sợ, vội nói: "Nương nương, nếu có người biết ngài buộc thứ này ở chân sẽ bị giáng tội! Trong cung không cho mang loại đồ vật này đâu, phải thành thật mà quỳ, có thứ này là vi phạm cung quy !
Bạch Tiểu Du khinh thường cắt lời: "Ta cột vào tận cùng bên trong, bên ngoài còn có quần, váy che, ai thấy được? Chẳng lẽ tự nhiên có người cởi y phục ta xem bên trong có mang đồ cấm không? Ngươi đừng để ý quá, không có việc gì đâu. Không lẽ ngươi muốn chủ tử ngươi là ta mỗi ngày quỳ đi quỳ đến, chân cũng sắp tàn tật"
"Nhưng mà..."
"Được rồi, đừng nhưng là. Ngươi đi ra ngoài trước đi, bổn cung muốn nghỉ ngơi, mệt chết ta!" Bạch Tiểu Du đánh gãy lời khuyên can Hương Lăng định nói, trực tiếp sai nàng ra ngoài. Hương Lăng bất đắc dĩ nhìn chủ tử, cuối cùng đành phải ngoan ngõa đi ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.
Chờ Hương Lăng đi, Bạch Tiểu Du rất không có hình tượng ghé vào trên bàn, tay áo run run rẩy rẩy, dốc số 18 ngã xuống bàn.
Bị trút xuống bàn, côn trùng nhỏ không kịp phản ứng, lăn hai vòng mới dừng lại. Lắc lắc đầu, đứng lên cả giận nói với Bạch Tiểu Du: "Này, tại sao ngươi có thể dốc ta xuống mặt bàn, ngươi không thể nói trước một tiếng sao?"
"Chơi thật vui! Trong hoàng cung cũng chỉ đùa với ngươi, cái khác không phải là âm mưu đáng sợ cũng là người nhiều chuyện líu ríu không thì chính là bạch nhãn lang không nên nuôi dưỡng (Bạch nhãn lang: là một danh từ riêng chỉ loại vong ân bội nghĩa, tâm địa hung tàn.)... Cho nên cũng chỉ có thể chơi đùa ngươi"
Nghe vây, tiểu trùng lập tức phản bác: "Ta là số 18 ngôn tình 123, là tiểu tinh linh! Ta không phải món đồ chơi!!!"
Bách Tiểu Du liếc tiểu trùng một cái, lắc đầu: "Ta biết ngươi là tiểu tinh linh nhưng bộ dáng ngươi thiệt tình không giống tinh linh, song, cũng chẳng ra gì khi so sánh với giới côn trùng..."
Số 18 nhất thời trầm mặc không nói, hai cái râu rũ xuống, vẻ mặt tức giận bất bình, hai chân ở tại chỗ vẽ vòng tròn. Quá đáng, sao có thể dùng bề ngoài cười nhạo nó, ta nguyền rủa ngươi!
Thấy tiểu trùng thật sự có dấu hiệu tức giận, Bạch Tiểu Du vội trấn an: "Được rồi được rồi, không đùa ngươi, ta chỉ hơi nhàm chán mà thôi. Ta vừa nghĩ nghiêm túc một vấn đề thực hãm cha, ngươi giúp ta giải đáp một chút"
Tiểu trùng tràn đầy oán niệm như lúc trước nhưng nghe thấy Bạch Tiểu Du nói có vấn đề, vẫn không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía nàng: "Vấn đề gì?!"
"Ạch, chính là vấn đề ta thăng cấp, việc đó... Ta nhất định phải qua thị tẩm lấy lòng hoàng đế ngựa đực kia mới có thể thăng cấp sao? Thế chẳng phải rất cẩu huyết? Dựa vào cái gì mà ta phải vì thăng cấp mà hiến thân cho một nam nhân xa lạ?! Rất không có đạo lý!" Bạch Tiểu Du càng nghĩ càng kích động, thiếu chút nữa thì lật bàn.
Số 18 nghĩ rồi nói: "Ta không thể đoán trước, nhưng mà cũng có cách để ngươi không cần thị tẩm cũng có thể thăng cấp. Ngươi nói không muốn, ta cáo thể giúp cho ngươi"
"Oa! Thật vậy chăng? Không cần lên giường cùng hoàng đế cũng được! Ha ha! Thật tốt quá! Côn trùng, ta yêu ngươi chết mất!"
Bạch Tiểu Du vừa nghe liền lập tức hưng phấn đứng lên, nhất thời quên bản thân sợ côn trùng mềm, một tay ôm côn trùng vào trong ngực, còn hôn trên mặt nó một cái. Chờ hôn xong, Bạch Tiểu Du mới kịp phản ứng ----- sao nàng có thể ôm một con sâu trong ngực, lại còn hôn một cái!!!
Mà số 18 ở thời điểm bị hôn đã đông đá. Sau đó, đầu nhỏ màu trắng rất nhanh liền một mảnh đỏ rực, giống như đốm lửa.
Vốn nghĩ sẽ bỏ qua cho côn trùng nhưng thấy nó đỏ mặt, ánh mắt Bạch Tiểu Du trợn ra, trời ạ, côn trùng cũng có thể đỏ mặt! Nàng tò mò giơ sâu lên trước mặt cẩn thận quan sát, sau khi xác nhận bản thân không nhìn lầm, mới hô to: "A a a! Côn trùng, ngươi đỏ mặt! Không đúng, trọng yếu không phải là mặt đỏ mà là một con côn trùng có thể đỏ mặt?! Tại sao? Tại sao?"
"Ta chỉ là có bề ngoài giống côn trùng, không phải côn trùng!!! Hơn nữa, làm sao ngươi có thể đùa giỡn một tiểu tinh linh nội tâm thuần khiết như ta?"
Bạch Tiểu Du nghiêm mặt, nàng nghe được cái gì? Nó nói nàng đùa giỡn nó! Nàng có sao? Chẳng qua là nàng nhất thời kích động, hôn nó một chút mà thôi. Vậy cũng là đùa giỡn? Được rồi, nếu dựa theo lời nói, nàng hình như, đại khái là, quả thật đùa giỡn.... một con côn trùng....
"Ôi chao, ta chỉ là không cẩn thận mới hôn ngươi sao? Nếu không thích liền cho ngươi hôn lại? Đây!" Bạch Tiểu Du hất mặt, tiến đến trước mặt côn trùng.
Số 18 nhìn hai má Bạch Tiểu Du, trên mặt càng đỏ hơn, giãy khỏi tay Bạch Tiểu Du, bay ra xa mấy thước, hầm hừ nói: "Ai muốn hôn mặt ngươi. Hừ!"
"Ôi, ta nói sao ngươi khó chiều vậy. Hôm một cái kê là đùa giỡn, cho hôn lại thì không muốn, ngươi ngây thơ vậy sao? Ngươi không phải là tiểu tinh linh ngôn tình 123 sao? Vậy ngươi chắc hẳn đã mục nát từ trước (1)? "
Số 18 nổi giận, trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Du: "Hừ, ngươi mới mục nát!" Sau khi nói hết, nó liền bay tới chỗ ngủ buổi tối ---- khe ở đầu giường. Cho dù Bạch Tiểu Du giải thích, dỗ dành thế nào cũng vô dụng.
" Tiểu trùng, đừng nhỏ mọn như vậy chứ? Ta sai rồi, vĩnh viễn không hôn ngươi nữa, ta thề với trời đấy!" Bạch Tiểu Du nói với số 18 trong khe nhỏ, trịnh trọng giơ ba ngón tay thề.
" Ta là người không tin thần, không tin thề!" Số 18 đưa lưng về phái Bạch Tiểu Du, đỏ ửng trên mặt còn chưa biến mất, hai cái râu nhỏ càng không ngừng lay động.
" Vậy ta dùng nhân cách bản thân thề?!" Bạch Tiểu Du thử hỏi.
"Ngươi còn có nhân cách sao?" Trong khe nhỏ tiếp tục truyền đến thanh âm khinh thường của số 18.
Bạch Tiểu Du muốn điên! So với boss hoàng hậu nương nương, tiểu trùng này còn khó chiều hơn! Dưới tình huống bất đắc dĩ, Bạch Tiểu Du nhận thua, kỳ thật côn trùng cũng không dễ chọc...
" Côn trùng, chúng ta quen nhau cũng không dễ dàng. Ta không náo loạn nữa, bỏ qua cho nhau đi, chúng ta ở chung thật tốt, tiết mục yêu nhau lắm cắn nhau đau ta không thích hợp!"
"Phốc! Có thành ngữ như vậy sao?" Số 18 bên trong bị lời nói Bạch Tiểu Du kích thích, không nhịn được vọt ra, nội tâm xúc động phẫn nộ. Xuyên không lần này có chọn người chính xác không đấy? Loạn dùng thành ngữ như vậy cũng được? Yêu nhau lắm cắn nhau đau...! Cười ngất! Ta yêu ngươi à?
" Hì hì! Lạm dụng thành ngữ liền có thể bức ngươi ra ngoài? Ta xem ngươi ở bên trong kìm nén bao lâu!" Bạch Tiểu Du cười xấu xa. Số 18 ở bên cạnh nhìn, đổ mồ hôi lạnh liên tục, cuối cùng quyết định không để ý đến nữ nhân điên này nữa.
Bạch Tiểu Du thè lưỡi, mới vừa tính lừa côn trùng vài câu, chợt nghe thanh âm Hương Lăng vội vã nói.
"Nương nương, hoàng thượng sẽ loan giá đến điện Thủy Lộ, ngài nhanh chuẩn bị ra ngoài nghênh đón!"
Chú thích:
(1): Gốc 腐萌腐萌, Qt nó dịch ra là hủ manh hủ manh.
=]] ban đầu ta lên google nó cũng ra đại loại như thế. Lên google hình ảnh thì thấy mấy cái hình ảnh hơi bị….n.h.ạ.y c.ả.m thế nên …..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook