Thời gian trôi thật nhanh, thoắt cái đã đến ngày đi học trở lại báo hiệu các cuộc chơi phải chấm dứt tại đây. Mạc Nhu Nhi và Băng Ly đnag ngồi trong quán coffe than ngắn than dài, than trời than đất,than thần linh thổ địa, mà chủ yếu tất cả đều tập chung vào một vấn đề “ Ko muốn tới trường”

“ Mai là phải đi học rồi, thật là chán” Băng Ly một tay dữ cốc băng tuyết, tay còn lại cầm ống hút quẫy quẫy.

“ Huhu, mình cũng ko muốn đi” Mạc Nhu Nhi cũng gật đầu tán thành ý của bạn

“ Biết sao được, cả nhà cậu chỉ có một người con gái,đương nhiên cậu phải học thật giỏi rồi về quản lý công việc cho cha rồi” Băng Ly nhìn Mạc Nhu Nhi, đôi mắt hiện lên sự động viên

“ Nhưng mình vốn dĩ ko hề thích quản lí a “

Băng Ly hiểu rõ ý tứ trong câu nói của nàng nhưng vẫn cố tình chêu chọc

“ Vậy liền lên làm giám đốc”

“ Mình cũng ko hề thích cái chức giám độc đó “

“ Vậy bảo cha cậu cho lên làm chủ tich”

“ Mình lại càng ko muốn ấy “

“ Thôi thôi, ko đùa cậu nữa”

“A, còn cậu thì sao? anh trai của cậu đi du học về chưa” Mạc Nhu Nhi bỗng dưng nhớ tới Băng Tư. Kể từ khi anh đi du học cách đây 4 năm thì học đã ko còn liên lạc. Hồi còn nhỏ, bởi chơi thân với Băng Ly, mà Băng Tư thì luôn đi bên cạnh bảo vệ cô ấy nên nàng cùng dần dần trở nên thân thiết với anh hơn, sau đó bọn họ đã thành bộ tam, đi chơi đâu cũng có nhau. Nghĩ đến quãng thời gian đó thật hạnh phúc

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương