Nuôi Dưỡng Nhân Vật Phản Diện
-
Chương 109
Editor + Beta: Shmily
- --------------------------
Tiệm trà sữa ngoài trường học vô cùng đông khách, Tiễn Ý Ý với Diêu Nhất Nam tìm một quán cafe cách trường học 300 mét ngồi xuống. Cuộc đối thoại tiếp theo đây của hắn với Tiễn Ý Ý có chút riêng tư cho nên Diêu Nhất Nam trực tiếp bỏ tiền bao cả tiệm, nhân viên cửa hàng lập tức ra ngoài treo biển đóng cửa, kéo lại cửa kính, mang lên cho hai người hai cốc nước đá cùng cafe xong liền lặng lẽ rời đi.
Thời tiết tháng 10 đã có hơi se se lạnh, Tiễn Ý Ý vẫn còn cần dùng đá đến để hạ hỏa.
Không chỉ mình cô mà cả Diêu Nhất Nam cũng vậy.
Uống hết một ly nước đá xong, Diêu Nhất Nam nện cống thủy tinh xuống mặt bàn, ánh mắt hắn khiến cho người khác có cảm giác khó chịu, đối với Tiễn Ý Ý lại lộ ra một nụ cười càng làm cho người khác khó chịu hơn.
"Nói đi."
Tiễn Ý Ý buông cốc nước xuống, thản nhiên nói: "Chẳng lẽ không phải cậu mới là người nên nói sao?"
"Tôi có cái gì để nói đây." Diêu Nhất Nam rũ con mắt, "Là cậu tìm tới tôi. Tiễn tiểu thư, cậu rốt cuộc muốn làm cái gì tôi cũng không biết được. Tiễn tiểu thư nói đi, rốt cuộc là cậu muốn vì tên kia biện hộ cái gì nữa."
Tiễn Ý Ý cười lạnh: "Cậu không biết là sắc mặt hiện tại của cậu khiến người khác ghê tởm muốn ỏi hả?"
"Cũng giống như lúc tôi nhìn thấy hắn ta thôi." Diêu Nhất Nam lười biếng nói, "Chúc mừng ngài, ngài đã hiểu được tâm trạng của tôi rồi đấy."
Tiễn Ý Ý rốt cuộc cũng giận.
Nếu như nói ngay từ đầu người của Diêu gia tới nơi này làm cho cô đề phòng cảnh giác thì những lời mà Diêu Nhất Nam vừa nói đã khiến cô tức giận khi có cảm giác bị mạo phạm.
"Nếu cậu đã biết chân tướng thì hẳn là biết nên ghê tởm ai mới phải chứ."
"Thật xin lỗi, tôi cũng không biết chân tướng gì đâu, về phần ai đáng ghê tởm thì tự biết lấy mình thôi."
"Nói như vậy thì cậu quá thảm nhỉ, người ghê tởm nhất trong chuyện này hẳn phải là người cha kia của hai chị em cậu, là người chứng kiến cậu lớn lên từng ngày ấy."
Tiễn Ý Ý thản nhiên phản kích.
Diêu Nhất Nam cắn chặt môi dưới.
Hắn biết, hắn đương nhiên biết chân tướng chuyện này là như thế nào.
Có lẽ chân tướng của nó ghê tởm tới nỗi hắn không thể chịu nổi khi nhìn thẳng.
Nhưng thế thì đã sai, hiện tại hắn trừ việc ghê tởm Lương Quyết Thành ra, còn có biện pháp nào khác chứ?
Mặt khác, chính là người cha kia của hắn.
Từ nhỏ hắn liền biết, ông ta đối với hắn là người tốt nhất.
Nếu không tính tới loại cừu hận này, Diêu Nhất Nam biết rất rõ mình sẽ làm gì.
Mẹ hắn vô tội, chuyện này không thể để bà ấy liên lụy vào, hoặc là nói hắn không thể để cho bà ấy biết.
Như vậy thì hắn tuyệt đối không thể thể hiện ra là mình chán ghét người cha kia, chỉ cần hắn có một chút cảm xúc không đúng, mẹ hắn chắc chắn sẽ nhìn ra.
Đến khi đó thì cái nhà này...
Tan vỡ.
"Cậu không phải là chỉ tới để nói cái này chứ. Tiễn tiểu thư, cậu không thấy là nói mấy lời này rất lãng phí thời gian sao?" Diêu Nhất Nam nói, "Để tôi nghĩ xem, cậu đang suy nghĩ cách nào để biện hộ cho tên gia hỏa ghê tởm kia đây?"
"Biện hộ?" Tiễn Ý Ý cười nhạo, "Sợ là cậu bị dọa cho ngu luôn rồi, chuyện này Lương Quyết Thành chẳng có một chút vấn đề gì cả, tôi cũng chẳng cần vì anh ấy biện hộ làm gì. Tôi tới tìm cậu là để thương lượng với cậu một chuyện mà thôi."
"Diêu Nhất Nam, cậu hẳn là biết rõ trong nhà cậu có bao nhiêu tài sản, là một đứa con trai được sủng ái trong nhà, cậu sẽ được chia bao nhiêu gia sản, trong lòng tự rõ. Nếu như người cha kia của cậu muốn để Lương Quyết Thành quay về Diêu gia, như vậy thì vì bạn trai của tôi, tôi sẽ không tiếc bất cứ giá nào giúp anh ấy cướp được Diêu gia. Mà cậu, hoặc là nói chị gái cậu ở trước mặt tôi đều không thể lấy được một đồng nào."
"Diêu Nhất Nam, cậu sẵn sàng để về sau vẫn phải cong lưng thuần phục dưới chân Lương Quyết Thành chưa?"
Diêu Nhất Nam nhìn chằm chằm Tiễn Ý Ý.
"Cậu đúng là ác liệt thật. Tiễn Ý Ý, đây là lần đầu tiên tôi thấy rõ ràng con người thật của cậu, khó trách cậu sẽ coi trọng Lương Quyết Thành, cả hai người đều dơ bẩn y như nhau."
Tiễn Ý Ý thản nhiên nói: "Tôi không phải người cùng đường với cậu, nói như vậy thì tôi cứ xem như đây là một lời khen đi, cảm ơn."
Diêu Nhất Nam thiếu chút nữa hít thở không thông, Tiễn Ý Ý lại trực tiếp phớt lờ những lời này, một câu cũng không thương lược, chỉ cho hắn một lựa chọn cuối cùng.
Để Lương Quyết Thành trở về Diêu gia? Đừng đùa!
Hắn bị ghê tởm ở trong trường còn chưa đủ hay sao?
Từ một góc độ nào đó mà nói, mục đích của Diêu Nhất nam và Tiễn Ý Ý đều là không muốn Lương Quyết Thành với Diêu gia có quan hệ.
Thế nhưng...
Cha, chị gái...
Ý tứ của bọn họ lúc đó rất rõ ràng là phải mang Lương Quyết Thành về Diêu gia cho bằng được. Sau khi để anh vào Diêu gia rồi sẽ có thể dễ dàng leo lên Tiễn gia.
Diêu Nhất Nam hiểu, nhưng cũng là bởi vì hắn hiểu cho nên lại càng ghê tởm.
Không thể đánh động từ cha Diêu, cũng không thể đánh động từ chị hắn, như vậy cũng chỉ có thể ra tay từ Lương Quyết Thành.
Hoặc là còn thêm cả Tiễn Ý Ý nữa.
"Thoạt nhìn thì cậu giống như không bằng lòng, thế nhưng đáng tiếc quá Tiễn tiểu thư, cậu họ Tiễn, cùng với người của Diêu gia hay người của Lương gia không có bất cứ quan hệ nào cả."
"Chỉ cần Lương Quyết Thành đáp ứng, như vậy thì hắn chính là anh em của tôi, tôi sẽ vô cùng cao hứng tiếp nhận hắn vào nhà. Chung quy lại thì quá khứ của hắn sống cũng quá thảm, thảm đến mức phải bán thân nữa còn gì."
Bán... Thân.
Thiếu chút nữa là cô đã xắn tay áo lên đánh nhau với Diêu Nhất Nam.
Hắn dám nói mấy thứ này! Đó là lời mà con người có thể nói ra sao!
Quan hệ tiền tài đơn thuần cứ thế bị hắn vấy bẩn như vậy, Diêu Nhất Nam tên điên này có biết xấu hổ hay không!
"Diêu Nhất Nam, nếu cậu quả thật nghĩ như vậy thì sẽ không có thái độ như thế này." Tiễn Ý Ý thản nhiên nói, "Chừng nào cậu xác định được ý nghĩ của mình thì chúng ta sẽ bàn lại."
Tiễn Ý Ý đứng dậy.
Hiện tại đã từ chỗ Diêu Nhất Nam lấy được một nguồn tình báo, như vậy thì trước mắt cứ chờ đã, tình huống của Diêu gia không phải có thể mở miệng nói ra dễ dàng như vậy được.
Chỉ cần còn có thời gian, cô có thể làm được rất nhiều chuyện.
Tên Diêu Nhất Nam này, cái khác không nói tới, hắn đối với Lương Quyết Thành vẫn luôn không ưa thích gì, không có khả năng sẽ chấp nhận anh làm một người anh em của hắn.
Cứ cho là hắn sẽ bị hai người kia tẩy nảo, cô cũng sẽ không chấp nhận.
Diêu gia toàn những loại người như thế nào chứ? Nói là sài lang hổ báo cũng không quá, nhưng người này mà trở thành người nhà của Lương Quyết Thành, thôi bỏ đi, Tiễn Ý Ý chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp đem mấy người này tới phòng VIP của bệnh viện tâm thần sống chung thân miễn phí ở đó cả đời luôn.
Hơn nữa Lương Quyết Thành cũng sẽ không nhận Diêu gia, bởi vậy chuyện phát sinh cũng rất nhiều, mấy người kia của Diêu gia, hoặc là nói Diêu Viễn hẳn là sẽ không từ thủ đoạn để đạt được mục đích. Ai cũng không biết ông ta sẽ làm gì, thế cho nên Tiễn Ý Ý muốn có một phương án dự phòng.
Diêu Viễn đã biết tới chuyện này, khẳng định sẽ tìm tới Lương Quyết Thành, sớm muộn gì anh cũng biết cha mình là ai.
Anh là một người kiêu ngạo như vậy, sao có thể tiếp thu loại chuyện này.
Diêu Nhất Nam đã bị chọc thủng tuyến phòng ngự cuối cùng, người còn lại, chính là vị kia của Diêu gia.
Tuy biết rằng bà ấy vô tội, thế nhưng Diêu phu nhân không hẳn là không biết về nhưng hành vi kia của Diêu Viễn.
Trong nguyên tác, thời điểm Diêu gia bức bách Lương Quyết Thành, mang Lương Nguyệt Ninh đi cũng có một phần của Diêu phu nhân.
Một khi đã như vậy thì đều không phải người tốt làm gì, cũng không cần cố kỵ.
Tiễn Ý Ý tra được số điện thoại của Diêu phu nhân, lưu vào trong danh bạ.
Nếu Diêu Nhất Nam có thể nghĩ thông thì hắn sẽ biết Tiễn Ý Ý sẽ không dừng tay.
Chỉ cần bọn họ hợp tác, đem chuyện này đè xuống mức thấp nhất, như vậy thì Diêu phu nhân, mẹ của hắn chắc chắn sẽ không bị quấy rầy.
Ba ngày trôi qua nhanh chóng.
Diêu Nhất Nam không tới trường học.
Tiễn Ý Ý vẫn tìm người nhìn chằm chằm Diêu gia, hiện tại trên cơ bản toàn bộ Diêu gia đã rối loạn.
Diêu Viễn muốn để Diêu Nhất Nam cầm tới tóc của Lương Quyết Thành, đem người dụ dỗ ra cho bọn hắn gặp mặt, thế nhưng Diêu Nhất Nam mấy ngày nay như phát điên, Diêu Viễn lại không có biện pháp mặc kệ đứa con riêng kia, chậm trễ một thời gian như vậy, ngược lại là cho Tiễn Ý Ý thêm thời gian.
Bất kể là cố ý hay vô tình, Diêu Nhất Nam xác thực là đã giúp Tiễn Ý Ý một việc lớn.
Cô dùng ba ngày này tìm không ít phiền phức cho Diêu gia.
Muốn tìm việc phiền toái cho Diêu gia không phải cô cứ mở mồm là có chuyện được, cho nên liền về nhà tìm viện binh.
Tiễn Ý Ý biết, thân thế của Lương Quyết Thành có thể gạt được anh thế nhưng sẽ không thể gạt được ông nội. Mà chuyện này muốn nhận được sự trợ giúp từ ông nội thì phải nói cho ông biết đã phát sinh chuyện gì.
Ai biết là ông nội một chút kinh ngạc cũng không có, giống như là đã sớm biết rồi.
Chờ đã, Tiễn Ý Ý bỗng nhiên nghĩ tới lần trước mang Lương Quyết Thành tới gặp ông, hình như ông đang xem tạp chí tài chính – kinh tế, mà người ở trên trang bìa là... Diêu Viễn.
Lúc này cô mới nhận ra, thì ra ông nội đã sớm biết thân phận của Lương Quyết Thành.
Như vậy thì về phương diện này cũng không cần nhiều lời nữa, Tiễn Ý Ý chỉ nói ý tưởng của mình, Lương Quyết Thành tuyệt đối không thể trở về Diêu gia.
Diêu gia chứa những thành phần như thế nào, đều không phải thứ đồ gì tốt, tuyệt đối không thể để anh dính tới những người này.
Còn có Diêu Viễn, nói trắng ra chính là lợi dụng Lương Quyết Thành, lợi dụng Lương Nguyệt Ninh.
Muốn nhận hai anh em nhà họ về để rồi Ninh Ninh sẽ bị lão già đó xem như một món đồ đi tặng cho người khác sao?
Đừng có mơ.
"Đây là ý của cháu, thế nhưng cháu đã hỏi qua tiểu Lương chưa?"
"Không cần hỏi đâu ạ, cháu biết anh ấy nghĩ thế nào mà." Tiễn Ý Ý đối với ông nội nghiêm túc nói, "Anh ấy không muốn dính tới người của Diêu gia, sự tồn tại của bọn họ đã làm cho người khác ghê tởm rồi."
Ông nội nói: "Ý Ý, chuyện này ông có thể giúp cháu, ông cũng không quen nhìn thấy bọn họ. Thế nhưng cháu phải nhớ kỹ, không phải chuyện gì cháu cũng có thể gánh vác giúp nó, luôn có một vài chuyện cháu nên để thằng bé tự quyết định."
"Cháu chỉ là bạn gái của hắn, cứ cho như cháu là vợ hắn đi chăng nữa thì cũng không có quyền quyết định."
Ông nội chậm rãi nói.
Tiễn Ý Ý ngẩn người, phát hiện ra mình sai rồi.
Ngay từ ban đầu cô đã biết diễn biến của tất cả mọi chuyện, đương nhiên là sẽ cảm thấy Lương Quyết Thành nhất định sẽ cự tuyệt Diêu gia, như vậy thì cô luôn muốn giúp anh đem cái gánh nặng Diêu gia này loại bỏ.
Nhưng cô lại quên mất, đây là những chuyện mà Lương Quyết Thành ắt sẽ phải trải qua trong cuộc đời này.
Cô thật sự có thể gạt anh, thay anh quyết định được sao?
Không thể.
Vô luận là bọn họ có quan hệ như thế nào, chuyện đại sự của hắn, không ai có quyền quyết định cả.
"Cháu biết rồi, cháu xin lỗi ông, cháu... đã quá tự mãn."
Tiễn Ý Ý từ trạng thái chiến đấu hùng hồn lập tức biến thành cái muôi ỉu xìu.
Ông nội Tiễn nghe thấy thế, gật gật đầu: "Cháu tỉnh ngộ cũng xem như nhanh đấy. Ý Ý, ông nội chỉ nhắc cháu một câu, có một số việc không phải cứ tránh là có thể tránh mãi được. Không phải cứ chuyện gì mình không thích thì sẽ luôn trốn tránh."
Tiễn Ý Ý cắn môi.
Chuyện này xác thực là rất lớn, đối với Lương Quyết Thành có ảnh hưởng rất lớn, nếu đặt cô vào hoàn cảnh của anh, nhất định sẽ không muốn đối mặt với chuyện này.
Nhưng...
Không thể.
"... Cháu biết rồi ạ. Diêu gia bên kia nhờ ông, cháu về nhà đây."
Ông nội nở nụ cười: "Tiểu nha đầu, nhà của cháu không phải là nơi này sao?"
Tiễn Ý Ý le lưỡi, cùng ông nội nói chuyện phiếm đến tận tối, Lưu thúc mới đưa cô về nhà.
Thời gian mấy tiếng này, Tiễn Ý Ý đã đem những tư liệu cần thiết soạn ra, để hết vào một túi hồ sơ.
Đèn trong nhà vẫn còn sáng.
Tiễn Ý Ý đẩy cửa ra, Lương Quyết Thành mặc một chiếc áo T-shirt mỏng manh nằm ngủ trên ghế salon.
Điều khiển TV nằm trong tay anh đã sắp rơi xuống thảm đến nơi rồi.
Tiễn Ý Ý do dự một hồi, tay chân rón rén để không đánh thức anh, ở trên gương mặt đẹp trai kia hôn một cái, đặt túi hồ sơ ở trong ngực Lương Quyết Thành.
Tắt hết đèn đi, sau đó Tiễn Ý Ý lại rón rén cẩn thận quay về phòng.
"Cạch" một tiếng đóng cửa lại.
Trong bóng đêm, Lương Quyết Thành nằm trên ghế salon mở mắt ra.
Anh ấn sáng màn hình di động.
Nhìn thấy túi hồ sơ ở trong lòng, đáy mắt Lương Quyết Thành có chút thâm ý.
Anh mở những tư liệu kia ra, lật qua một lần, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, lại giả bộ nhét trở về.
Bộ dáng tiểu cô nương nhà anh đứng trước mặt bảo vệ anh, thật đáng yêu.
Ừm, chuyện này không giấu anh, cũng thật đáng yêu.
Anh lật người ở trên sofa.
Hiện tại chính là, một nhà Diêu gia khiến cho người ta phản cảm kia.
Hừ, dám làm cho tiểu cô nương nhà anh không vui à.
- ------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Xuỵt, cái gì cũng không biết nha!
- --------------------------
Tiệm trà sữa ngoài trường học vô cùng đông khách, Tiễn Ý Ý với Diêu Nhất Nam tìm một quán cafe cách trường học 300 mét ngồi xuống. Cuộc đối thoại tiếp theo đây của hắn với Tiễn Ý Ý có chút riêng tư cho nên Diêu Nhất Nam trực tiếp bỏ tiền bao cả tiệm, nhân viên cửa hàng lập tức ra ngoài treo biển đóng cửa, kéo lại cửa kính, mang lên cho hai người hai cốc nước đá cùng cafe xong liền lặng lẽ rời đi.
Thời tiết tháng 10 đã có hơi se se lạnh, Tiễn Ý Ý vẫn còn cần dùng đá đến để hạ hỏa.
Không chỉ mình cô mà cả Diêu Nhất Nam cũng vậy.
Uống hết một ly nước đá xong, Diêu Nhất Nam nện cống thủy tinh xuống mặt bàn, ánh mắt hắn khiến cho người khác có cảm giác khó chịu, đối với Tiễn Ý Ý lại lộ ra một nụ cười càng làm cho người khác khó chịu hơn.
"Nói đi."
Tiễn Ý Ý buông cốc nước xuống, thản nhiên nói: "Chẳng lẽ không phải cậu mới là người nên nói sao?"
"Tôi có cái gì để nói đây." Diêu Nhất Nam rũ con mắt, "Là cậu tìm tới tôi. Tiễn tiểu thư, cậu rốt cuộc muốn làm cái gì tôi cũng không biết được. Tiễn tiểu thư nói đi, rốt cuộc là cậu muốn vì tên kia biện hộ cái gì nữa."
Tiễn Ý Ý cười lạnh: "Cậu không biết là sắc mặt hiện tại của cậu khiến người khác ghê tởm muốn ỏi hả?"
"Cũng giống như lúc tôi nhìn thấy hắn ta thôi." Diêu Nhất Nam lười biếng nói, "Chúc mừng ngài, ngài đã hiểu được tâm trạng của tôi rồi đấy."
Tiễn Ý Ý rốt cuộc cũng giận.
Nếu như nói ngay từ đầu người của Diêu gia tới nơi này làm cho cô đề phòng cảnh giác thì những lời mà Diêu Nhất Nam vừa nói đã khiến cô tức giận khi có cảm giác bị mạo phạm.
"Nếu cậu đã biết chân tướng thì hẳn là biết nên ghê tởm ai mới phải chứ."
"Thật xin lỗi, tôi cũng không biết chân tướng gì đâu, về phần ai đáng ghê tởm thì tự biết lấy mình thôi."
"Nói như vậy thì cậu quá thảm nhỉ, người ghê tởm nhất trong chuyện này hẳn phải là người cha kia của hai chị em cậu, là người chứng kiến cậu lớn lên từng ngày ấy."
Tiễn Ý Ý thản nhiên phản kích.
Diêu Nhất Nam cắn chặt môi dưới.
Hắn biết, hắn đương nhiên biết chân tướng chuyện này là như thế nào.
Có lẽ chân tướng của nó ghê tởm tới nỗi hắn không thể chịu nổi khi nhìn thẳng.
Nhưng thế thì đã sai, hiện tại hắn trừ việc ghê tởm Lương Quyết Thành ra, còn có biện pháp nào khác chứ?
Mặt khác, chính là người cha kia của hắn.
Từ nhỏ hắn liền biết, ông ta đối với hắn là người tốt nhất.
Nếu không tính tới loại cừu hận này, Diêu Nhất Nam biết rất rõ mình sẽ làm gì.
Mẹ hắn vô tội, chuyện này không thể để bà ấy liên lụy vào, hoặc là nói hắn không thể để cho bà ấy biết.
Như vậy thì hắn tuyệt đối không thể thể hiện ra là mình chán ghét người cha kia, chỉ cần hắn có một chút cảm xúc không đúng, mẹ hắn chắc chắn sẽ nhìn ra.
Đến khi đó thì cái nhà này...
Tan vỡ.
"Cậu không phải là chỉ tới để nói cái này chứ. Tiễn tiểu thư, cậu không thấy là nói mấy lời này rất lãng phí thời gian sao?" Diêu Nhất Nam nói, "Để tôi nghĩ xem, cậu đang suy nghĩ cách nào để biện hộ cho tên gia hỏa ghê tởm kia đây?"
"Biện hộ?" Tiễn Ý Ý cười nhạo, "Sợ là cậu bị dọa cho ngu luôn rồi, chuyện này Lương Quyết Thành chẳng có một chút vấn đề gì cả, tôi cũng chẳng cần vì anh ấy biện hộ làm gì. Tôi tới tìm cậu là để thương lượng với cậu một chuyện mà thôi."
"Diêu Nhất Nam, cậu hẳn là biết rõ trong nhà cậu có bao nhiêu tài sản, là một đứa con trai được sủng ái trong nhà, cậu sẽ được chia bao nhiêu gia sản, trong lòng tự rõ. Nếu như người cha kia của cậu muốn để Lương Quyết Thành quay về Diêu gia, như vậy thì vì bạn trai của tôi, tôi sẽ không tiếc bất cứ giá nào giúp anh ấy cướp được Diêu gia. Mà cậu, hoặc là nói chị gái cậu ở trước mặt tôi đều không thể lấy được một đồng nào."
"Diêu Nhất Nam, cậu sẵn sàng để về sau vẫn phải cong lưng thuần phục dưới chân Lương Quyết Thành chưa?"
Diêu Nhất Nam nhìn chằm chằm Tiễn Ý Ý.
"Cậu đúng là ác liệt thật. Tiễn Ý Ý, đây là lần đầu tiên tôi thấy rõ ràng con người thật của cậu, khó trách cậu sẽ coi trọng Lương Quyết Thành, cả hai người đều dơ bẩn y như nhau."
Tiễn Ý Ý thản nhiên nói: "Tôi không phải người cùng đường với cậu, nói như vậy thì tôi cứ xem như đây là một lời khen đi, cảm ơn."
Diêu Nhất Nam thiếu chút nữa hít thở không thông, Tiễn Ý Ý lại trực tiếp phớt lờ những lời này, một câu cũng không thương lược, chỉ cho hắn một lựa chọn cuối cùng.
Để Lương Quyết Thành trở về Diêu gia? Đừng đùa!
Hắn bị ghê tởm ở trong trường còn chưa đủ hay sao?
Từ một góc độ nào đó mà nói, mục đích của Diêu Nhất nam và Tiễn Ý Ý đều là không muốn Lương Quyết Thành với Diêu gia có quan hệ.
Thế nhưng...
Cha, chị gái...
Ý tứ của bọn họ lúc đó rất rõ ràng là phải mang Lương Quyết Thành về Diêu gia cho bằng được. Sau khi để anh vào Diêu gia rồi sẽ có thể dễ dàng leo lên Tiễn gia.
Diêu Nhất Nam hiểu, nhưng cũng là bởi vì hắn hiểu cho nên lại càng ghê tởm.
Không thể đánh động từ cha Diêu, cũng không thể đánh động từ chị hắn, như vậy cũng chỉ có thể ra tay từ Lương Quyết Thành.
Hoặc là còn thêm cả Tiễn Ý Ý nữa.
"Thoạt nhìn thì cậu giống như không bằng lòng, thế nhưng đáng tiếc quá Tiễn tiểu thư, cậu họ Tiễn, cùng với người của Diêu gia hay người của Lương gia không có bất cứ quan hệ nào cả."
"Chỉ cần Lương Quyết Thành đáp ứng, như vậy thì hắn chính là anh em của tôi, tôi sẽ vô cùng cao hứng tiếp nhận hắn vào nhà. Chung quy lại thì quá khứ của hắn sống cũng quá thảm, thảm đến mức phải bán thân nữa còn gì."
Bán... Thân.
Thiếu chút nữa là cô đã xắn tay áo lên đánh nhau với Diêu Nhất Nam.
Hắn dám nói mấy thứ này! Đó là lời mà con người có thể nói ra sao!
Quan hệ tiền tài đơn thuần cứ thế bị hắn vấy bẩn như vậy, Diêu Nhất Nam tên điên này có biết xấu hổ hay không!
"Diêu Nhất Nam, nếu cậu quả thật nghĩ như vậy thì sẽ không có thái độ như thế này." Tiễn Ý Ý thản nhiên nói, "Chừng nào cậu xác định được ý nghĩ của mình thì chúng ta sẽ bàn lại."
Tiễn Ý Ý đứng dậy.
Hiện tại đã từ chỗ Diêu Nhất Nam lấy được một nguồn tình báo, như vậy thì trước mắt cứ chờ đã, tình huống của Diêu gia không phải có thể mở miệng nói ra dễ dàng như vậy được.
Chỉ cần còn có thời gian, cô có thể làm được rất nhiều chuyện.
Tên Diêu Nhất Nam này, cái khác không nói tới, hắn đối với Lương Quyết Thành vẫn luôn không ưa thích gì, không có khả năng sẽ chấp nhận anh làm một người anh em của hắn.
Cứ cho là hắn sẽ bị hai người kia tẩy nảo, cô cũng sẽ không chấp nhận.
Diêu gia toàn những loại người như thế nào chứ? Nói là sài lang hổ báo cũng không quá, nhưng người này mà trở thành người nhà của Lương Quyết Thành, thôi bỏ đi, Tiễn Ý Ý chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp đem mấy người này tới phòng VIP của bệnh viện tâm thần sống chung thân miễn phí ở đó cả đời luôn.
Hơn nữa Lương Quyết Thành cũng sẽ không nhận Diêu gia, bởi vậy chuyện phát sinh cũng rất nhiều, mấy người kia của Diêu gia, hoặc là nói Diêu Viễn hẳn là sẽ không từ thủ đoạn để đạt được mục đích. Ai cũng không biết ông ta sẽ làm gì, thế cho nên Tiễn Ý Ý muốn có một phương án dự phòng.
Diêu Viễn đã biết tới chuyện này, khẳng định sẽ tìm tới Lương Quyết Thành, sớm muộn gì anh cũng biết cha mình là ai.
Anh là một người kiêu ngạo như vậy, sao có thể tiếp thu loại chuyện này.
Diêu Nhất Nam đã bị chọc thủng tuyến phòng ngự cuối cùng, người còn lại, chính là vị kia của Diêu gia.
Tuy biết rằng bà ấy vô tội, thế nhưng Diêu phu nhân không hẳn là không biết về nhưng hành vi kia của Diêu Viễn.
Trong nguyên tác, thời điểm Diêu gia bức bách Lương Quyết Thành, mang Lương Nguyệt Ninh đi cũng có một phần của Diêu phu nhân.
Một khi đã như vậy thì đều không phải người tốt làm gì, cũng không cần cố kỵ.
Tiễn Ý Ý tra được số điện thoại của Diêu phu nhân, lưu vào trong danh bạ.
Nếu Diêu Nhất Nam có thể nghĩ thông thì hắn sẽ biết Tiễn Ý Ý sẽ không dừng tay.
Chỉ cần bọn họ hợp tác, đem chuyện này đè xuống mức thấp nhất, như vậy thì Diêu phu nhân, mẹ của hắn chắc chắn sẽ không bị quấy rầy.
Ba ngày trôi qua nhanh chóng.
Diêu Nhất Nam không tới trường học.
Tiễn Ý Ý vẫn tìm người nhìn chằm chằm Diêu gia, hiện tại trên cơ bản toàn bộ Diêu gia đã rối loạn.
Diêu Viễn muốn để Diêu Nhất Nam cầm tới tóc của Lương Quyết Thành, đem người dụ dỗ ra cho bọn hắn gặp mặt, thế nhưng Diêu Nhất Nam mấy ngày nay như phát điên, Diêu Viễn lại không có biện pháp mặc kệ đứa con riêng kia, chậm trễ một thời gian như vậy, ngược lại là cho Tiễn Ý Ý thêm thời gian.
Bất kể là cố ý hay vô tình, Diêu Nhất Nam xác thực là đã giúp Tiễn Ý Ý một việc lớn.
Cô dùng ba ngày này tìm không ít phiền phức cho Diêu gia.
Muốn tìm việc phiền toái cho Diêu gia không phải cô cứ mở mồm là có chuyện được, cho nên liền về nhà tìm viện binh.
Tiễn Ý Ý biết, thân thế của Lương Quyết Thành có thể gạt được anh thế nhưng sẽ không thể gạt được ông nội. Mà chuyện này muốn nhận được sự trợ giúp từ ông nội thì phải nói cho ông biết đã phát sinh chuyện gì.
Ai biết là ông nội một chút kinh ngạc cũng không có, giống như là đã sớm biết rồi.
Chờ đã, Tiễn Ý Ý bỗng nhiên nghĩ tới lần trước mang Lương Quyết Thành tới gặp ông, hình như ông đang xem tạp chí tài chính – kinh tế, mà người ở trên trang bìa là... Diêu Viễn.
Lúc này cô mới nhận ra, thì ra ông nội đã sớm biết thân phận của Lương Quyết Thành.
Như vậy thì về phương diện này cũng không cần nhiều lời nữa, Tiễn Ý Ý chỉ nói ý tưởng của mình, Lương Quyết Thành tuyệt đối không thể trở về Diêu gia.
Diêu gia chứa những thành phần như thế nào, đều không phải thứ đồ gì tốt, tuyệt đối không thể để anh dính tới những người này.
Còn có Diêu Viễn, nói trắng ra chính là lợi dụng Lương Quyết Thành, lợi dụng Lương Nguyệt Ninh.
Muốn nhận hai anh em nhà họ về để rồi Ninh Ninh sẽ bị lão già đó xem như một món đồ đi tặng cho người khác sao?
Đừng có mơ.
"Đây là ý của cháu, thế nhưng cháu đã hỏi qua tiểu Lương chưa?"
"Không cần hỏi đâu ạ, cháu biết anh ấy nghĩ thế nào mà." Tiễn Ý Ý đối với ông nội nghiêm túc nói, "Anh ấy không muốn dính tới người của Diêu gia, sự tồn tại của bọn họ đã làm cho người khác ghê tởm rồi."
Ông nội nói: "Ý Ý, chuyện này ông có thể giúp cháu, ông cũng không quen nhìn thấy bọn họ. Thế nhưng cháu phải nhớ kỹ, không phải chuyện gì cháu cũng có thể gánh vác giúp nó, luôn có một vài chuyện cháu nên để thằng bé tự quyết định."
"Cháu chỉ là bạn gái của hắn, cứ cho như cháu là vợ hắn đi chăng nữa thì cũng không có quyền quyết định."
Ông nội chậm rãi nói.
Tiễn Ý Ý ngẩn người, phát hiện ra mình sai rồi.
Ngay từ ban đầu cô đã biết diễn biến của tất cả mọi chuyện, đương nhiên là sẽ cảm thấy Lương Quyết Thành nhất định sẽ cự tuyệt Diêu gia, như vậy thì cô luôn muốn giúp anh đem cái gánh nặng Diêu gia này loại bỏ.
Nhưng cô lại quên mất, đây là những chuyện mà Lương Quyết Thành ắt sẽ phải trải qua trong cuộc đời này.
Cô thật sự có thể gạt anh, thay anh quyết định được sao?
Không thể.
Vô luận là bọn họ có quan hệ như thế nào, chuyện đại sự của hắn, không ai có quyền quyết định cả.
"Cháu biết rồi, cháu xin lỗi ông, cháu... đã quá tự mãn."
Tiễn Ý Ý từ trạng thái chiến đấu hùng hồn lập tức biến thành cái muôi ỉu xìu.
Ông nội Tiễn nghe thấy thế, gật gật đầu: "Cháu tỉnh ngộ cũng xem như nhanh đấy. Ý Ý, ông nội chỉ nhắc cháu một câu, có một số việc không phải cứ tránh là có thể tránh mãi được. Không phải cứ chuyện gì mình không thích thì sẽ luôn trốn tránh."
Tiễn Ý Ý cắn môi.
Chuyện này xác thực là rất lớn, đối với Lương Quyết Thành có ảnh hưởng rất lớn, nếu đặt cô vào hoàn cảnh của anh, nhất định sẽ không muốn đối mặt với chuyện này.
Nhưng...
Không thể.
"... Cháu biết rồi ạ. Diêu gia bên kia nhờ ông, cháu về nhà đây."
Ông nội nở nụ cười: "Tiểu nha đầu, nhà của cháu không phải là nơi này sao?"
Tiễn Ý Ý le lưỡi, cùng ông nội nói chuyện phiếm đến tận tối, Lưu thúc mới đưa cô về nhà.
Thời gian mấy tiếng này, Tiễn Ý Ý đã đem những tư liệu cần thiết soạn ra, để hết vào một túi hồ sơ.
Đèn trong nhà vẫn còn sáng.
Tiễn Ý Ý đẩy cửa ra, Lương Quyết Thành mặc một chiếc áo T-shirt mỏng manh nằm ngủ trên ghế salon.
Điều khiển TV nằm trong tay anh đã sắp rơi xuống thảm đến nơi rồi.
Tiễn Ý Ý do dự một hồi, tay chân rón rén để không đánh thức anh, ở trên gương mặt đẹp trai kia hôn một cái, đặt túi hồ sơ ở trong ngực Lương Quyết Thành.
Tắt hết đèn đi, sau đó Tiễn Ý Ý lại rón rén cẩn thận quay về phòng.
"Cạch" một tiếng đóng cửa lại.
Trong bóng đêm, Lương Quyết Thành nằm trên ghế salon mở mắt ra.
Anh ấn sáng màn hình di động.
Nhìn thấy túi hồ sơ ở trong lòng, đáy mắt Lương Quyết Thành có chút thâm ý.
Anh mở những tư liệu kia ra, lật qua một lần, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, lại giả bộ nhét trở về.
Bộ dáng tiểu cô nương nhà anh đứng trước mặt bảo vệ anh, thật đáng yêu.
Ừm, chuyện này không giấu anh, cũng thật đáng yêu.
Anh lật người ở trên sofa.
Hiện tại chính là, một nhà Diêu gia khiến cho người ta phản cảm kia.
Hừ, dám làm cho tiểu cô nương nhà anh không vui à.
- ------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Xuỵt, cái gì cũng không biết nha!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook