Nước Mắt Bồ Công Anh
-
Chương 37: Bất lực…
“ Em mỏng manh và dễ vỡ như pha lê, điều đó khiến anh chẳng thể nào thôi nghĩ về em”
Tại một nhà kho vắng lặng…
Một bọn bị bịt mắt đen bị xô ngã chỏng chơ…
_ Bọn chúng đây rồi!- Một người lên tiếng
_ Tên cầm đầu?- Một giọng nói lạnh lùng, căm phẫn vang lên khiến chúng co rúm người lại
Dark tiến về phía tên khốn ấy. Hắn ta thét lên hoảng sợ khi cảm nhận cái sắc lạnh của con dao nằm dưới cổ mình…
_ Tại sao?- Hắn ta lắp bắp
_ Tao kể mày nghe về một người nhé!
_ Vâng!
_ Mày biết Trax- diễn viên hàng đầu hiện nay và cũng là cậu chủ nhỏ của Convertible chứ?
_ Dạ
_ Cô ấy là người cậu ta thương yêu nhất!
_...
_ Mày nghe cái tên Rechart Ha- ông trùm của NW chứ?
_ Vâng!- Hắn ta vẫn chưa hiểu
_ Cô ấy là con gái duy nhất của ông ấy! Vậy mày biết Dark chứ?
Nghe đến cái tên này, hắn chẳng thốt nổi nên lời. Hắn rùng mình khi con dao “ nhẹ nhàng vuốt ve” cổ mình…
_ Nhưng tại sao?
_ Vẫn chưa hiểu sao? IQ của mày bao nhiêu chỉ số thế?
_ …
_ Chính là cô gái ban nãy mày túm tóc, “ tặng” không cái tát… rồi sắp cưỡng hiếp đó!- Dark bất chợt hét lên giận dữ khiến mấy tên kia gần như nín thở
Anh cố gắng kiềm chế bản thân mình, cánh tay siết chặt vào thành ghế để không phải giết chết cái tên thối tha này. Anh gắm mạnh con dao xuống cạnh hắn rồi bỏ ra ngoài.
_ Chúng ta giải quyết bọn chúng ra sao?
_Như vẫn thường làm! Cho bọn chúng hiểu thế nào là cảm giác bị người khác lột đồ!
Dark đi ra xe, bóng dáng lặng lẽ và cô đơn. Chiếc xe lao vút đi trong đêm, lang thang một cách vô định. Thẫn thờ, anh siết chặt vô- lăng, ánh mắt lạnh lẽo, u uất…
…
Tại biệt thự trong khu Lausanne…
_ Tóm hết bọn chúng giúp tôi! Xong đích thân tôi sẽ giải quyết!
“ Đừng! Buông tôi ra! Đừng! Huy! Huy!”
Đan bất chợt thét lên, mê sảng
Trax nhào vào phòng cô…
_ Đừng sợ! Chỉ là mơ thôi em!- Trax dịu dàng vỗ về cho đến khi Đan chẳng còn run rẩy
Anh nhìn ra ngoài cửa kính, ánh mắt tối hơn cả đêm…
…
_ Hôm nay em rãnh không?- Trax hỏi Đan
_ Tất nhiên rồi! Em vẫn chưa đi làm mà. Có chuyện gì không anh?
_ Chúng ta ra ngoài đi!
_ Đi đâu hả anh?- Đan hoảng hốt
Mấy ngày nay cô chẳng ra ngoài nửa bước. Trax thì quá bận, chẳng có tí thời gian nào để bên Đan cả. Thực sự cô rất sợ ra ngoài kể từ ngày hôm đó. Trax không phải không hiểu nhưng anh phải ở trường quay từ sáng đến tối mịt
_ Đừng sợ! Angel của anh, sẽ chẳng sao đâu! Anh sẽ đi với em.- Trax trấn an
_ Anh không đi diễn à?
_ Ừ, không!- Trax đã yêu cầu sắp xếp những cảnh quay của mình để hoàn thành trong ngày hôm qua để có khoảng thời gian quí báu này
_ Vậy anh nghỉ ngơi đi, mấy ngày rồi anh có được ngủ đâu!- Đan lo lắng
_ Không đôi co nữa, em vào thay quần áo nhanh đi!- Trax quyết định
…
_ Mình sẽ đi đâu hả anh?
_ Mai em đi làm rồi phải không?
_ Dạ vâng
_ Vậy đi shopping đi!
_ Để làm gỉ -Đan ngạc nhiên
_ Ngốc ạ! Chẳng lẽ đi shopping để ăn?- Trax phì cười
_???
Tại một nhà kho vắng lặng…
Một bọn bị bịt mắt đen bị xô ngã chỏng chơ…
_ Bọn chúng đây rồi!- Một người lên tiếng
_ Tên cầm đầu?- Một giọng nói lạnh lùng, căm phẫn vang lên khiến chúng co rúm người lại
Dark tiến về phía tên khốn ấy. Hắn ta thét lên hoảng sợ khi cảm nhận cái sắc lạnh của con dao nằm dưới cổ mình…
_ Tại sao?- Hắn ta lắp bắp
_ Tao kể mày nghe về một người nhé!
_ Vâng!
_ Mày biết Trax- diễn viên hàng đầu hiện nay và cũng là cậu chủ nhỏ của Convertible chứ?
_ Dạ
_ Cô ấy là người cậu ta thương yêu nhất!
_...
_ Mày nghe cái tên Rechart Ha- ông trùm của NW chứ?
_ Vâng!- Hắn ta vẫn chưa hiểu
_ Cô ấy là con gái duy nhất của ông ấy! Vậy mày biết Dark chứ?
Nghe đến cái tên này, hắn chẳng thốt nổi nên lời. Hắn rùng mình khi con dao “ nhẹ nhàng vuốt ve” cổ mình…
_ Nhưng tại sao?
_ Vẫn chưa hiểu sao? IQ của mày bao nhiêu chỉ số thế?
_ …
_ Chính là cô gái ban nãy mày túm tóc, “ tặng” không cái tát… rồi sắp cưỡng hiếp đó!- Dark bất chợt hét lên giận dữ khiến mấy tên kia gần như nín thở
Anh cố gắng kiềm chế bản thân mình, cánh tay siết chặt vào thành ghế để không phải giết chết cái tên thối tha này. Anh gắm mạnh con dao xuống cạnh hắn rồi bỏ ra ngoài.
_ Chúng ta giải quyết bọn chúng ra sao?
_Như vẫn thường làm! Cho bọn chúng hiểu thế nào là cảm giác bị người khác lột đồ!
Dark đi ra xe, bóng dáng lặng lẽ và cô đơn. Chiếc xe lao vút đi trong đêm, lang thang một cách vô định. Thẫn thờ, anh siết chặt vô- lăng, ánh mắt lạnh lẽo, u uất…
…
Tại biệt thự trong khu Lausanne…
_ Tóm hết bọn chúng giúp tôi! Xong đích thân tôi sẽ giải quyết!
“ Đừng! Buông tôi ra! Đừng! Huy! Huy!”
Đan bất chợt thét lên, mê sảng
Trax nhào vào phòng cô…
_ Đừng sợ! Chỉ là mơ thôi em!- Trax dịu dàng vỗ về cho đến khi Đan chẳng còn run rẩy
Anh nhìn ra ngoài cửa kính, ánh mắt tối hơn cả đêm…
…
_ Hôm nay em rãnh không?- Trax hỏi Đan
_ Tất nhiên rồi! Em vẫn chưa đi làm mà. Có chuyện gì không anh?
_ Chúng ta ra ngoài đi!
_ Đi đâu hả anh?- Đan hoảng hốt
Mấy ngày nay cô chẳng ra ngoài nửa bước. Trax thì quá bận, chẳng có tí thời gian nào để bên Đan cả. Thực sự cô rất sợ ra ngoài kể từ ngày hôm đó. Trax không phải không hiểu nhưng anh phải ở trường quay từ sáng đến tối mịt
_ Đừng sợ! Angel của anh, sẽ chẳng sao đâu! Anh sẽ đi với em.- Trax trấn an
_ Anh không đi diễn à?
_ Ừ, không!- Trax đã yêu cầu sắp xếp những cảnh quay của mình để hoàn thành trong ngày hôm qua để có khoảng thời gian quí báu này
_ Vậy anh nghỉ ngơi đi, mấy ngày rồi anh có được ngủ đâu!- Đan lo lắng
_ Không đôi co nữa, em vào thay quần áo nhanh đi!- Trax quyết định
…
_ Mình sẽ đi đâu hả anh?
_ Mai em đi làm rồi phải không?
_ Dạ vâng
_ Vậy đi shopping đi!
_ Để làm gỉ -Đan ngạc nhiên
_ Ngốc ạ! Chẳng lẽ đi shopping để ăn?- Trax phì cười
_???
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook