Những cơn co giật vừa mãnh liệt vừa bất ngờ khiến phân thân của Triệu Hoành Bân bị mị thịt xoắn chặt, sướng đến mức cậu ta suýt chút đã bắn ra ào ạt.

Biết cô gái đã được mình làm cho thỏa mãn, sự kiêu ngạo của đàn ông trong nháy mắt bộc phát, ngay cả động tác đâm vào rút ra cũng không còn dè dặt nữa, hai tay cậu ta nắm lấy đầu nhũ hoa bóp mạnh hơn, không kiêng nể gì mà nhào nặn: "Thích không? Nói đi, nói cậu muốn, nói cậu thích bị tôi làm tình như thế này, nói cậu chỉ thích tôi… Nói!"Sau khi đạt cực khoái, Thẩm Mạn chưa kịp rời khỏi đám mây sung sướng thì lại bị sức cắm mãnh liệt của cậu ta kéo đến cực khoái, cô không màng tư thế trên dưới hay sự chinh phục hèn mọn nào nữa, chỉ kịp bày tỏ suy nghĩ thật lòng sâu trong nội tâm của mình: "Tôi thích, thật sự rất thích! "Triệu Hoành Bân rõ ràng rất hài lòng trước vẻ ngoan ngoãn nghe lời của cô, cậu ta giảm tốc độ đúng lúc, bắt đầu đong đưa hông trái phải, muốn dùng tiết tấu chậm rãi để kéo dài quá trình tích lũy khoái cảm cho đối phương.

Kỹ năng làm tình bài bản của cậu thiếu niên này khiến Thẩm Mạn vô cùng thích thú, nhưng đồng thời cô lại hy vọng mình sẽ bị xâm phạm mạnh mẽ hơn, vì vậy cô nhẹ nhàng gọi tên cậu ta: “A Bân, tôi thích, rất thích cậu…”Mặc dù đây là lần mây mưa đầu tiên, Triệu Hoành Bân vẫn đang chìm trong cảm giác sung sướng, nhưng cậu ta ít nhiều cũng hiểu được tình cảm của mình dành cho Thẩm Mạn.


Lúc này, nghe đối phương mơ màng gọi tên mình, một góc nào đó trong lòng trở nên mềm nhũn, cậu ta ôm chặt lấy cô, hôn lên bờ vai đẫm mồ hôi của cô.

Cảm giác tê dại lan tràn, nơi sâu nhất trong cơ thể hòa quyện với sự căng tràn dịch thủy của hạ thể, từng sợi lông tơ trên người Thẩm Mạn bỗng dựng đứng.

“Ngoan, lặp lại cho tôi biết, cậu thích ai?” Triệu Hồng Bân đã nếm được mùi đời vừa thả chậm tần suất, vừa dùng tay bóp chặt nhũ thịt trắng như tuyết, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy nhũ hoa hồng hào, thỉnh thoảng còn véo chặt núm hồng tội nghiệp.


Trong cơn mê, Thẩm Mạn hoàn toàn không biết mình đang làm tình với một cậu bé vị thành niên, sức mạnh không thể nghi ngờ và kỹ thuật ngây ngô của cậu ta không hề tương xứng với nhau nhưng lại phối hợp vô cùng ăn ý, mang đến cho cô sự sảng khoái cả về thể xác lẫn tinh thần.

Cô cất giọng rất mềm mại: "Tôi thích cậu, làm tôi! Ưm!"Nghe thấy cô còn dám chủ động khiêu khích, động tác của Triệu Hoành Bân cũng không nhẹ nhàng nữa, tần suất cắm rút đột nhiên tăng lên, trong đôi mắt phượng hơi ẩm ướt đã khơi dậy ý chí chiến đấu, có vẻ như cậu ta tiếp tục cuộc hoan ái này: “Mẹ nó, còn dám mạnh miệng à, cậu muốn chết!"“Đúng vậy, tôi muốn chết, muốn bị cậu làm tới chết… Ức!” Thẩm Mạn cố ý đong đưa, da thịt hai người đè ép lên nhau, chỗ giao hợp dính chặt vào nhau.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương