Nàng đứng ngồi không yên đi vòng vòng trong phòng khách, Tái Lâm nhàn nhã ngồi trên sô pha mắt nhìn quyển sách toàn những văn tự xa lạ, An Á đứng sau nàng nhìn mười giây thì từ bỏ việc xem thử cái bùa kia vẽ quỷ gì, dứt khoát đi đến tháp điểm tâm trên bàn, cầm một miếng bánh kem chocolate.

"Nàng hoàn toàn bình thường, hơn nữa so với trước kia cứ như hai người, cũng may có vẻ nàng quên không ít chuyện, hôm nay còn hỏi ta Ngải Phù Lị là người như thế nào.

"
Tái Lâm nhìn chằm chằm quyển sách mắt cũng không động, rất khinh thường mà nói: "Thứ hạ tiện tự cho mình là đúng kia! !.

Bỏ đi," nàng cẩn thận đánh giá đứa con cả mắt xanh tóc vàng, có chút hài hước nói: "Nhưng so với việc ngươi thức tỉnh còn quan trọng hơn, chỉ là bị kích thích đồng tính! ! "
"Khụ," An Á vội vàng chặn gãy câu này, đời trước chưa bao giờ hoàn toàn phóng thích tin tức tố, xem ra hồi sáng nàng nháo có chút lớn, nhưng đó không phải trọng điểm a, "Còn có, nữ nhân Trân Ni từng theo bên người phu nhân Ngải Phù Lị, hiện tại đâu rồi?"
Tái Lâm đóng sách lại thở dài, "Ta sẽ không để nàng chết sớm như vậy, ngươi không cần lo cái này.

"
Nhưng ta lo lắng cái này!
An Á có chút mệt mỏi, nhưng tốt xấu gì cũng đã bị nhốt lại, hẳn không phải vấn đề lớn nhỉ, "Cái kia, sắp xếp tỷ tỷ đến ở chỗ nàng nên có đi, rốt cuộc! ! "
Chờ khi Hầu tước Charles thăng giai trở về, khách đến lâu đài đại khái sẽ rất đông, không thể để bọn họ chế giễu, An Á trong nguyên tác cứ khăng khăng muốn khiến nữ chủ mất mặt, Tái Lâm cũng thuận theo nàng, vì thế có đủ loại người vô tình đi đến chỗ nữ chủ rồi dẫn ra cốt truyện tìm ngược.

Nếu để nàng dọn vào phòng chủ, khách nhân không được mời trực tiếp mà tìm đến thì là mạo phạm, hơn nữa nếu Tô Lê ở phòng chủ, mấy người nói như rồng leo, làm như mèo mửa sẽ khó tìm nàng gây phiền toái.


"Ân, trở về chuẩn bị cho việc ngươi thăng giai đi, loại việc này ngươi không cần quan tâm nữa.

"
"! ! "
An Á mệt mỏi mà trở lại phòng của mình, một lần nữa ngồi xuống bàn đọc sách, nhìn mấy quyển sách còn dày hơn cả gạch, cảm thấy rất đau đầu, dứt khoát lấy quyển sách mà đời trước đặc biệt thích đọc thử , lại cầm lên một quả cầu thủy tinh liên tiếp phóng ma pháp hoả hệ cấp thấp vào trong.

Cho dù có kí ức của đời trước, nàng vẫn không thể không cảm khái ma pháp là một loại tồn tại thần kỳ cỡ nào.

Quả thực khiến con người ta không thể tự kiềm chế.

Sau khi An Á thăng giai vẫn chưa đi hiệp hội ma pháp chứng thực, nàng còn muốn để thêm mấy ngày, rốt cuộc bây giờ đi chứng thực cao nhất cũng chỉ được một tinh.

Phán định tinh cấp có rất nhiều cách nói, đơn giản nhất là độ thuần thục của ma pháp sư giai vị, thí dụ như hiện tại An Á là ma pháp sư, nàng miễn cưỡng có thể dùng một ma pháp tam giai, liền chỉ có thể cho một tinh.

Khái niệm này cũng không quá khoan dung, hiện tại nàng muốn phóng thích một ma pháp hoả cầu tam giai tiêu chuẩn thấp nhất là ba khối hoả cầu đường kính 30 cm trở lên, số lượng cùng độ lớn hoả cầu đều có quy định nghiêm khắc, ở phương diện khác có thể có chút khác biệt, như nhiệt độ cùng tốc độ thi triển hoả cầu, nếu chỉ là hoả cầu một tinh, liền không có yêu cầu gì ngoài trên cơ bản.

Nhưng qua một ngày nàng mới biết, mình muốn từ một tinh lên hai trong vài ngày, là không thể.

Đến tối, An Á chỉ có thời gian hồi phục ngắn ngủi lại liên tục tiêu hao khiến nàng kiệt sức, miễn cưỡng tắm rửa xong thay áo ngủ lập tức ngã lên giường, tóc cũng là Layla sấy khô cho, mà hoả cầu của nàng, ngoại trừ đã đọc được thuần thục làu làu, không có tiến triển gì cả.

Sau đó thì nhìn thấy tiểu loli tóc đỏ cũng đã thay váy ngủ đẩy cửa vào, chạy tới bổ nhào lên người nàng.

"Ta muốn ngủ cùng ngươi!"
An Á mệt mỏi mà ôm chầm lấy muội muội, "Được thôi, mau ngủ đi, ta sắp mệt chết rồi.

"
Anna nhích vào lòng nực nàng cọ cọ, trầm mặc vài giây vẫn không nhịn được mà bắt đầu nói, "Mẫu thân nói ta không cần gây phiền toái với tạp chủng kia, phụ thân sắp trở lại, đến lúc đó thấy ngươi đã là ma pháp sư nhất định sẽ rất vui, ai nha, đáng tiếc ta học thế nào cũng không được ma pháp nhị giai, thật là đáng ghét, mẫu thân khiến ta luyện tập nhiều, chính là! ! "
An Á mặt đơ mà mở to mắt, đậu má nàng quên luôn nữ chủ!
Nàng ngồi dậy gọi Layla đang sửa sang lại tầm màn, "Đại tiểu thư đã dọn qua chưa?"

Layla có chút rối rắm nhìn nàng: "Ngài đi không lâu, nàng lại đi vào Hải Kéo Tư.

"
Đjt mẹ.

Chắc chắn Tái Lâm có biết chuyện này, cho nên khả năng cao nàng lại phái người đi giết nữ chủ!
"! ! "
An Á cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, hận không thể lập tức nhảy ra khỏi của sổ cho xong chuyện, những việc mình làm rốt cuộc là vì cái gì?
Nguyên nhân quan trọng nàng chuyển nhà cho Tô Lê chính là, nữ chủ rất hiếu học, tầng chủ bảo thuộc về Ngải Phù Lị cũng chứa mấy thư phòng rất phong phú, vốn nghĩ có thể trói nàng ở đó, ít nhất khiến nàng không vào Hải Kéo Tư, đỡ phải đụng vào sát thủ của Tái lâm.

! ! Tính ra, không nghĩ cũng biết nàng đi tu luyện.

An Á xuất thần, sắc mặt âm u khó đoán, Anna xoa xoa mắt có chút khó hiểu.

Nàng ôm lấy đầu vai loli tóc đỏ, "Anna, sắp tới sẽ có rất nhiều người đến lâu đài, ngươi hẳn phải hiểu chứ," nhìn muội muội ngây thơ gật đầu, lại nói tiếp: "Không được để từ tạp chủng phát ra từ miệng ngươi, quý tộc chân chính không nói chuyện như vậy, được không?"
Anna có chút không vui bĩu môi, cuối cùng vẫn gật đầu, "Ta làm sao mà gọi nàng, nàng không phải tỷ tỷ của ta, nàng không xứng.

"
An Á thở dài, "Gọi nàng bằng tên, sớm thôi ngươi sẽ hiểu, so sánh lời nói cùng việc làm của người nào đó, ngươi đã rất lễ phép, mấy hành vi đó chỉ dành cho bọn họ.

"
Anna cố tiếp nhận cái này.


So với muội muội vô ưu vô lo, đêm nay An Á ngủ cũng không ngon, mới tờ mờ sáng, nàng nhẹ nhàng xuống giường, rửa mặt nhanh lẹ rồi thay quần áo lập tức đi gặp Tái Lâm.

Phu nhân Hầu tước từ trước đến nay đều dậy rất sớm, An Á gần như không phải chờ, hai người cùng dùng bữa sáng, An Á không nhịn được hỏi chuyện của nữ chủ, An Á có tâm nói Tái Lâm không cần cho người gây sự với nữ chủ, nhưng lại không biết mở miệng như nào, người kia vòng hai vòng liền nhìn ra manh mối, xoa xoa đầu tóc vàng có chút rối của con gái, hỏi nàng rốt cuộc đang lo lắng cái gì.

An Á cắn răng cúi đầu, "Ta thực không muốn thừa nhận! ! Trong lòng ta có chút sợ nàng, mẫu thân, ngươi biết tin tức tố hôm đó của ta bị như nào, đều là bị nàng! ! "
Biểu cảm Tái Lâm lạnh xuống, có vẻ không phải đối với An Á, nàng không chút che dấu đáy mắt đầy sát ý, bắt lấy tay của tiểu cô nương, nói rõ từng câu từng chữ: "Bảo bối nghe ta, ta không thể hai ba câu liền giải thích chuyện của nàng, ngươi đã không còn nhỏ, nên ta nói cho ngươi, thận phận của nàng không đơn giản, chuyện khác về sau ngươi sẽ tự biết.

"
"Tóm lại, nàng nhất định phải chết.

"
An Á nóng lòng như lửa đốt, chỉ tại chính mình không đọc nguyên tác đến mức thuộc làu làu, câu này nói cũng như không, nàng nhớ rõ huyết thống của nữ chủ chính là một nước cờ rất quan trọng, trọng điểm là cái đó thì liên quan gì đến mình và Tái Lâm?!
! ! !.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương