Nữ Vệ Sĩ Đáng Yêu Và Hoàng Tử Đẹp Trai
-
Chương 34
- Anh không được tới đây được à?_ Nam mỉm cười, nhìn Hương với ánh mắt không biết tả ra làm sao nữa (>.<). Hương đứng im như tượng, chỉ có gương mặt là ửng đỏ như gấc thôi.
- "Haiz... sao thế này?"_Hương nghĩ. Nam khẽ liếc nhìn Hương, môi khẽ nở một nụ cười thâm độc, lấy lại vẻ nghiêm túc, Nam nói:
- Hoa. Tôi nghĩ cô không nên dạy ở đây.
- Nam, tại sao anh lại nói vậy? Em cũng rất thích dạy học, tại sao anh chỉ tạo điều kiện cho cô ta dạy mà không cho em thử cơ chứ?! Anh thật thiên vị đó!_Hoa giận dỗi, giẫm nhẹ chân yểu điệu. Nguyên nhăn mày khó chịu, đinh lại nói thêm thì Quân kịp ngăn lại. Quân lắc đầu chịu thua "Vợ à! Ngồi im xem thôi được rồi mà. T.T"
- Ok. Tôi cho cô 1 tháng để cô cùng Hương cùng chủ nhiệm một lớp. Ai chủ nhiệm được tín nhiệm hơn thì người còn lại phải ra khỏi ngôi trường này. Được chứ?_Nam mĩm cười tươi tắn như rất đáng sợ. Hoa nuốt nước bọt, khẽ nói:
- Nếu.... được vậy thì...tốt
- Em thì sao Hương?_Nam mĩm cười nhìn Hương, ánh mắt có phần trìu mến hơn "ai kia". Tất nhiên Hương gật đầu ngay, vì đây chính là cơ hội để cô chứng tỏ cho mọi người biết cô không hề vô dụng hay bất cần, cô sẽ cho mọi người biết mình đã nói là làm được.
- Em nghĩ đây cũng là việc tốt._ Hương dịu dàng nói
- Tốt. Hôm nay Hoa sẽ chủ nhiệm lớp, thay phiên 1 tuần với Hương. Ok?_Nam nói
- Ừ_ Quân trả lời thay Hương và Hoa luôn (tà lanh). Nguyên tức đến tím mắt, nhéo tay Quân một phát, bước ra không nói một lời. Quân ngơ ngác như con nai vàng, rồi chợt chạy theo nói:
- Vợ... vợ.... sao em lại giận vậy?
- Hừ. Anh ở đó mà ừ vói ứ luôn đi ha! Em đi dạy tiếp đây. Tức quá mà!_Nguyên hét lên. Quân như một con kiến nhỏ bé đứng trước cơn bão lũ của Nguyên, đành rút lui, về văn phòng ngồi chờ tiếp.... Haizz..... Có cuộc vui để coi rồi đây!
Nam thì mặt dày, khi Hoa bước ra, cậu ngay lập tức cười khì khì với Hương.
Hương thì phòng thủ cẩn thận, gương mặt nghiêm túc đến kì lạ
Nam thì cứ cười haha:
- Em làm gì ghê vậy?
- Anh sao lại ra đề nghị như vậy?
- Thì như vậy mới có nguyên nhân tống cô ta ra trường chứ?! Mà em chắc đâu phải lo gì hả?
- Anh nói cứ như đùa.... Không nói chuyện với anh nữa. Em đi dạy tiếp. anh ngồi đó mà cười với tường đi. Hừm...._Hương bật dậy bước ra mặc cho Nam cứ ngồi đó tám chuyện cùng Quân. Hai ông này ở trong đây không biết xảy ra chuyện gì nữa?!????
- "Haiz... sao thế này?"_Hương nghĩ. Nam khẽ liếc nhìn Hương, môi khẽ nở một nụ cười thâm độc, lấy lại vẻ nghiêm túc, Nam nói:
- Hoa. Tôi nghĩ cô không nên dạy ở đây.
- Nam, tại sao anh lại nói vậy? Em cũng rất thích dạy học, tại sao anh chỉ tạo điều kiện cho cô ta dạy mà không cho em thử cơ chứ?! Anh thật thiên vị đó!_Hoa giận dỗi, giẫm nhẹ chân yểu điệu. Nguyên nhăn mày khó chịu, đinh lại nói thêm thì Quân kịp ngăn lại. Quân lắc đầu chịu thua "Vợ à! Ngồi im xem thôi được rồi mà. T.T"
- Ok. Tôi cho cô 1 tháng để cô cùng Hương cùng chủ nhiệm một lớp. Ai chủ nhiệm được tín nhiệm hơn thì người còn lại phải ra khỏi ngôi trường này. Được chứ?_Nam mĩm cười tươi tắn như rất đáng sợ. Hoa nuốt nước bọt, khẽ nói:
- Nếu.... được vậy thì...tốt
- Em thì sao Hương?_Nam mĩm cười nhìn Hương, ánh mắt có phần trìu mến hơn "ai kia". Tất nhiên Hương gật đầu ngay, vì đây chính là cơ hội để cô chứng tỏ cho mọi người biết cô không hề vô dụng hay bất cần, cô sẽ cho mọi người biết mình đã nói là làm được.
- Em nghĩ đây cũng là việc tốt._ Hương dịu dàng nói
- Tốt. Hôm nay Hoa sẽ chủ nhiệm lớp, thay phiên 1 tuần với Hương. Ok?_Nam nói
- Ừ_ Quân trả lời thay Hương và Hoa luôn (tà lanh). Nguyên tức đến tím mắt, nhéo tay Quân một phát, bước ra không nói một lời. Quân ngơ ngác như con nai vàng, rồi chợt chạy theo nói:
- Vợ... vợ.... sao em lại giận vậy?
- Hừ. Anh ở đó mà ừ vói ứ luôn đi ha! Em đi dạy tiếp đây. Tức quá mà!_Nguyên hét lên. Quân như một con kiến nhỏ bé đứng trước cơn bão lũ của Nguyên, đành rút lui, về văn phòng ngồi chờ tiếp.... Haizz..... Có cuộc vui để coi rồi đây!
Nam thì mặt dày, khi Hoa bước ra, cậu ngay lập tức cười khì khì với Hương.
Hương thì phòng thủ cẩn thận, gương mặt nghiêm túc đến kì lạ
Nam thì cứ cười haha:
- Em làm gì ghê vậy?
- Anh sao lại ra đề nghị như vậy?
- Thì như vậy mới có nguyên nhân tống cô ta ra trường chứ?! Mà em chắc đâu phải lo gì hả?
- Anh nói cứ như đùa.... Không nói chuyện với anh nữa. Em đi dạy tiếp. anh ngồi đó mà cười với tường đi. Hừm...._Hương bật dậy bước ra mặc cho Nam cứ ngồi đó tám chuyện cùng Quân. Hai ông này ở trong đây không biết xảy ra chuyện gì nữa?!????
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook