Nữ Tư Tế
-
Chương 23: Bán linh hồn
Aisha không tin hắn có năng lực này, nhưng nếu như hắn có vòng tay, nghĩ đến binh lính tử thần trong phim như vậy đáng sợ, phàm là người không thể chống trả.
“Người trộm đồ của ta?” Thật không nghĩ tới, hắn thế nhưng có thể ẩn núp vào trong phòng mình trộm vật đi.
Musar không đáp chỉ lầm lũi nói: “Ta từ nhỏ liền yêu em, nhưng em chưa bao giờ để ta vào mắt. Aisha, hiện thời ta muốn em hối hận. Cho dù đem bán linh hồn cho quỷ dữ, cũng muốn được bên em.”
Aisha biết hắn không có khả năng thay đổi chủ ý, vì thế thừa dịp hắn thao thao bất tuyệt liền ra sức kéo vòng tay trên tay hắn. Chỉ cần cướp lại nó, Imhotep sẽ an toàn.
Nhưng không nghĩ tới, không có cách nào có thể gỡ bỏ nó. Ngẫm lại cũng đúng, trong điện ảnh nó cũng không như vậy dễ dàng tháo xuống.
Do đó, cô đành phải buông tha, lui về sau vài bước bảo vệ chính mình. Có lẽ là do kích động quá mức mà suyễn nhược, lập tức làm cơ thể nổi lên phản ứng, bỗng một trận nôn khan ập đến.
Musar mặc dù là đàn ông, nhưng hắn cũng không phải kẻ không biết gì, phụ nữ sẽ có phản ứng như vậy tuy có thể là do sinh bệnh, nhưng Aisha nhìn rất khỏe mạnh thấy thế nào cũng không phải có bệnh, cho nên chỉ có một loại khả năng.
Trong lòng hắn đau đớn, nói: “Ngươi có đứa nhỏ?”
Aisha có ngốc cũng không thừa nhận, lắc đầu nói: “Làm sao có thể, ngươi mau đem nó trả lại đây…” Nhìn Mursa hướng cô vọt tới, một quyền hướng bụng cô nói: “Chỉ có một phương pháp có thể xác nhận.”
Aisha bất chấp hình tượng chính mình, thả người né tránh hét to: “Người tới a.”
Một tiếng gọi rất nhiều tăng lữ, bọn họ nhất tè đem Aisha che ở phía sau. Mà Musar lại nói: “Ta sẽ không đem ngươi giao cho hắn, lại càng không để đứa bé được sinh ra.” Vòng tay vừa động, một cái đầu người sói thủ vệ của tử thần xuất hiện.
Tăng lữ không đáng nhắc tới, một cái tát đã chụp chết hai người, huyết nhục mơ hồ làm Aisha muốn ói. Nhưng cô không yếu thế, cô phải bảo vệ mình và đứa nhỏ.
Vứt bỏ tăng lữ, cô cắn răng hướng ra phía ngoài chạy. Tử thần thủ vệ vươn tay muốn chắn hành động của cô. Aisha cắn răng nhảy vào sông Nile bơi ra.
Tử thần thủ vệ rất lớn, hắn đi vào trong lòng sông Nile lấy tay đi bắt cô, thiếu chút nữa cô cho rằng chính mình sẽ chết. Nhưng là, đúng lúc này trong lòng sông Nile xuất hiện cái gì đó kéo thần thủ vệ vào giữa dòng sông.
Aisha vừa nhẹ nhàng thở ra liền bị người nắm chặt, mạnh mẽ đánh cô ngất xỉu.
Thời điểm cô tỉnh lại điều đầu tiên là sở bụng mình, hình như không có chuyện gì, vừa nhẹ nhàng thở ra thì chợt nghe bên người có người nói: “Yên tâm, ta sẽ không đang lúc này đem đứa nhỏ lấy ra, ta sẽ chờ, chờ gặp được Imhotep để hắn tận mắt thấy con mình chết đi. Đến lúc đó, ta sẽ dẫn ngươi đi em gái của ta.”
Người này thật biến thái, thế nào lại không có nhìn ra?
Aisha phát hiện mình đang ngồi trên lưng ngựa bên trong sa mạc chạy như bay, chẳng lẽ hắn mang cô đi hạ Ai Cập?
Cô tuy rằng muốn gặp Imhotep, nhưng sợ đi qua như vậy chỉ càng ngày càng loạn. Cô muốn chạy trốn, nhưng Musar đã đem hai chân cô trói chặt, mà cô hiện đang ngồi trên sườn ngựa.
Thật là bi kịch, cô đành phải nói: “Musar ta nghĩ ngươi hiểu được, ta thật sự không phải em gái Aisha của ngươi. Người mà ngươi thích đã mất, vô luận là linh hồn cùng thân thể cũng không phải nàng.”
“Ngươi chính là Aisha, bởi chỉ có nàng mới có thể đối ta như vậy không để ý.”
“Ta biết, ngươi triệt để là kẻ biến thái.” Người đã không thích hắn thế mà còn muốn ép thích, không phải biến thái là cái gi?
“Vô luận như thế nào, chỉ cần có được em ta cam tâm.” Nói xong hắn cường ngạnh ôm đứng lên.
Đối người thế này cô thật không biết đối phó thế nào, bỗng nhiên một thứ xẹt qua đầu óc, dối lòng. Cô cắn răng dựa vào trong ngực Musar nói: “Anh, chỉ cần anh buông tha cho con của ta không cần đi hạ Ai Cập, ta lập tức trở thành người của anh.”
Musar thế ngẩn ra, cười nói: “Tiểu yêu tinh, ngươi cho rằng ta tin tưởng lời ngươi sao?”
Aisha bị ba chữ tiểu yêu tinh làm ngứa ngáy cả người, thiếu chút nữa liền cả người nổi da gà. Cô gục đầu xuống nói: “Ta vì con, chuyện gì cũng sẽ làm.”
Musar dừng ngựa, nói: “Một khi đã như vậy, nếu ta muốn ngươi giết Imhotep?”
Aisha hạ khóe miệng: “Hắn dù sao cũng là cha đứa bé, ta không nghĩ đến lúc sinh ra lại bi kịch không có cha?” Nói xong liền dùng tay sát khóe mắt, tỏ vẻ chính mình không cam lòng.
Chính là như suy nghĩ của cô, người biến thái thường sẽ thích nhìn bộ dáng người thương tâm. Musar thưởng thức cô rối rắm, hắn nhanh tay sờ sờ bụng cô nói: “Đã như vậy, như vậy đêm nay…”
“Đem này không được, hắn còn rất yếu, ít nhất phải đợi bốn năm tháng mới có thể.” Aisha trực tiếp nói.
Musar lạnh lùng nói: “Ngươi quả nhiên là muốn gạt ta.”
Aisha nói: “Ngươi cũng không thật yêu ta, chính là không chiếm được nên trong lòng không phục mà thôi. Nếu thật sự yêu ta, lại làm sao chính mình buông tha cho cơ hội này?”
Musar ngẩn ra, sau đó nở nụ cười nói: “Quả nhiên là cùng người bất đồng, thế nhưng lại cùng anh trai tranh luận. Bất quá như vậy thật đáng yêu, ta sẽ thành toàn em.”
Vì thế Musar chuyển hướng không đi hạ Ai Cập mà đến một thôn trang nhỏ, mua một phòng cho một đôi anh trai em gái. Bộ dáng bọn họ giống nhau, cho dù không nói an hem cũng có người nhìn ra.
Cho nên liền lấy thân phận là an hem, Musar ở cách thôn rất xa, dùng một cái khóa đáng sợ khóa Aisha trên giường. Hắn sẽ không để cô bỏ trốn, lại càng sẽ không lộ hành tung của cô. Tay cũng bị trói chặt, trừ phi ăn cơm mới bỏ ra.
Aisha mấy ngày nai rất quẫn bách, cô bị buộc cùng Musar ngủ trên một chiếc giường, bị hắn liên tục ăn đâu hủ. Nhưng là cô cũng không dám liều lĩnh chạy trốn, bởi vì nếu không sẽ hại chết mình cùng con, thậm chí còn có Imhotep.
Musar cũng không sẽ thả đi cơ hội giết Imhotep và Pharaoh, vòng tay của hắn trong đêm sáng lên, đại biểu pháp lực vẫn còn hiệu lực. Không biết bọn họ thế nào, bất quá cô tin tưởng Imhotep còn sống, bằng không rắn hổ mang đã kéo mình đi về.
Cô hiện thật nhu thuận, chính là trong lòng không lúc nào tìm cơ hội.
Chính không nghĩ đến cơ hội cũng nhanh đến, không biết nhóm tăng lữ làm cách nào tra được chỗ bọn họ, thế nhưng ban đêm đã vây phòng.
Aisha thấy Musar ra ngoài nghênh chiến, ngay tại phòng nắm chặt tay cầu nguyện: “Rắn hổ mang mau mau đến giúp ta, ít nhất để ta ra ngoài.”
Cầu nguyện nửa ngày, rốt cục nhìn thấy từ bên ngoài một con rắn chui vào. Cái đầu nhỏ le lưỡi hướng về phía cô, Aisha chỉ vào khóa nói: “Rắn hổ mang thân mến, ta muốn ngươi gỡ bỏ xiềng xích cho ta, ngươi có thể làm gì không?
Cái đầu nhỏ kiêu ngạo vươn lên, bỗng đối với khóa trên chân Aisha cắn một cái, khách một tiếng thế nhưng thật bung ra. Aisha sợ hãi than, cái con vật nhỏ này lại mang theo quái sức mạnh![/color]
“Người trộm đồ của ta?” Thật không nghĩ tới, hắn thế nhưng có thể ẩn núp vào trong phòng mình trộm vật đi.
Musar không đáp chỉ lầm lũi nói: “Ta từ nhỏ liền yêu em, nhưng em chưa bao giờ để ta vào mắt. Aisha, hiện thời ta muốn em hối hận. Cho dù đem bán linh hồn cho quỷ dữ, cũng muốn được bên em.”
Aisha biết hắn không có khả năng thay đổi chủ ý, vì thế thừa dịp hắn thao thao bất tuyệt liền ra sức kéo vòng tay trên tay hắn. Chỉ cần cướp lại nó, Imhotep sẽ an toàn.
Nhưng không nghĩ tới, không có cách nào có thể gỡ bỏ nó. Ngẫm lại cũng đúng, trong điện ảnh nó cũng không như vậy dễ dàng tháo xuống.
Do đó, cô đành phải buông tha, lui về sau vài bước bảo vệ chính mình. Có lẽ là do kích động quá mức mà suyễn nhược, lập tức làm cơ thể nổi lên phản ứng, bỗng một trận nôn khan ập đến.
Musar mặc dù là đàn ông, nhưng hắn cũng không phải kẻ không biết gì, phụ nữ sẽ có phản ứng như vậy tuy có thể là do sinh bệnh, nhưng Aisha nhìn rất khỏe mạnh thấy thế nào cũng không phải có bệnh, cho nên chỉ có một loại khả năng.
Trong lòng hắn đau đớn, nói: “Ngươi có đứa nhỏ?”
Aisha có ngốc cũng không thừa nhận, lắc đầu nói: “Làm sao có thể, ngươi mau đem nó trả lại đây…” Nhìn Mursa hướng cô vọt tới, một quyền hướng bụng cô nói: “Chỉ có một phương pháp có thể xác nhận.”
Aisha bất chấp hình tượng chính mình, thả người né tránh hét to: “Người tới a.”
Một tiếng gọi rất nhiều tăng lữ, bọn họ nhất tè đem Aisha che ở phía sau. Mà Musar lại nói: “Ta sẽ không đem ngươi giao cho hắn, lại càng không để đứa bé được sinh ra.” Vòng tay vừa động, một cái đầu người sói thủ vệ của tử thần xuất hiện.
Tăng lữ không đáng nhắc tới, một cái tát đã chụp chết hai người, huyết nhục mơ hồ làm Aisha muốn ói. Nhưng cô không yếu thế, cô phải bảo vệ mình và đứa nhỏ.
Vứt bỏ tăng lữ, cô cắn răng hướng ra phía ngoài chạy. Tử thần thủ vệ vươn tay muốn chắn hành động của cô. Aisha cắn răng nhảy vào sông Nile bơi ra.
Tử thần thủ vệ rất lớn, hắn đi vào trong lòng sông Nile lấy tay đi bắt cô, thiếu chút nữa cô cho rằng chính mình sẽ chết. Nhưng là, đúng lúc này trong lòng sông Nile xuất hiện cái gì đó kéo thần thủ vệ vào giữa dòng sông.
Aisha vừa nhẹ nhàng thở ra liền bị người nắm chặt, mạnh mẽ đánh cô ngất xỉu.
Thời điểm cô tỉnh lại điều đầu tiên là sở bụng mình, hình như không có chuyện gì, vừa nhẹ nhàng thở ra thì chợt nghe bên người có người nói: “Yên tâm, ta sẽ không đang lúc này đem đứa nhỏ lấy ra, ta sẽ chờ, chờ gặp được Imhotep để hắn tận mắt thấy con mình chết đi. Đến lúc đó, ta sẽ dẫn ngươi đi em gái của ta.”
Người này thật biến thái, thế nào lại không có nhìn ra?
Aisha phát hiện mình đang ngồi trên lưng ngựa bên trong sa mạc chạy như bay, chẳng lẽ hắn mang cô đi hạ Ai Cập?
Cô tuy rằng muốn gặp Imhotep, nhưng sợ đi qua như vậy chỉ càng ngày càng loạn. Cô muốn chạy trốn, nhưng Musar đã đem hai chân cô trói chặt, mà cô hiện đang ngồi trên sườn ngựa.
Thật là bi kịch, cô đành phải nói: “Musar ta nghĩ ngươi hiểu được, ta thật sự không phải em gái Aisha của ngươi. Người mà ngươi thích đã mất, vô luận là linh hồn cùng thân thể cũng không phải nàng.”
“Ngươi chính là Aisha, bởi chỉ có nàng mới có thể đối ta như vậy không để ý.”
“Ta biết, ngươi triệt để là kẻ biến thái.” Người đã không thích hắn thế mà còn muốn ép thích, không phải biến thái là cái gi?
“Vô luận như thế nào, chỉ cần có được em ta cam tâm.” Nói xong hắn cường ngạnh ôm đứng lên.
Đối người thế này cô thật không biết đối phó thế nào, bỗng nhiên một thứ xẹt qua đầu óc, dối lòng. Cô cắn răng dựa vào trong ngực Musar nói: “Anh, chỉ cần anh buông tha cho con của ta không cần đi hạ Ai Cập, ta lập tức trở thành người của anh.”
Musar thế ngẩn ra, cười nói: “Tiểu yêu tinh, ngươi cho rằng ta tin tưởng lời ngươi sao?”
Aisha bị ba chữ tiểu yêu tinh làm ngứa ngáy cả người, thiếu chút nữa liền cả người nổi da gà. Cô gục đầu xuống nói: “Ta vì con, chuyện gì cũng sẽ làm.”
Musar dừng ngựa, nói: “Một khi đã như vậy, nếu ta muốn ngươi giết Imhotep?”
Aisha hạ khóe miệng: “Hắn dù sao cũng là cha đứa bé, ta không nghĩ đến lúc sinh ra lại bi kịch không có cha?” Nói xong liền dùng tay sát khóe mắt, tỏ vẻ chính mình không cam lòng.
Chính là như suy nghĩ của cô, người biến thái thường sẽ thích nhìn bộ dáng người thương tâm. Musar thưởng thức cô rối rắm, hắn nhanh tay sờ sờ bụng cô nói: “Đã như vậy, như vậy đêm nay…”
“Đem này không được, hắn còn rất yếu, ít nhất phải đợi bốn năm tháng mới có thể.” Aisha trực tiếp nói.
Musar lạnh lùng nói: “Ngươi quả nhiên là muốn gạt ta.”
Aisha nói: “Ngươi cũng không thật yêu ta, chính là không chiếm được nên trong lòng không phục mà thôi. Nếu thật sự yêu ta, lại làm sao chính mình buông tha cho cơ hội này?”
Musar ngẩn ra, sau đó nở nụ cười nói: “Quả nhiên là cùng người bất đồng, thế nhưng lại cùng anh trai tranh luận. Bất quá như vậy thật đáng yêu, ta sẽ thành toàn em.”
Vì thế Musar chuyển hướng không đi hạ Ai Cập mà đến một thôn trang nhỏ, mua một phòng cho một đôi anh trai em gái. Bộ dáng bọn họ giống nhau, cho dù không nói an hem cũng có người nhìn ra.
Cho nên liền lấy thân phận là an hem, Musar ở cách thôn rất xa, dùng một cái khóa đáng sợ khóa Aisha trên giường. Hắn sẽ không để cô bỏ trốn, lại càng sẽ không lộ hành tung của cô. Tay cũng bị trói chặt, trừ phi ăn cơm mới bỏ ra.
Aisha mấy ngày nai rất quẫn bách, cô bị buộc cùng Musar ngủ trên một chiếc giường, bị hắn liên tục ăn đâu hủ. Nhưng là cô cũng không dám liều lĩnh chạy trốn, bởi vì nếu không sẽ hại chết mình cùng con, thậm chí còn có Imhotep.
Musar cũng không sẽ thả đi cơ hội giết Imhotep và Pharaoh, vòng tay của hắn trong đêm sáng lên, đại biểu pháp lực vẫn còn hiệu lực. Không biết bọn họ thế nào, bất quá cô tin tưởng Imhotep còn sống, bằng không rắn hổ mang đã kéo mình đi về.
Cô hiện thật nhu thuận, chính là trong lòng không lúc nào tìm cơ hội.
Chính không nghĩ đến cơ hội cũng nhanh đến, không biết nhóm tăng lữ làm cách nào tra được chỗ bọn họ, thế nhưng ban đêm đã vây phòng.
Aisha thấy Musar ra ngoài nghênh chiến, ngay tại phòng nắm chặt tay cầu nguyện: “Rắn hổ mang mau mau đến giúp ta, ít nhất để ta ra ngoài.”
Cầu nguyện nửa ngày, rốt cục nhìn thấy từ bên ngoài một con rắn chui vào. Cái đầu nhỏ le lưỡi hướng về phía cô, Aisha chỉ vào khóa nói: “Rắn hổ mang thân mến, ta muốn ngươi gỡ bỏ xiềng xích cho ta, ngươi có thể làm gì không?
Cái đầu nhỏ kiêu ngạo vươn lên, bỗng đối với khóa trên chân Aisha cắn một cái, khách một tiếng thế nhưng thật bung ra. Aisha sợ hãi than, cái con vật nhỏ này lại mang theo quái sức mạnh![/color]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook