Nữ Tổng Thống
-
Chương 60: Dạ Tư Hàn, ba chữ thật quen thuộc (4)
Trans: Xiêu Xiêu
Đột nhiên Tư Đồ cảm thấy thà ở lại đây còn hơn!
Nếu như trở về không tìm thấy bà cô kia, liệu có phải Tứ thiếu sẽ để cậu và Trình Ngôn Khoản cùng thu dọn hành lý cuốn xéo hay không?
Thực ra, cuốn xéo còn vẫn tốt chán!
"Nghe rõ chưa?" Giọng Dạ Tư Hàn lạnh lẽo.
Tư Đồ run lên một cái, hồi thần, giọng nói cũng cao hơn mấy phần, "Rõ, đại úy!"
Dạ Tư Hàn, "Còn gì nữa?"
Tư Đồ, "Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!"
Nói xong, ngay cả bản thân cậu cũng tự nhận thấy không tin tưởng. Từ xưa đến nay những gì cậu ta đi điều tra, cho dù điều tra lâu thế nào cũng không tìm ra được một cọng lông.
Cô Đẹp này, hoàn toàn giống như câu đố!
Mà bên Dạ Tư Lăng kia, ngoại trừ hắn ta và Chu Phong, cõ lẽ đã không còn người thứ ba biết được chân tướng.
Chu Phong là sĩ quan thân tín bên cạnh Dạ Tư Lăng, muốn cạy miệng hắn ra, là không có khả năng.
....................
Tối hôm đó, Tư Đồ ngồi chuyến bay lúc rạng sáng quay trở lại thành Cẩm.
Vừa xuống sân bay, Tư Đồ đã bắt gặp tình trạng điều tra âm thầm trên diện rộng, vừa nhìn đã biết là bút tích của Trình Ngôn Khoản.
Chắc là anh ta mượn cớ tìm kiếm cô Đường để tìm bà cô kia đây?
Tư Đồ nhấc điện thoại lên gọi cho Trình Ngôn Khoản. Thuận lợi qua cửa, cậu trực tiếp trở lại biệt thự tư nhân của Dạ gia, phụ trách việc đàm phán với bên Dạ Tư Lăng.
Không vòng vèo, Tư Đồ lái xe đến thẳng dinh thự của Dạ Tư Lăng. Vệ binh vừa nhìn thấy Tư Đồ, liền cúi đầu chào, "Trưởng quan Tư Đồ"
"Tam thiếu có đây không?"
"Có" Vệ binh trả lời.
"Đi thông báo, tôi có việc cần gặp Tam thiếu"
Vệ binh nghe vậy liền gọi điện cho sĩ quan Chu.
Sau khi nhận được điện thoại, sĩ quan Chu đến gặp Dạ Tư Lăng. Dạ Tư Lăng nghe tin, ánh mắt trở nên độc ác, "Đêm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đến giờ vẫn còn chưa tìm rõ nguyên nhân sao?
Sĩ quan Chu cúi đầu, "Trình Ngôn Khoản đề phòng quá tốt, chúng ta căn bản không tiếp cận được"
Dạ Tư Lăng ngồi đó châm một điếu thuốc. Không phải Tư Đồ đang đi theo Dạ Tư Hàn chấp hành nhiệm vụ sao? Sao đột nhiên lại trở về?
Hơn nữa vừa trở về đã tìm đến đây. Anh ta nghi ngờ đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, không lẽ là chuyện của Hạ Lâm bên đó đã điều tra được manh mối?
Dạ Tư Lăng ngẩng đầu nhìn sĩ quan Chu, "Hiện tại còn ai biết chuyện Cổ và chuyện Hạ Lâm ở Dạ gia không?"
Sĩ quan Chu, "Tam thiếu yên tâm, người hạ Cổ đã bị phu nhân tổng thống xử lý. Những người biết chuyện bên Phó gia cũng bị xử lý toàn bộ. Hiện tại ngoại trừ phu nhân tổng thống, phụ thân của bà ta, cô Hạ Thù, cậu Hạ Thần, Tam thiếu và tôi, không có người thứ bảy biết chuyện này"
Dạ Tư Lăng thở ra nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, đưa Tư Đồ vào đây đi"
Một lát sau, anh ta đến phòng tiếp khách gặp Tư Đồ.
Tư Đồ nhìn Dạ Tư Lăng ngồi trên ghế, "Tam thiếu, đêm qua anh đã đưa người đi rồi phải không? Tứ thiếu phái tôi đến đón người về"
Dạ Tư Lăng, "..." Đêm qua, người phụ nữ kia mất tích rồi sao?
"Sĩ quan Tư Đồ đúng là vui tính, sao người mất tích lại có thể đến chỗ tôi đòi chứ?"
Tư Đồ cười, "Chính là cô gái đêm đó Tam thiếu vừa ý, nhưng chuyện tốt vẫn chưa hoàn thành đó thôi"
Dạ Tư Lăng, "Lời của sĩ quan Tư Đồ tôi nghe không hiểu lắm"
"Vậy để tôi nói rõ hơn. Người mất tích chính là cô gái vào đêm ngày 18 tháng 4 chạy ra từ suối nước nóng kia"
Da mặt Dạ Tư Lăng run lên, "Có liên quan gì đến tôi chứ?"
Tư Đồ chuyển mắt sang sĩ quan Chu đứng bên cạnh, "Sĩ quan Chu hẳn phải rõ nhất. Ông ta còn đặc biệt vì Tam thiếu và mỹ nhân chuẩn bị một gian phòng"
Sĩ quan Chu, "..."
Dạ Tư Lăng, "..."
Anh ta ngồi đó thật lâu không lên tiếng, sắc mặt hơi tái. Chuyện này rốt cuộc vẫn bị tên này điều tra ra!
Tư Đồ, "Tứ thiếu đã nói, nếu như Tam thiếu không chịu, thì đợi ngài trở về sẽ đến tận cửa đòi người. Có điều..."
Tư Đồ hơi nhếch môi, "Nếu như có người dám động vào một ngón tay của mỹ nhân, Tứ thiếu sẽ phế đi tứ chi kèm theo chi phụ thứ năm của hắn"
Đột nhiên Tư Đồ cảm thấy thà ở lại đây còn hơn!
Nếu như trở về không tìm thấy bà cô kia, liệu có phải Tứ thiếu sẽ để cậu và Trình Ngôn Khoản cùng thu dọn hành lý cuốn xéo hay không?
Thực ra, cuốn xéo còn vẫn tốt chán!
"Nghe rõ chưa?" Giọng Dạ Tư Hàn lạnh lẽo.
Tư Đồ run lên một cái, hồi thần, giọng nói cũng cao hơn mấy phần, "Rõ, đại úy!"
Dạ Tư Hàn, "Còn gì nữa?"
Tư Đồ, "Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!"
Nói xong, ngay cả bản thân cậu cũng tự nhận thấy không tin tưởng. Từ xưa đến nay những gì cậu ta đi điều tra, cho dù điều tra lâu thế nào cũng không tìm ra được một cọng lông.
Cô Đẹp này, hoàn toàn giống như câu đố!
Mà bên Dạ Tư Lăng kia, ngoại trừ hắn ta và Chu Phong, cõ lẽ đã không còn người thứ ba biết được chân tướng.
Chu Phong là sĩ quan thân tín bên cạnh Dạ Tư Lăng, muốn cạy miệng hắn ra, là không có khả năng.
....................
Tối hôm đó, Tư Đồ ngồi chuyến bay lúc rạng sáng quay trở lại thành Cẩm.
Vừa xuống sân bay, Tư Đồ đã bắt gặp tình trạng điều tra âm thầm trên diện rộng, vừa nhìn đã biết là bút tích của Trình Ngôn Khoản.
Chắc là anh ta mượn cớ tìm kiếm cô Đường để tìm bà cô kia đây?
Tư Đồ nhấc điện thoại lên gọi cho Trình Ngôn Khoản. Thuận lợi qua cửa, cậu trực tiếp trở lại biệt thự tư nhân của Dạ gia, phụ trách việc đàm phán với bên Dạ Tư Lăng.
Không vòng vèo, Tư Đồ lái xe đến thẳng dinh thự của Dạ Tư Lăng. Vệ binh vừa nhìn thấy Tư Đồ, liền cúi đầu chào, "Trưởng quan Tư Đồ"
"Tam thiếu có đây không?"
"Có" Vệ binh trả lời.
"Đi thông báo, tôi có việc cần gặp Tam thiếu"
Vệ binh nghe vậy liền gọi điện cho sĩ quan Chu.
Sau khi nhận được điện thoại, sĩ quan Chu đến gặp Dạ Tư Lăng. Dạ Tư Lăng nghe tin, ánh mắt trở nên độc ác, "Đêm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đến giờ vẫn còn chưa tìm rõ nguyên nhân sao?
Sĩ quan Chu cúi đầu, "Trình Ngôn Khoản đề phòng quá tốt, chúng ta căn bản không tiếp cận được"
Dạ Tư Lăng ngồi đó châm một điếu thuốc. Không phải Tư Đồ đang đi theo Dạ Tư Hàn chấp hành nhiệm vụ sao? Sao đột nhiên lại trở về?
Hơn nữa vừa trở về đã tìm đến đây. Anh ta nghi ngờ đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, không lẽ là chuyện của Hạ Lâm bên đó đã điều tra được manh mối?
Dạ Tư Lăng ngẩng đầu nhìn sĩ quan Chu, "Hiện tại còn ai biết chuyện Cổ và chuyện Hạ Lâm ở Dạ gia không?"
Sĩ quan Chu, "Tam thiếu yên tâm, người hạ Cổ đã bị phu nhân tổng thống xử lý. Những người biết chuyện bên Phó gia cũng bị xử lý toàn bộ. Hiện tại ngoại trừ phu nhân tổng thống, phụ thân của bà ta, cô Hạ Thù, cậu Hạ Thần, Tam thiếu và tôi, không có người thứ bảy biết chuyện này"
Dạ Tư Lăng thở ra nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, đưa Tư Đồ vào đây đi"
Một lát sau, anh ta đến phòng tiếp khách gặp Tư Đồ.
Tư Đồ nhìn Dạ Tư Lăng ngồi trên ghế, "Tam thiếu, đêm qua anh đã đưa người đi rồi phải không? Tứ thiếu phái tôi đến đón người về"
Dạ Tư Lăng, "..." Đêm qua, người phụ nữ kia mất tích rồi sao?
"Sĩ quan Tư Đồ đúng là vui tính, sao người mất tích lại có thể đến chỗ tôi đòi chứ?"
Tư Đồ cười, "Chính là cô gái đêm đó Tam thiếu vừa ý, nhưng chuyện tốt vẫn chưa hoàn thành đó thôi"
Dạ Tư Lăng, "Lời của sĩ quan Tư Đồ tôi nghe không hiểu lắm"
"Vậy để tôi nói rõ hơn. Người mất tích chính là cô gái vào đêm ngày 18 tháng 4 chạy ra từ suối nước nóng kia"
Da mặt Dạ Tư Lăng run lên, "Có liên quan gì đến tôi chứ?"
Tư Đồ chuyển mắt sang sĩ quan Chu đứng bên cạnh, "Sĩ quan Chu hẳn phải rõ nhất. Ông ta còn đặc biệt vì Tam thiếu và mỹ nhân chuẩn bị một gian phòng"
Sĩ quan Chu, "..."
Dạ Tư Lăng, "..."
Anh ta ngồi đó thật lâu không lên tiếng, sắc mặt hơi tái. Chuyện này rốt cuộc vẫn bị tên này điều tra ra!
Tư Đồ, "Tứ thiếu đã nói, nếu như Tam thiếu không chịu, thì đợi ngài trở về sẽ đến tận cửa đòi người. Có điều..."
Tư Đồ hơi nhếch môi, "Nếu như có người dám động vào một ngón tay của mỹ nhân, Tứ thiếu sẽ phế đi tứ chi kèm theo chi phụ thứ năm của hắn"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook