Viên gia.
"Thiếu gia, chào buổi sáng,mời thiếu gia ăn sáng ạ."
"Ừ,à sáng nay thiếu phu nhân có ăn sáng không?"
"Dạ không ạ, thiếu phu nhân đi làm luôn ạ!"
"được rồi,đi thu dọn di"
"Dạ, vâng ạ"
Cô coi căn nhà này là phòng trọ thôi sao,hay cô không thật sự coi đây là một gia đình, muốn trêu đùa cuộc sống của mình sao.nghĩ như vậy tay hắn nắm chặt, tâm trạng thật tệ hại.
...----------------...
Khu đất bách hợp.
"Kim tổng cô tới rồi ,xin giới thiệu tôi là giám đốc giám sát dự án Triệu Tuấn."
"Chào anh, tôi tên Cẩn Chi"
"mời cô vô phòng giám sát để kiểm tra lại bản vẽ và phê duyệt nhé"
"được rồi, chúng ta đi"

"Dự án này sẽ làm khu trung tâm thương mại và biệt thự hạng sang ở kế bên Trung tâm thương mại là khu vui chơi trẻ em nữa và công viên như thế khu đất sẽ thành điểm nhấn của thành phố ."
Hắn say xưa diễn tả bản thiết kế.
"Rất tốt, nhưng tôi muốn anh đổi vị trí lại nhé, khu đất bách hợp nằm cạnh khu công nghiệp, phía trước là một con sông lớn có đường trên bờ sông, vậy lên khu biệt thự sẽ quay lưng vào khu công nghiệp bên phải sẽ là trung tâm thương mại còn khu vui chơi là ở giữa, cuối cùng công viên sẽ tiếp giáp đường lớn kèm bờ sông."
"Hay,hay quá, một ý tưởng thật tuyệt vời, Kim tổng cô đúng là danh bất hư truyền, khâm phục khâm phục, không hổ danh là nữ tướng tài ba."
"Giám đốc Triệu quá khen rồi, bây giờ cứ tiến hành như vậy đi, ngày chúng ta sẽ ra công trường kiểm tra nha."
"được được rồi, ngày mai hẹn gặp lại cô nhé, Kim tổng".
Kết thúc công việc cô trở về lệ viên, thật sự tới thành phố này cô làm gì biết đi đâu chứ, tâm trạng để vui vẻ cũng không có.trong lòng thì rối ren không biết đối mặt như thế nào hay là rời đi,dù sao cũng chưa là gì, có lẽ lên rời đi
"Cô à, tới nơi rồi"
"được, cảm ơn"
trong người tâm trạng không được tốt lên cô xuống xe từ cổng lệ viên lang thang bước trên con đường đá hai bên là hai bãi cỏ chạy dài dọc theo con đường vào tới sân biệt thự.
"ây zô, ai nhìn như kiểu thiếu phu nhân nhà lệ gia đây mà."
"Vi vi em có hoa mắt không, cô ta mà xứng là phu nhân lệ gia sao, nhìn giống con hầu hơn á"
"đúng ạ, tiểu thư xem,ôi....!tiểu thư, người hoa mắt thật rồi, chả phải đây đúng là cô vợ lệ tổng nhặt về sao."
"ồ, thế sao, ôi chị,em đúng là có mắt như mù mà, chị không trách em chứ."
ả và cô người hầu của ả mỉa mai khinh thường cô, nhưng nhìn lũ sâu bọ suy nghĩ ngắn ngủi thì cô không thèm chấp nhất.
"Không sao, là thiếu phu nhân hay kẻ ăn mày cũng không quan trọng đối với tôi."
Nói rồi cô bước tiếp
"ôi trời, tiểu thư à,kẻ cướp chồng người khác mặt họ trơ trẽn lắm có nói gì cũng không làm lay động tâm lý họ đâu "
"Hư,cô mới nói cái gì..."
"Tôi nói cô á,cô là cái gì mà giám tranh giành lệ thiếu gia với tiểu thư tôi.cô chỉ là con..."
Bốp vi vi chưa nói hết câu đã bị cô tát thẳng một cái miệng rướm máu.

chưa kịp định thần đã đón nhận thêm một cú đá vào bụng, ngã lăn ra đất phụt ra một ngụm máu tươi.
"A...!tiểu...!tiểu thư..


cứu em ....!phụt..."
"Cẩn Chi kia,cô giám đánh người của tôi.cô biết tôi là ai không,ả tiện nhân."
Tô khiết đan hung hăng nhìn cô chửi mắng.
"Người của cô, chỉ là một con hầu gái, cô có tin tôi cho nó ăn kẹo đồng không,hửm."
Vừa nói cô vừa nhìn ả hầu thấp hèn đang đau đớn dưới đất, làm ả ta hoảng sợ cầu của cứu chủ nhân của mình
"Tiểu thư cứu em hu hu hu."
Cô giỏi lắm dám đấu với tôi sao
ả ta nắm đấm thành quyền, nhìn cô ánh mắt hằn thù.
"đấu ư, cô nghĩ cô có cửa sao, hả."
ả ta nhìn ánh mắt rực lửa của cô thì sợ hãi lui lại,ả nhìn thật lệ Trọng Bình đang từ cổng đi vào liền giả bộ bị cô đẩy ngã.
"A ...a ...đau quá, lệ phu nhân em biết em ở đây chị không vui,em sẽ xắp xếp đi khỏi đây,xin chị tha cho vi vi."
"Cô.

...."
"Cẩn Chi,em làm cái gì vậy,Đan nhi mau đứng dậy,vi vi cô có sao không."
Nói rồi hắn đẩy cô ra rồi chạy tới đỡ cô ta dậy rồi đỡ ả người hầu dậy thấy trên miệng ả vi vi một miệng máu đang chảy.
"Cẩn Chi,em làm cái gì đây đánh người ta tới mức này, thật quá đáng mà."

Hắn tức giận nhìn cô,tay nắm thành quyền .
"Thiếu gia, thiếu phu nhân đánh vi vi rồi tiểu thư bênh vi vi lên bị thiếu phu nhân đẩy ngã "
ả nữ hầu thấy thời cơ đến liền thêm mắm thêm muối.ánh mắt sắc bén nhìn cô dáng vẻ hả hê.
"Thật quá đáng, tôi thật thất vọng về em."
"Ha ha ha, thất vọng về tôi sao,anh nghĩ tôi là người như thế nào mà thất vọng hả, khốn kiếp ."
Nói rồi cô đẩy hắn ra rồi bước vào nhà.
"Kim Hạ Cẩn Chi,đứng lại tôi đã cho em đi chưa...!"
"A ....!trọng Bình em đau quá.

..."
"Chết tiệt......"
Đang định đuổi theo cô để nói trái phải thì bỗng ả giả đau muốn hắn bế vào, không còn cách nào chỉ chửi thề một câu rồi bế ả vào nhà.
Vậy là tô khiết đan chính thức khiêu chiến với cô và thành công ván đầu tiên làm cho hắn tức giận và bức xúc với cô..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương