Hôm nay làm việc, Giang Dao quyết định lười biếng, công điểm ít thì ít, dù sao cô cũng không sống dựa vào công điểm.
Tan ca về, Giang Dao thấy trước cửa nhà có một cái bao tải, bên cạnh còn có một người ngồi xổm, bên cạnh người đó còn có một cái giỏ đeo lưng.
Đi đến gần nhìn thì ra là Cố Thành, do anh đội mũ nên Giang Dao lúc đầu không nhận ra.
Mở cửa cho Cố Thành vào, Giang Dao tò mò cái bao tải có gì?
"Ta vừa đi công xã.
" Cố Thành lấy từ giỏ ra cái bếp lò và nồi đất.
"Bếp lò và nồi đất!" Giang Dao mắt sáng lên.
"Còn trong bao này là than.
" Cố Thành mở bao ra cho Giang Dao xem.
"Bao nhiêu tiền vậy, ta trả ngươi tiền.
" Giang Dao nhìn Cố Thành hỏi.
Cố Thành nghĩ ngợi một chút, không biết lấy bao nhiêu cho phải.
"Sao vậy?" Giang Dao thấy Cố Thành không nói, lại hỏi.
Cố Thành nghĩ, mình mua bếp hết 15 đồng, nồi đất hết 8 đồng, còn bao than này là than tổ ong, mỗi cục 1 hào, anh mua 2 đồng.
"25 đồng.
" Cố Thành nói.
"Ta mang cho ngươi hai lọ đồ hộp.
" Cố Thành lại lấy từ giỏ ra hai lọ đồ hộp đào vàng.
"Hả?"
(Sao Cố Thành lại nghĩ đến việc mang đồ hộp cho mình?) Giang Dao thắc mắc.
"Không cần, ngươi giúp ta mua bếp, ta còn chưa cảm ơn ngươi, làm sao dám lấy đồ của ngươi.
" Giang Dao để Cố Thành mang đồ hộp về.
"Ngươi lần trước mời ta ăn táo, coi như là quà đáp lễ!"
Giang Dao nhìn lọ đồ hộp dưới đất, lại nhìn Cố Thành đã ra ngoài, đi đến đóng cửa lại.
"Ôi chao, ta quên mất chưa trả tiền cho anh ấy.
" Giang Dao dậm chân, mang hai lọ đồ hộp vào nhà, bếp và nồi đất cùng bao than cũng mang vào bếp.
Mấy ngày sau, Giang Dao không gặp Cố Thành, nhưng cũng không vội, nhà Cố Thành ở ngay bên cạnh, lúc nào gặp thì trả tiền cũng được.
Mấy ngày này, Cố Thành đi sớm về muộn, cũng không đến tìm Giang Dao, anh sáng sớm vào núi săn thú, lén mang đến công xã bán, chiều lại đi làm công điểm.
Hôm nay Giang Dao tan ca sớm, về nhà gội đầu, ra sân phơi nắng.
Bỗng nghe thấy tiếng cửa.
Chẳng lẽ là Cố Thành, dù sao cũng chỉ có anh hay đến nhà.
"Ta thấy cửa không khóa, nghĩ là ngươi ở nhà.
" Cố Thành cười với Giang Dao.
"Hôm nay tan ca sớm.
" Giang Dao nói, mời Cố Thành vào.
Sau đó lấy 35 đồng đưa cho Cố Thành, nói lần trước quên trả tiền, Cố Thành xua tay nói không sao.
"Đúng rồi, ta thấy ngươi làm việc không đội mũ, nắng vẫn gay gắt lắm, ta đan cho ngươi cái nón lá.
" Cố Thành đưa cho Giang Dao một cái nón lá, lòng có chút bồn chồn, sợ Giang Dao không nhận.
Giang Dao cũng không để ý, nguyên chủ da trắng, cô cũng không lo bị đen, phơi nắng còn bổ sung canxi mà!
"Ngươi đan cái này, cái nón lá này đẹp lắm, cảm ơn nhé!" Giang Dao nhận lấy, còn đội thử.
Cố Thành nhìn Giang Dao có chút ngây ngẩn, thiếu nữ tóc đen buông xõa, nét mặt tinh tế, khuôn mặt trắng trẻo, nụ cười rạng rỡ.
"Thình thịch, thình thịch.
" Cố Thành cảm thấy tim mình đập nhanh quá.
"Ngươi thích là được.
" Cố Thành nói.
Bữa tối, Cố Thành ăn cơm ở nhà Giang Dao, để cảm ơn Cố Thành mua bếp và nồi, Giang Dao mời Cố Thành một bữa cơm tối.
Cô cắt một miếng thịt muối xào với ớt, còn làm một món trứng xào cà chua, và một món cà tím nấu đậu đũa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook