Nữ Thần Trở Về
-
Chương 61
Ai cũng chưa từng gặp được thần tiên, nhưng mỗi người từ lúc còn nhỏ đều đã nghe qua và biết đến thần tiên, cho nên không nhận thức được mà đối với thần tiên yêu cầu cao.
Chính là bởi vì thế, khi biết Ninh Tây nhận nhân vật này, bắt đầu đã nổi lên tranh cãi, sau khi phim được chiếu, cũng sẽ trở thành đối tượng được điện ảnh chú ý.
"Tôi đây cũng phải nói vài lời, Ninh Tây thời điểm quay phim này, vì muốn thể hiện tốt hơn nhân vật tiên nhân, xem qua không ít truyện viết về tiên nhân. Đoạn thời gian kia màn hình di động còn lấy hình phượng hoàng bay trên trời, ngay cả chỗ ở cũng treo bức tranh cảnh tiên nữ bay trên trời, "
Tôn Vũ Hàm mở miệng nói.
"Khi đó chúng tôi đều nói đùa Tây Tây, cô ấy là chuẩn bị đi tu thành tiên nhân thật rồi."
"Bức tranh tiên nữ bay lượn?"
Nữ MC làm ra vẻ mặt kinh ngạc,
"Làm đến mức đó sao?"
"Tôi cảm thấy những bức tranh tiên nhân bay trên trời đặc biệt đẹp mắt, "
Ninh Tây nghiêng đầu suy nghĩ một chút.
"Trong lòng của tôi, tiên nhân đại khái chính là như vậy."
"Trong tiểu thuyết có một đoạn Thanh Yên tiên nhân nhẹ nhàng nhảy múa, không biết trong phim có đoạn này không?"
Nam MC vẻ mặt bát quái,.
"Mỹ nhân khiêu vũ, cảnh đẹp ý vui cỡ nào."
Ninh Tây cúi đầu cười mà không nói, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Tiền Đạo lúc này mở miệng nói:
"Chắc chắn sẽ không làm mọi người thất vọng."
Người bình luận điện ảnh ở hội trường vừa nghe lời này, lập tức cảm thấy khó tin, không nghĩ đến đến Tiền Đạo diễn thực sự quay cảnh này. Nhưng mà, Thanh Yên tiên nhân không phải nhân vật chính, nhưng với bộ phim này, diễn viên nhận vai diễn này sẽ thu được lợi lớn. Nếu như còn có cả khiêu vũ kia nữa, nếucó thể được Tiền đạo diễn chấp nhận, khẳng định sẽ kéo được thêm nhiều fan.
Nhưng nói thì được mà làm thì khó, trong tác phẩm tiểu thuyết thường thường là vũ đạo tuyệt mỹ, khiến vô số người kinh diễm, đạo diễn với diễn viên làm ra thì biến thành quần ma loạn vũ, bốn phía xung quanh thì như mắt mù cố làm ra vẻ mặt kinh ngạc.
Cái này cũng không hẳn là do đạo diễn quay không tốt hay diễn viên diễn kém, mà là do quay phim đốt tiền, dù đạo diễn muốn quay cảnh đẹp mắt nhất, giám chế sản xuất chưa chắc đã đồng ý, diễn viên cũng không nhất định nguyện ý phối hợp, mà người xem cũng không để ý một cảnh quay vũ đạo đẹp mắt đến mức nào.
Tất cả mọi người trở nên bạo phát, đạo diễn cũng không thể tránh được.
Chỉ hy vọng Tiền Từ Hải là đạo diễn có kinh nghiệm, lại yêu cầu cao trong từng chi tiết, có thể quay một cảnh vũ đạo thật sự cuốn hút.
Mở màn ấn tượng như thế, ngồi ở trước TV xem buổi lễ chiếu phim đầu tiên trực tiếp khiến người xem cũng bị khơi gợi lên lòng hiếu kỳ, buổi lễ kết thúc, phim cũng được công chiếu ngay sau đó.
Trước đó đã câu dẫn vô số lòng hiếu kỳ của mọi người, bây giờ kéo tâm trí người xem vào một thế giới thần kỳ tiên hiệp.
Ninh Tây vai diễn Thanh Yên tiên nhân từ đám mây bay xuống, tất cả mọi người bị nàng hấp dẫn, bởi vì bọn họ nhìn thấy không phải là Ninh Tây, mà là một tiên nhân chân chính.
Bộ phim này nội dung ý nghĩa chính không phải tuyên dương tiên nhân có thể trợ giúp người phàm, mà là khẳng định con người cũng thắng được sự an bài của trời cao, tiên nhân cũng không phải cao cao tại thượng như trong tưởng tượng của con người, hoàn mỹ không có khiếm khuyết.
Lúc Thanh Yên tiên nhân ở trên tiên cung vì chúng thần nhảy múa, ở dưới nhân gian dân chúng đang ở gặp tai hoạ khô hạn trăm năm chưa từng có, bọn họ quỳ xuống đất cầu thần bái phật, mà thần tiên lại đối với sự cầu nguyện của dân chúng có tai mà như điếc, chỉ biết say đắm hưởng lạc.
Cảnh quay vũ đạo hết sức đẹp mắt, người khó tính đến mấy xem cũng nhịn không được say mê trong đó, nhưng cảnh này càng đưpj bao nhiêu, càng cho thấy thần tiên tàn nhẫn và lạnh lùng bấy nhiêu.
Bộ phim kết thúc lập lờ nước đôi, tiên sơn biển rộng như cũ mây mù quấn quanh, nhưng người cầu xin thần, bái tiên nhân lại càng ngày càng ít.
Một người già hỏi nam chính:
"Người trẻ tuổi, cậu là muốn đi đâu?"
Nam chính nhìn phía xa mây mù quấn quanh núi non, trầm mặc một lúc lâu sau mở miệng:
"Tôi muốn đi tìm một người."
"Cậu muốn tìm ai?"
Lão già lại hỏi.
Nam chính lắc đầu không nói gì, hòa mình vào trong đám người chậm rãi đi xa.
Trong phim, nữ chính chết ở trong tay người Ma tộc, sau đó đầu thai chuyển thế, mà Thanh Yên tiên nhân bởi vì liều mình nhúng tay vào việc phàm trần, không chết ở trong tay người Ma tộc, nhưng lại bị tiên đế rút đi tiên cốt, diệt đi thần hồn, biến mất trong thiên địa.
Cho nên có lẽ người nam chính tìm hẳn là nữ chính đã chuyển thế, nhưng là cũng có người bình luận phim điện ảnh cảm thấy, hắn là đang tìm Thanh Yên tiên nhân, bởi vì phần cuối chỗ núi non trùng điệp chợt lóe sáng lên là nơi Thanh Yên tiên nhân lần đầu tiên hạ phàm.
Phim điện ảnh kết thúc, toàn hội trường đầu tiên là yên tĩnh mấy giây, sau đó vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Toàn bộ người của tổ phim ( Đàm Hải Tiên Ký) bước lên sân khấu cúi người chào nói cảm tạ.
Bộ phim điện ảnh tên là ( Đàm Hải Tiên Ký), nội dung lại đối với thần tiên tràn đầy trào phúng, không thể không nói đây là thành công của Tiền Từ Hải.
"Chúc mừng bộ phim của chúng ta bán vé bán được thật nhiều vé xem, cạn chén!"
Tất cả mọi người trong tổ phim (Đàm Hải Tiên Ký) giơ chén rượu lên, mọi người tâm tình đều rất tốt.
Mặc dù khuya hôm nay điện ảnh mới vừa chiếu buổi đầu tiên, còn chưa thống kê số vé bán được, nhưng từ buổi lễ nhìn phản ứng của những người có mặt ở đó, có thể thấy được, bộ phim của bọn họ đã thành công.
Bình thường mọi người không dám chọc đạo diễn, hôm nay lá gan cũng lớn lên, thay nhau mời rượu Tiền Từ Hải, may mắn là còn đúng mực, nếu không nhất định sẽ đem nằm sấp ở trên bàn cơm.
Nhưng những người này dám mời rượu Tiền Từ Hải, cũng không dám tìm hai người đầu tư rót rượu, không ít người tuy có tâm nịnh nọt người đầu tư, nhưng thấy mấy vị diễn viên chính đều ngồi quy củ, cũng chỉ đàng hoàng ngồi yên.
Trương Bồi Bồi là nhân vật phản diện trong bộ phim, vốn là phần diễn không nặng, nhưng vì Chu Mạt Lỵ tìm đường chết, làm cho cô nhặt được tiện nghi. Lúc này cô ngồi bên cạnh Ninh Tây, có chút tò mò đưa tay chọc chọc cánh tay Ninh Tây.
"Tây Tây, cô làm sao dám cùng Thường tổng làm bằng hữu? Hắn nhìn quá nghiêm túc."
Ninh Tây thấy mặt cô ấy hiếu kỳ, trong mắt còn có một chút mong đợi cùng hưng phấn, cô nhỏ giọng cười nói.
"Đại khái là nhận biết quá lâu, coi như thói quen?"
"A?"
Trương Bồi Bồi lập tức kinh ngạc,
"Hai người thật sự là bạn tốt nhiều năm?"
"Đúng vậy, "
Ninh Tây cười cười, không nói nhiều hơn.
Trương Bồi Bồi lại hâm mộ và ghen tị, như cô có bằng hữu lợi hại như vậy, khẳng định cũng không thể lạnh nhạt được như Ninh Tây.
Nhưng có lẽ cũng bởi vì Ninh Tây tâm tính tốt, mới có thể kết giao với bằng hữu lợi hại như vậy?
Ăn cơm được một lúc, Thường Thời Quy đột nhiên duỗi dài cánh tay, đem một con tôm đã được bóc vỏ thả tới trước mặt Ninh Tây.
Mọi người ngồi cùng bàn thấy Ninh Tây làm móng tay, lại nhìn Thường Thời Quy trầm mặc không nói gì, hết sức thức thời, cúi đầu làm như cái gì cũng không thấy được, trong lòng lại đang điên cuồng gầm thét.
Hóa ra lời đồn đãi đều là thật, đường đường là đại tổng tài Thường thị đối với Ninh Tây có ý tứ!
Lại nhìn phản ứng Ninh Tây, thế nhưng không thụ sủng nhược kinh, mà cực kỳ tự nhiên dùng đôi đũa gắp lên con tôm đã bóc vỏ nhúng nước gia vị bắt đầu ăn, cái này... Người bình thường thật đúng là không so được.
Ninh Tây làm bộ như không biết người ngồi cùng bàn đang khiếp sợ.
Đang ăn, cửa đột nhiên có tiếng gõ, người ngồi cạnh cửa đứng dậy mở cửa, người đứng ở cửa là Chu Mạt Lỵ.
Một đoạn thời gian không gặp, Chu Mạt Lỵ nhìn có phần tiều tụy, cô ta đi vào trong phòng, ánh mắt hướng về bốn phía nhìn một vòng, cuối cùng rơi xuống bàn Ninh Tây đang ngồi.
Chuyện Chu Mạt Lỵ bắt nạt Ninh Tây, trong tổ phim trên dưới không ai không biết, hiện tại thấy cô đột nhiên xuất hiện ở đây, bầu không khí lập tức có chút quái dị.
Tổ phim căn bản không có mời cô tham gia nghi thức chiếu phim buổi đầu tiên, cũng không mời cô ta tới tham gia tiệc đóng máy, cô hiện tại đột nhiên xuất hiện nơi này, muốn làm gì?
Chu Mạt Lỵ biết rõ mình xuất hiện cực kỳ đột ngột, thậm chí nơi này phần lớn người không hoan nghênh cô, nhưng cô hiện tại đã cùng đường, trừ nghĩ biện pháp nịnh nọt những người này, không có phương pháp khác.
"Cô Chu, mời ngồi bên này."
Trợ lý đạo diễn phản ứng rất nhanh, hắn Chu Mạt Lỵ kéo đến một bàn ngồi xuống, cái bàn này cách bàn chủ xa nhất.
Nếu trong dĩ vãng có người để Chu Mạt Lỵ ngồi trong góc, cô ta cũng sớm nổi nóng, nhưng hôm nay lại ngoan ngoãn ngồi xuống, còn hướng người cùng bàn cười cười.
Bầu không khí cũng nhanh khôi phục, nhưng tất cả mọi người dù cố ý hay vô ý đều đem Chu Mạt Lỵ gạt bỏ, mà chịu bị lạnh nhạt, Chu Mạt Lỵ cũng nhịn xuống.
"Sớm biết như thế, lúc trước cần gì phải..., "
Tôn Vũ Hàm cúi đầu ở bên tai Ninh Tây nhỏ giọng nói.
"Em cách xa cô ta ra một chút, nhỡ may cô ta đột nhiên nổi điên..."
Hiện tại Chu Mạt Lỵ đã là đường cùng khốn thú, nếu bị kích thích, chỉ sợ cái gì cũng có thể làm được.
"Em biết, cám ơn chị Vũ Hàm nhắc nhở."
Ninh Tây nhìn Tôn Vũ Hàm cười cười, ngẩng đầu thì chạm phải ánh mắt của Thường Thời Quy đang nhìn mình.
Ninh Tây nhìn hắn chớp mắt, Thường Thời Quy khóe miệng khẽ cong, cả khuôn mặt đều nhu hòa.
Chính là bởi vì thế, khi biết Ninh Tây nhận nhân vật này, bắt đầu đã nổi lên tranh cãi, sau khi phim được chiếu, cũng sẽ trở thành đối tượng được điện ảnh chú ý.
"Tôi đây cũng phải nói vài lời, Ninh Tây thời điểm quay phim này, vì muốn thể hiện tốt hơn nhân vật tiên nhân, xem qua không ít truyện viết về tiên nhân. Đoạn thời gian kia màn hình di động còn lấy hình phượng hoàng bay trên trời, ngay cả chỗ ở cũng treo bức tranh cảnh tiên nữ bay trên trời, "
Tôn Vũ Hàm mở miệng nói.
"Khi đó chúng tôi đều nói đùa Tây Tây, cô ấy là chuẩn bị đi tu thành tiên nhân thật rồi."
"Bức tranh tiên nữ bay lượn?"
Nữ MC làm ra vẻ mặt kinh ngạc,
"Làm đến mức đó sao?"
"Tôi cảm thấy những bức tranh tiên nhân bay trên trời đặc biệt đẹp mắt, "
Ninh Tây nghiêng đầu suy nghĩ một chút.
"Trong lòng của tôi, tiên nhân đại khái chính là như vậy."
"Trong tiểu thuyết có một đoạn Thanh Yên tiên nhân nhẹ nhàng nhảy múa, không biết trong phim có đoạn này không?"
Nam MC vẻ mặt bát quái,.
"Mỹ nhân khiêu vũ, cảnh đẹp ý vui cỡ nào."
Ninh Tây cúi đầu cười mà không nói, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Tiền Đạo lúc này mở miệng nói:
"Chắc chắn sẽ không làm mọi người thất vọng."
Người bình luận điện ảnh ở hội trường vừa nghe lời này, lập tức cảm thấy khó tin, không nghĩ đến đến Tiền Đạo diễn thực sự quay cảnh này. Nhưng mà, Thanh Yên tiên nhân không phải nhân vật chính, nhưng với bộ phim này, diễn viên nhận vai diễn này sẽ thu được lợi lớn. Nếu như còn có cả khiêu vũ kia nữa, nếucó thể được Tiền đạo diễn chấp nhận, khẳng định sẽ kéo được thêm nhiều fan.
Nhưng nói thì được mà làm thì khó, trong tác phẩm tiểu thuyết thường thường là vũ đạo tuyệt mỹ, khiến vô số người kinh diễm, đạo diễn với diễn viên làm ra thì biến thành quần ma loạn vũ, bốn phía xung quanh thì như mắt mù cố làm ra vẻ mặt kinh ngạc.
Cái này cũng không hẳn là do đạo diễn quay không tốt hay diễn viên diễn kém, mà là do quay phim đốt tiền, dù đạo diễn muốn quay cảnh đẹp mắt nhất, giám chế sản xuất chưa chắc đã đồng ý, diễn viên cũng không nhất định nguyện ý phối hợp, mà người xem cũng không để ý một cảnh quay vũ đạo đẹp mắt đến mức nào.
Tất cả mọi người trở nên bạo phát, đạo diễn cũng không thể tránh được.
Chỉ hy vọng Tiền Từ Hải là đạo diễn có kinh nghiệm, lại yêu cầu cao trong từng chi tiết, có thể quay một cảnh vũ đạo thật sự cuốn hút.
Mở màn ấn tượng như thế, ngồi ở trước TV xem buổi lễ chiếu phim đầu tiên trực tiếp khiến người xem cũng bị khơi gợi lên lòng hiếu kỳ, buổi lễ kết thúc, phim cũng được công chiếu ngay sau đó.
Trước đó đã câu dẫn vô số lòng hiếu kỳ của mọi người, bây giờ kéo tâm trí người xem vào một thế giới thần kỳ tiên hiệp.
Ninh Tây vai diễn Thanh Yên tiên nhân từ đám mây bay xuống, tất cả mọi người bị nàng hấp dẫn, bởi vì bọn họ nhìn thấy không phải là Ninh Tây, mà là một tiên nhân chân chính.
Bộ phim này nội dung ý nghĩa chính không phải tuyên dương tiên nhân có thể trợ giúp người phàm, mà là khẳng định con người cũng thắng được sự an bài của trời cao, tiên nhân cũng không phải cao cao tại thượng như trong tưởng tượng của con người, hoàn mỹ không có khiếm khuyết.
Lúc Thanh Yên tiên nhân ở trên tiên cung vì chúng thần nhảy múa, ở dưới nhân gian dân chúng đang ở gặp tai hoạ khô hạn trăm năm chưa từng có, bọn họ quỳ xuống đất cầu thần bái phật, mà thần tiên lại đối với sự cầu nguyện của dân chúng có tai mà như điếc, chỉ biết say đắm hưởng lạc.
Cảnh quay vũ đạo hết sức đẹp mắt, người khó tính đến mấy xem cũng nhịn không được say mê trong đó, nhưng cảnh này càng đưpj bao nhiêu, càng cho thấy thần tiên tàn nhẫn và lạnh lùng bấy nhiêu.
Bộ phim kết thúc lập lờ nước đôi, tiên sơn biển rộng như cũ mây mù quấn quanh, nhưng người cầu xin thần, bái tiên nhân lại càng ngày càng ít.
Một người già hỏi nam chính:
"Người trẻ tuổi, cậu là muốn đi đâu?"
Nam chính nhìn phía xa mây mù quấn quanh núi non, trầm mặc một lúc lâu sau mở miệng:
"Tôi muốn đi tìm một người."
"Cậu muốn tìm ai?"
Lão già lại hỏi.
Nam chính lắc đầu không nói gì, hòa mình vào trong đám người chậm rãi đi xa.
Trong phim, nữ chính chết ở trong tay người Ma tộc, sau đó đầu thai chuyển thế, mà Thanh Yên tiên nhân bởi vì liều mình nhúng tay vào việc phàm trần, không chết ở trong tay người Ma tộc, nhưng lại bị tiên đế rút đi tiên cốt, diệt đi thần hồn, biến mất trong thiên địa.
Cho nên có lẽ người nam chính tìm hẳn là nữ chính đã chuyển thế, nhưng là cũng có người bình luận phim điện ảnh cảm thấy, hắn là đang tìm Thanh Yên tiên nhân, bởi vì phần cuối chỗ núi non trùng điệp chợt lóe sáng lên là nơi Thanh Yên tiên nhân lần đầu tiên hạ phàm.
Phim điện ảnh kết thúc, toàn hội trường đầu tiên là yên tĩnh mấy giây, sau đó vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Toàn bộ người của tổ phim ( Đàm Hải Tiên Ký) bước lên sân khấu cúi người chào nói cảm tạ.
Bộ phim điện ảnh tên là ( Đàm Hải Tiên Ký), nội dung lại đối với thần tiên tràn đầy trào phúng, không thể không nói đây là thành công của Tiền Từ Hải.
"Chúc mừng bộ phim của chúng ta bán vé bán được thật nhiều vé xem, cạn chén!"
Tất cả mọi người trong tổ phim (Đàm Hải Tiên Ký) giơ chén rượu lên, mọi người tâm tình đều rất tốt.
Mặc dù khuya hôm nay điện ảnh mới vừa chiếu buổi đầu tiên, còn chưa thống kê số vé bán được, nhưng từ buổi lễ nhìn phản ứng của những người có mặt ở đó, có thể thấy được, bộ phim của bọn họ đã thành công.
Bình thường mọi người không dám chọc đạo diễn, hôm nay lá gan cũng lớn lên, thay nhau mời rượu Tiền Từ Hải, may mắn là còn đúng mực, nếu không nhất định sẽ đem nằm sấp ở trên bàn cơm.
Nhưng những người này dám mời rượu Tiền Từ Hải, cũng không dám tìm hai người đầu tư rót rượu, không ít người tuy có tâm nịnh nọt người đầu tư, nhưng thấy mấy vị diễn viên chính đều ngồi quy củ, cũng chỉ đàng hoàng ngồi yên.
Trương Bồi Bồi là nhân vật phản diện trong bộ phim, vốn là phần diễn không nặng, nhưng vì Chu Mạt Lỵ tìm đường chết, làm cho cô nhặt được tiện nghi. Lúc này cô ngồi bên cạnh Ninh Tây, có chút tò mò đưa tay chọc chọc cánh tay Ninh Tây.
"Tây Tây, cô làm sao dám cùng Thường tổng làm bằng hữu? Hắn nhìn quá nghiêm túc."
Ninh Tây thấy mặt cô ấy hiếu kỳ, trong mắt còn có một chút mong đợi cùng hưng phấn, cô nhỏ giọng cười nói.
"Đại khái là nhận biết quá lâu, coi như thói quen?"
"A?"
Trương Bồi Bồi lập tức kinh ngạc,
"Hai người thật sự là bạn tốt nhiều năm?"
"Đúng vậy, "
Ninh Tây cười cười, không nói nhiều hơn.
Trương Bồi Bồi lại hâm mộ và ghen tị, như cô có bằng hữu lợi hại như vậy, khẳng định cũng không thể lạnh nhạt được như Ninh Tây.
Nhưng có lẽ cũng bởi vì Ninh Tây tâm tính tốt, mới có thể kết giao với bằng hữu lợi hại như vậy?
Ăn cơm được một lúc, Thường Thời Quy đột nhiên duỗi dài cánh tay, đem một con tôm đã được bóc vỏ thả tới trước mặt Ninh Tây.
Mọi người ngồi cùng bàn thấy Ninh Tây làm móng tay, lại nhìn Thường Thời Quy trầm mặc không nói gì, hết sức thức thời, cúi đầu làm như cái gì cũng không thấy được, trong lòng lại đang điên cuồng gầm thét.
Hóa ra lời đồn đãi đều là thật, đường đường là đại tổng tài Thường thị đối với Ninh Tây có ý tứ!
Lại nhìn phản ứng Ninh Tây, thế nhưng không thụ sủng nhược kinh, mà cực kỳ tự nhiên dùng đôi đũa gắp lên con tôm đã bóc vỏ nhúng nước gia vị bắt đầu ăn, cái này... Người bình thường thật đúng là không so được.
Ninh Tây làm bộ như không biết người ngồi cùng bàn đang khiếp sợ.
Đang ăn, cửa đột nhiên có tiếng gõ, người ngồi cạnh cửa đứng dậy mở cửa, người đứng ở cửa là Chu Mạt Lỵ.
Một đoạn thời gian không gặp, Chu Mạt Lỵ nhìn có phần tiều tụy, cô ta đi vào trong phòng, ánh mắt hướng về bốn phía nhìn một vòng, cuối cùng rơi xuống bàn Ninh Tây đang ngồi.
Chuyện Chu Mạt Lỵ bắt nạt Ninh Tây, trong tổ phim trên dưới không ai không biết, hiện tại thấy cô đột nhiên xuất hiện ở đây, bầu không khí lập tức có chút quái dị.
Tổ phim căn bản không có mời cô tham gia nghi thức chiếu phim buổi đầu tiên, cũng không mời cô ta tới tham gia tiệc đóng máy, cô hiện tại đột nhiên xuất hiện nơi này, muốn làm gì?
Chu Mạt Lỵ biết rõ mình xuất hiện cực kỳ đột ngột, thậm chí nơi này phần lớn người không hoan nghênh cô, nhưng cô hiện tại đã cùng đường, trừ nghĩ biện pháp nịnh nọt những người này, không có phương pháp khác.
"Cô Chu, mời ngồi bên này."
Trợ lý đạo diễn phản ứng rất nhanh, hắn Chu Mạt Lỵ kéo đến một bàn ngồi xuống, cái bàn này cách bàn chủ xa nhất.
Nếu trong dĩ vãng có người để Chu Mạt Lỵ ngồi trong góc, cô ta cũng sớm nổi nóng, nhưng hôm nay lại ngoan ngoãn ngồi xuống, còn hướng người cùng bàn cười cười.
Bầu không khí cũng nhanh khôi phục, nhưng tất cả mọi người dù cố ý hay vô ý đều đem Chu Mạt Lỵ gạt bỏ, mà chịu bị lạnh nhạt, Chu Mạt Lỵ cũng nhịn xuống.
"Sớm biết như thế, lúc trước cần gì phải..., "
Tôn Vũ Hàm cúi đầu ở bên tai Ninh Tây nhỏ giọng nói.
"Em cách xa cô ta ra một chút, nhỡ may cô ta đột nhiên nổi điên..."
Hiện tại Chu Mạt Lỵ đã là đường cùng khốn thú, nếu bị kích thích, chỉ sợ cái gì cũng có thể làm được.
"Em biết, cám ơn chị Vũ Hàm nhắc nhở."
Ninh Tây nhìn Tôn Vũ Hàm cười cười, ngẩng đầu thì chạm phải ánh mắt của Thường Thời Quy đang nhìn mình.
Ninh Tây nhìn hắn chớp mắt, Thường Thời Quy khóe miệng khẽ cong, cả khuôn mặt đều nhu hòa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook