Nữ Thần Bổ
-
Chương 19: Đấu Đường Chủ Hắc Long Bang
Bang chủ Thiết Sư Bang Lĩnh Nam lúc này khuôn mặt âm trầm bất định. Một chiêu ”Ương Vân Thiên Giáng” trong Bài Vân Chưởng vừa rồi Nhiếp Phong thi triển đã làm hơn chục cao thủ bang Hắc Long và Thiết Sư tử thương thảm trọng. Hắn mặc một bộ xa tanh trường bào màu thanh thiên. Lưng đeo trường kiếm màu xanh nhạt. Khí chất trông vô cùng văn nhã lễ độ. Nhưng nét ôn tồn nho nhã đó đã thay bằng sự cuồng nộ. Đường chủ Hắc Long Bang ngồi ở khán đài phía đông lúc này cũng đứng ngồi không yên. Hắn tên là Phi Nha, năm nay đã ngoài ngũ tuần, thân khoác một bộ hoàng bào. Lúc này, gương mặt của hắn cũng đằng đằng sát khí.
Lĩnh Nam trường kiếm rút khởi vỏ. Ánh kiếm xanh mét hẳn nhiên là một bảo kiếm khó tìm.
- Nhiếp tướng quân! Nghe nói ngươi xếp thứ mười trên Giang Hồ Bảng. Hôm nay ta muốn lĩnh giáo vài chiêu. Bang chủ Thiết Sư Bang cất lời.
Nhiếp phong cũng cười quay qua nói với hắn:
- Ta đợi lời này đã lâu. Để xem Truy Phong Đoạt Hồn kiếm của Lĩnh bang chủ uy lực thế nào.
- Như ngươi mong muốn. Lĩnh Nam phi thân lên lôi đài.
Dưới đài, mọi người tranh luận không ngớt. Kẻ nói Lĩnh Nam bang chủ một bang, võ công chắc chắn trên cơ Nhiếp Phong. Người thì lại kêu họ Nhiếp xếp thứ 10 trên Giang Hồ Bảng thì dễ dàng thắng được Lĩnh bang chủ. Nói chung, cả hai đểu trẻ tuổi và cùng là cao thủ dùng kiếm. Cuộc so tài này chắc chắn sẽ là một trận long tranh hổ đấu. Khắp nơi, quần hào bắt đầu tham gia cá cược xem ai là người giành thắng lợi.
Du Hương đã đứng trên nóc tòa trang viện quan sát được một lúc. Đối với cuộc cá độ này, nàng không mấy hứng thú. Có hệ thống bàng thân dĩ nhiên tỉ lệ thắng sẽ nghiêng về Nhiếp tướng quân. Nhiệm vụ của nàng lúc này, đó là quan sát nhất cử nhất động của Phi Nha đường chủ Hắc Long Bang. Hôm nay, nàng muốn một mẻ lưới bắt gọn những tên đầu sỏ của hai bang phái này. Một hồi có chút mỏi chân. Du Hương phân phó cho mấy tên bộ khoái trông chừng Phi Nha còn mình thì đi đến đình thượng ngồi nghỉ.
- Vút!
Một tiếng xé gió vang lên. Kiếm của Lĩnh Nam đã đâm thẳng giữa tim Nhiếp Phong. Lưỡng Nghi Kiếm của họ Nhiếp vung lên gạt được thế công. Hai mũi kiếm chạm nhau quang hoa tung tóe. Lĩnh Nam không hề nao núng thu chiêu về tiếp tục múa kiếm, chiêu chiêu liên tiếp tấn công vào những chỗ yếu hại của Nhiếp Phong. Đôi bên qua lại được chục chiêu lại tách ra đứng hai góc lôi đài.
Nhiếp Phong phải công nhận Truy Phong Kiếm pháp của bang chủ Thiết Sư rất lợi hại. Tuy nhiên, nếu trước kia chỉ có 14 kiếm thì hắn không chắc. Từ lúc được Du bổ đầu ban cho trọn đủ 23 kiếm thì Nhiếp Phong tin tưởng mình sẽ chiến thắng.
Sau một hồi so đấu. Lĩnh Nam nhận ra kiếm pháp của mình nếu tiếp tục đấu sẽ dưới cơ đối phương. Từ lúc xuất đạo đến nay, lần đầu tiên hắn gặp được người có kiếm pháp cao minh hơn bản thân. Hắn thu kiếm vào bao dưới sự ngạc nhiên của Nhiếp tướng quân và quần hùng trên khán đài. Hắn cười nham hiểm nói với Nhiếp Phong:
- Được lắm! Luận kiếm pháp ta nhận thua. Bất quá ta thấy ngươi chưởng pháp không tồi. Từ giờ hai ta so đấu chưởng pháp, nội lực ngươi có dám không?
- Có gì không dám. Nhiếp Phong cất Lưỡng Nghi Kiếm vào vỏ.
Ba huynh đệ họ Trương phái Côn Lôn nhất tề đứng dậy lo lắng:
- Nhiếp thiếu hiệp. Đừng mắc mưu khích tướng của hắn. Ta nghe tin không lâu trước, Thiết Sư Bang có tìm được một củ Hà Thủ Ô trăm năm tuổi. Tên này làm bang chủ, chắc chắn đã phục dụng, công lực tăng tiến rất nhiều.
- Cám ơn lòng tốt của Trương huynh. Đệ tự có chừng mực. Ba vị huynh đài xin cứ yên tâm. Nhiếp Phong mỉm cười đáp lời.
Vừa nói xong, Lĩnh Bang chủ đã vung song chưởng tấn công về phía họ Nhiếp. Từ trước tới nay, Lĩnh Nam kiêu ngạo vô cùng, có bao giờ phải nhận thua với ai. Nay trước mặt quần hào, hơn nữa lại có Chu tiểu thư. Hắn muối mặt lắm mới đành cam bái hạ phong về mặt kiếm pháp trước Nhiếp Phong.
Hai người áp song chưởng vào nhau so đấu nội lực. Sàn gỗ của lôi đài phút chốc bị áp lực của đôi bên mà vỡ ra thành mảnh vụn. Kình phong bắn ra xung quanh, làm nóng rát mặt những ai ở gần đấy. Lĩnh Nam dồn hết chân khí vào song chưởng của mình. Hắn nhờ đã từng dùng một củ Hà Thủ Ô một trăm năm tuổi nên công lực hiện tại rất dồi dào.
Nhiếp Phong luyện Hư Vân Kính nội công của Bài Vân Chưởng nên kình lực cũng thâm hậu không hề lép vế trước Thiết bang chủ. Đại khái khoảng hơn hai mươi phút sau, cả hai vẫn so kè nội lực ai hơn ai. Khuôn mặt của Nhiếp Phong lúc này có dấu hiệu tái nhợt. Bài Vân Chưởng rất cao thâm võ học nhưng đấu kiểu này chủ yếu là ăn ở số lượng chứ không phải chất lượng.
Lĩnh Nam cười thầm:
- Ha ha ha! Trận này ngươi thua chắc. Ta vừa ăn Hà Thủ Ô trăm năm niên đại, so kè sức bền nội lực với ta chỉ có chết.
Du Hương ở trên đình thượng cũng nhìn thấy cảnh này. Nàng âm thầm thở dài:
- Cái tên họ Nhiếp này, cậy có hệ thống trong người mà quá kiêu ngạo khinh địch. Trúng lầm kế khích tướng của Lĩnh Nam so đấu nội lực với hắn. Xem ra, lúc nguy cấp ta phải ra tay mới xong.
Nghĩ xong, Du Hương bắn mình xuống, trà trộn vào đám người phía tây khán đài. Vì đang tập trung vào trận quyết đấu nên mọi người cũng không ai để ý đến nàng.
Một canh giờ trôi đi. Nhiếp Phong hô hấp nặng nhọc trong khi Lĩnh Nam vẫn ung dung nhẹ nhàng. Họ Nhiếp cảm thấy da mặt bắt đầu nóng rát, hai tay của hắn có dấu hiệu thoát lực. Lĩnh bang chủ thấy vậy, mừng như điên, càng thúc chân khí cuồn cuộn sang. Mắt thấy sắp thắng đến nơi, bỗng lúc này có tiếng xé gió lao vút đến giữa hai người.
- Phanh!
Một tiếng nổ vang dội cất lên. Lĩnh Nam cùng Nhiếp Phong đều trượt dài về phía sau hơn 2 mét. Không biết từ lúc nào một chiếc ghế gỗ đã bị ai đó ném mạnh về phía cả hai.
Lĩnh Nam mắt đỏ sòng sọc vì giận dữ kẻ phá đám:
- Ai? Đứa nào dám nhúng tay vào việc của bổn bang? Lăn ra đây nhận lấy cái chết.
- Ta! Du Hương dõng dạc hô lớn.
Lúc này, quần hùng ai nấy đều nín thở kinh ngạc vì người ra tay lại là một nữ nhân. Hơn nữa, đó lại là một nữ nhân cực kì xinh đẹp. Chu Tiểu Tuyết nhìn chằm chằm vào gương mặt của Du bổ đầu. Nàng cũng si mê trước nhan sắc chim sa cá lặn của cô ta.
- Mẹ nó! Ta có phải đang mơ không? Cô nương dung mạo đẹp như một nàng tiên vậy!
- So với Chu tiểu thư. Cô gái này chỉ có hơn chứ không kém.
Mọi người bàn tán xôn xao khắp khán đài. Lĩnh Nam cũng thất thố trước vẻ đẹp quá nổi bật của Du Hương. Hắn đứng đực ra nhìn chăm chú vào nàng không nói câu gì.
- Hừ! Dám cả gan xía tay vào việc của bổn bang. Hôm nay lão phu tội chết có thể tha nhưng tội sống phải nhận. Nếu đồng ý làm nữ nhân của ta. Phi Nha này đảm bảo lo cho ngươi từ nay về sau, sống sung túc phú quý suốt đời! Đường chủ Hắc Long Bang tiến đến trước mặt Du Hương cất giọng.
Du bổ đầu quay qua phía lão đường chủ bang Hắc Long thốt lên giận dữ:
- Tìm chết!
Chỉ thấy Thủy Hàn Kiếm không biết từ bao giờ đã hiện trong tay Du Hương. Nàng vung kiếm về phía Phi Nha vận tốc nhanh như điện. Lão đường chủ cũng không phải phường giá áo túi cơm. Hắn vận công vào quyền đầu đấm thẳng về kiếm của nàng.
- Oanh!
Một tiếng nổ chát chúa vang lên.
Lĩnh Nam trường kiếm rút khởi vỏ. Ánh kiếm xanh mét hẳn nhiên là một bảo kiếm khó tìm.
- Nhiếp tướng quân! Nghe nói ngươi xếp thứ mười trên Giang Hồ Bảng. Hôm nay ta muốn lĩnh giáo vài chiêu. Bang chủ Thiết Sư Bang cất lời.
Nhiếp phong cũng cười quay qua nói với hắn:
- Ta đợi lời này đã lâu. Để xem Truy Phong Đoạt Hồn kiếm của Lĩnh bang chủ uy lực thế nào.
- Như ngươi mong muốn. Lĩnh Nam phi thân lên lôi đài.
Dưới đài, mọi người tranh luận không ngớt. Kẻ nói Lĩnh Nam bang chủ một bang, võ công chắc chắn trên cơ Nhiếp Phong. Người thì lại kêu họ Nhiếp xếp thứ 10 trên Giang Hồ Bảng thì dễ dàng thắng được Lĩnh bang chủ. Nói chung, cả hai đểu trẻ tuổi và cùng là cao thủ dùng kiếm. Cuộc so tài này chắc chắn sẽ là một trận long tranh hổ đấu. Khắp nơi, quần hào bắt đầu tham gia cá cược xem ai là người giành thắng lợi.
Du Hương đã đứng trên nóc tòa trang viện quan sát được một lúc. Đối với cuộc cá độ này, nàng không mấy hứng thú. Có hệ thống bàng thân dĩ nhiên tỉ lệ thắng sẽ nghiêng về Nhiếp tướng quân. Nhiệm vụ của nàng lúc này, đó là quan sát nhất cử nhất động của Phi Nha đường chủ Hắc Long Bang. Hôm nay, nàng muốn một mẻ lưới bắt gọn những tên đầu sỏ của hai bang phái này. Một hồi có chút mỏi chân. Du Hương phân phó cho mấy tên bộ khoái trông chừng Phi Nha còn mình thì đi đến đình thượng ngồi nghỉ.
- Vút!
Một tiếng xé gió vang lên. Kiếm của Lĩnh Nam đã đâm thẳng giữa tim Nhiếp Phong. Lưỡng Nghi Kiếm của họ Nhiếp vung lên gạt được thế công. Hai mũi kiếm chạm nhau quang hoa tung tóe. Lĩnh Nam không hề nao núng thu chiêu về tiếp tục múa kiếm, chiêu chiêu liên tiếp tấn công vào những chỗ yếu hại của Nhiếp Phong. Đôi bên qua lại được chục chiêu lại tách ra đứng hai góc lôi đài.
Nhiếp Phong phải công nhận Truy Phong Kiếm pháp của bang chủ Thiết Sư rất lợi hại. Tuy nhiên, nếu trước kia chỉ có 14 kiếm thì hắn không chắc. Từ lúc được Du bổ đầu ban cho trọn đủ 23 kiếm thì Nhiếp Phong tin tưởng mình sẽ chiến thắng.
Sau một hồi so đấu. Lĩnh Nam nhận ra kiếm pháp của mình nếu tiếp tục đấu sẽ dưới cơ đối phương. Từ lúc xuất đạo đến nay, lần đầu tiên hắn gặp được người có kiếm pháp cao minh hơn bản thân. Hắn thu kiếm vào bao dưới sự ngạc nhiên của Nhiếp tướng quân và quần hùng trên khán đài. Hắn cười nham hiểm nói với Nhiếp Phong:
- Được lắm! Luận kiếm pháp ta nhận thua. Bất quá ta thấy ngươi chưởng pháp không tồi. Từ giờ hai ta so đấu chưởng pháp, nội lực ngươi có dám không?
- Có gì không dám. Nhiếp Phong cất Lưỡng Nghi Kiếm vào vỏ.
Ba huynh đệ họ Trương phái Côn Lôn nhất tề đứng dậy lo lắng:
- Nhiếp thiếu hiệp. Đừng mắc mưu khích tướng của hắn. Ta nghe tin không lâu trước, Thiết Sư Bang có tìm được một củ Hà Thủ Ô trăm năm tuổi. Tên này làm bang chủ, chắc chắn đã phục dụng, công lực tăng tiến rất nhiều.
- Cám ơn lòng tốt của Trương huynh. Đệ tự có chừng mực. Ba vị huynh đài xin cứ yên tâm. Nhiếp Phong mỉm cười đáp lời.
Vừa nói xong, Lĩnh Bang chủ đã vung song chưởng tấn công về phía họ Nhiếp. Từ trước tới nay, Lĩnh Nam kiêu ngạo vô cùng, có bao giờ phải nhận thua với ai. Nay trước mặt quần hào, hơn nữa lại có Chu tiểu thư. Hắn muối mặt lắm mới đành cam bái hạ phong về mặt kiếm pháp trước Nhiếp Phong.
Hai người áp song chưởng vào nhau so đấu nội lực. Sàn gỗ của lôi đài phút chốc bị áp lực của đôi bên mà vỡ ra thành mảnh vụn. Kình phong bắn ra xung quanh, làm nóng rát mặt những ai ở gần đấy. Lĩnh Nam dồn hết chân khí vào song chưởng của mình. Hắn nhờ đã từng dùng một củ Hà Thủ Ô một trăm năm tuổi nên công lực hiện tại rất dồi dào.
Nhiếp Phong luyện Hư Vân Kính nội công của Bài Vân Chưởng nên kình lực cũng thâm hậu không hề lép vế trước Thiết bang chủ. Đại khái khoảng hơn hai mươi phút sau, cả hai vẫn so kè nội lực ai hơn ai. Khuôn mặt của Nhiếp Phong lúc này có dấu hiệu tái nhợt. Bài Vân Chưởng rất cao thâm võ học nhưng đấu kiểu này chủ yếu là ăn ở số lượng chứ không phải chất lượng.
Lĩnh Nam cười thầm:
- Ha ha ha! Trận này ngươi thua chắc. Ta vừa ăn Hà Thủ Ô trăm năm niên đại, so kè sức bền nội lực với ta chỉ có chết.
Du Hương ở trên đình thượng cũng nhìn thấy cảnh này. Nàng âm thầm thở dài:
- Cái tên họ Nhiếp này, cậy có hệ thống trong người mà quá kiêu ngạo khinh địch. Trúng lầm kế khích tướng của Lĩnh Nam so đấu nội lực với hắn. Xem ra, lúc nguy cấp ta phải ra tay mới xong.
Nghĩ xong, Du Hương bắn mình xuống, trà trộn vào đám người phía tây khán đài. Vì đang tập trung vào trận quyết đấu nên mọi người cũng không ai để ý đến nàng.
Một canh giờ trôi đi. Nhiếp Phong hô hấp nặng nhọc trong khi Lĩnh Nam vẫn ung dung nhẹ nhàng. Họ Nhiếp cảm thấy da mặt bắt đầu nóng rát, hai tay của hắn có dấu hiệu thoát lực. Lĩnh bang chủ thấy vậy, mừng như điên, càng thúc chân khí cuồn cuộn sang. Mắt thấy sắp thắng đến nơi, bỗng lúc này có tiếng xé gió lao vút đến giữa hai người.
- Phanh!
Một tiếng nổ vang dội cất lên. Lĩnh Nam cùng Nhiếp Phong đều trượt dài về phía sau hơn 2 mét. Không biết từ lúc nào một chiếc ghế gỗ đã bị ai đó ném mạnh về phía cả hai.
Lĩnh Nam mắt đỏ sòng sọc vì giận dữ kẻ phá đám:
- Ai? Đứa nào dám nhúng tay vào việc của bổn bang? Lăn ra đây nhận lấy cái chết.
- Ta! Du Hương dõng dạc hô lớn.
Lúc này, quần hùng ai nấy đều nín thở kinh ngạc vì người ra tay lại là một nữ nhân. Hơn nữa, đó lại là một nữ nhân cực kì xinh đẹp. Chu Tiểu Tuyết nhìn chằm chằm vào gương mặt của Du bổ đầu. Nàng cũng si mê trước nhan sắc chim sa cá lặn của cô ta.
- Mẹ nó! Ta có phải đang mơ không? Cô nương dung mạo đẹp như một nàng tiên vậy!
- So với Chu tiểu thư. Cô gái này chỉ có hơn chứ không kém.
Mọi người bàn tán xôn xao khắp khán đài. Lĩnh Nam cũng thất thố trước vẻ đẹp quá nổi bật của Du Hương. Hắn đứng đực ra nhìn chăm chú vào nàng không nói câu gì.
- Hừ! Dám cả gan xía tay vào việc của bổn bang. Hôm nay lão phu tội chết có thể tha nhưng tội sống phải nhận. Nếu đồng ý làm nữ nhân của ta. Phi Nha này đảm bảo lo cho ngươi từ nay về sau, sống sung túc phú quý suốt đời! Đường chủ Hắc Long Bang tiến đến trước mặt Du Hương cất giọng.
Du bổ đầu quay qua phía lão đường chủ bang Hắc Long thốt lên giận dữ:
- Tìm chết!
Chỉ thấy Thủy Hàn Kiếm không biết từ bao giờ đã hiện trong tay Du Hương. Nàng vung kiếm về phía Phi Nha vận tốc nhanh như điện. Lão đường chủ cũng không phải phường giá áo túi cơm. Hắn vận công vào quyền đầu đấm thẳng về kiếm của nàng.
- Oanh!
Một tiếng nổ chát chúa vang lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook