Nữ Thám Độc Thi
-
Chương 13: Quan hệ tứ giác
Hạ Thạch và Lạc Tỉnh trở về cục cảnh sát, chỉ thấy Diệp Thu Hùng đang ở phòng giam trông chừng Hoàng Ngạo.
Hình như anh đã có chút buồn ngủ, đang ngủ gà ngủ gật, bỗng nhiên thấy Hạ Thạch trở về, tinh thần phấn chấn trở lại.
"Lão đại!"
"Mang Hoàng Ngạo tới phòng thẩm vấn, tôi phải thẩm vấn lại lần nữa!"
Vì vậy, Hoàng Ngạo lần nữa bị đưa đến phòng thẩm vấn, mà Lạc Tỉnh thì đến phòng hội nghị chờ đợi Hạ Thạch thẩm vấn Hoàng Ngạo.
Ở trong phòng thẩm vấn, Hạ Thạch đi thẳng vào vấn đề hỏi Hoàng Ngạo: "Bây giờ nói được chưa? Rốt cuộc tại sao phải tự sát?"
Hoàng Ngạo vẫn là không chịu nói: "Cảnh quan, thật đó, tôi không có nghĩ muốn tự sát, tôi chỉ là muốn dùng lưỡi dao uy hiếp cảnh sát bỏ trốn."
"Vậy sao?" Hạ Thạch cười lạnh một tiếng, bắt đầu "xuất chiêu", "Chẳng lẽ không phải là vì muốn bảo vệ Tang Hạo sao?"
Hoàng Ngạo vừa nghe, quả nhiên sắc mặt đại biến, cả người đều run rẩy một cái.
Hạ Thạch quan sát sắc mặt, biết là nói trúng rồi, thừa thắng xông lên: "Hung thủ giết chết Hoàng Y Lài căn bản không phải là ông, mà là Tang Hạo, đúng chứ? Ông cho rằng ông nhận tội rồi, sau đó tự sát, thì có thể giúp anh ta gánh tội, đúng không?"
"Tôi... tôi..." Giọng nói Hoàng Ngạo run rẩy.
"Đến tận bây giờ, che giấu đã không còn ý nghĩa gì rồi." Hạ Thạch nâng cao giọng nói, "Nói toàn bộ ra đi!"
Hoàng Ngạo bình tĩnh lại, nhìn Hạ Thạch một cái, đại khái cũng biết quả thật là không thể che giấu được nữa, thở dài một hơi, đem chuyện từ đầu đến đuôi nói ra.
Tối hôm đó, Tang Hạo nói ở công ty tăng ca, không trở về ăn cơm (trên thực tế là đến khách sạn Tinh Thần vụng trộm với tình nhân). Hoàng Ngạo và Hoàng Y Lài hai người thì ở nhà ăn qua cơm tối, Hoàng Ngạo đến lầu dưới đổ rác, nhưng lại đúng lúc nhìn thấy Tang Hạo trở lại. Chỉ là lúc đó bước chân Tang Hạo vội vàng, không hề nhìn thấy Hoàng Ngạo cách đó không xa, thẳng tiến lên lầu.
Nhưng mà sau khi Hoàng Ngạo về đến nhà, lại không nhìn thấy Tang Hạo, cũng không nhìn thấy Hoàng Y Lài, trong nhà chỉ còn lại cháu gái Chi Chi đang khóc lóc. Ông rõ ràng nhìn thấy Tang Hạo lên lầu, mà Hoàng Y Lài vốn dĩ cũng ở nhà, nhưng bây giờ hai người lại đi đâu mất rồi? Chẳng lẽ là lên sân thượng rồi?
Nhưng Hoàng Ngạo không hề nghĩ nhiều, cũng không có đến sân thượng kiểm tra, mà là ôm Chi Chi lên dỗ dành.
Nếu như lúc đó ông biết sân thượng sẽ xảy ra bi kịch Hoàng Y Lài té lầu, nhất định sẽ bất chấp tất cả mà lên đó ngăn cản.
Mấy chục phút sau, cảnh sát đến nhà nói tin tức Hoàng Y Lài té lầu chết cho Hoàng Ngạo biết. Hoàng Ngạo kinh ngạc, trong lòng ông biết rõ, hung thủ giết chết Hoàng Y Lài, chính là chồng của cô Tang Hạo.
Đúng như Hạ Thạch nói, ông ta là vì muốn bảo vệ Tang Hạo, giết chết Mã Quan Vinh nhìn thấy Tang Hạo lên lầu, sau đó lại thừa nhận bản thân là hung thủ giết chết Hoàng Y Lài, thậm chí định tự sát, như vậy, chết không đối chứng, sẽ không còn có ai hoài nghi lên đầu Tang Hạo nữa.
"Tại sao phải gánh tội thay Tang Hạo?" Hạ Thạch nghe xong tường thuật của Hoàng Ngạo, đưa ra nghi vấn.
"Bởi vì... bởi vì..." Hoàng Ngạo muốn nói lại thôi.
Hạ Thạch không kiên nhẫn nói: "Đã là một người đàn ông, đừng có lằng nhằng nữa! Bây giờ còn có gì là không thể nói nữa chứ?"
Hoàng Ngạo thở dài một hơi.
"Bởi vì, Tang Hạo là con trai của tôi."
Hoàng Ngạo và Tang Hải Khôn là bạn thuở nhỏ, lúc hai người còn nhỏ đều sống ở trong thôn Bách Thọ, từ nhỏ thì chơi với nhau, tình cảm như anh em.
Sau khi lớn lên, Hoàng Ngạo cùng với Ninh Tuyết Mai yêu nhau.
Cùng lúc đó, Tang Hải Khôn cùng với một cô gái tên Đường Mẫn yêu nhau.
Bốn người trở thành bạn thân, thường xuyên ra ngoài chơi. Bức ảnh mà Hoàng Ngạo đặt ở trên bàn, chính là chụp vào lúc đó.
Sau đó, Hoàng Ngạo và Ninh Tuyết Mai kết hôn, phù rể là Tang Hải Khôn, phù dâu là Đường Mẫn.
Không lâu sau, Tang Hải Khôn và Đường Mẫn cũng kết hôn.
Hoàng Ngạo và Ninh Tuyết Mai kết hôn không lâu, có một lần Ninh Tuyết Mai đi du lịch với cha mẹ, Hoàng Ngạo ở nhà một mình.
Tối hôm đó, Đường Mẫn đến nhà ông tìm ông, nói trong nhà đứt cầu dao cúp điện, tối đen như mực, mà Tang Hải Khôn lại đúng lúc đi công tác, mời ông đến giúp đỡ.
Lúc đó trời đang mưa, Hoàng Ngạo đội mưa đi theo Đường Mẫn đến Tang gia.
Sau khi đến Tang gia, ông kiểm tra nguyên nhân đứt cầu dao, đợi xử lý xong tất cả khôi phục lại điện năng, bên ngoài phòng lại mưa to, còn kèm theo sấm chớp vang dội. Tuy rằng Tang gia cách Hoàng gia không xa, nhưng dưới tình huống gió lớn mưa to như vậy về nhà, quả thực vô cùng nguy hiểm, vì vậy Đường Mẫn khuyên Hoàng Ngạo đợi dừng mưa rồi đi.
Đêm dài đằng đẵng, cô nam quả nữ ở chung một phòng, Hoàng Ngạo đối diện với chị dâu trẻ tuổi xinh đẹp này, có chút ý tứ trong lòng, mà Đường Mẫn vậy mà lại như có như không ra hiệu ngầm với ông, cuối cùng Hoàng Ngạo khống chế không được, cùng Đường Mẫn xảy ra quan hệ.
Sau đó Hoàng Ngạo liền hối hận không thôi, cảm thấy bản thân có lỗi với anh em Tang Hải Khôn, càng có lỗi với vợ Ninh Tuyết Mai. Từ đó ông cố gắng tránh né Đường Mẫn, không cùng cô ấy gặp mặt.
Không lâu sau, khi Tang Hải Khôn đến nói cho Hoàng Ngạo biết vợ của mình mang thai, trong lòng Hoàng Ngạo run lên: Không phải trùng hợp thế chứ?
Mấy tháng sau, Đường Mẫn sinh ra một con trai, lấy tên là Tang Hạo.
Mà cách đó không lâu, vợ của Hoàng Ngạo Ninh Tuyết Mai cũng sinh ra một con gái, lấy tên là Hoàng Y Lài.
Trôi qua không bao lâu, Đường Mẫn lén lút nói cho Hoàng Ngạo biết, cô đã đến bệnh viện làm qua giám định nhóm máu, Tang Hạo không phải là con trai của Tang Hải Khôn, mà là con trai của ông Hoàng Ngạo. Sau khi Hoàng Ngạo biết được chuyện này, trong lòng cảm xúc lẫn lộn, không biết phải làm thế nào.
Đúng vậy, cho dù biết được Tang Hạo là con trai ruột của mình, ông lại có thể như thế nào? Chỉ có thể thuận theo tự nhiên. Điều duy nhất ông có thể làm, chính là cố gắng che giấu chuyện này.
Cho nên, từ đó đến nay, chuyện Tang Hạo là con trai của Hoàng Ngạo, cũng chỉ có Hoàng Ngạo và Đường Mẫn hai người biết. Mấy năm trước Đường Mẫn chết ngoài ý muốn, từ đó trên thế giới này người biết được bí mật này, chỉ có một mình Hoàng Ngạo.
Lại nói 17 năm trước, tức là năm Tang Hạo 15 tuổi, Hoàng Ngạo tình cờ phát hiện ra ba phần báo cáo giám định nhóm máu mà vợ Ninh Tuyết Mai giấu đi, biết được Ninh Tuyết Mai từng ngoại tình, biết được Hoàng Y Lài không phải là con gái của mình.
Hoàng Ngạo có thể tha thứ cho mình ngoại tình, nhưng lại không thể nào tha thứ cho sự phản bội của vợ. Ông ngả bài với Ninh Tuyết Mai, đồng thời trong sự tranh cãi lỡ tay giết chết cô.
Ông chôn thi thể của Ninh Tuyết Mai ở trong vườn rau sau nhà, sau đó còn trồng một cây long nhãn lên nơi chôn xác để che giấu.
Lúc Ninh Tuyết Mai bị hại, hai con gái của cô đều đang đi học. Tối đó hai người trở về nhà, mẹ đã "mất tích" rồi, từ đó không còn trở về nữa.
Sau đó, Hoàng Ngạo càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, vì vậy đi tìm Đường Mẫn: "16 năm trước tối hôm đó, cô bảo tôi đến nhà cô, là sớm có âm mưu rồi nhỉ?"
Đường Mẫn biết giấy không gói được lửa, chỉ có thể nói ra chân tướng với Hoàng Ngạo.
Thì ra, Đường Mẫn và Tang Hải Khôn kết hôn không lâu, liền phát hiện ra ông ta vụng trộm với Ninh Tuyết Mai.
Đường Mẫn không muốn ly hôn, bởi vì một khi ly hôn, không chỉ không cách nào ăn nói với cha mẹ, còn sẽ bị thân thích bạn bè chê cười. Nhưng cô lại không cam tâm, không cam tâm cứ như thế bỏ qua Tang Hải Khôn và Ninh Tuyết Mai đôi cẩu nam nữ đó. Cuối cùng, cô quyết định trả thù hai người.
Trả thù như thế nào? Ăn miếng trả miếng.
Cô đi quyến rũ bạn thuở nhỏ của Tang Hải Khôn, chồng của Ninh Tuyết Mai, thậm chí còn mang thai con của Hoàng Ngạo.
Anh dám ngoại tình, tôi cũng cắm sừng cho anh; Cô dám quyến rũ chồng tôi, tôi cũng phải có một chân với chồng cô!
Đường Mẫn vì vậy mà hưởng thụ được khoái cảm của trả thù!
Hoàng Ngạo nghe tới đây trong lòng bừng tỉnh: Thì ra "con gái" Hoàng Y Lài mà mình sớm chiều gặp mặt, lại là con gái ruột của Tang Hải Khôn.
Tang Hải Khôn vẫn luôn giúp mình nuôi con trai, nhưng mà mình cũng luôn giúp Tang Hải Khôn nuôi con gái, đây là chuyện trào phúng biết bao?
Vậy thì, Tang Hải Khôn có phải đã biết Hoàng Y Lài là con gái ruột của ông rồi không?
Chắc hẳn là biết nhỉ. Ninh Tuyết Mai tiện nhân này khẳng định đã sớm nói cho ông ta biết. Hoàng Ngạo thầm nghĩ.
Sau đó, sở dĩ Tang Hải Khôn phản đối Tang Hạo và Hoàng Y Lài yêu nhau, chính là bởi vì ông ta cho rằng Tang Hạo là con của ông ta và Đường Mẫn, mà Hoàng Y Lài lại là con của ông ta và Ninh Tuyết Mai, hai người bọn họ là chị em cùng cha khác mẹ.
Nhưng mà trên thực tế, cha mẹ của Tang Hạo là Hoàng Ngạo và Đường Mẫn, cha mẹ của Hoàng Y Lài mới là Tang Hải Khôn và Ninh Tuyết Mai, hai người căn bản không có quan hệ huyết thống.
Lại nói lúc đó, Hoàng Ngạo tuy rằng biết được Tang Hải Khôn cắm sừng mình, nhưng bởi vì ông giết chết vợ mà áy náy không thôi, đồng thời cũng sợ chuyện giết người bại lộ, cho nên không hề ngả bài với Tang Hải Khôn.
"Dù sao thì ông cũng đang giúp tôi nuôi con trai, hừ!"
Đường Mẫn đoán được Ninh Tuyết Mai mất tích có liên quan đến Hoàng Ngạo, nhưng cũng không dám vạch trần.
Hoàng Ngạo vẫn là giống như lúc trước, thường xuyên mang theo hai chị em Hoàng Y Lài và Hoàng Y Kỳ đến nhà Tang gia chơi, thực ra chỉ là vì muốn gặp Tang Hạo nhiều hơn ----- Con trai ruột của ông.
Hình như anh đã có chút buồn ngủ, đang ngủ gà ngủ gật, bỗng nhiên thấy Hạ Thạch trở về, tinh thần phấn chấn trở lại.
"Lão đại!"
"Mang Hoàng Ngạo tới phòng thẩm vấn, tôi phải thẩm vấn lại lần nữa!"
Vì vậy, Hoàng Ngạo lần nữa bị đưa đến phòng thẩm vấn, mà Lạc Tỉnh thì đến phòng hội nghị chờ đợi Hạ Thạch thẩm vấn Hoàng Ngạo.
Ở trong phòng thẩm vấn, Hạ Thạch đi thẳng vào vấn đề hỏi Hoàng Ngạo: "Bây giờ nói được chưa? Rốt cuộc tại sao phải tự sát?"
Hoàng Ngạo vẫn là không chịu nói: "Cảnh quan, thật đó, tôi không có nghĩ muốn tự sát, tôi chỉ là muốn dùng lưỡi dao uy hiếp cảnh sát bỏ trốn."
"Vậy sao?" Hạ Thạch cười lạnh một tiếng, bắt đầu "xuất chiêu", "Chẳng lẽ không phải là vì muốn bảo vệ Tang Hạo sao?"
Hoàng Ngạo vừa nghe, quả nhiên sắc mặt đại biến, cả người đều run rẩy một cái.
Hạ Thạch quan sát sắc mặt, biết là nói trúng rồi, thừa thắng xông lên: "Hung thủ giết chết Hoàng Y Lài căn bản không phải là ông, mà là Tang Hạo, đúng chứ? Ông cho rằng ông nhận tội rồi, sau đó tự sát, thì có thể giúp anh ta gánh tội, đúng không?"
"Tôi... tôi..." Giọng nói Hoàng Ngạo run rẩy.
"Đến tận bây giờ, che giấu đã không còn ý nghĩa gì rồi." Hạ Thạch nâng cao giọng nói, "Nói toàn bộ ra đi!"
Hoàng Ngạo bình tĩnh lại, nhìn Hạ Thạch một cái, đại khái cũng biết quả thật là không thể che giấu được nữa, thở dài một hơi, đem chuyện từ đầu đến đuôi nói ra.
Tối hôm đó, Tang Hạo nói ở công ty tăng ca, không trở về ăn cơm (trên thực tế là đến khách sạn Tinh Thần vụng trộm với tình nhân). Hoàng Ngạo và Hoàng Y Lài hai người thì ở nhà ăn qua cơm tối, Hoàng Ngạo đến lầu dưới đổ rác, nhưng lại đúng lúc nhìn thấy Tang Hạo trở lại. Chỉ là lúc đó bước chân Tang Hạo vội vàng, không hề nhìn thấy Hoàng Ngạo cách đó không xa, thẳng tiến lên lầu.
Nhưng mà sau khi Hoàng Ngạo về đến nhà, lại không nhìn thấy Tang Hạo, cũng không nhìn thấy Hoàng Y Lài, trong nhà chỉ còn lại cháu gái Chi Chi đang khóc lóc. Ông rõ ràng nhìn thấy Tang Hạo lên lầu, mà Hoàng Y Lài vốn dĩ cũng ở nhà, nhưng bây giờ hai người lại đi đâu mất rồi? Chẳng lẽ là lên sân thượng rồi?
Nhưng Hoàng Ngạo không hề nghĩ nhiều, cũng không có đến sân thượng kiểm tra, mà là ôm Chi Chi lên dỗ dành.
Nếu như lúc đó ông biết sân thượng sẽ xảy ra bi kịch Hoàng Y Lài té lầu, nhất định sẽ bất chấp tất cả mà lên đó ngăn cản.
Mấy chục phút sau, cảnh sát đến nhà nói tin tức Hoàng Y Lài té lầu chết cho Hoàng Ngạo biết. Hoàng Ngạo kinh ngạc, trong lòng ông biết rõ, hung thủ giết chết Hoàng Y Lài, chính là chồng của cô Tang Hạo.
Đúng như Hạ Thạch nói, ông ta là vì muốn bảo vệ Tang Hạo, giết chết Mã Quan Vinh nhìn thấy Tang Hạo lên lầu, sau đó lại thừa nhận bản thân là hung thủ giết chết Hoàng Y Lài, thậm chí định tự sát, như vậy, chết không đối chứng, sẽ không còn có ai hoài nghi lên đầu Tang Hạo nữa.
"Tại sao phải gánh tội thay Tang Hạo?" Hạ Thạch nghe xong tường thuật của Hoàng Ngạo, đưa ra nghi vấn.
"Bởi vì... bởi vì..." Hoàng Ngạo muốn nói lại thôi.
Hạ Thạch không kiên nhẫn nói: "Đã là một người đàn ông, đừng có lằng nhằng nữa! Bây giờ còn có gì là không thể nói nữa chứ?"
Hoàng Ngạo thở dài một hơi.
"Bởi vì, Tang Hạo là con trai của tôi."
Hoàng Ngạo và Tang Hải Khôn là bạn thuở nhỏ, lúc hai người còn nhỏ đều sống ở trong thôn Bách Thọ, từ nhỏ thì chơi với nhau, tình cảm như anh em.
Sau khi lớn lên, Hoàng Ngạo cùng với Ninh Tuyết Mai yêu nhau.
Cùng lúc đó, Tang Hải Khôn cùng với một cô gái tên Đường Mẫn yêu nhau.
Bốn người trở thành bạn thân, thường xuyên ra ngoài chơi. Bức ảnh mà Hoàng Ngạo đặt ở trên bàn, chính là chụp vào lúc đó.
Sau đó, Hoàng Ngạo và Ninh Tuyết Mai kết hôn, phù rể là Tang Hải Khôn, phù dâu là Đường Mẫn.
Không lâu sau, Tang Hải Khôn và Đường Mẫn cũng kết hôn.
Hoàng Ngạo và Ninh Tuyết Mai kết hôn không lâu, có một lần Ninh Tuyết Mai đi du lịch với cha mẹ, Hoàng Ngạo ở nhà một mình.
Tối hôm đó, Đường Mẫn đến nhà ông tìm ông, nói trong nhà đứt cầu dao cúp điện, tối đen như mực, mà Tang Hải Khôn lại đúng lúc đi công tác, mời ông đến giúp đỡ.
Lúc đó trời đang mưa, Hoàng Ngạo đội mưa đi theo Đường Mẫn đến Tang gia.
Sau khi đến Tang gia, ông kiểm tra nguyên nhân đứt cầu dao, đợi xử lý xong tất cả khôi phục lại điện năng, bên ngoài phòng lại mưa to, còn kèm theo sấm chớp vang dội. Tuy rằng Tang gia cách Hoàng gia không xa, nhưng dưới tình huống gió lớn mưa to như vậy về nhà, quả thực vô cùng nguy hiểm, vì vậy Đường Mẫn khuyên Hoàng Ngạo đợi dừng mưa rồi đi.
Đêm dài đằng đẵng, cô nam quả nữ ở chung một phòng, Hoàng Ngạo đối diện với chị dâu trẻ tuổi xinh đẹp này, có chút ý tứ trong lòng, mà Đường Mẫn vậy mà lại như có như không ra hiệu ngầm với ông, cuối cùng Hoàng Ngạo khống chế không được, cùng Đường Mẫn xảy ra quan hệ.
Sau đó Hoàng Ngạo liền hối hận không thôi, cảm thấy bản thân có lỗi với anh em Tang Hải Khôn, càng có lỗi với vợ Ninh Tuyết Mai. Từ đó ông cố gắng tránh né Đường Mẫn, không cùng cô ấy gặp mặt.
Không lâu sau, khi Tang Hải Khôn đến nói cho Hoàng Ngạo biết vợ của mình mang thai, trong lòng Hoàng Ngạo run lên: Không phải trùng hợp thế chứ?
Mấy tháng sau, Đường Mẫn sinh ra một con trai, lấy tên là Tang Hạo.
Mà cách đó không lâu, vợ của Hoàng Ngạo Ninh Tuyết Mai cũng sinh ra một con gái, lấy tên là Hoàng Y Lài.
Trôi qua không bao lâu, Đường Mẫn lén lút nói cho Hoàng Ngạo biết, cô đã đến bệnh viện làm qua giám định nhóm máu, Tang Hạo không phải là con trai của Tang Hải Khôn, mà là con trai của ông Hoàng Ngạo. Sau khi Hoàng Ngạo biết được chuyện này, trong lòng cảm xúc lẫn lộn, không biết phải làm thế nào.
Đúng vậy, cho dù biết được Tang Hạo là con trai ruột của mình, ông lại có thể như thế nào? Chỉ có thể thuận theo tự nhiên. Điều duy nhất ông có thể làm, chính là cố gắng che giấu chuyện này.
Cho nên, từ đó đến nay, chuyện Tang Hạo là con trai của Hoàng Ngạo, cũng chỉ có Hoàng Ngạo và Đường Mẫn hai người biết. Mấy năm trước Đường Mẫn chết ngoài ý muốn, từ đó trên thế giới này người biết được bí mật này, chỉ có một mình Hoàng Ngạo.
Lại nói 17 năm trước, tức là năm Tang Hạo 15 tuổi, Hoàng Ngạo tình cờ phát hiện ra ba phần báo cáo giám định nhóm máu mà vợ Ninh Tuyết Mai giấu đi, biết được Ninh Tuyết Mai từng ngoại tình, biết được Hoàng Y Lài không phải là con gái của mình.
Hoàng Ngạo có thể tha thứ cho mình ngoại tình, nhưng lại không thể nào tha thứ cho sự phản bội của vợ. Ông ngả bài với Ninh Tuyết Mai, đồng thời trong sự tranh cãi lỡ tay giết chết cô.
Ông chôn thi thể của Ninh Tuyết Mai ở trong vườn rau sau nhà, sau đó còn trồng một cây long nhãn lên nơi chôn xác để che giấu.
Lúc Ninh Tuyết Mai bị hại, hai con gái của cô đều đang đi học. Tối đó hai người trở về nhà, mẹ đã "mất tích" rồi, từ đó không còn trở về nữa.
Sau đó, Hoàng Ngạo càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, vì vậy đi tìm Đường Mẫn: "16 năm trước tối hôm đó, cô bảo tôi đến nhà cô, là sớm có âm mưu rồi nhỉ?"
Đường Mẫn biết giấy không gói được lửa, chỉ có thể nói ra chân tướng với Hoàng Ngạo.
Thì ra, Đường Mẫn và Tang Hải Khôn kết hôn không lâu, liền phát hiện ra ông ta vụng trộm với Ninh Tuyết Mai.
Đường Mẫn không muốn ly hôn, bởi vì một khi ly hôn, không chỉ không cách nào ăn nói với cha mẹ, còn sẽ bị thân thích bạn bè chê cười. Nhưng cô lại không cam tâm, không cam tâm cứ như thế bỏ qua Tang Hải Khôn và Ninh Tuyết Mai đôi cẩu nam nữ đó. Cuối cùng, cô quyết định trả thù hai người.
Trả thù như thế nào? Ăn miếng trả miếng.
Cô đi quyến rũ bạn thuở nhỏ của Tang Hải Khôn, chồng của Ninh Tuyết Mai, thậm chí còn mang thai con của Hoàng Ngạo.
Anh dám ngoại tình, tôi cũng cắm sừng cho anh; Cô dám quyến rũ chồng tôi, tôi cũng phải có một chân với chồng cô!
Đường Mẫn vì vậy mà hưởng thụ được khoái cảm của trả thù!
Hoàng Ngạo nghe tới đây trong lòng bừng tỉnh: Thì ra "con gái" Hoàng Y Lài mà mình sớm chiều gặp mặt, lại là con gái ruột của Tang Hải Khôn.
Tang Hải Khôn vẫn luôn giúp mình nuôi con trai, nhưng mà mình cũng luôn giúp Tang Hải Khôn nuôi con gái, đây là chuyện trào phúng biết bao?
Vậy thì, Tang Hải Khôn có phải đã biết Hoàng Y Lài là con gái ruột của ông rồi không?
Chắc hẳn là biết nhỉ. Ninh Tuyết Mai tiện nhân này khẳng định đã sớm nói cho ông ta biết. Hoàng Ngạo thầm nghĩ.
Sau đó, sở dĩ Tang Hải Khôn phản đối Tang Hạo và Hoàng Y Lài yêu nhau, chính là bởi vì ông ta cho rằng Tang Hạo là con của ông ta và Đường Mẫn, mà Hoàng Y Lài lại là con của ông ta và Ninh Tuyết Mai, hai người bọn họ là chị em cùng cha khác mẹ.
Nhưng mà trên thực tế, cha mẹ của Tang Hạo là Hoàng Ngạo và Đường Mẫn, cha mẹ của Hoàng Y Lài mới là Tang Hải Khôn và Ninh Tuyết Mai, hai người căn bản không có quan hệ huyết thống.
Lại nói lúc đó, Hoàng Ngạo tuy rằng biết được Tang Hải Khôn cắm sừng mình, nhưng bởi vì ông giết chết vợ mà áy náy không thôi, đồng thời cũng sợ chuyện giết người bại lộ, cho nên không hề ngả bài với Tang Hải Khôn.
"Dù sao thì ông cũng đang giúp tôi nuôi con trai, hừ!"
Đường Mẫn đoán được Ninh Tuyết Mai mất tích có liên quan đến Hoàng Ngạo, nhưng cũng không dám vạch trần.
Hoàng Ngạo vẫn là giống như lúc trước, thường xuyên mang theo hai chị em Hoàng Y Lài và Hoàng Y Kỳ đến nhà Tang gia chơi, thực ra chỉ là vì muốn gặp Tang Hạo nhiều hơn ----- Con trai ruột của ông.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook