Tiếp tục quay phim, với kỹ thuật diễn của Trình Dĩ Tình liền dễ dàng tiến vào trạng thái nhân vật. Như cũ là cảnh quay vả mặt.

“Bắt đầu!”

Trình Dĩ Tình cùng Thời Y đồng thời nhập vai.

“Tôi không bán đứng công ty, tài liệu bị tiết lộ thật sự không phải do tôi.”

Hốc mắt Thời Y ửng đỏ, tay cầm điện thoại di động run nhè nhẹ run lên.

Trong công ty giải trí Tân Nhân đầy tiếng tăm, Thời Y là một trong những người có trình độ nghiệp vụ xuất sắc, nhưng diện mạo của nàng không có điểm nhấn đặc biệt, mãi mà vẫn không thể thành danh. Diễn bộ phim này, nàng chỉ là một nữ phụ thứ N.

“Không phải cô thì còn ai vào đây nữa?”

Trán Trình Dĩ Tình căng đầy gân xanh, trừng mắt với Thời Y, vẻ mặt tàn khốc. Khiến người khác không khỏi hoài nghi, hình như cô đang mượn cơ hội báo thù.

‘ Bang ‘ một tiếng.

Trình Dĩ Tình dùng mười phần sức lực, Thời Y bị đánh đến lảo đảo vài bước, suýt nữa thì ngã quỵ. Đạo diễn trừng mắt. Cái tát này có chút quá mức. Sắc mặt Tề Văn Diệu phút chốc khó coi tới cực điểm.

Trình Dĩ Tình!!!

Mặc dù bị đánh, Thời Y cũng không kêu dừng, tình hình căng thẳng không hề giảm bớt. Cũng may, lần này Trình Dĩ Tình chỉ ra tay tàn nhẫn, không tiếp tục kiếm cớ trì hoãn. Cảnh quay này coi cuối cùng cũng hoàn thành.

“Thời Y, có sao không?”

Tề Văn Diệu nhận lấy túi chườm lạnh từ nhân viên công tác, đưa tới trước mặt Thời Y.

“Anh Văn Diệu, anh thấy em diễn thế nào?”



Trình Dĩ Tình nháy mắt trở thành cô gái lương thiện, ngây thơ, bước nhanh đứng trước Tề Văn Diệu, ngăn cách hắn và Thời Y phía đối diện. Hoàn toàn không còn bộ dạng sắc bén và tàn nhẫn như ‘ trong phim ‘.

Tề Văn Diệu vừa muốn gây khó dễ lại nghe được tiếng lòng của Trình Dĩ Tình.

– Mau mắng ta đi! Hung hăng mắng ta đi!

– Sau đó ôm cô vợ bé nhỏ của ngươi đi bệnh viện, cùng cô ta bày tỏ tâm ý, giải thích hiểu lầm, lập tức kết hôn rồi ở bên nhau!

Tề Văn Diệu: “……”

Đáy mắt Trình Dĩ Tình trước mặt như phát sáng, loé lên mong đợi giống một chú mèo nhỏ dễ thương muốn được chủ nhân khen ngợi.

–Sao lại không làm gì thế? Ta đánh cô vợ nhỏ của người đó!!

–Không phải chứ? Đàn ông kiểu gì thế? Ta đánh người phụ nữ của ngươi mà ngươi cũng không tức giận.

Rốt cuộc Tề Văn Diệu cũng không nhịn nổi: “Câm miệng.”

Trình Dĩ Tình tròn mắt, mặt mày mờ mịt vẻ vô tội: “Anh Văn Diệu, em…”

Tình huống quá mức quỷ quái, Tề Văn Diệu cần thời gian suy nghĩ, hắn không nói một lời, liếc nhìn Trình Dĩ Tình một cái, sau đó xoay người bỏ đi. Ngay cả Thời Y cũng không quan tâm đến.

–Hệ thống, hắn là nam chính thật à? Không phải là đã thích nữ chính rồi? Thái độ này là như nào?

[ Ký chủ, cốt truyện bị sai lệch ]

–Ta biết!

Dựa theo cốt truyện, Tề Văn Diệu thấy cô cố tình khi dễ Thời Y, nổi trận lôi đình hung hăng mắng cô một hồi, còn ra lệnh cưỡng chế cô từ giờ về sau không được nhằm vào Thời Y, nếu không sẽ không bỏ qua cho cô. Trước mặt mọi người, Tề Văn Diệu ngang nhiên bảo vệ Thời Y. Trái tim vỡ nát của Thời Y cảm nhận được sự che chở ấm áp, tình cảm với Tề Văn Diệu dần tăng lên. Tuy nói tuyến tình cảm phát triển chậm chạp nhưng sẽ vừa có tốt vừa có xấu song hành.

–Tình trạng hiện tại là như thế nào??



–Sao hắn không hành xử theo cốt truyện?

–Khinh thường tác giả à? Cư xử tùy tiện vậy à?

[ Cốt truyện báo sai lệch mức độ vừa… ]

[ Báo lỗi thất bại… ]

[ Xin ký chủ tự hành động tăng thêm cốt truyện, tu sửa cảm tình chính tuyến truyện ]

–Diễn thêm là phải có giá khác đấy!

[ Xin ký chủ tự hành động tăng thêm cốt truyện, tu sửa cảm tình chính tuyến truyện ]

Má nó.

“Chị Dĩ Tình.” Giang Nhã đau lòng cho Trình Dĩ Tình, an ủi cô: “Sớm muộn gì sẽ có một ngày Tề tổng nhìn đến chị.”

“Ừm?” Trình Dĩ Tình khôi phục lại tinh thần, nhìn Giang Nhã.

“Chị đừng đau lòng.”

“Nhìn tôi đau lòng lắm à?”

“Nhìn chị vô cùng vô cùng đau lòng.”

“......”

Cô đúng là rất đau lòng, nhiệm vụ này quá khó đi! Cô chỉ là xinh đẹp, đáng yêu, lương thiện, tội nghiệp, vì sao lại đối xử với cô như vậy?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương