Có chuyện gì ở đây có giọng nói vang lên, mọi người đều chú ý bề phía người phát ra giọng nói ấy và đó là cô. Hôm nay, cô mặc một chiếc váy màu tím nhạt trên có đính kim cương, phần đuôi váy có loài hoa không biết tên. Tóc cô được làm xoăn ở phần đuôi và vén nhẹ sang 1 bên. Trong khi mọi người đang bàng hoàng vì sắc đẹp của cô thì tiểu bạch thỏ của chúng đang nhìn cô bằng ánh mắt ghanh tị, tức giận....Ủa tức giận hả, cô nhớ là cô chỉ hỏi 1 câu thui mà cũng đâu có làm gì cô ta đâu. Nhưng chỉ sau một lúc tiểu bạch thỏ lại trở về bộ dáng vô hại, đáng thương tuy nhiên không may cho cô ta là bộ dạng đó đã rơi vào mắt các anh nam chính và suy nghĩ của các anh là cô ta thật giả tạo ban đầu tưởng đâu đáng thương ai ngờ chỉ là giả tạo. Đó chỉ là suy nghĩ thoáng qua của các anh còn phần lớn là nghĩ cô bé kia là ai mà xinh thế nhỉ, mình chưa bao giờ gặp mặt. Sau một hồi bàng hoàng, người lên tiếng đầu tiên chính là người mà cô suýt cho là tộc da đỏ:Cô ta làm dơ hết bộ đồ với mua, giờ tính sao cô ấy nói xong còn chỉ tay vào bạch liên hoa đang vẫn còn run rẩy. Xin tiểu thư bình tĩnh, người đâu mang đồ tới cho cô ấy thay Cô lên tiếngMời tiểu thư đi lối này nhân viên phục vụ nói Hừ, coi như là cô may mắn sau đó quay người đi theo nhân viên phục vụ. Sau đó cô đi đến gần bạch liên hoa thì cô ta bỗng nhiên làm như vô tình đẩy cô ngã mà không may cho cô lúc đó lại có xe chở bánh kem đi qua và cô định mạo hiểm lộn 1 vòng thì cô ngã vào một lồng ngực mà cô cho là an toàn mà khoan an toàn. Nghĩ đến đó cô vội vàng vùng ra và nói:Xin lỗi, anh có thể buông tôi ra chứ Sau khi được tự do, cô ngước nhìn lên xem là ai.....Ừm người này hình như là con lai, mắt màu của bầu trời trông rất đẹp.........cô đang trong trạng thái suy nghĩ-ing thì một giọng nói vang lên: Xảy ra chuyện gì Ba không có gì đâu sau đó cô quay ra anh và nóiCảm ơn anh vì đã giúp tôi, tôi là Tuyết Băng đại tiểu thư Lãnh gia, còn anh? Tôi là Hàn Thương, hân hạnh được gặp tiểu thư hai người bắt tay xã giao nhau. Khi tay anh chạm vào cô hai người thấy như có một dòng điện chạy qua hai người. Sau đó, cô đi theo ba để gặp mặt, xã giao còn anh vẫn đang ngẩn người vì cô và anh thầm nói trong lòng:Mèo nhỏ, em phải là của tôi.
.........................

Sau một hồi bị baba đại nhân lôi kéo và xoay vòng vòng thì cô cũng được yên ổn ở trong một góc nhâm nhi chút rượu thì rắc rối lại đến cụ thể thì khi đi qua chỗ cô bạch liên hoa giả vờ vấp té và nói cô ngáng chân cô ta. Thật không muốn rắc rối! Cô ta bắt đầu câu chuyện bằng câu cổ điển nhất trong những câu chuyện bạch liên hoa mà cô đã đọc:Chị tại sao.....hức.....lại......hức......gạt chân.....emcô ta vừa nói vừa nấc như mình vô tội lắm ý nhưng cô chọc nhầm người rồi, aizz.....lại phải diễn. Tiểu thư đang nói gì vậy tôi không hiểu hay chúng ta xem lại camera kia nhỉ Cô đúng chuẩn có những trạng thái của một người nhã nhạn, lịch sự nên có nhưng lời nói lại sắc như dao. Cô ta ngồi bệt dưới giương ánh mắt thù hận nhìn cô, cô cũng lười quan tâmÀ đúng rồi tiểu thư đây tôi với cô hình như chưa từng gặp cô thì phải nên mong cô đừng nhận bừa Nói xong cô bỏ đi trong tiếng cười nhạo tiểu bạch thỏ bà cũng như sự thích thú của những anh nam chủ.

..........................
Sau bữa tiệc cô lên phòng và ngủ một cách ngon lành và mặc kệ sự hận thù của nữ chính hay niềm thích thú của nam chủ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương