"A a a.......!Sư huynh......!Thật thoải mái........!Không được......!A........!Muốn tới!"Trong miệng Dương Cảnh Tuyên thỉnh thoảng phát ra tiếng rêи ɾỉ dâm mỹ động lòng người, thời điểm cao trào, nháy mắt ào ạt âm tinh đặc sệt chảy ra, toàn bộ phun ở trên côn ŧᏂịŧ Lam Dĩ Hành, Lam Dĩ Hành bị cô cao trào cũng nhịn không được đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn hết vào trong tiểu huyệt Dương Cảnh Tuyên......"Dương Cảnh Tuyên, ha ha, tư chất thượng thừa, dung mạo tuyệt sắc thì thế nào?! Nam nhân ngươi thích chán ghét ngươi, thậm chí vì ta khóc có thể mắng ngươi đánh ngươi, nếu không phải ngươi là sư muội hắn thì hắn đã sớm gϊếŧ ngươi rồi.


Buồn cười, ta cái gì cũng đều kém hơn ngươi nhưng nam nhân ngươi thích vẫn yêu ta." Nhìn ngươi vì hắn hèn mọn cầu xin.


Dương Cảnh Tuyên ngươi thật là giống chó a.""Đông Môn Mậu Lâm cho ngươi ăn vạn độc đan, ngươi cứ chậm rãi chờ đau đớn đến xương cốt, cảm giác thân thể hư thối đi, Dương Cảnh Tuyên cả đời này ngươi đều kém so với ta, kiếp sau ngươi cũng kém hơn ta ......""A!" Dương Cảnh Tuyên nhìn bài trí quen thuộc trong động phủ, lau lau mồ hôi lạnh trên đầu, vì cái gì?Vì cái gì mình gặp phải loại mộng này?Cô nhớ tới tình huống trong mộng, Đông Môn Mậu Lâm....!Đó là nam nhân của nữ chủ, là trưởng lão ở phái Chu Tước, hiện tại đã là Đại Thừa sơ kỳ, vì một câu nữ chủ, hắn liền cho thân thể nguyên chủ một viên độc đan sau đó Dương Cảnh Tuyên nhìn thân thể mình từng chút hư thối đến chết.Là ám chỉ cái gì ......!Không có khả năng.....!Cô đã ăn viên đan dược thượng cổ Mị Tiên lưu lại, cô không phải nguyên chủ Dương Cảnh Tuyên, cô sẽ không rơi vào kết cục giống trong truyện, ai dám ngăn cản cô truy tìm bước chân đại đạo, cô liền gặp thần gϊếŧ thần, gặp phật gϊếŧ phật.Cô nhớ tới cốt truyện liền cảm giác có chút ghê tởm, cô chuẩn bị đem Lam Dĩ Hành làʍ t̠ìиɦ nhân, hiện tại xem ra không cần, không phải rất thích nữ chủ sao? Không phải vì nữ chủ nên rất ghét bỏ chán ghét cô sao? Thế thì bây giờ cô sẽ đối với hắn như vậy..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương